132 Phản kích [1]
Lúc Tiêu Dật nhìn thấy video kia, nó đã được chia sẻ vô số lần, lúc này cậu mới nhớ, hình như từ sau ngày đó, cậu cũng không còn nhìn thấy Nhiêu Thiến, tin tức có liên quan đến cô đều là nghe được từ những người trong đoàn phim, biết được ngày đó cảnh sát mang bọn bắt cóc đi, cô cũng được cứu ra thuận lợi, lúc được cứu ra quần áo cũng chỉnh tề, cảm xúc lúc đó cũng khá tốt, sau đó, cô xin nghỉ dài hạn ở nhà nghỉ ngơi, đoàn phim cũng đồng ý cho cô nghỉ. Tiêu Dật nghĩ rằng chuyện này cứ trôi qua như vậy, lại không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế này, bọn cho vay nặng lại thế mà thật sự quay video khiếm nhã thế này, thậm chí còn vô sỉ mà đăng lên mạng.
Lúc đoạn video phát được hơn một nửa liền bị Tần số bấm tắt, hắn ôm bả vai Tiêu Dật, nhẹ giọng nói:“Không phải lỗi của em.”
Tiêu Dật nhìn màn hình máy tính:“Nếu lúc ấy tôi tin tưởng chị ấy, giúp chị ấy trả số tiền đó, chuyện này sẽ không xảy ra.”
“Tiểu Dật, chuyện này thật sự không phải lỗi của em.”
Tiêu Dật giương mắt nhìn về phía Mộ Dung Phong vừa đi vào phòng, giọng nói có chút lạnh lùng:“Vì sao anh không nói cho tôi biết Nhiêu Thiến thật sự thiếu tiền bọn cho vay nặng.”
Mộ Dung Phong hạ mắt:“Chuyện này là lỗi của tôi.”
Tiêu Dật nhăn mi, một lát sau, cậu đứng lên:“Chuẩn bị xe, tôi muốn đi gặp Nhiêu Thiến.”
Tần Mộc giữ chặt tay Tiêu Dật:“Tiểu Dật, lúc này em không thể đi gặp chị ta.”
“Bởi vì tôi sẽ bị phóng viên chụp sau đó bị viết một bài?” Tiêu Dật cúi đầu nhìn Tần Mộc, ánh mắt trong veo:“Dù tôi không giết Bá Nhân nhưng Bá Nhân lại vì tôi mà chết. Dù nói như thế nào, tôi đã từng có cơ hội giúp chị ấy. Nếu muốn trở nên nổi tiếng phải thờ ơ với mọi chuyện, tôi tình nguyện rời khỏi giới giải trí. Tần Mộc, không biết từ lúc nào chúng ta đều trở nên ích kỷ lạnh lùng.”
Tiêu Dật nói xong, tránh khỏi tay Tần Mộc, bước ra ngoài, Mộ Dung Phong thoáng cúi đầu, thấu kính phản quan che giấu nét mặt của hắn lúc này.
Nửa giờ sau, Tiêu Dật đến trước cửa nhà Nhiêu Thiến, kiên nhẫn bấm chuông, đợi khoảng chừng nửa giờ, cửa phòng cuối cùng cũng mở ra. Nhìn bề ngoài Nhiêu Thiến có chút nhợt nhạt, trong ánh mắt đầy tơ máu, vòng mắt có chút xanh, cô nhìn thấy Tiêu Dật, vốn dĩ muốn nở một nụ cười châm chọc lại nói móc hai câu, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ lạnh lùng nhìn Tiêu Dật.
Tiêu Dật mím môi:“Tôi biết bây giờ tôi đến có chút chậm, nhưng tôi sẽ cố gắng giúp chị.”
Nhiêu Thiến nhìn Tiêu Dật nửa ngày, muốn nhìn rõ xem trong lòng cậu cuối cùng là đang nghĩ như thế nào, sau một lúc lâu, cô yên lặng không lên tiếng, xoay người trở về phòng.
