Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền

Chương 579: Tình cảm (5)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Muốn ta tức đến chết luôn à...” Lão thái thái yếu ớt gào lên một tiếng rồi ôm ngực, không ngừng rên rỉ: “Ôi chao ôi..

Tức chết mất thôi..

Đứa nào đứa nấy cũng không khiến ta bớt lo được chút nào..

Ta chết là được có phải không hả...” Từ đầu tới cuối, Triệu Như Na vẫn lặng lẽ quỳ gối ở đó, không phát ra bất kì âm thanh nào

Chuyện hôm nay mặc dù bất ngờ nhưng cũng là trong dự liệu của nàng

Từ khi nàng và Trần Đại Ngưu từ Liêu Đông trở về, mâu thuẫn trong những chuyện vặt thường ngày ở hầu phủ không ngừng tích lũy

Lão thái thái vốn đã không vừa mắt nàng rồi, chẳng qua là vì con trai và lo lắng cho y nên mới không phát tác ra thôi.

Từ khi3ở Liêu Đông về kinh, bụng nàng vẫn không có động tĩnh gì nên lão thái thái đã không vui vẻ gì

Nhưng Trần Đại Ngưu lại không nói hai lời, đuổi hết toàn bộ mấy thị thiếp mà hầu phủ thu nhận suốt hai năm nay

Vì chuyện này mà lão thái thái đã mặt nặng mày nhẹ với nàng suốt, nhưng nàng vẫn chịu đựng, lão thái thái cũng không nhiều lời.

Tính đến hôm nay thì lửa mới hoàn toàn bùng lên.

Buổi trưa, người trong cung tới nói với Triệu Như Na rằng hoàng để muốn sắc phong Văn Giai công chúa của nước Cao Thương làm trắc phu nhân, Khâm Thiên Giám đã chọn ngày nhập phủ cho nàng ta

Để lấy lòng nàng, tiểu thái giám thông minh kia còn thuận miệng kể cho nàng biết chuyện0hôm nay khi lâm triều, trước mặt quần thần, Định An hầu chống lại ý chỉ của hoàng đế, thỉnh chỉ lập nàng làm chính thế, cũng bởi vậy mà tự nhận năm mươi quân côn, ngày mai sẽ phụng mệnh nhân hình trước mọi người ở ngoài cửa cung

Còn nói rằng, không muốn lập công chúa Cao Thương làm tiểu thiếp nên y và hoàng đế đã tranh cãi rất lớn.

Vốn tiểu thái giám kia chỉ định kể chuyện cho Triệu Như Na nghe xong là xong

Ai ngờ đám Tăng Thị thấy người trong cung tới, nghĩ rằng có ban thưởng gì đó nên đã lên tới vách tường để nghe trộm, khi nghe được chuyện kia thì quá sợ hãi nên vội vàng kể lại cho lão thái thái.

Lão thái thái vừa nghe chuyện này thì5vô cùng tức giận

Thù cũ hận mới dồn lại, bà ta không nhịn được nữa

Bà ta cho Tăng thị đi qua tìm Triệu Như Na, tát nàng một cái thật đau rồi bắt nàng quỳ trước bài vị tổ tông mà thề độc rằng nếu trong vòng một năm nàng không thể sinh con nối dõi cho Trần Đại Ngưu thì sẽ phải tự xin li hôn

Ngoài ra, lão thái thái còn muốn nàng quỳ gối trước bài vị của Lương thị - người vợ chưa xuất giá đã qua đời của Trần Đại Ngưu để liệt kê những “tội lỗi” của mình.

Một..

không khai chi tán diệp cho hầu phủ

Hai..

không khuyên hầu gia nạp thêm thiếp thất

Ba..

không nghe lời chủ mẫu

Bốn..

không hầu hạ phu quân theo đúng đạo làm vợ.

