Nhật ký của một chàng trai trên chuyến bay mất tích định mệnh

Chương 26

Mới sáng sớm 3 vị khách quý xuất hiện khi tôi còn đang lơ mơ ngủ chưa tỉnh hẳn. WJ pha cà phê để lên bàn bảo mọi người thảo luận vấn đề trước và đợi chúng tôi một chút. Anh xoay qua giữ tay đang dụi dụi mắt của tôi lại, xoa đầu tôi cười rồi bồng luôn tôi vào nhà vệ sinh giúp tôi đánh răng, rửa mặt, lau người và thay quần áo.

'Chỉ còn há cảo tôm thôi, mọi người ăn một chút rồi vào vấn đề luôn nhé. Vì chút xíu nữa tôi sẽ đưa Beta đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ và băng bó lại chân luôn.'

'Đây là toàn bộ thông tin, chứng cứ và bảng lời khai của Beta mà con và bạn con- cảnh sát Park đã thu thập được. Mọi thứ khẳng định là Sun Lim đã đánh cắp sáng tác của Beta và là người đã đẩy Beta xuống vực sâu.'- Will Yang trình bày và đưa chứng cứ (trích danh sách cuộc gọi từ máy của Sun Lim trùng khớp với thông tin cuộc gọi đến của Beta; email gửi lời bài hát và tệp bản phối điện tử, bản phối nhạc cụ của Beta gửi cho Sun Lim; tờ giấy mà Sun Lim yêu cầu Beta ký ngày hôm đó được tìm thấy trong xe của Sun Lim.....)

'Hôm nay Sun Lim đang biểu diễn bài hát đó ở một show diễn lớn đã bị cảnh sát đến làm gián đoạn và triệu tập về đồn rồi. Tôi cũng được mời lên lấy lời khai vì từng là chủ của cậu ta trong thời gian cậu ta phạm tội.'- Seo Jin tiếp lời.

'Em đã giúp gửi đi thông cáo cho cục bản quyền sáng tác, các cuộc thi, giải thưởng về tình hình của bài hát đó, và đề nghị họ liên hệ với cảnh sát để có thông tin mà giúp bảo hộ quyền tác giả cho Beta'- Song cũng báo cáo tình hình.

'Có vẻ như mọi việc đã sáng tỏ. Điều quan trọng nhất và tuyệt vời nhất là Beta đã trở về an toàn. Cảm ơn mọi người nhiều lắm.'- WJ kết luận cuối cùng với vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.

Sau đó anh đưa tôi đi bệnh viện kiểm tra tổng quát để đảm bảo rằng tôi không bị chấn thương gì nguy hiểm. Suốt ngày anh luôn bồng tôi trên tay mà nhất định không dùng xe lăn đẩy như đề nghị từ y tá, anh bảo anh thích bồng vì sẵn tiện được ôm, tôi thì thấy rất ấm áp, dễ chịu, thỉnh thoảng lại được cọ cọ mặt vào bờ ngực rộng, săn chắc nên rất thích.

-Ngày hôm sau đó tại sở cảnh sát-

'Sun Lim đã khai và nhận tội hết rồi, đang bị tạm giam. Giờ anh theo hướng dẫn làm đơn kiện thì anh ta sẽ bị đưa ra xét xử với tội nặng là đánh cắp tài sản trí tuệ và mưu sát.'- Cảnh sát Park phân tích, hướng dẫn với thái độ rất nhã nhặn.

'Sun Lim hiện tại thế nào?'

'Mấy hôm nay anh ta khóc nhiều, bỏ ăn, có vẻ rất hối hận.'

'Tôi không khởi kiện có được không? Cậu ta còn trẻ quá, bài học này đắt quá. Tôi chỉ mong cậu ta biết mình sai và sớm có cơ hội để làm lại.'

'Cái này thì tuỳ anh, không kiện thì anh ta vẫn sẽ bị xử theo pháp luật, nhưng tội sẽ nhẹ hơn'.

'Vậy cứ làm như vậy, tôi không khởi kiện.'

Tôi quay sang nắm tay WJ bảo hơi mệt nên anh nhanh chóng bồng tôi ra xe lái đi. Anh xoa đầu tôi bảo rất vui vì tôi đã làm như vậy.

'Bây giờ em muốn ăn gì nào? Sushi, mì sườn, mì tương đen hay thịt nướng?'

'Bây giờ em muốn ăn vợ.'

'Beta'- một tay lái xe, một tay che mặt.

Vì câu nói muốn ăn vợ của mình và gương mặt lúc nào cũng đỏ ửng thẹn thùng của anh mà tối đó tôi đã nằm thở không ra hơi còn anh thì sáng hôm sau đi xuống bếp cũng có chút khó khăn.