Tiêu Dật đi theo cô vào nhà, ngồi trên sô pha:“Chị nên đi kiện bọn họ.”
Nhiêu Thiến quay đầu, khó có thể tin nhìn Tiêu Dật.
Tiêu Dật ánh mắt ngay thẳng:“Số nợ kia là cậu của chị mượn, không thể bởi vì chị là ngôi sao mà bắt chị trả, bọn họ làm loại chuyện vô sỉ này, tất nhiên chị phải đi kiện bọn họ.”
“Thật không hổ là thái tử điện hạ cao cao tại thượng, quả thật không biết đạo lý đối nhân xử thế, thanh danh của tôi nay đã không còn, lại đi kiện bọn họ, người khác biết được sẽ xem như chuyện cười, huống chi, bọn họ là người cho vay nặng lãi, tôi là một người phụ nữ không có ai dựa vào, tôi dựa vào cái gì đi kiện?”
Tiêu Dật không để ý Nhiêu Thiến châm chọc, còn nghiêm túc nói:“Chị chỉ cần quan tâm chuyện kiện bọn họ, chuyện còn lại tôi sẽ lo liệu.”
Nhiêu Thiến không nói gì, Tiêu Dật tiếp tục nói:“Tôi biết chị không tin tôi, nhưng mà tôi hy vọng chị có thể suy nghĩ một chút, chỉ có như vậy, chị mới có thể đứng lên một lần nữa, dù là thời đại nào, người kiên cường sẽ được mọi người tôn trọng. Nếu chị suy nghĩ xong, liền gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ cùng chị đối mặt truyền thông.”
Tiêu Dật nói xong, đứng lên đi ra ngoài, lúc đến cửa, giọng nói của Nhiêu Thiến vang lên:“Vì sao cậu phải giúp tôi?”
“Cuộc điện thoại báo cảnh sát kia là tôi gọi.”
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Dật nhận được điện thoại của Nhiêu Thiến, nghe được quyết định của cô, cuối cùng Tiêu Dật cũng lộ ra một nụ cười. Tần Mộc đứng bên cạnh nhìn cậu tắt điện thoại:“Anh đi với em?”
Tiêu Dật lắc đầu:“Một mình tôi đi là được rồi.” Dừng một chút, nói thêm,“Hai người chúng ta phải có một người ở trên bờ.” Tần Mộc nở nụ cười, sáp qua ôm Tiêu Dật hôn một cái:“Anh nói rồi, dù em làm gì anh cũng ủng hộ.” Tiêu Dật ôm ngược lại Tần Mộc một chút, lúc quay đầu làm bộ như vô từ chạm nhẹ mặt hắn, sau đó đứng dậy đi mất.
Nhìn Tiêu Dật đi xa, Tần Mộc sờ sờ mặt, cười hắc hắc:“Đa Nạp, chuyện tôi muốn anh tra đã có kết quả chưa?”
Lúc Nhiêu Thiến cùng Tiêu Dật xuất hiện trước truyền thông, ở trước mặt mọi người tuyên bố kiện bọn cho vay nặng lãi, các phóng viên khiếp sợ rồi, thế cho nên toàn bộ câu hỏi nghĩ sẵn trong đầu đều bị ngâm nước. Dưới sự sắp xếp của Mộ Dung Phong, lần xuất hiện này của Nhiêu Thiến vô cùng thành công, ít nhất kéo cô ra khỏi vũng bùn một ít, Tiêu Dật nói không sai, mọi người đối với người kiên cường, đặc biệt là phụ nữ, đều vô cùng tôn trọng.
Sau lần xuất hiện này của Nhiêu Thiến, tình hình nghiêng về một phía lúc trước lập tức có thay đổi, những lời châm biếm Nhiêu Thiến không biết xấu hổ tác phong bất chính biến thành thảo phạt bọn cho vay nặng lãi, không ít ngôi sao cũng ủng hộ hành động của Nhiêu Thiến.
