Ngự Trị Vạn Giới

Chương 47: 47 Cuộc Gọi Của Mẹ

Đã là hơn 1 tháng trôi qua kể từ sau buổi công bố sản phẩm đầu tiên của The Control Corporation và thứ đó mang tên Xspear-1042 - một loại chip bán dẫn thế hệ mới với sức mạnh và hiệu năng vượt trội hơn hẳn so với những dòng chip bán dẫn khác có mặt trên thị trường, thậm chí là trên thế giới.

Ngay sau đêm công bố, tin tức được phát ra bên ngoài bởi những đài truyền thông đưa tin lớn nhất của quốc gia cùng vô số những trang báo lớn nhỏ khác,..

đồng loạt đưa tin về nó.

Ngay tức khắc như một trái bom hẹn giờ được kích nổ, tin tức về Xspear-1042 như một trận oanh kích mà lan đi khắp 3 miền tổ quốc với tốc độ chóng mặt.

Đơn giản là vì với niềm tự hào cùng tự tôn dân tộc của nhân dân nước Việt đã có truyền thống lâu đời hàng ngàn năm qua, được viết trên những trang sử sách hào hùng thì.

Việc trong nước có một tập đoàn đã nắm giữ và tự chủ được khả năng chế tạo và sản xuất chip bán dẫn là điều hết sức vui mừng và đáng để tự hào…

Chưa kể loại chip bán dẫn do The Control Corporation chế tạo và sản xuất ra này hoàn toàn vượt trội về mọi mặt so với những loại chip đang có mặt trên thế giới đã có tên tuổi và sự uy tín nhất định.

Trước đó một tập đoàn lớn khác của Việt Nam đã có thể tự mình sản xuất ra những loại xe mang thương hiệu Việt, đưa nó đặt trên lên thị trường khó tính như nước Mỹ và sau đó là một thị trường lớn khác chính là Châu u.

Điều này đã bác bỏ hoàn toàn và như một cú tát, vả thẳng vào mặt những kẻ viết bài, đưa tin trên internet rằng Việt Nam còn chưa thể tự mình sản xuất ra con ốc vít thì nói gì tới việc chế tạo xe hơi…

Mà hiện tại The Control Corporation lại thêm một lần nữa khơi dậy niềm tự hào dân tộc ấy của nhân dân nước Việt, giúp nhân dân nước nhà hãnh diện mà có thể ngẩng cao đầu trước bạn bè 5 châu với thứ chip bán dẫn thế hệ mới mang tên Xspear-1042.

Còn đối với Chưởng Thiên Hội cũng như Ninh Vương lúc này thì việc công bố tin tức về Xspear-1042 cùng với lô hàng đầu tiên xuất xưởng đưa ra thị trường cùng những nhà phân phối là các gia tộc lớn tại Hà Thành.

Vì đây là một miếng bánh vô cùng lớn, việc Chưởng Thiên Hội bỏ ra một đến hai phần lợi nhuận để thu mua lòng người là chuyện vô cùng dễ hiểu ở thời điểm hiện tại…

Chỉ riêng việc công bố ra trước công chúng cả nước về Xspear-1042 đã giúp cổ phiếu của The Control Corporation tăng lên gần 5 lần thì ở thời điểm hiện tại tổng giá trị của nó đã là hơn 5 tỷ đô.

Còn về lô hàng chip bán dẫn đầu tiên được xuất xưởng thì trừ đi hoa hồng cho các đại gia tộc hợp tác và các chi phí khác như nguyên liệu sản xuất, trang thiết bị, tiền điện,...

Tổng số lợi nhuận mà The Control Corporation bọn họ thu về là khoảng 1 tỷ đô, vì đây là lô hàng đầu tiên, số lượng vẫn còn tương đối hạn chế do tay nghề của nhân công khi làm ra 1 con chip bán dẫn này là chưa cao.

Cộng với việc bảo mật thông tin tuyệt đối về dòng chip bán dẫn này cho nên thành phẩm xuất xưởng là có hạn.

Chờ tới lô thứ 2, thứ 3 chắc chắn món lợi nhuận thu về là vô cùng cao.

Nhưng đây chưa phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là việc sau đêm công bố đó, đã có khoảng 2 phần 3 thế lực các đại gia tộc quyết định đầu nhập vào dưới trướng Chưởng Thiên Hội.

