Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 177: Tảng đá điên cuồng

Ta không mấy lo lắng về Hồng Phong phòng tuyến, bởi vì ta đã chuẩn bị rất đầy đủ.

Quân đoàn Tứ Linh Kiếm Sử, Ánh Sáng Cực Bắc mở ra chiến hạm thời đại mới, nhóm công trình sư mở chế ra các công cụ thủ thành kiểu mới, không biết từ lúc nào, ta đã tích lũy rất nhiều vốn liếng, ta để lại tất cả ở thành Hồng Phong, có những thứ đó, ta không cho rằng Hồng Phong phòng tuyến sẽ dễ dàng thất thủ.

Được rồi, trừ những thứ kể trên, ta còn chuẩn bị thêm vài thứ ngoài định mức, nhưng át chủ bài là thứ luôn luôn càng nhiều càng tốt, bên nào có thể giữ lại át chủ bài đến phút cuối cùng, tỷ lệ chiến thắng nhất định sẽ cao hơn.

"Hồng Phong phòng tuyến tuyệt đối không cho phép sai lầm." Đây là ranh giới cuối cùng của ta.

Nơi đó là điểm mấu chốt chiến tranh, nếu Hồng Phong thất thủ, vậy chẳng khác nào phe trật tự đại bại tại phương Bắc, kết cục cuối cùng nhất định sẽ là từ bỏ phương Bắc, co vòi về phía nam. Như vậy, dù bên chúng ta chiến cũng vô ích, chỉ là kéo dài hơi tàn, chờ đối phương quay đầu đóng cửa đánh chó.

Đương nhiên, vẫn có những tình huống bất ngờ không thể phòng ngừa, ví dụ như một vị hỗn độn Tà Thần bất chấp khả năng vẫn lạc mà thần hàng(nguyên tố triều tịch hiện tại hoàn toàn không đủ để Chân Thần giáng lâm, mấy tên dám hạ chân thân xuống gần như không thể quay về), như vậy Hồng Phong phòng tuyến hiển nhiên không cách nào thủ được.

Nếu gặp loại tình huống này, ta đã căn dặn sẵn, cả đám lập tức leo lên Ánh Sáng Cực Bắc chạy trối chết là xong, đại lão bên địch ra sân tự nhiên do đại lão bên mình ứng phó, chỉ cần phe hỗn độn dám hi sinh, Chân Thần phe trật tự nhất định sẽ phái ra hai con pháo thí chơi đồng quy vu tận với đối phương.

Mà lúc này, thế cục bên kia vẫn chưa rõ ràng, cuộc chiến bên chúng ta lại trở nên khó khăn nhất.

Quân coi giữ Anteen tiêu diệt toàn bộ quân người thú còn lại rất thuận lợi. Nhờ ưu thế binh lực và người chim tập kích yểm hộ, chúng ta dễ dàng đánh hạ đống doanh địa tạm thời ở ngoài thành. Nhưng tiếp theo, chúng ta gặp phải phiền toái —— Thổ nguyên tố thần Umdiro.

Ta biết Thổ nguyên tố thần Umdiro là tồn tại trong cổ xưa nhất bốn nguyên tố thần, khẳng định sẽ bất bình thường, chẳng ai ngờ lại hắn sẽ bất bình thường đến tình trạng này.

Thân là Thổ nguyên tố chủ, thân thể của hắn thế mà không khổng lồ như trong dự tính, cũng chẳng có điểm gì đặc thù kì dị, nhìn thoáng qua hệt như một con Golem thông thường, thậm chí còn nhỏ hơn cả Phong nguyên tố thần. Nhưng đến lúc đánh nhau, ta lần nữa xác nhận câu chân ngôn "Đánh nhau không phải nhìn khổ người, nắm đấm cứng mới là mấu chốt."