Tần Mộc nhìn Nhiêu Thiến trong màn hình, một thân áo trắng, trang điểm tự nhiên, vẫn không che giấu được mệt mỏi, ánh mắt lại lộ ra kiên cường, đối mặt với những câu hỏi khó xử của phóng viên, cô cũng chỉ mím chặt môi, đứng thẳng người. Tiêu Dật đứng ở bên cạnh cô, khoảng cách không xa không gần, lúc Nhiêu Thiến im lặng, cậu sẽ mở miệng thay cô, xác định rõ lập trường của mình.
“Tiêu Dật vẫn đẹp hơn.” Tần Mộc đứng dậy, lười biếng xoay eo:“Chuyện còn lại để tôi làm.”
Cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Tần Mạch Nhiên:“Ba ba, con muốn xuất quỹ. Ba không cần quan tâm thứ trong tay Tiếu gia, con cùng tiểu Dật còn chưa có làm đến bước cuối cùng.”
Giọng Tần Mạch Nhiên vẫn điềm tĩnh như trước:“Con nghĩ xong thì cứ làm, Tần gia có ba.”
“Nếu con lật đổ Minh Tinh, tiểu thúc trở về có đánh con hay không?”
“Nếu con có thể làm toàn bộ giới giải trí đảo lộn, tiểu thúc về sẽ khen con một câu lợi hại.”
“Con nhớ rồi. Ba cùng mẹ phải chú ý thân thể, đừng quá mệt mỏi.”
Tần Mạch Nhiên cong cong khóe miệng, giọng nói dịu dàng hơn một chút:“Ba biết, chờ qua chuyện này, con cùng tiểu Dật về nhà ở một thời gian.”
“Được.”
Vừa tắt điện thoại không bao lâu Đa Nạp liền bước vào đưa thứ trong tay cho Tần Mộc, vừa đưa cho Tần Mộc, vừa nói:“Làm như vậy Dật thiếu gia biết có khi nào sẽ không vui không?”
“Tiểu Dật sẽ hiểu, nếu muốn nhất lao vĩnh dật, chỉ có cách rút củi dưới đáy nồi. Đối phó với người hèn hạ, chỉ có thể dùng thủ đoạn hèn hạ.”
Tần Mộc đoán không sai, lúc đầu mọi người đồng tình với Nhiêu Thiến, nhưng mà không bao lâu, bắt đầu có scandal của Nhiêu Thiến cùng Tiêu Dật, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, mà lần này Tiêu Dật hoàn toàn không để ý, mỗi ngày cùng Nhiêu Thiến xuất hiện ở mọi nơi, dần dần, fans Tiêu Dật bắt đầu dao động, đồng tình cùng yêu thích Nhiêu Thiến là một chuyện, nhưng là chấp nhận việc thần tượng của mình cùng một người phụ nữ như vậy thân mật cùng một chỗ lại là chuyện khác, ở trong mắt fans, Nhiêu Thiến nhìn thế nào cũng không xứng với Tiêu Dật.
So với nhân khí dần giảm đi của Tiêu Dật, nhân khí của Nhiêu Thiến lại dần dần tăng lên, công việc cũng lục tục tìm tới cửa, lần này Tiêu Dật cũng không cùng cô đi, nhưng mà ngầm liên hệ tìm giúp cô vài kịch bản, chờ vụ kiện bên này kết thúc có thể bắt đầu quay, nếu Nhiêu Thiến có thể nắm lấy cơ hội này, hoàn toàn có thể nổi tiếng trở lại.