Triệu Như Na không giải thích, cũng không thề4nguyền, chỉ yên lặng để mặc Ngô thị quở trách, mắng mỏ

Lão thái thái vốn là một người nói năng chua ngon nhưng lại dễ mềm lòng, chuyện này mắng mấy câu rồi thôi thôi

Nhưng Trần Đại Ngưu nhận được tin thì vội vàng về nhà, đúng lúc thấy Triệu Như Na đang quỳ gối ở đó, trên mặt vẫn in hằn dấu tay, chưa nói đến chuyện nương và chị dâu củay liên tục mắng nhiếc nàng rất khó nghe, bọn họ bắt nàng quỳ suốt một canh giờ, ngay cả cơm trưa cũng không cho nàng ăn thì cơn tức nhất thời trỗi dậy, y bước tới cãi vã với mẹ mình.

Từ trước đến nay, Trần Đại Ngưu luôn là một đứa con hiếu thuận, chưa từng cãi lời mẹ dù chỉ một lần, thế nhưng9lần này y vì vợ mà trách mắng mẹ mình

Chuyện này khiến lão thái thái tức giận đến mức phát bệnh rồi té xỉu trên

mặt đất

Đến khi tỉnh lại thì thành ra tình cảnh hiện giờ

“Bồ Tát phù hộ, hầu gia, đây rồi, tiểu nhân tìm được người tới đây rồi.” Chu Thuận vui mừng vọt vào

Vừa nghe được lời này của cậu ta, Triệu Như Na vốn đang trầm mặc cuối cùng ngẩng đầu, nghiêng người nhìn về phía cửa phòng với ánh mắt mong đợi

Hạ Sơ Thất dẫn theo Tinh Lam bước vào phòng

Trên đường tới đây, nàng đã nghe Chu Thuận nói vắn tắt về tình huống đã xảy ra, nhưng khi thấy không khí khẩn trương trong phòng, lại nhìn đầu tay đỏ ửng trên má Triệu Như Na thì ánh mắt xuất hiện tia lạnh như băng

Triệu Như Na là một trong số ít bạn bè của nàng

Nàng ta là người có tri thức, hiểu lễ nghĩa, quang minh lỗi lạc, coi trọng lẽ phải, tuy bề ngoài trông có vẻ hơi nhu nhược nhưng thực ra lại ngoan cường và không màng danh lợi hơn rất nhiều cô gái khác

Thêm nữa, điều quan trọng nhất là Triệu Như Na từng giúp nàng không chỉ một lần

Nàng ta không chỉ thay nàng che giấu rất nhiều chuyện trước mặt Triệu Miên Trạch mà ngay cả chuyện trừng trị Hạ Vấn Thu và Nguyệt Dục, đồng thời việc nhổ cỏ tận gốc Hạ Đình Đức đều nhờ có Triệu Như Na.

Là Triệu Như Na giúp nàng tới phủ Tấn vương tìm “rượu Phục Bách” chuốc say Triệu Miên Trạch, để hắn ta ngủ lại ở điện Sở Từ, cũng chính Triệu Như Na đã ở lại phòng của Nguyệt Dục rồi tìm được cái yếm thêu hình chim khách đậu cành mai

Đồng thời cũng chỉ có Triệu Như Na mới có cách mang thứ này vào Đông cung cho nàng mà thần không biết quỷ không hay.

Hạ Sơ Thất là người coi trọng nghĩa khí, thấy bạn bè chịu nhục, bị người ta tát như vậy thì nàng còn cảm thấy đau lòng hơn

Nàng không hề chú ý đến lão thái thái đang ngồi trên giường mà lập tức ngồi xổm xuống, đỡ vai Triệu Như Na

“Thanh Hoa, muội có sao không?”

Triệu Như Na nhìn nàng ý bảo không sao, lắc đầu, “Muội không sao, tỷ khám bệnh cho nương của muội đi được không? Bà ấy đau rất lâu rồi.”

“Nhìn muội thể này mà còn bảo là không sao?” Thấy hai mắt nàng ta sưng vù, khuôn mặt nhỏ nhắn sưng đỏ, Hạ Sơ Thất không khỏi tức giận, bà già kia đau thì cứ để bà ta đau một lát nữa cũng được, nàng cũng đâu phải là người tốt bụng gì cho cam: “Thanh Hoa, muội đường đường là Trưởng công chúa, sao một người có địa vị cao như muội lại có thể chịu cúi đầu, nhân nhượng trước mấy kẻ thấp cổ bé họng, lại còn quỳ trước mặt bọn họ thế này hả? Đứng lên, quỳ cái rắm ấy mà quỳ!”

