Nhất Thế Thành Danh

Chương 66: Ảnh đế (một)

Bởi vì không có hứng thú với tất cả các lời mời, Hà Tu Ý liền lười nhác mà ở nhà nằm lì.

Trong lúc đó Ngô Thuận Chi từng dò hỏi qua về việc tham gia chương trình thực tế. Chương trình thực tế mấy năm nay có đột hot, nhanh có tiền, hút fan nhiều, rất nhiều minh tinh tranh nhau cướp, hy vọng có thể lộ mặt ở chương trình thực tế. Chính là, Hà Tu Ý lại cự tuyệt.

"Này này này," người đại diện đáng thương Ngô Thuận Chi tranh thủ nói, "Cái tiết mục chương trình thực tế này rất tốt, sẽ cực nổi."

"Không muốn đi."

"Vì sao? Anh sẽ không kiếm anti. Anh trời sinh sẽ vì người suy nghĩ, mặt lại lớn lên đẹp, sau chương trình nhất định nhân khí sẽ nhảy vọt!"

"Ngô Thuận Chi," Hà Tu Ý thực ôn nhu, "Minh tinh loại gì có thể dùng chương trình thực tế để nổi tiếng?"

"Đương nhiên chính là tính cách thú vị. Xem qua diễn viên diễn các loại nhân vật, khán giả sẽ hy vọng hiểu biết bản thân diễn viên là cái dạng người gì. Không giống những phỏng vấn khác, ở trong các hoạt động này sẽ bộc lộ ra tất cả những bản tính của họ."

"Ồ, không cho xem." Hà Tu Ý nhàn nhạt nói, "Họ xem tôi diễn các loại nhân vật là được. Mà Hà Tu Ý bản chất là người gì...... Ông chủ của cậu một người biết là được."

Ngô Thuận Chi: "......"

Hà Tu Ý là thiệt tình cho rằng, trên thế giới này, Tả Nhiên hiểu biết anh nhất. Cha anh kì thực cũng không biết tính cách hoàn chỉnh của anh. Người ở trước mặt cha mẹ hoặc nhiều hoặc ít không giống ở bên ngoài, rất nhiều thời điểm cha mẹ cũng khuyết thiếu chân chính tìm kiếm, mà là thập phần tự đại cho rằng mình đã đủ hiểu biết, bởi vì bọn họ một ngày không bỏ, tận mắt nhìn thấy con cái lớn lên. Thậm chí là mẹ đã qua đời, kiên cường hơn cha rất nhiều. Ở trong giai đoạn cuối cùng của sinh mệnh, mẹ con hai người giao lưu làm hai trái tim tiếp cận rất nhiều, nhưng mà...... Cũng vẫn như cũ có khoảng cách. Ở trước mặt các bạn bè, Hà Tu Ý luôn ra vẻ kiên cường, không muốn đem mặt trái của cảm xúc cho bạn bè xem. Bạn bè chỉ là bạn bè, linh hồn cũng không phải là nhất thể. Bởi vậy, chỉ có Tả Nhiên, cơ hồ là trăm phần trăm hiểu rõ Hà Tu Ý.

"Được rồi," Hà Tu Ý nói, "Anh là diễn viên, bổn phận chỉ là diễn kịch. Nguyên nhân tính cách, không thích cho người xa lạ biết tính cách bại lộ của mình." Ý tứ là nói, càng là người thân mật, càng biết bản tính của anh.

Ngô thuận chi: "Ồ......" Làm sao bây giờ, cậu nghĩ, đột nhiên bị vả mặt một đống cẩu lương.

Ngoài ra còn có hai đạo diễn của truyền hình địa phương từng liên hệ Hà Tu Ý, hy vọng anh có thể tham gia hát liên khúc ở tiệc tối của các minh tinh, ngũ âm không được đầy đủ Hà Tu Ý sợ tới mức một ngụm từ chối.

......