Nâng tổng số tài sản ròng của Chưởng Thiên Hội lên đến xấp xỉ 60 tỷ đô và nắm giữ gần như là toàn bộ địa bàn Hà Thành về cả hắc đạo lẫn bạch đạo…

Đưa sức mạnh cùng nguồn lực của nó lên một tầm cao mới không chỉ còn là cái danh hão như lúc trước đó nữa mà chính thức trở thành một đầu cự long với thực lực vô cùng hùng mạnh.

Hơn 3 giờ trưa, bên trong văn phòng chủ tịch ở tầng thứ 45 của tòa cao ốc The Control Corporation.

Từ bên ngoài khung cửa kính nhìn vào trong có thể quan sát thấy được một vị thiếu niên trẻ tuổi, khí chất thành thục, trầm ổn đang ngồi trước bàn làm việc của mình.

Hai mắt hắn chăm chú nhìn lên phía trên màn hình sáng của chiếc laptop mà hai tay không ngừng gõ lấy bàn phím lách cách liên hồi.

Mà để có thể ngồi bên trong gian phòng này thì ngoài chủ tịch của The Control Corporation - Ninh Vương ra còn có thể là ai?

Cho dù có là nữ nhân của mình Nhã Phương đi chăng nữa thì khi Ninh Vương hắn đang làm việc nàng cũng phải trước tiên gõ cửa thông báo, sau đó được hắn cho phép mới có thể tiến vào.

Đơn giản là Ninh Vương không thích bị người khác làm phiền, quấy nhiễu trong lúc hắn đang tập trung làm công việc của mình…

Với siêu trí lực cùng sự bộ óc thiên tài của mình, rất nhanh chóng Ninh Vương đã hoàn thành xong công việc của ngày hôm nay chỉ trong vòng 3 tiếng buổi trưa này.

Dọn lại đống văn kiện trên mặt bàn cùng một chút đồ đạc sao cho ngăn nắp một chút, Ninh Vương gấp xuống màn hình của chiếc laptop sau đó thả lỏng thân thể mà ngồi tựa lưng về phía đằng sau của ghế ngồi sao cho thoải mái nhất.

Vừa nhắm lại hai con mắt dưỡng thần được một chút thì…

RENG RENG RENG~

Điện thoại trong túi quần reo lên thông báo có người gọi tới.

Tâm trạng đột nhiên bị làm cho phá hỏng, Ninh Vương có chút không vui mà lấy ra điện thoại từ bên trong túi quần mà quan sát xem rốt cuộc là người nào gọi tới lúc này thì phát hiện dãy số gọi tới vừa thân thuộc nhưng… cũng đầy xa lạ.

Mặc dù dãy số không có lưu tên người gọi nhưng Ninh Vương biết được rằng đây là số điện thoại của mẹ hắn Lý Xuân Hoa, chỉ là không biết bà gọi đến giờ này là có chuyện gì mà thôi.

Đây là lần đầu tiên mà mẹ chủ động gọi tới kể từ khi cùng cha và em của hắn trở về nội tộc làm công việc hàng năm mà, mỗi chi mỗi cành trong họ khi đến thời điểm và độ tuổi nhất định đều phải đảm nhiệm trong khoảng nửa năm đến một năm.

Cũng là lần thứ 2 hắn nhận được cuộc gọi từ gia đình kể từ cuộc điện thoại hai tháng trước cùng với cha của hắn Trần Gia Kiệt.

Hiện tại nếu như không phải Lý Xuân Hoa đột nhiên gọi tới thì có lẽ Ninh Vương trong thời gian sống một mình này đã quên mất rằng mình cũng có gia đình…

Ninh Vương tâm tình mặc dù có chút khó tả nhưng cũng rất nhanh chóng liền bị hắn cho ổn định xuống mà đưa tay vuốt một cái lên trên màn hình điện thoại nhận lấy cuộc gọi này.

“Alo…”.

Nhận thấy ở đầu dây bên kia nhi tử của mình đã nhấc máy trả lời, Lý Xuân Hoa bên này cũng không có chần chừ mà trực tiếp hồi đáp.

“A, Tiểu Ninh sao, là mẹ đây”.

Giọng nữ trung tuổi quen thuộc mà xa lạ phát ra từ đầu dây bên ki của điện thoại khiến cho Ninh Vương chần chờ một lúc mới tiếp tục phát ra âm thanh.

“….Là mẹ sao, ngươi gọi điện cho ta là có chuyện gì sao?”.

Lý Xuân Hoa cũng không có để ý tới cảm xúc hay thái độ của Ninh Vương lúc này đi thẳng vào vấn đề mà hồi đáp.

