Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ - Fuglife

Chương 46

Chương 46

Tên lưu manh đi đầu túm lấy tay Trình Ngọc, bóp chặt. Trong nháy mắt, mùi thuốc lá và mùi rượu trộn lẫn vào nhau phả vào mặt cô ta, khiến Trình Ngọc buồn nôn. Thế nhưng vì quá hoảng sợ, cô ta cũng không làm được gì cả.

Em gái, tối nay có muốn cùng anh trai vui vẻ không?- Gã cười khẳng khác, sau đó kéo Trình Ngọc lại càng gần.

Trình Ngọc hoảng loạn, nhìn đảm bạn của mình, nhưng toàn bộ đều tránh ánh mắt của cô ta, không một ai dám đứng ra bảo vệ. Hơn nữa, có hai nữ sinh trong ánh mắt còn có ác ý, mừng rỡ khi người khác gặp hoạ Trong lòng Trình Ngọc tức khắc hiểu ra lý do mà đám người này đột nhiên lại mời cô tới đây tối nay. Rõ ràng là sự việc kia vừa mới lộ ra, cô ta cũng vừa mới bị đuổi khỏi Trình gia, đáng ra những người này phải tránh cô ta càng xa càng tốt mới đúng, vì sao nhanh như vậy đã mời cô ta ra ngoài uống rượu, còn giữ cô ta lại tới giờ này. Hiện tại chỉ sợ cái màn này là do đám người này bày ra nhâm nhục mạ cô ta ở đây.

Trình Ngọc vốn định vươn tay cho tên lưu manh kia một tát, sau đó là lên, thế nhưng trước khi cô ta ra tay, một bàn tay khác lại bóp chặt lấy cánh tay chuẩn bị đặt lên người cô ta của gã lưu manh.

Đứa nào dám động vào người ông?- Tên lưu manh kia gầm lên, quay người lại.

Trình Ngọc cũng theo đó nhìn sang phát hiện đó là một nam nhân cực kì quen mắt. Mà rất nhanh, Trình Ngọc cũng nhớ ra, đó chính là nam nhân ngày đó cô ta làm bẩn suit.

Mày muốn cái gì? Hôm nay đứa nào muốn cản tao thì bỏ cái xác ở đây.

Xác ai?

Tư Phàm vung một đấm qua.

Tên lưu manh kia thả Trình Ngọc ra đúng vào khoảnh khắc gã trúng một đấm kia, cho nên lúc gã ngã xuống cái bàn cạnh đó, gây ra hiện trường đổ vỡ, Trình Ngọc đã được Tư Phàm kéo vào lòng.

Mùi nước hoa nam tính pha với mùi cocktail nhẹ nhàng tràn vào cánh mũi, cùng với đó là lồng ngực rắn chắc khiển cảm giác an tâm trào lên. Lúc này, hốc mắt và cánh mũi hơi cay cay. Đã lâu lắm rồi không có ai đứng ra bênh vực, bảo vệ cô ta. Đã lâu lắm rồi không có một người sẵn sàng đứng về phía cô ta.

Mà hiện tại… có.

Đối phương còn là một người cô mới chỉ gặp một lần. Mặc dù nhìn trang phục cũng khong phải là loại người giàu có gì, thế nhưng người có thể vì cô ta đứng ra trong tình hình này, quả thực là có thể chạm tới Trình Ngọc.

Cô nhìn nam nhân, lại nhìn những kẻ kia, thấy chúng đang do dự không biết có nên tiến lại hay không, lúc này bảo vệ lại vừa vặn đi vào.

Thấy tình hình đã ổn, Tư Phàm xoay người, mang theo cả Trình Ngọc ra ngoài.

Trình Ngọc trong lúc bối rối chỉ có thể đi theo. Mãi tới khi ra bên ngoài, không khí hơi lạnh đập vào mặt, cô ta mới tỉnh táo lại, nhưng vẫn ngây ngần không biết có nên đẩy Tư Phàm ra hay không. Nhưng cuối cùng, không hiểu vì cái gì mà cô ta lại đứng yên. Mãi cho tới khi một chiếc taxi dừng trước mặt, Trình Ngọc lúc này mới hồi thần. Tư Phàm đưa cô ta tới chỗ taxi, Trình Ngọc cũng không nghĩ nhiều, ngồi vào trong. Tới khi tài xế hỏi “Đi đầu”, cô ta mới giật mình nhận ra liên xe taxi cùng người lạ vào cái giờ này tuyệt đối không phải là ý kiến hay.

Nhưng không như cô ta nghĩ, Tư không biết có nên đẩy Tư Phàm ra hay không. Nhưng cuối cùng, không hiểu vì cái gì mà cô ta lại đứng yên. Mãi cho tới khi một chiếc taxi dừng trước mặt, Trình Ngọc lúc này mới hồi thần. Tư Phàm đưa cô ta tới chỗ taxi, Trình Ngọc cũng không nghĩ nhiều, ngồi vào trong. Tới khi tài xế hỏi “Đi đầu”, cô ta mới giật mình nhận ra liên xe taxi cùng người lạ vào cái giờ này tuyệt đối không phải là ý kiến hay.

Nhưng không như cô ta nghĩ, Tư

Phàm cũng không lên xe, ngược lại ném cho cô một tấm danh thiếp, sau đó mỉm cười.