Đứa con mặt đất đang gào thét, nhẹ nhàng đánh nát phong nguyên tố khổng lồ, phong nguyên tố lãnh chúa cường đại hất lên bạo lôi tới hỗ trợ, bị hắn dễ dàng bóp nát, phù không chiến hạm được phù không thành yểm hộ, tiến hành pháo kích hắn, vẻn vẹn một cú chạy lấy đà ba bước bật cao, hắn đã biến phù không thành thành đống sắt vụn.

Nguyên tố lãnh chúa, một cước xong một em. Còn người chim và thuyền nhỏ, Sư Tử Hống mang theo sóng âm phong bạo có thể xé nát cả đám.

"Võ tăng? Cái thằng này thế mà là võ tăng đỉnh cấp! Hắn hack à?"

Đúng thế. Umdiro không thể nghi ngờ chính là võ tăng – chức nghiệp chuyên đánh tay không, không có quy định nguyên tố sinh mệnh không thể tu hành võ kỹ, trái lại, cương cân thiết cốt cũng chưa đủ hình dung thân thể Thổ nguyên tố thần, gia tăng uy lực võ kỹ lên rất nhiều. Một chiêu Thiết Sơn Kháo có thể dễ dàng đánh nát dãy núi, Cách Sơn Đả Ngưu thì trâu chưa chắc có sao nhưng núi khẳng định nát.

Nhờ bộ pháp vững chắc cộng thêm thân thủ linh hoạt, Umdiro dễ dàng xoay Kamdiran mòng mòng, sau đó thình lình tung cú đấm móc tuyệt chiêu.

So với Umdiro nhanh nhẹn, Kamdiran khổng lồ y hệt như võ sĩ sumo chập chạm, nhanh chóng bị đánh đến không thể trả đòn. Kamdiran là tiêu chuẩn pháp sư nguyên tố lãnh chúa, nhưng tụ tập sấm chớp mưa bão căn bản không cách nào nhắm chuẩn đối phương, mắt nhìn chẳng thấy mục tiêu đâu chứ đừng nói đánh giết đối phương

Nguyên tố chiến tranh thời thượng cổ tái hiện, nhưng đang tiếc, Kamdiran tuyệt vọng phát hiện tuy thực lực của mình tiến bộ rất lớn, nhưng mà đối phương đã mạnh đến mức thay đổi cả phương pháp chiến đấu, đấu pháp kì dị khiến hắn không cách nào đánh trả, từ đó cho thấy chênh lệch giữa đôi bên không những không ngắn lại, mà ngược lại còn lớn hơn.

"Nhanh, thời gian dành cho chúng ta không nhiều."

Nhìn tình huống này, ta liền biết, đừng nói đánh thắng, Kamdiran có thể duy trì bao lâu là vấn đề khó nói, loại cổ lão vạn năm này đánh không lại sẽ lập tức chạy, đừng mơ hắn sẽ tử chiến không lùi.

Do dự một lát, ta tranh thủ truyền tin động viên.

"Chịu đựng, chúng ta đang đóng cửa nguyên tố thổ, một khi thành công, thực lực Umdiro khẳng định thụt lùi rất nhiều, ngươi có thể bắt lấy cơ hội này để báo thù rửa hận. Nếu bỏ qua cơ hội này, ngươi mãi mãi cũng không cách nào chiến thắng Umdiro."

Vì phòng ngừa tình trạng chưa bại đã lui 99% sắp xuất hiện, ta buộc phải kích thích Kamdiran, quả nhiên, nghe được còn cơ hội lật bàn, Kamdiran sợ hãi bắt đầu lấy lại dũng khí.

Tranh thủ chiến loạn yểm hộ, chúng ta đã tiến vào Thổ nguyên tố mê cung, mục tiêu của chúng ta không thể nghi ngờ chính là cánh cửa thông tới thổ vị diện đang mở ra kia.

Chúng ta vốn đã chuẩn bị chiến lược hoàn mỹ, phong nguyên tố và người chim dù công kích phía trước rất dũng mãnh (pháo hôi) nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là bom khói để che giấu chúng ta.