“Chuyện trong tộc mà cha ngươi phải phụ trách đã hoàn tất, tối nay sẽ cùng ta và Tiểu Thanh 3 người trở lại thành phốNgươi chiều nay chắc hẳn không có việc gì làm thì đi siêu thị mua một chút đồ ăn và chuẩn bị bữa tối đi.”

“Một lát nữa là muội muội của ngươi sau khi học về liền cùng bọn ta trở lại thành phố.

Ngươi cái này làm ca ca tốt nhất là không nên để muội muội mình bị đói a, đã hiểu chưa?”.

Đầu dây bên này Ninh Vương sau khi nghe Lý Xuân Hoa hồi đáp nếu là lúc trước chắc hẳn sẽ cảm thấy rất uỷ khuất và chạnh lòng.

Bất quá bây giờ mọi thứ đã khác rồi cho nên hiện tại hắn cũng chẳng có mảy may gì tới những lời nói của mẹ hắn nữa…

“Ta đã biết, ngươi còn chuyện gì nữa không mẹ?”.

Cho dù suốt cả hơn chục năm qua, từ sau khi muội muội Trần Thanh Thanh được sinh ra năm hắn 7 tuổi thì liền không còn cảm nhận được cái thứ được gọi là tình thương yêu thực sự tới từ cha mẹ nữa…

Thời gian sau đó sự quan tâm của Trần Gia Kiệt và Lý Xuân Hoa đối với Ninh Vương không còn là tình thương yêu của cha mẹ dành cho con cái, giống như đối với muội muội của hắn Thanh Thanh.

Mà thay vào đó nó giống như là một loại ràng buộc, một hoàn thành cho hết trách nhiệm vậy.

Ninh Vương có thể cảm giác được rằng chỉ cần sau khi hắn tốt nghiệp cao tam thì lập tức sẽ bị hai người cho ra rìa và phải tự thân lo lấy cuộc sống của mình vậy.

Thế nhưng là đối với muội muội Trần Thanh Thanh, Ninh Vương hoàn toàn không hề oán trách gì cả, hắn biết đây không phải là lỗi của nàng.

Ngược lại tình cảm giữa hai người còn vô cùng tốt và thân thiết là đằng khác…

Và trên hết đó chính là ơn dưỡng dục của hai người đối với hắn 18 năm qua là điều không phải bàn cãi cho dù có là như thế nào đi chăng nữa.

Ninh Vương đều sẽ đối với hai người có ý kiến gì cả, hồi đáp sau đó hắn tiếp tục hỏi Lý Xuân Hoa thêm xem còn có chuyện gì cần phải giải quyết nữa hay không.

“Không hết rồi, ta còn có đồ đạc phải thu xếp, cúp đây”.

Tút tút tút~

Đầu dây bên kia bị Lý Xuân Hoa cho cắt đứt phũ phàng không một chút chần chờ, nhưng đối với loại chuyện này Ninh Vương cũng đã vô cùng quen thuộc từ trước cả khi vào cao tam cho nên cũng không có phản ứng gì.

“Hzzzz”.

Tiếp tục tựa lưng vào phía sau ghế ngồi mà thở dài một tiếng, chưa có chuyện gì mà hắn cảm thấy muốn tránh né và phiền não như việc này cả.

Thu xếp một chút sau đó Ninh Vương liền rời khỏi văn phòng của mình mà trở về nhà cũ.

——————————————————————————CHƯƠNG NÀY CÓ CHÚT NGẮN NHƯNG NÓ ĐÁNH DẤU SỰ TRỞ LẠI CỦA NHÂN GIA SAU MỘT TUẦN TÂM TÌNH KHÔNG ĐƯỢC TỐT VỀ CHUYỆN TIỀN BẠC

SẮP TỚI TA CÓ MỘT SỐ VIỆC CẦN THÔNG BÁO VỚI CÁC VỊ ĐỘC GIẢ VỀ TƯƠNG LAI CỦA BỘ TRUYỆN NÀY

CHỈ HY VỌNG SAU KHI THÔNG BÁO ĐƯỢC ĐĂNG CÁC VỊ VẪN SẼ ỦNG HỘ BỘ TRUYỆN VÀ TÁC GIẢ

SÁCH MỚI CẦU ỦNG HỘ, ĐỀ CỬ, KIM PHIẾU…

Các vị có lòng thì ủng hộ tác qua số (momo 0965619471 hoặc tk ngân hàng: 003461370 - NGUYEN KIEM VIET - VIB) để tác có thêm động lực ra chương nhé.

Cảm tạ