Sau này đừng ra ngoài muộn như vậy nữa. Chọn bạn mà chơi, cô bé.

Nói xong, y đóng cửa xe. Tài xế vẫn còn chờ Trình Ngọc báo địa chỉ, nhưng Trình Ngọc lúc này dường như không kịp tải những gì vừa diễn ra, cả người cứ ngây ngốc. Một lát sau, mặt cô đỏ bừng lên. Ai là cô bé chứ?

Này cô gái, thể đi đâu?- Tài xế bắt đầu hơi mất kiên nhẫn.

Trình Ngọc lúc này mới tỉnh táo lại, báo ra một cái địa chỉ. Khi xe lái đi, cô chầm chậm cầm tấm danh thiếp kia lên. Ở đó có một cái tên… Trương Bình…

Nghe có vẻ hơi bình thường. Ngoài tên ra, mặt sau có số điện thoại, ngoài ra không còn gì khác, nhìn không giống một tấm danh thiếp chút nào. Có lẽ nên điều tra về người này một chút?

Vừa nghĩ tới đây, Trình Ngọc lại chợt nhớ ra tình cảnh hiện tại của bản thân cũng không phải là loại có thể tuỳ tiện thuê thám tử để điều tra một người. Cô ta hơi nhíu mày, nghĩ tới hiện tại bản thân như vậy đều là lỗi của Trình Diệu Vi, lửa giận trong người làm sao cũng không nguôi ngoại được.

Còn đảm người kia nữa. Lợi dụng lúc người khác khó khăn muốn thừa cơ làm bậy. Sau này cô ta nhất định sẽ trả thù từng người một

Trình Ngọc lấy điện thoại ra, nhắn tin cho ông Trình, yêu cầu đối cho cô ta một vị trí khác trong công ty. Hiện tại phòng nhân sự đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt. Hơn nữa, Trình Diệu Vi lại là phó giám đốc phòng nhân sự. Cứ như thế này thì Trình Ngọc vĩnh viễn không thể tiến thân được. nếu đã như vậy chi bằng trước tiên đổi một chỗ khác.

Trình Ngọc tặc lưỡi.

Dựa vào cái gì mà cô ta năm lần bảy lượt phải nhường nhịn Trình Diệu Vi như vậy chứ. Cô ta là con ruột của ông bà Trình, vậy mà ban đầu ngay cả vị trí làm việc cũng không bằng Trình Diệu Vi. Hiện tại còn vì phải tránh Trình Diệu Vi mà phải xin đổi bộ phận.

Nhưng nếu không làm như vậy, cô ta sẽ mãi mãi không thể tiến lên được. Lại nhìn tới tin nhắn khác trong điện thoại. Là tin nhắn của Tư Dịch.

Tư Dịch so với Sở Vĩnh Dương thì quả thực là mẫu bạn trai lý tưởng. Mỗi ngày đều quan tâm hỏi thăm cô, nhắc cô đi ngủ sớm chủ ý sức khoẻ. Thế nhưng dạo gần đây, Trình Ngọc bắt đầu cảm thấy phiền phức. Chính bản thân mình Tư Dịch còn chưa lo xong, còn nghĩ lo cho người khác? Ban nãy cô đã nghe những cô cậu ẩm kia nói về Tư Dịch. Vốn là mang ý mỉa mai Trình Ngọc, nhưng chắc chắn những thông tin đó cũng có tám chín phần là thật.

Hiện tại Tư Phàm kia làm càng ngày càng tuyệt, giống như không muốn nhận anh em nữa vậy. Nuốt toàn bộ cổ phần có thể nuốt của ông bà Tư, thậm chí còn dồn ép công ty mà Tư Dịch tự tay mở mới không được bao lâu. Đây chính là không muốn chừa đường sống cho Tư Dịch. Chưa kể, hiện tại, người trong giới có ai không biết Tư Dịch đang dính vào Trình

Ngọc. Mà người Trình Ngọc đối đầu chính là Trình Diệu Vì, bạn gái của Sở

Nhân Kiệt.

Đụng vào Tư Dịch chính là bứt dây động rừng, là dinh tới cả ba gia tộc lớn nhất. Trừ khi không muốn sống nữa, nếu không thì cũng chẳng có ai dám dính vào vị thiếu gia Tư Dịch kia. Cho nên những ngày nay Tư Dịch kêu gọi đầu tư, đầu đâu cũng từ chối không dám tiếp. Tới ngay cả mấy ngân hàng cũng không có cửa.

Chưa kể tới ngân hàng tư nhân của

Sở gia, ngân hàng nhà nước cũng không dám cho Tư Dịch vay tiền. Tới nước này, chuyện anh ta tìm Trình Ngọc vay tiên là sớm muộn. Mà điều đó khiến cho cô ta càng chán ngán Tư Dịch hơn.

Vì sao cô ta dính vào đều là những kẻ thất bại?

Trình Ngọc thở dài, trong đầu lại đột nhiên hiện lên hình ảnh nam nhân ban nãy. Râu ria lởm chởm, áo quần chẳng đâu vào đầu, không biết từ chỗ nào xuất hiện rồi coi cô ta như con nít.

Chậc.

Nhìn tờ danh thiếp trong tay, vốn muốn vứt đi, nhưng nghĩ thế nào, cô ta lại đem bỏ vào túi xách.