Chương 30
Nam Cung Tuyệt nhận được tin tức từ Tuyết Ảnh (giáo chủ vô ảnh cát) Cửu Chân thần Y hiện đang ẩn cư tại sơn viên cách kinh thành khoảng chừng ba dặm, nơi đây sơn thủy hữu tình, đúng là biết tìm chỗ ẩn cư. nghe tiếng động từ binh khí, Nam Cung Tuyệt cứ thế tiến vào rừng trúc
_ Tiểu thư, người nghĩ mệt đi đừng luyện nữa, người xem y phục đã ướt rồi này (Tiểu Ngân, a hoàng cạnh Tương Kỳ)
Tương Kỳ vung kiếm chặt ngang thân trúc, uyển chuyển xoay người rồi lại nhảy lên không trung, cuối cùng nàng cũng dừng lại động tác, mỉm cười nhận lấy khăn tay của Tiểu Ngân để lau mặt.
_ Tiểu Ngân, muội xem ta bây giờ có được gọi là cao thủ không? hihi, không ngờ bản thân ta lợi hại như vậy nhe, có nội công hộ thể này, có sư phụ giỏi này...hihi
Tương Kỳ vui vẻ khua tay múa chân kể cho Tiểu Ngân nghe có sư phụ là thần Y lại là cao thủ, nàng thật là may mắn
_ Có sư phụ thần Y vậy sao này chữa bệnh khỏi tốn ngân lượng nha, sư phụ của ta truyền nội công rồi dạy kiếm thuật cho ta, mới hai tháng mà ta đã tiến bộ không it́
_ Tiểu thư là giỏi nhất (Tiểu Ngân)
_ Ta nghĩ, Tiểu Ngân à sắp tới chúng ta ngao du giang hồ đi. (Trong đầu Tương Kỳ hò hét "ra ngoài du lịch thôi, đến đây cũng được hơn ba tháng mà chỉ quanh quẩn trong phủ và ở nơi hẻo lánh này thôi... không được không được, ta muốn đi chơi"
Nhìn bóng dáng mảnh mai của nữ tử luyện kiếm, Nam Cung Tuyệt thầm đánh giá "thân thủ không tệ, một cô nương khuê cát lại có thể luyện kiếm", nghe nàng nói ngao du giang hồ, hắn cong môi (Cười) "thật thú vị, một tiểu cô nương mặt dù thân thủ so với người bình thường thì hơi tốt nhưng so với cao thủ,hay người trong giang hồ thì đó chỉ là chút cung phu vặt vãnh, thế mà nàng lại muốn ra giang hồ". Ý cười đầy mắt, Nam Cung Tuyệt vẫn im lặng đứng đó nhìn tiểu cô nương thú vị rời đi, Hắn cũng rời khỏi đó tìm Cửu Chân thần Y mời ông ta về cung cứu Vân phi (mẫu thân của Nam Cung Tuyệt). Nhanh chóng hắn cũng tìm được một căn nhà trúc, ngoài sân là những loại thảo dược được phơi trên sàn gỗ, cạnh cửa sổ là lão nhân tóc bạch kim (trắng) ông đang chăm chú xem sách, có chút phong thái không màng sự đời, nghe tiếng động từ Na Cung Nguyệt đang đi vào trên mặt Cửu Chân thần Y không biểu lộ cảm xúc như thế nào, ông vẫn yên tĩnh đọc sách.
_ Cửu Chân thần Y quả nhiên phong thái hơn người (Nam Cung Tuyệt)
Cửu Chân thần Y ngước nhìn người trước mắt mà đánh giá "người này bước chân trầm ổn, đôi mắt sắt bén, khí thế hiên ngang cả người toát lên hàn khí làm người khác không rét mà rung"
_ Vị công tử này tới đây tìm lão phu là muốn lão phu chữa trị cho ai? (Cửu Chân thần Y nhàn nhạt hỏi, mặc dù biết người trước mắt lại lịch không đơn giản nhưng như vậy thì đã sao, không phải chỉ một chữ "cầu" thôi ư)
_ Thần y quả nhiên hiểu, vãn bối là Nam Cung Tuyệt, nhị hoàng tử đương triều Hạ Quốc, nay ta nhờ thần Y cùng ta đến Hoàng cung 1 chuyến.
_ Ồ, Sao ngươi biết ta sẽ đi
_ Thần y sẽ đến thôi, vì thứ người muốn đang trong tay ta, "Nhân kim tượng" thần Y chuẩn bị xuất phát ngay thôi (Nhân kim tượng, Tượng người được làm bằng vàng, trên tượng có bí quyết nguyệt vị y học, chỉ cao nhân ngành y mới biết)
Cửu Chân thần Y, thâm thúy nhìn Nam Cung Tuyệt, giọng nói có chút lẫn tiếng cười
_ Quả nhiên, Nhị hoàng tử đúng là danh bất hư truyền. Được lão phu cung kính không bằng tuân lệnh