- Sau buổi lễ của chương trình trao giải của Giải thưởng Âm nhạc Châu Á Mnet-

WJ lái xe đưa tôi đến công viên sông Hàn, anh bồng tôi trên tay đi dọc theo con đường hoa đào, tôi đưa tay đón những cánh đào hồng nhạt rơi với nụ cười hạnh phúc, thỉnh thoảng tôi áp mặt mình vào vòm ngực rộng và ấm của anh để nghe từng nhịp tim của anh. Bất chợt anh dừng lại, nhặt những cánh đào trên mặt tôi, đặt một nụ hôn nhẹ lên mắt, lên môi tôi nói khẽ:

'Beta, uống nhầm ánh mắt em Cơn say theo anh cả đời! Cảm ơn em

'WJ, thương nhầm nụ cười anh Em nhận một đời phiêu lãng! Cảm ơn anh, tình yêu của đời em.'- tôi cũng thì thầm vào tai anh.

Sau khi chân tôi lành lặn, đi đứng được trở lại, tôi và WJ đã quay lại vực sâu tìm chú tốt bụng. Giây phút chúng tôi gặp nhau, chú tốt bụng và WJ đã sững sờ vài giây rồi ôm chầm lấy nhau khóc nức nở, thì ra chú chính là ba của anh. Cuối cùng chú chọn việc sống tiếp ở vực sâu vì quen và vì cảm thấy ám ảnh về cái chết của vợ mà khi xưa chú đã ngộ sát khi hai bên đang xô đẩy, cãi vả.

- Một năm sau-

Phải mất rất lâu tôi mới thuyết phục, dụ dỗ được anh cho tôi tham gia tour âm nhạc vòng quanh châu Á do công ty của Seo Jin tổ chức. Tôi đi theo với tư cách khách mời, với một niềm đam mê vô tận khám phá châu Á và với tâm thế rất nhớ nhà.

'WJ, đừng xị mặt nữa mà. Em đi chung phái đoàn của Seo Jin thì sẽ không có gì nguy hiểm mà.'- tôi cố gắng dỗ dành người đang nắm chặt vali hành lý của tôi không chịu buông tay.

'Em nỡ xa anh sao? Anh không nỡ, anh sẽ nhớ em lắm.'

'WJ, anh biết em rất thích khám phá mọi thứ, anh biết em đã nôn nao và mong đợi chuyến đi này lắm mà.'- Tôi cụp đôi mắt xuống u buồn.

'Beta, anh xin lỗi. Thôi em đi đi.'- Thả tay ra khỏi hành lý, nói rất nhanh nhưng nhìn sang hướng khác.

'WJ, em làm anh buồn lắm phải không? Thôi em không đi nữa đâu. Em không muốn làm anh buồn như vậy đâu.'- tôi xoay mặt buồn hiu của anh lại rồi dựa người mình vào anh quyết định.

'Anh không sao đâu, chỉ tại Will Yang mới phẫu thuật hôm qua chưa tỉnh lại nên anh không thể đi cùng em. Nhưng ngay khi thằng bé tỉnh lại thì anh sẽ bay ngay qua Bắc Kinh hoặc Saigon để tìm em nhé. Không có anh bên cạnh nhớ nghe lời Seo Jin, nhớ giữ gìn sức khoẻ. Em đi đi, anh không tiễn ra ngoài luôn đâu vì anh sợ anh lại đổi ý không cho em đi.'- xoa đầu tôi khi đưa ra quyết định khó khăn.

Tôi biết vì Will Yang gặp tai nạn bất ngờ nên anh mới không đi cùng tôi như dự tính, tôi cũng không muốn bỏ anh một mình nhưng vì sau Bắc Kinh là Thành phố HCM, tôi có thể về thăm nhà như đã nói trước với ba và chị, tôi không thể lại lỡ hẹn vì họ rất nhớ tôi. Tôi rướn người hôn nhẹ lên môi anh.

'Vợ ơi, em yêu anh!'

'Chồng ơi, anh yêu em.'

Tôi rời đi sau hai câu nói quen thuộc của chúng tôi và hành trang mang theo là tình yêu tha thiết của cả hai.

=======

The end!!!

******Từ tác giả:

Đó là lần chào tạm biệt và không bao giờ gặp lại nữa của họ. Beta đã không đến được Bắc Kinh như theo lịch trình của chuyến bay. Chuyến bay được thông báo mất tích không lý do và Beta thì không có cơ hội gặp lại gia đình và người mình yêu. Vì là mất tích nên đến hiện tại WJ vẫn ngày ngày chờ đợi một phép màu mang Beta trở về bên anh.

Cốt truyện được viết theo nhật ký của Beta./.