Trong một tháng, trừ bỏ hai ba cái talk show, công việc quan trọng nhất của Hà Tu Ý là làm người đại diện cho một sản phẩm. Ở cao ốc tổng bộ của khách hàng, Hà Tu Ý tận mắt nhìn thấy một minh tinh hạng hai đi theo sau giám đốc thị trường, dùng ngữ khí quả thực có thể gọi là là "Khom lưng uốn gối" trình bày với đối phương anh ta thích sản phẩm kia cỡ nào. Hà Tu Ý nhịn không được lại ở trong lòng cảm tạ trời cao cho anh Tả Nhiên, làm anh xuôi gió xuôi nước mà đi tới hôm nay. Ở trong mắt anh, lăn lộn ở giới giải trí có chút giống đánh địa chủ —— không có một tấm đại bài mở đường, bài sau cho dù thuận cũng ra không được.

Mà trong họp báo ra mắt cái máy chơi game kia, Hà Tu Ý lại một lần ý thức được, fan của mình rất nhiều.

Khi anh lên sân khấu, toàn trường một mảnh thét chói tai, còn có chút người giơ đèn LED múa may. Sau khi anh giới thiệu về sản phẩm và nói slogan, giọng dưới đài lớn hơn nữa.

Nữ MC một ngụm kêu "Soái ca", kêu Hà Tu Ý CEO khu Trung Hoa lên trò chuyện. Người ta tặng cho Hà Tu Ý một cái máy chơi game, giới thiệu công năng, Hà Tu Ý cũng rất phối hợp biểu đạt thưởng thức của mình.

Mà sau khi biết được đây là lần đại diện đầu tiên của Hà Tu Ý, nữ MC vì gia tăng hiệu quả gây cười, thế mà lại hỏi CEO: "Có được lần đầu tiên quý giá của Hà Tu Ý, cảm giác như thế nào?" CEO cũng phi thường hiểu được đùa dai, cười nói: "Kia đương nhiên là thực tốt rồi." Kết quả Hà Tu Ý lại phi thường không biết điều, chậm rãi cầm lấy microphone, nói tiếp: "Kỳ thật...... Lần đầu tiên của tôi có rất nhiều —— lần đầu tiên diễn điện ảnh, lần đầu tiên chụp quảng cáo, lần đầu tiên......" Phía dưới có các fan hô to: "Lần đầu tiên quay cảnh hôn! Lần đầu tiên quay cảnh giường chiếu!" Thanh âm cực lớn. Hà Tu Ý cười cười, nói qua microphone: "Đúng vậy, còn có, lần đầu tiên quay cảnh hôn, lần đầu tiên quay cảnh giường chiếu —— những cái đó lần đầu tiên tất cả đều cho Tả Nhiên. Hôm nay lần đầu làm đại diện cho trò chơi Tuyển liễu đào tử, hy vọng đối với hai bên đều là bắt đầu tốt." Tùy tiện nói một phen liền phủ sạch quan hệ ái muội với CEO kia, chỉ nói "Những cái đó lần đầu tiên tất cả đều cho Tả Nhiên." Nói giỡn, "lần đầu tiên", cùng lão già này có quan hệ gì.

Theo sau, ở trong phân đoạn hợp tác, công ty Đào Tử lấy từ trên Weibo một số câu nói trong các cuộc họp báo để Hà Tu Ý đọc. Không biết có phải hay không bởi vì fans nhiều, quả công ty Đào Tử vừa lúc chọn câu của "Hư tả dĩ đãi". Nhìn Weibo, Hà Tu Ý lập tức liền đỏ mặt, nhỏ giọng đọc: "Tu Ý, vĩnh viễn yêu em, hy vọng có thể bồi em đi qua xuân hạ thu đông còn lại."

Cuối cùng còn lại là trao đổi ngay hiện trường, MC ở hiện trường chọn năm người xem, tất cả đều là nữ. Lại một lần, chủ sự mới là người tạo đề tài, thiết kế vài trò chơi làm Hà Tu Ý sẽ đụng tới tay của nữ sinh, tỷ như máy trò chơi thao tác hai người, nữ sinh chỉ có thể ấn nút trên dưới, Hà Tu Ý chỉ có thể ấn nút trái phải, hoàn thành nhiệm vụ trò chơi. Nhưng mà, làm một người đã có chồng, Hà Tu Ý thực tự giác, sử dụng "Nhất chỉ thiền", tay phải cầm máy chơi game, tay trái hoàn mỹ lẩn tránh bất luận khả năng nào có đụng chạm.