Quân coi giữ Anteen trải qua thời gian khổ chiến dài dằng dặc, vừa mệt vừa tổn thương, tinh nhuệ hao tổn quá nhiều, nếu bắt họ tham dự loại chiến tranh giữa nguyên tố cao tầng thì chẳng khác nào ép họ tự sát, bởi vậy ta bố trí nhiệm vụ cho họ là tiêu diệt toàn bộ người thú lưu lại, mà ta mang theo tinh nhuệ, nhân cơ hội nguyên tố chiến tranh hỗn loạn, bay thẳng đến cánh cổng dẫn đến Thổ nguyên tố vị diện, hủy diệt mục tiêu chiến lược của đối phương.

Chỉ cần cửa Thổ nguyên tố vị diện được mở ra, mặc kệ chiến cuộc phát triển như thế nào, phe hỗn độn cũng sẽ lấy được đầy đủ chiến quả, sau này dù chúng ta có đánh kiểu nào cũng vô dụng.

"Ha!"

Ta quát khẽ, một quyền liền đánh bại kẻ địch trước mắt, Thổ nguyên tố cỡ nhỏ quả thật không đáng giá nhắc tới, ngay cả thanh kiếm cũng chẳng cần dùng.

Nhưng càng đến gần trung tâm mê cung, đám Thổ nguyên tố cỡ nhỏ ngày càng nhiều, bọn chúng hợp chất diễn sinh ra do Thổ nguyên tố vị diện đang tiếp cận, hoàn toàn không không có ý thức bản thân, cho nên chúng ta không cần phí thời gian với chúng.

"Cứ như vậy thì phải giết trong một năm mới xong."

Trước khi cuộc chiến bắt đầu, thổ nguyên tố hoàn toàn không có việc gì, cho nên chúng nó đã xây dựng xong mê cung đòi mạng. Mục tiêu chúng ta muốn tìm tất nhiên nằm ở chỗ sâu nhất mê cung, mà những thủ hộ giả trên đường cũng đã chứng minh suy đoán của ta.

"Phàm nhân hèn hạ, chủ ta đã sớm dự liệu được quỷ kế của các ngươi, ta là thủ tướng cửa này. Thổ nguyên tố lãnh chúa Eridasso, đừng hòng đi…aaaa"

Có Adam mở đường quả thật rất thuận tiện, tên thổ nguyên tố còn chưa kịp đọc hết kịch bản thì đã bị chém, đây là lần thứ mười hai chúng ta gặp tình huống này, khá giống với vượt ải trong game, cứ lần lượt vượt từng ải rồi sẽ đến đích, đáng tiếc là không cho chút kinh nghiệm nào.

Umdiro tùy thời có khả năng trở về, thời gian thực sự có hạn. Thế là ta dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Margaret, nếu ta không nhớ lầm. Vị Đại Hiền Giả này am hiểu nhất ma pháp thời gian và không gian, có lẽ nàng sẽ có biện pháp.

"Trực tiếp truyền tống đến nơi trọng yếu mê cung? Không làm được, bất kỳ pháp sư nào không thể truyền tống đến vị trí không có tọa độ. Hơn nữa, loại kiến trúc bất quy tắc này vô cùng không thích hợp truyền tống, rất dễ đánh giá sai khoảng cách, hậu quả sẽ là truyền thẳng vào trong vách tường."

Chẳng lẽ buộc phải đánh xuống từng tầng từng tầng? Tiếp tục nghe mấy tảng đá đọc kịch bản? Như vậy rõ ràng không phải ý kiến hay.

"Ha ha, ta là trùng vương Casolee, các ngươi đừng hòng thông qua cửa ta trấn giữ."

