Người Thanh Trừng Thế giới

Chương 11: Đoàn quân quỷ

- Ở trong một khu rừng nào đó-

Một nhóm người trẻ, bao gồm hai gái hai trai đang chạy trốn khỏi một con quái vật với ngoại hình của một cây hoa bắt ruồi, nhưng lớn hơn, hung bạo hơn và biết đi.

- Tớ đã bảo vỡi lũ đàn ông các cậu đây là một ý tưởng tồi khi đến khu săn quái cấp cao mà-

- Im ngay đi đồ con gái gắt gỏng cậu là người đề xuất chúng ta đến đây mà-

- Cái gì, lý do tớ đề xuất đến đây là do Mục Bạch cứ liên mồm nói, là ta phải kiếm tiền thật nhanh để chuẩn bị cho cuộc xâm lăng của đội quân quỷ mà-

- Gì cơ, tớ có nói thế, nhưng đâu có nghĩa là cậu phải dẫn chúng ta ra chỗ nguy hiểm như vậy-

- Nhưng mà lúc tớ đề xuất cái này thì lũ con trai các cậu có kêu ca gì đâu, đã thế còn nói chuyện này dễ như ăn bánh mà giờ đây nhìn xem-

- Tớ đâu có nghĩ quái ở đây lại khỏe như vậy và cũng chính miệng cậu nói là nếu có tớ ở đây thì mấy con quái đó dễ giải quyết thôi mà-

- Huhu nếu tớ còn sống sau truyện này thì tớ sẽ đá đít cậu đầu tiên đấy Lâm ngốc-

- Hả cậu nói gì cơ Trúc đần!!!-

- Cái gì!!! cậu muốn tớ đồ sát cậu trước con quái kia à-

- Bring it on bitch

- Thôi nào mọi người!!!, đừng có hành động như trẻ con nữa, cãi nhau sẽ không có tác dụng gì trong trường hợp này đâu-

Mọi người trong tổ đội nhìn lẫn nhau và bình tĩnh lại.Cậu bé mặc áo giáp ở giữa nói.

- Tớ nghĩ Lý Mai nói đúng đấy cãi nhau trong trường hợp không giúp ích một chút gì cả, vì đằng nào, chúng ta-

- Cũng sắp chết rồi!!-

- Cũng sắp chết rồi!!-

- Cũng sắp chết rồi!!-

Đột nhiên tiếng cãi vã của ba người trở thành tiếng khóc.

- Quay lại chỗ Vương Lâm-

- Khu rừng này rậm thật đấy có nhiều chướng ngoại vật cản đường quá-

- Nhưng đây là đường đi ngắn nhất để đến đế quốc Xeno rồi-

°Công sức 3 ngày đi bộ của mình không thể bỏ được°

Vương Lâm trèo lên một cây cao gần đó, cậu mở bản đồ ra để quét xem xung quanh có quái vật không, khi quét xong Vương Lâm nghe thấy tiếng hét đi kèm tiếng khóc ở gần đó.

Cậu ghé qua một cái cây gần đó để quan sát thì thấy bốn người trông rất trẻ đang chạy thục mạng để cố trốn một con quái vật cây.

Thấy thế Vương Lâm lập tức dùng xuất kích để bắt kịp họ và con quái vật, cậu kích hoạt chém nhanh và lao thẳng vào chém đứt con quái ngay lập tức.

"Bạn đã giết thành công nhị phẩm yêu quái hoa ăn thịt"

"Nhận được 350 exp"

"Nhận được 200 exo"

Sau 3 ngày đi bộ dài dòng dọc thì Vương Lâm đã săn được không ít quái, bây giờ cậu đang ở level 18 và có rất nhiều đồ từ quái.

Vương Lâm dùng dao bằng kim loại oracle mà cậu có được khi đánh nhau với vài con golem để mổ xẻ xác con quái vật cây.

Bốn đứa trẻ kia quay lại ngay sau khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ con quái vật và khi chúng thấy con quái vật bị hạ thì cả bốn quỳ xuống và khóc thảm thiết.

Vương Lâm nhìn bọn trẻ và thở dài.

- Các em muốn ở lại cùng anh tối nay không-

Lũ trẻ không nói gì mà chỉ gật đầu đồng ý.

Tối hôm đó.

Cả 4 đứa trẻ và Vương Lâm đang ngồi bên cạnh một bên cạnh một lửa trại, Cậu bé cầm kiếm vẫn còn đang khóc khi nghĩ đến những chuyện đã xảy ra.

- Nào nào em không phải lo lắng nữa đâu con quái vật đã bị anh giải quyết rồi mà-

- Không được, nếu như có con quái vật nữa xuất hiện thì sao lúc đấy thì bọn tôi sẽ lại gặp nguy hiểm mất-

Cô gái tóc đỏ đánh cậu ta một cái thật mạnh vào đầu và nói.

- Lâm ngốc này, cậu đang hơi bị vô lễ đấy, người vừa cứu mạng sống của chúng ta đang ở ngay trước mặt đó, hãy giới thiệu đàng hoàng đi-

- ờ nhỉ tớ xin lỗi-

- Xin chào anh em tên là Lâm Toàn một du hành giả sử và là đỡ đòn của nhóm-

- Rất vui được gặp anh em là Trúc Mã một du hành giả và là sát thủ của nhóm-

- Em là Mục Bạch một du hành giả và là xạ thủ của nhóm-

- E..e..em..l...là Lý Mai một du hành giả và là mục sư của nhóm rất vui khi được gặp anh ạ-

Vương Lâm cười nhẹ và nói.