......

Trừ bỏ công việc làm đại diện cho nhãn hiệu quan trong nhất, còn thừa thời gian Hà Tu Ý cơ bản suy nghĩ chuyện Tả Nhiên.

Anh cũng đặt cái nhẫn đưa cho Tả Nhiên.

"Nhẫn cầu hôn", thứ này quái quái.

Vì cái gì cũng chỉ có người được cầu hôn mới phải đeo nhẫn? Mà bên chủ động, thông thường phải chờ đến lúc kết hôn mới có khả năng có được một cái nhẫn, lúc trước đều có thể giả mạo độc thân.

Này không công bằng.

Tả Nhiên...... Cũng phải đeo lên.

Vì biết được kích cỡ của đối phương, Hà Tu Ý tự hỏi hồi lâu, may mắn rốt cuộc có chủ ý. Anh nhân lúc Tả Nhiên mệt đến hôn mê, dùng một sợi dây đo chu vi ngón tay của Tả Nhiên, đổi thành kích cỡ nhẫn cũng làm theo yêu cầu một cái nhẫn nam giới. Anh làm riêng hình thức hai cái nhẫn khá giống nhau, lại bên trong nhẫn cũng khắc lên bốn chữ "ZR, XY".

Vì thế, ngày nọ, khi Tả Nhiên đang lướt vòng bạn bè ở WeChat, bỗng nhiên phát hiện Hà Tu Ý mới vừa đã phát một cái giao diện HTML5 liên tiếp. HTML5, là vật dẫn ở vòng bạn bè của WeChat, trước mắt các quảng cáo của bạn bè đều dùng HTML5.

Kỳ quái......

Tả Nhiên không nhìn kỹ, trực tiếp liền click mở link: "......"

Cái thứ nhất, thế mà lại là ảnh của《Cao chót vót》. Trên ảnh nam nữ chính chiếm trọn một phần quan trọng, mà Hà Tu Ý lấy thân phận nam phụ đứng ở bên cạnh nam chính.

Tả Nhiên: "???" Vì sao đột nhiên lại đăng ảnh của《Cao chót vót》? Đây cũng là chuyện bao nhiêu năm trước rồi?

Hắn dựa theo tam giác kí hiệu nho nhỏ, chạm vào, liền đi vào trang thứ hai.

Chỉ là tùy tiện thoáng nhìn, ánh mắt của Tả Nhiên liền ngưng lại.

Bởi vì đó là màn ảnh ở 《 cao chót vót 》mà mình làm diễn viên quần chúng!!!

Tả Nhiên vẫn như cũ nhớ rõ, khi bom nổ mạnh hắn nhảy lên hơn nữa còn té ngã, kết quả là rớt mũ, còn lăn xa, chung quanh một mảnh cười vang, chỉ có Hà Tu Ý đi tới hỏi hắn có làm sao không.

Hắn chỉ đề cập tới đoạn này, chưa từng nghĩ đến, Hà Tu Ý rất bận rộn mà còn tỉ mỉ xem qua toàn bộ ảnh của《Cao chót vót》, hơn nữa còn tìm được ảnh hắn xuất hiện trên màn hình! Tả Nhiên biết, làm một diễn viên quần chúng nho nhỏ, hắn lên sân khấu tổng cộng cũng chỉ có hai giây, hơn nữa vẫn là xen lẫn bên trong một đám diễn viên quần chúng, mọi người xô xô đẩy đẩy mà đi phía trước chạy, không phải chỉ một giây một phút ấn pause mà tìm được.

Nhưng mà Hà Tu Ý lại......

Dưới mấy bức ảnh, còn viết "Ngày 30 tháng 5 năm 2010."

Là ngày họ chân chính gặp nhau, cũng là ngày hắn yêu Hà Tu Ý.

Tả Nhiên trầm mặc, lại xem đến bức thứ ba, bức thứ tư, thứ năm.

Đó là ba bức hợp đồng của《Gia tộc》. Bên B là Tả Nhiên, bức tiếp theo, là hợp đồng lõa thế của Hà Tu Ý, mà bức thứ ba, là ảnh hợp đồng nhận vai "Tống Chí".