Triệu Như Na biết tính năng thì thầm lo lắng, giật nhẹ tay áo nàng, lắc lắc đầu, ý bảo nàng đừng quá tức giận

Nhưng không rõ do bản thân quá sốt ruột hay quỳ lâu quá nên thân thể mệt mỏi, thiếu chút nữa là ngã sấp xuống, may mà Hạ Sơ Thất kịp đỡ nàng ta lại.

“Muội xem đi, muội còn nói là không sao à?”.

“Nương giận muội là do muội bất hiếu, muội cần phải quỳ.”

Thái độ của nàng ta một lần nữa cho thấy, khi ở hầu phủ, nàng ta chỉ là vợ của Trần Đại Ngưu, không phải Trưởng công chúa gì cả

Hạ Sơ Thất biết, ở thời đại này, phần lớn những người vợ đều nhẫn nhục chịu đựng như vậy

Thế nhưng sự đời là vậy, người càng yếu thế thì người ta càng lấn lướt, càng muốn cưỡi lên đầu, lên cổ ngươi

Quả nhiên, không đợi nàng nói dứt câu, Tăng thị thấy nàng mặc trang phục đàn ông nhưng lại gần gũi với Triệu Như Na như vậy thì hai mắt sáng lên, tiến lên phía trước, quái gở nói: “Ngươi là thầy thuốc kiểu gì thế? Sao lại chẳng biết xấu hổ mà đi vào nhà người khác, làm bậy với người nhà ta

Hừ, ngươi không ngại mất mặt nhưng ta thì có đó...” “Ngươi câm miệng lại cho ta!” Trần Đại Long lại gào lên với ả

Hạ Sơ Thất khoát tay, tỏ vẻ không quan tâm, trên mặt lại nở nụ cười tươi như hoa, “Vị đại tẩu này, người muốn biết ta là ai sao?”

Tăng thị lườm chồng mình một cái rồi quay đầu lại

“Ta quan tâm ngươi là ai làm gì? Ta cũng chẳng lạ gì loại người như ngươi.” “Vậy thì đừng hỏi nữa.” Hạ Sơ Thất cười nói, tránh cho Triệu Như Na lại phải chịu thêm một hồi võ mồm không cần thiết nữa, nàng vươn tay chỉnh mũ công tử trên đầu, lại vuốt chòm ria mép cá trê trên cằm, nhìn Tăng thị mỉm cười bổ sung: “Tránh để đến lúc ta nói ra lại dọa chết ngươi.”

Tăng thị quen bắt nạt kẻ yếu, thấy giọng nói của nàng ngông cuồng đến vậy thì không khỏi giật mình

Hạ Sơ Thất lạnh lùng liếc nhìn ả ta một cái cái, vươn tay đỡ Triệu Như Na rồi lạnh lùng quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng, cao giọng nói

“Có những người thật sự không biết thế nào là tốt thế nào là xấu, ăn của người ta, uống của người ta, mặc cũng của người ta mà lại còn muốn cưới lên đầu người ta nữa à?” Nàng quay lại nhìn Tăng thị, mỉm cười: “Nếu ngươi không biết thì để ta nói cho ngươi một câu

Trưởng công chúa là ai? Là người có thể khiến đầu ngươi lìa khỏi cổ chỉ bằng một câu nói

Chà chà, mỗi ngày người đều phải gặp Diêm Vương mà vẫn còn có thể đường đường chính chính chanh chua như thế này cơ đấy? Đại tẩu à, tỉnh lại đi

Nếu không phải vì công chúa nể mặt hầu gia mà không thèm so đo với người thì đến giờ ngươi đã có thể bị bóp chết không chỉ một lần là thôi đâu

Ti tiện có giới hạn của ti tiện! Nếu cuối cùng mà người vẫn thể thì không thể cứu nổi nữa đâu.”