- Được rồi xin chào mấy đứa, anh là Vương Lâm một người du hành đi ngang qua, rất vui khi được gặp mấy đứa-

- Anh cũng là một du hành giả à vậy chức vụ của anh là gì vậy??-

- Ở thì……-

- Anh cũng là một đỡ đòn như em vậy-

- Tuyệt thật đấy vậy anh có thể dạy cho em cách anh hạ được con quái kia sông-

- Cái đấy thì để sau đi, nhưng trước tiên các em có thể giải thích cho anh, vì sao bốn đứa trẻ các em lại ở trong khu rừng nguy hiểm như này-

- Vâng không giấu gì anh thực chất lý do bọn em ở đây là để săn quái và kiếm tiền để chuẩn bị cho cuộc xâm lăng của đoàn quân quỷ-

- Đoàn quân quỷ???-

Cô gái tóc đỏ chen vào nói.

- Anh không được thông báo gì sao lẽ nào anh là người ngoại quốc??-

- Ờ thì anh cũng không rõ về chuyện này lắm-

- Vậy thì hãy để em Trúc Mã đánh yêu và mạnh mẽ giải thích cho anh-

- Truyện là như này, vào 2 ngày trước đức vua của đế quốc Xeno đã nhận được một bức thư từ một kẻ áo đen bí ẩn, trong bức thư đó có nói vào 30 ngày nữa một binh đoàn bao gồm quỷ nhân tạo, rồng, xác sống, và rất nhiều quái vật khác nữa sẽ đến xâm chiếm mọi đế quốc trên hành tinh này, bức thư còn nói rằng hãy đầu hàng trước khi ngày đó đến, đức vua vì quá tức giận nên đã truyền lệnh lên khắp đế quốc chuẩn bị cho cuộc chiến này, ai có góp phần dù rất nhỏ trong cuộc chiến thì vẫn sẽ được ban thưởng và ai có góp phần lớn nhất thì sẽ được ban thưởng hậu hĩnh kèm theo một bảo vật tự chọn từ kho hoàng gia.

Sau khi cô bé nói xong câu đấy thì cửa sổ nhiệm vụ của Vương Lâm lại tự động mở ra.

"Nhận được nhiệm vụ mới"

Nhiệm vụ nhánh: đội quân quỷ

Phần thường: +3 tất cả chỉ số, bộ áo giáp của grim (cấp bậc: rare)

Chi tiết nhiệm vụ: một đội quân quỷ sẽ kéo đến đây trong vòng 30 ngày nữa, hãy cùng với đế quốc Xeno ngăn chặn và tiêu diệt đội quân này.

Độ khó: trung bình

Yêu cầu cấp bậc: G

°Lại nhiệm vụ nhánh nữa°

°Chắc sau khi làm xong nhiệm vụ này thì mình phải tìm tung tích về cái nhiệm vụ chính nhanh thôi trước khi nó quá tầm kiểm soát của mình°

- Được rồi cảm ơn em vì thông tin và để đền đáp thì mai anh sẽ dẫn các em đi săn quái kèm theo việc giúp các em phối hợp tốt hợp thế đủ chưa?-

- Vâng ạ cảm hơn anh!!!-

- Vâng ạ cảm hơn anh!!!-

- Vâng ạ cảm hơn anh!!!-

- Vâng ạ cảm hơn anh!!!-

Cả bốn đứa trẻ trở nên vui mừng như vừa tìm được kho báu vậy.

°Lũ trẻ này sẽ cần phải học rất nhiều đấy°

- Giờ tất cả chúng ta đã đói rồi phải không-

Vương Lâm lấy trong kho đồ của mình ra 5 miếng thịt linh cẩu trắng và đặt nó lên lửa để nướng.

- Nè cầm lấy đi-

Bốn đứa trẻ cầm lấy miếng thịt, chúng ăn vào và thốt lên.

- Woah miếng thịt gì đây vậy khi ăn nó thì em có cảm giác như có thể nâng được 100kg vậy-

- Nó thật mềm và mọng nước-

- Ăn vào như được tăng tầm nhìn lên vậy-

- C..ca..cái gì đây vậy anh Vương Lâm nó thật sự ngon quá, ăn vào em có cảm giác như tất cả mana đang được phục hồi vậy-

- Đây là thịt từ một con quái vật anh săn được đấy anh mừng vì các em thích nó-

- Á….miếng của tớ hết rồi, Lâm Toàn đưa miếng của cậu cho tớ đi-

- Còn lâu nhớ Trúc Mã dù có bị cậu đâm 100 nhát dao thì tớ cũng không cho cậu đâu-

- Hể...đừng keo kiệt vậy chứ-

- Không là không cậu nghe rõ chưa

- Vậy thì đừng có trách tớ xông pha!!!-

- Bình tĩnh lại nào Trúc Mã-

- Ahhh….thả tớ ra, thả tớ ra Mục Bạch-

- Ba người các cậu đừng cãi nhau nữa-

Cả bốn đứa trẻ dừng lại, nhìn nhau và cười phá lên.

Đêm xuống.

Ở trên đỉnh của ngọn núi xuất hiện hình bóng của một chàng trai trẻ tầm 17-20 tuổi với mái tóc trắng và một bên mắt đã mất, người đó không ai khác chính là Vương Lâm, cậu đang ngồi trên đó để ngắm bầu trời đầy sao.

°Haizz..những khoảnh khắc vui vẻ này thật tuyệt°

°Tiếc rằng nó sẽ không tiếp diễn được lâu nữa°