Bức tiếp theo, là chữ bút máy của Hà Tu Ý: "Phong vũ thê thê, kê kê giai giai. Kí kiến quân tử, vân hồ bất di. Phong vũ thê thê, kê kê giai giai. Kí kiến quân tử, vân hồ bất sưu. Phong vũ thê thê, kê kê bất dĩ. Kí kiến quân tử, vân hồ bất hỷ. '" Nhìn ra được, Hà Tu Ý cực lực muốn viết đẹp —— sử dụng phương thức lúc trước Tả Nhiên từng dạy cho anh, từng nét bút, nghiêm túc tinh tế.

Câu này, sau khi Hà Tu Ý vào đoàn phim《Gia tộc》không lâu, sau khi kết thúc cảnh "Thẩm Viêm dạy Tống Chí đọc thơ" kết thúc, Tả Nhiên từng nói câu mà hắn thích nhất trong《Kinh Thi》. Tả Nhiên nhớ rõ, lúc ấy hắn dùng miêu tả phu thê hoặc tình nhân gặp lại,《Mưa gió》 ám chỉ đối phương —— mình cùng em ấy rốt cuộc có thể lại lần nữa gặp nhau.

Tả Nhiên lại lần nữa không nghĩ tới, Hà Tu Ý ghi tạc trong lòng. Anh trích dẫn lại câu thơ này, tượng trưng cho ý nghĩa của 《Gia tộc》với hai người.

Mấy tấm tiếp theo đều là ảnh của《Gia tộc》, hơn nữa toàn bộ là ảnh tình yêu của hai diễn viên chính bùng nổ, tỷ như, cảnh Thẩm Viêm tính toán muốn đi Bắc Bình, cảnh Tống Chí quyết định đi theo Thẩm Viêm, cảnh ly biệt, cảnh kết cục...... Tất cả ảnh chụp đều được viền khung. Cuối cùng là ảnh đóng máy, cũng là ảnh chụp chung chân chính của hai người, phía dưới có ngày.

Ảnh thứ mười, là bìa vở kí họa của Tả Nhiên, phía dưới viết: "Ngày 16 tháng 1 năm 2017. Sinh nhật 27 tuổi của Tả Nhiên."

"......" Tả Nhiên rất rõ ràng, ngày đó, hắn thổ lộ. Hết thảy tâm ý trào dâng mà ra, từ đây quan hệ của hai người thay đổi.

Ảnh thứ mười một, là ở Wales —— ảnh chụp khi《Gia tộc》đoạt giải, hắn ôm Hà Tu Ý xuống đài chụp hình, còn có ảnh ở thành Wales, còn có...... Ảnh hắn vẽ Hà Tu Ý, hình ảnh góc phải bên dưới còn có chữ của Hà Tu Ý "Hết thảy là thật, Hà Tu Ý, ngày 13 tháng 9 năm 2017." Hình ảnh không liên tiếp, mà là một tấm một tấm, tựa như chảy xuôi giữa dòng sông kí ức.

Tả Nhiên biết, Hà Tu Ý còn nhớ rõ những lần tiếp xúc của hai người mấy năm trước.

Không ngoài dự kiến, bấm xem tiếp, là hợp đồng với studio của Tả Nhiên, còn có, hợp đồng《Vạn dặm long sa》.

Tấm thứ mười bốn, là tin tức "Cần cẩu lật nghiêng" của 《Vạn dặm long sa》. Ngay sau đó, là tờ giấy chơi trò chơi ở bệnh viện, tờ giấy có ba chữ tiêu sái "Thích đối phương." của Tả Nhiên. Ở ngay nơi đó, Hà Tu Ý lần đầu tiên thừa nhận tâm ý của bản thân, dùng mấy chữ Hán "Tôi không có thua" lần đầu tiên cho thấy...... Thích đối phương.