Được rồi, kỳ thật ta vẫn muốn nghe đối phương đọc kịch bản, hơn nữa côn trùng dài mười mấy mét quả thật hiếm thấy, nhưng vị Bán Thần pháp sư không có tâm trạng chơi đùa, con côn trùng vừa mới chui ra liền bị thứ nguyên trảm cắt nát bấy.

Cửa nguyên tố còn chưa mở ra, thực lực thổ nguyên tố, thổ vị diện sinh vật có thể đi vào chủ vị diện còn đang giới hạn, nhưng đây không phải là hạn mức cao nhất của chúng nó, quan trọng nhất là chúng ta có thể quái nhỏ, nhưng nghĩ tới vị siêu cấp Boss ở phía trên có thể đánh Phong nguyên tố thần tơi bời, tảng đá mà hô lên "Hây da" sau đó chơi liên hoàn cước trên không, ta thật sự không cho rằng chúng ta có chút phần thắng nào.

Đây là chạy đua, nếu Phong nguyên tố thần chạy mất, vậy ta không có khả năng lừa đến một tên pháo hôi tốt như thế lần nữa.

"Grina "

"Gọi Gatling!"

"Được rồi, Gatling, phải xem ngươi rồi, chúng ta là đội phá cửa! Ngươi hiểu chứ."

Trước kia, mỗi lần chơi trò mê cung ở thế giới nào đó, ta luôn tưởng tượng nếu một ngày thật sự gặp mê cung trong hiện thực, ta nhất định sẽ đổi phương pháp vượt mê cung.

"Địa tinh công trình sư có chuyện xưa: Nổ tung chính là nghệ thuật, để cho ta xem nghệ thuật của ngươi đi. Đến, cho ta xem một trận nổ tung! Tất cả mọi người tránh ra, Gatling, nổ nát cái cửa này đi! Chúng ta không dùng cửa, chúng ta dùng cửa sổ!"

"Đúng vậy, ta đã sớm làm như vậy, rõ ràng lối ra đang ở trước mắt, chỉ là bị mấy bức tường chặn lại thôi, vì sao ta nhất định phải chạy hết vòng này tới vòng khác? Chỉ cần đánh xuyên tường là xong ấy mà."

"Phá đảo mấy trò chơi kia là đủ lắm rồi, còn đám thiết kế nhàm chán kia nữa, tại sao ta phải từ tốn chơi vượt ải? Không có đường? Đục tường mở lối. Tầng lầu không cửa? Đào hầm một mạch đến thẳng tầng cuối là xong. Nhìn xem, đây chính là mê cung chín trăm chín mươi chín tầng, ta nổ sàn một phát là đến đích rồi!"

Gatling giơ ngón tay chuẩn bị đè xuống kíp nổ, nhìn vẻ mặt vui vô tận của nàng kìa, chúng ta quả nhiên là thân thích.

"Ầm ầm!"

Tiếp theo vô cùng đơn giản, nguyên tố triều tịch chính là kim chỉ nam, càng đến gần cửa vị diện, nồng độ nguyên tố tự nhiên càng mãnh liệt, rất dễ tìm.

"Ầm ầm!"

Tường đất lập tức thủng một lỗ lớn, nhờ cách phá mê cung gian lận này, chúng ta chỉ cần gạt đá vụn ra là có thể vượt qua một vòng, theo quả cầu thủy tinh của Margaret, chúng ta đã đến gần mục tiêu hơn.

"Thôi đi, để cho ta tới, cam đoan một lần ba bốn tầng, còn nhanh hơn cái này."

Địa tinh công trình sư Goldentooth. Belha nhìn thấy phong cách nổ tung của Gatling, dường như hơi khó chịu, cho nên hắn định hỗ trợ, nhưng chúng ta lập tức ngăn cản.

"Ngươi muốn chúng ta bị chôn sống cùng một chỗ?"

Goldentooth lập tức á khẩu không trả lời được.