Đối với kết quả như vậy, Uông Hải thực ngoài ý muốn cũng thực vui vẻ, sớm biết chỉ dựa vào bọn cho vay nặng lãi đã có thể kéo Tiêu Dật xuống nước, hắn cần gì phải sắp xếp nhiều thứ như vậy. Hắn có chút không chờ được mà muốn biết, vẻ mặt của Tần Thái Nhiên khi nhìn thấy đứa con nuôi bảo bối mà hắn xem trọng nhất rơi khỏi đỉnh giới giải trí.
Hướng gió đều bị Tiêu Dật cùng Nhiêu Thiến kéo đi, Tạ Giai Giai sắp cắn nát răng, mắt thấy mọi người hình như đều quên scandal của cô cùng Tần Mộc, cô không cam lòng mà lấy ra con bài cuối cùng chưa lật.
Sáng sớm hôm nay, lúc Tần Mộc tỉnh lại, phát hiện Tiêu Dật đang ngồi ở bên giường nhìn mình, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, qua vài ngày nữa là thời gian mở phiên toài của Nhiêu Thiến, mấy ngày nay Tiêu Dật cùng Mộ Dung Phong đều bận rộn xử lý tổ chức phía sau bọn cho vay nặng lãi, sao lại có thời gian ở nhà?
“Tiểu Dật, sao hôm nay không đi ra ngoài?”
Tiêu Dật hừ một tiếng:“Anh lên giường với Tạ Giai Giai?”
“Không có, làm sao có thể.”
Tiêu Dật đứa tấm ảnh trong tay đến trước mặt Tần Mộc:“Vậy đây là cái gì.”
Tần Mộc hạ mắt, trong ảnh rõ ràng là hắn đang khỏe thân ôm Tạ Giai Giai! Tần Mộc cầm ảnh cẩn thận xem. Tiêu Dật đợi một hồi không đợi được lời giải thích của Tần Mộc, nghĩ rằng hắn đang chột dạ ngầm thừa nhận, cảm thấy tức giận, lập tức nghiêm mặt đứng dậy bước đi.
Nhìn thấy hành động của Tiêu Dật, Tần Mộc gần như theo bản năng ôm lấy, dán vào lưng cậu, cọ xát bên tai cậu:“Tiểu Dật, ảnh này chỉ là giả thôi, đây rõ ràng chính là ảnh Mộ Dung Phong chụp chúng ta khi ngủ, bị bọn họ photoshop, em thế mà lại tin.”
Tiêu Dật quay đầu không để ý tới hắn. Tần Mộc nhìn thấy dáng vẻ không tự nhiên của Tiêu Dật, trong lòng vui sướng hài lòng, hôn tai cậu:“Tiểu Dật em đang ghen tị?”
“Ai ghen tị?” Tiêu Dật lạnh lùng mở miệng, bên tai lại dần dần đỏ ửng. Tần Mộc nhìn vào trong mắt, lập tức cười như mèo trộm cá:“Em không ăn dấm, nhưng mà anh ghen tị, em cùng Nhiêu Thiến qua lại kề cận như vậy, em xem mọi người đều nói em thích chị ta.”
Tiêu Dật mím môi, không để ý tới Tần Mộc. Tần Mộc cũng không ngừng lại, hắn tiếp tục cọ cọ Tiêu Dật:“Tiểu Dật, ba ba lo lắng ảnh chụp video trong tay Tiếu gia, vẫn bị chèn ép. Anh muốn để cho mọi người biết quan hệ của chúng ta.”
“Không được.” Tiêu Dật không cần suy nghĩ liền từ chối.
Cơ thể Tần Mộc cứng đờ:“Vì sao?”
Tiêu Dật nghiêng đầu:“Chúng ta có quan hệ gì? Chỉ là bạn tốt cùng lớn lên thôi.”
“Chỉ là bạn tốt cùng lớn lên? Tiểu Dật, ngay cả tên ngốc Tiêu Thần kia cũng cùng một chỗ với Từ Văn Khiêm, vì sao em luôn trốn tranh anh?”
Tiêu Dật mím môi, không lên tiếng.