Từ tấm thứ mười sáu, lại là ảnh sân khấu, hơn nữa trọng điểm là "súng cuối cùng", cũng dừng hình ảnh ở cảnh Doãn Trường Đông chết. Tả Nhiên nhớ rõ ràng, ở trong phim trường kia, ở giữa những cây cột màu đỏ và máu, Hà Tu Ý trộm hôn động mạch của mình. Ngày đó, bọn họ ở bên nhau. Áp lực cảm tình rốt cuộc giao hòa, mà bọn họ hết sức cẩn thận mà che chở nó. Từ thời khắc đó, hai người tất cả đều xác nhận, đối phương trở thành một bộ phận của bản thân.

Đằng sau còn một ít thứ khác, tỷ như hình ảnh hai người ở Đan Mạch, Na Uy nghỉ phép, ảnh chụp cùng nhau...... Một tấm một tấm, rõ ràng ở trước mắt.

Tả Nhiên kéo từng tấm qua, dường như có thể thấy được dấu vết của thời gian.

Từ yêu thầm, đến theo đuổi, đến ở bên nhau.

Tả Nhiên biết, Hà Tu Ý cũng là ở tìm cơ hội cho thấy hắn nhớ rõ tất cả.

Tấm 21 ——21, gần giống câu "Yêu anh", Tả Nhiên thấy, ở cảnh pháo hoa, đầy trời lấp lánh, bay ra tới một hàng chữ:【Would you marry me?】 lúc này, khác với "Anh có nguyện ý kết hôn với em không?", những lời này càng như là "Tả Nhiên, xác định kết hôn với em không?" Mà ở dưới những lời này, có hai cái lựa chọn màu đỏ, một cái là "Yes I do." một cái là "No I don't".

Tả Nhiên cong môi, ngón cái chuyển qua "Yes I do", chọn.

Này có cái gì do dự?

"Tách" mà một tiếng, trên màn hình bắn ra một tấm bản đồ.

Tả Nhiên phân biệt, phát hiện, đây là bố cục phòng ngủ. Mà ở giữa phòng ngủ, có một cái địa điểm được đánh dấu đỏ.

"......?" Tả Nhiên đứng dậy, đi đến đầu giường có đánh dấu đỏ, duỗi tay phải ra, kéo ngăn tủ đã đóng.

Trong ngăn kéo có một tập folder lớn, là toàn bộ hình ảnh trong HTML5, bản đóng dấu chữ viết, bìa mặt viết: "Nhật kí. Tặng cho Tả Nhiên cùng Hà Tu Ý 100 tuổi". Ngoài ra, còn có một cái hộp nhung đỏ nhỏ nhắn xinh xắn.

Trên hộp có một tờ giấy, bên trên là hai chữ rất bá đạo:【Đeo lên.】

Hơn nữa còn giải thích:【Một người đeo nhẫn, không công bằng.】

Kiểu dáng của nhẫn cũng rất đơn giản, nhưng ở dưới ánh đèn, chiếc nhẫn kim loại rực rỡ lung linh, tựa như cánh chuồn chuồn dưới ánh mặt trời.

Tả Nhiên cười, đeo nhẫn vào ngón tay áp út ở tay trái.

Trên HTML5 còn có một tấm cuối cùng, ở giữa có một cái video. Video biểu thị chính là các cảnh điện ảnh kinh điển, vai chính cầu hôn trao nhẫn. Từng bước từng bước nhẫn nhanh chóng hiện lên, cùng với đồng tính, còn có gương mặt tươi cười của người yêu khác phái. Hai người họ bởi vì điện ảnh kết duyên, bởi vậy điện ảnh cắt nối biên tập có thể nói thập phần hợp với tình hình.

Tắt HTML5, Tả Nhiên mới phát hiện vòng bạn bè này cũng không phải công khai. "25 phút trước" còn có tiêu chí "Hai người", ám chỉ nó chỉ hiện lên với bạn tốt.

"Người này......"

Tả Nhiên đi ra phòng ngủ, ở nhà tìm một vòng, cuối cùng mới tìm được Hà Tu Ý ở một phòng trà lộ thiên.

Hà Tu Ý đang ngồi ở bên trong một cái ghế dựa, chân dài đặt lên bàn, thập phần thích ý tiêu sái.

Tả Nhiên đóng cửa: "Tu Ý."

"Lão Tả."

"Đứng lên."

"...... Làm gì?"