Lúc này, sở dĩ chúng ta để Gatling đến bố trí thuốc nổ mà không phải dùng bom càng dữ dội hơn của Goldentooth Belha. Đơn giản chính là Gatling am hiểu khống chế tinh vi, sẽ không đến mức vừa mở đường vừa thuận tay chôn luôn chúng ta.

Gatling thao tác càng ngày càng thuần thục, đá vụn càng ngày càng ít, tốc độ chúng ta tiến lên nhờ đó mà càng lúc càng nhanh.

"Ta chưa từng cảm thấy ngươi đáng tin như thế, làm tốt lắm."

Ta vừa mới giơ ngón cái khích lệ Grina, mặt đất đột nhiên chấn động mãnh liệt.

"Ầm ầm!" "Ầm ầm "

Tiếng nổ phát ra ngay trên đầu, đất đá bắt đầu rơi xuống, kém chút nện chết ta.

"Quả nhiên không nên khen ngươi. Không phải ngươi làm? Vậy là ai?"

"Roland, ta không hiểu tại sao ngươi có khả năng phiên dịch chỉ từ một ánh mắt, nhưng mà thần lực phản ứng ngay trên đỉnh đầu rồi, chuẩn bị sẵn sàng đi."

Margaret trực tiếp công bố đáp án, đối với pháp sư Bán Thần như nàng, lực lượng ba động của nguyên tố thần giống như ánh đèn trong đêm.

Cùng thời điểm, Kamdiran đột nhiên truyền âm đến." Minh hữu tí hon, thật xin lỗi, hi vọng lần sau lại có hơ hội hợp tác."

Ta có nên khen ngợi tên này không? Chí ít hắn còn biết phát cho ta lời nhắn, nhưng cùng là thượng cổ nguyên tố thần vừa mới thoát khỏi phong ấn, vậy mà ngươi còn chẳng kéo được đến hai mươi phút, chê hắn quá yếu là nói giảm nói tránh rồi.

"Không phải lão phu yếu là Umdiro quá mạnh."

Giỏi thật, hắn thế mà còn nhớ bổ sung thêm cái cớ cho bản thân.

"Ầm!"

Âm thanh và sóng chấn động trên đỉnh đầu nói rõ bây giờ không phải lúc truy cứu trách nhiệm, Thổ nguyên tố thần Umdiro chỉ sợ đã ở ngay trên chúng ta, nhớ tới cái chân đá khổng lồ đá bay Phong nguyên tố thần đáng sợ kia, ta chợt cảm thấy tê cả da đầu.

Nhưng hiện tại đã vào tới sân nhà đối phương, rất có thể Umdiro còn có "Độn Thổ Thuật" "Xuyên Tường Thuật"…, dù muốn trốn cũng tuyệt đối trốn không thoát.

"Đáng chết, Adam!"

"Margaret, ngươi mang người xuống dưới, ở đó cần kiến thức của ngươi."

Hợp tác với bạn nối khố rất dễ chịu, Margaret biết lúc này không phải thời điểm già mồm, lập tức vung pháp trượng lên, gia trì cho chúng ta mấy cái ma pháp phụ trợ, sau đó gật đầu rồi trực tiếp mang người đi xuống.

Mà ta và Adam thì cầm kiếm đứng đợi tên kia tới.

"Uy, ngươi bây giờ được hay không? Đừng cản trở ta đó."

"Hừ, nhìn thanh kiếm trên tay ta này, Roland thánh kiếm, hàng hot trên bảng thần khí Thần khí, cường hóa +12, chuẩn bị đập lên +16. Chậc chậc chậc, coi cái thanh kiếm nát của ngươi đi, mới tinh lương cấp, đã vậy còn chưa cường hóa. Gia và ngươi khác nhau, gia là người chơi nhân dân tệ, ngươi là nạn dân, đẳng cấp ngươi cao thì đã sao? Có thể giết trời, giết đất, giết không khí sao? Không phục đến pk, gia miểu sát ngươi như thường."