"Hôn em."

"À......"

Hà Tu Ý thực không có tiền đồ, thu chân dài, ngoan ngoãn đứng lên: "Tả......"

Chữ "Nhiên" còn chưa kịp nói ra, đã bị hung hăng hôn. Tay trái Tả Nhiên vuốt mặt Hà Tu Ý, cổ. Nhẫn kim loại cứng rắn lặp lại cọ xát lên mặt và cổ Hà Tu Ý, nhưng Hà Tu Ý lại không cảm thấy khó chịu, ngược lại có cảm giác hạnh phúc từ trái tim tỏa khắp người. Hà Tu Ý cảm giác được hơi thở ấm áp từ khoang miệng của người yêu, vì thế máu như ngưng đọng, giống như muốn dung nhập đối phương vào thân thể.

Hai tay Hà Tu Ý vòng qua vai Tả Nhiên, hai tay không tự giác mà nắm lại. Anh một bên hôn, một bên dùng tay phải nhẹ nhàng vuốt ve nhẫn, trong lòng cảm thấy hết thảy lại có một chút giống như trong mộng.

"Tả Nhiên......" Hà Tu Ý vươn tay, che lại tay đang vuốt ve mặt mình của Tả Nhiên, kéo nó xuống dưới, để ở trước mặt mình cẩn thận xem xét một hồi lâu.

Ừm, chiếc nhẫn không lớn không nhỏ, kích cỡ rất vừa vặn. Nhẫn được đeo ở ngón giữa —— tượng trưng cho ngón tay đính hôn. Tay Tả Nhiên rất đẹp, đeo thêm một cái nhẫn...... Càng đẹp.

Ừm, đường tình yêu của bàn tay không có chút phân nhánh, đại biểu một lòng đến già, cũng đẹp.

Cũng không biết nghĩ như thế nào, Hà Tu Ý nắm chặt đầu ngón tay Tả Nhiên nhẹ nhàng động, chuyển qua trước môi mình, há miệng hôn ngón tay mang nhẫn của Tả Nhiên. Mùi kim loại, còn có hơi thở quen thuộc của Tả Nhiên. Anh qua kẽ hở năm ngón tay của hắn, phát hiện con ngươi của Tả Nhiên dị thường sạch sẽ ôn nhu.

Lại không biết nghĩ như thế nào, đầu lưỡi Hà Tu Ý từ nhẫn di lên, theo ngón tay của Tả Nhiên một đường liếm đến đầu ngón tay, cuối cùng ngậm lấy ngón tay, cùng sử dụng đầu lưỡi vòng quanh đầu ngón giữa, đồng thời nâng mắt, nhìn chăm chú Tả Nhiên ở đối diện.

Tả Nhiên không thể nhẫn nại được nữa, bế Hà Tu Ý lên.

......

Sau khi quấn quýt xong, Hà Tu Ý đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Chuyện phát sinh trong lúc quay 《Gia tộc》.

Lúc quay là vào mùa hè, khí hậu phi thường nóng bức. Phim trường "Thẩm gia đại phòng" một cái phòng điều hòa cũng không có, bởi vậy đoàn phim thường xuyên mua chút đồ uống lạnh khao mọi người.

Hà Tu Ý chỉ uống nước khoáng. Đối với thể trọng, Hà Tu Ý khống chế rất tốt.

Có lúc Tả Nhiên uống đồ uống gọi là gì gì đó. Trước khi rời đi lại là lạnh như băng hỏi Hà Tu Ý: "Uống xong rồi sao? Đưa bình rỗng cho tôi, thuận đường vứt."

Lúc ấy Hà Tu Ý nói: "A, cảm ơn, Tả tiên sinh, phiền cậu." Vừa nói, vừa đưa bình nước khoáng rỗng, nắp bình nước, còn có vòng tròn plastic lúc trước rút ra đưa cho Tả Nhiên. Tả Nhiên mặt vô biểu tình nhận lấy, lập tức đi đến chỗ thùng rác ở góc tường.