Adam dở khóc dở cười, mỗi lần gặp tình huống này, Roland có tật xấu cứ thốt ra những thứ chẳng ai hiểu được.

Nhưng lần này đã biết sắp gặp cường địch, Adam sao có thể không chuẩn bị tốt, thế là, hắn thu hồi thanh kiếm đồng nát, phóng từ trong tay áo ra một cây đoản kiếm, sau đó rót vào Lôi Điện lực, một thanh kiếm ánh sáng lập tức xuất hiện.

"Kiếm ánh sáng có thể bổ sung năng lượng vô số lần! Ít nhất là thần binh cấp truyền thuyết, khẳng định là từng lưu danh lịch sử, nhìn phong cách điêu khắc này, là Cyril nữ yêu kiếm sao? Hóa ra ngươi cũng là người chơi nhân dân tệ, vì sao không sớm lấy ra? Định giả heo ăn thịt hổ à?"

Adam khẽ vuốt mũi kiếm, lưỡi kiếm trong suốt được quán thâu lực lượng càng hùng hổ dọa người hơn, hắn cảm thấy mình rất may mắn vì tìm được vũ khí phù hợp với đặc tính bản thân.

"Ta giao sự chiếu cố của phượng hoàng cho Annie, mà đã biết còn phải lên chiến trường, vậy ta nhất định phải tự tìm một thanh khác. Ta không biết tên thanh kiếm này, tuy nhiên dùng rất thuận tay. Nhưng mà ta ‘nhặt’ nó ở trong Vân Tháp, không quang minh chính đại lắm, cho nên đừng để Margaret nhìn thấy."

Đâu chỉ không quang minh chính đại, ở trong Vân Tháp, vị pháp sư nào đó đã rú lên vô số lần, thậm chí trước khi Adam đi, văn kiện khiếu nại liên quan tới hắn đã chất đầy bàn hội nghị nghiên cứu chân lý, nếu không phải nhờ Margaret, Adam sớm đã bị các pháp sư xử lý từ lâu rồi.

"A, ngươi cũng thế, giống như ta lừa ở Oran được rất nhiều thứ. Trải qua nhiều năm tốt lành, các cường quốc nhân loại thật sự tích lũy được của cải trù phú, không trấn được nhiều chút thật sự là đáng tiếc."

"Hoàn toàn chính xác, hoàn toàn chính xác, chỉ là đám người kia mặc dù có tiền, nhưng mà lại quá hẹp hòi, lần trước phải đợi ta dí kiếm vào đầu mới chịu..."

Bỏ qua đoạn hắc lịch sử, lúc hai người bắt đầu giao lưu kinh nghiệm lừa đảo, trấn lột, vị khách quý ở trên rốt cuộc đã xuống.

"Ầm ầm!"

Trước tiên là mặt đất chấn động, sau đó là vô số thạch mâu bén nhọn đột nhiên dâng lên.

"Đến rồi!"

Cột đá khổng lồ bỗng nhiên đâm xuyên qua mặt đất, toàn bộ mê cung đều bị chao đảo, chứng minh cho sự xuất hiện của vị tảng đá nào đó.

Sau khi cột đá khổng lồ đó thu về, con ngươi to lớn đột ngột xuất hiện, chắn hết toàn bộ cửa hang, sát ý tỏa ra nồng nặc, lúc này chúng ta mới phát hiện cây cột vừa rồi hóa ra chỉ là một ngón tay của ngắn.

"Phi, thời này rồi còn chơi trò kinh dị này? Chỉ biết hù người, kết quả không phải cũng là rơi trang bị cho người chơi sao? Đến đây, gia dạy cho ngươi một bài!"

Ngay lúc nào, thánh kiếm màu bạc phát ra ánh sáng chói lòa, dường như hóa thành thực chất, Thần khí Roland thánh kiếm lần đầu tiên được đem ra đối địch.

"Thức tỉnh đi, Vương Giả Kiếm Phương Bắc."