Thế nhưng vào lúc ban đêm, sau khi Hà Tu Ý kết thúc công việc, anh lại ở trong lúc vô ý thấy, Tả Nhiên vốn dĩ sớm đã quay xong đang ở phòng nghỉ chán đến chết mà chơi cái vòng tròn plastic. Tả Nhiên đeo vòng tròn kia lên ngón áp út, trầm mặc mà nhìn chằm chằm, hoàn toàn làm không rõ ràng lắm trong lòng suy nghĩ cái gì. Vòng tròn plastic dừng ở giữa ngón tay, thoạt nhìn hơi buồn cười. Thấy Hà Tu Ý bỗng nhiên trở về, Tả Nhiên tháo vòng tròn ra, hỏi: "Lý đạo kết thúc công việc rồi à?" Sau khi có được đáp án khẳng định, Tả Nhiên từ trên bàn cầm lấy folder, vững bước rời đi.

Hà Tu Ý chưa bao giờ có nghĩ tới cái vòng tròn kia là của mình, chỉ coi như Tả ảnh đế ở phim trường quá mức nhàm chán, lấy cái bình nước khoáng cũng có thể chơi đùa nửa ngày, cùng loại với học sinh tiểu học, học sinh trung học bị nhốt ở trường.

Lúc này đột nhiên nhớ tới...... Hà Tu Ý khẳng định, Tả Nhiên lúc ấy cầm, nhất định là cái mà anh đã nhờ hắn vứt đi. Lúc ấy Tả Nhiên ảo tưởng, chính là cảnh tượng ngày hôm nay.

Hà Tu Ý thực đau lòng, lại ôm chặt Tả Nhiên.

Tả Nhiên tùy tay vuốt ve tóc Hà Tu Ý, hỏi: "HTML5, em làm à?"

"Không," Hà Tu Ý thành thật đáp, "Là dùng công cụ sáng tác ở giao diện H5 làm. Bên trong có rất nhiều khuôn mẫu, thêm chữ, hình ảnh, video, âm thanh gì đó là được."

"Thì ra là thế."

"Thích sao?"

Tả Nhiên gật đầu: "Đương nhiên."

"Em làm hai tuần ——" bạn học già Thẩm Hành mấy ngày hôm trước hỏi anh gần đây bận gì, Hà Tu Ý nói "Học tập HTML5". Thẩm Hành không hiểu, Hà Tu Ý liền nói là biên tập web, Thẩm Hành lúc ấy liên tục kinh ngạc cảm thán: " Tớ thấy cậu cũng thật đủ nhàn, nhàn ra rắm luôn."

Tả Nhiên cười khẽ.

Hà Tu Ý hỏi: "Kịch bản mới thế nào rồi?" Sau khi nhàn xong, cũng nên làm chính sự.

"Cũng gần xong rồi."

"Ồ oa ~~~"

"Nhưng mà," Tả Nhiên lại là nghiêng đầu hôn Hà Tu Ý, "Cuối tuần chúng ta phải đại diện 《Vạn dặm long sa》 tham dự liên hoan phim."

"Ừm, em biết." Cuối tuần, khai mạc liên hoan phim. Tả Nhiên, anh, còn có vài diễn viên chủ sang khác đem theo《Vạn dặm long sa》 tham dự, hơn nữa còn cạnh tranh nhiều giải thưởng. Hà Tu Ý hỏi: "《Vạn dặm long sa》 có chạy giải không?"

"Nghe nói là không." Tả Nhiên đáp, "Không biết có thể được thưởng gì." Tin tức của Truyền thông Tinh Không luôn luôn rất chuẩn, không đến mức có đặc biệt lệch lạc lớn.

"Ừ."

"Không chừng là nam chính xuất sắc nhất."

Hà Tu Ý gật gật đầu: "Có khả năng."

"Có khả năng?" Tả Nhiên cười, "Lúc này không khiêm tốn à?"

Hà Tu Ý thấy kì quái: "Vốn dĩ đã có khả năng mà. Năm trước trong số điện ảnh trong nước không có ai bằng em, rất có khả năng đó chứ." Làm gì rõ ràng cảm thấy có khả năng, lại còn nói "Tui chưa đủ trình"?

Tả Nhiên rất yêu Hà Tu Ý thẳng thắn, quay đầu lại hôn trán đối phương.