Những câu chuyện Kinh Dị ngắn | Horror Series

Chương 24: Hank Ollivium [Phần Cuối]

Sau hơn một tuần bị giết, cả gia đình "bạn gái" của Hank đã được sở cảnh sát phát đi thông báo mất tích, hắn ta lại một lần nữa làm bộ mặt giả tạo trước cơ quan cảnh sát và mọi người, hắn tỏ vẻ thất thần, đau buồn tột độ và muốn cảnh sát hãy nhanh chóng tìm cho ra người thân của hắn. Hắn cũng đã được nhà trường bổ nhiệm lên làm giáo viên chính thức sau khi nữ giáo viên kia mất tích, lần này thay vì bỏ trốn hắn đã ở lại và tiếp tục làm việc tại trường đại học Jullyess.

19 năm sau vụ mất tích bí ẩn của hai cô bé nữ sinh trường Venderhalla và gia đình nữ giáo viên tội nghiệp kia, một trận động đất đã bất ngờ xuất hiện và làm rung chuyển cả thành phố Moringhen, trận động đất này đã gây ra vô số thiệt hại về cầu đường, nhà cửa và đặc biệt là khu vực rừng núi. Đây cũng là nguyên nhân đã dẫn đến việc Hank Ollivium được cảnh sát để mắt đến khi hắn ta đang làm giáo sư tại trường đại học Jullyess.

6 tháng sau trận động đất tại khu rừng năm xưa, những người thu gom gỗ đã phát hiện ra một chiếc rương nhỏ làm bằng gỗ trồi lên từ dưới mặt đất trên đường về, họ hí hửng mở nó ra và ngay lập tức cảm thấy rùng mình, sợ hãi khi nhìn thấy hai cái đầu lâu cùng với một mớ xương vỡ vụn bên trong chiếc rương, sau khi được đưa về truy vết và khám nghiệm ADN, cảnh sát xác định rằng đây chính là những gì còn sót lại của đôi vợ chồng già đã mất tích năm xưa, thứ duy nhất giúp đỡ cảnh sát trong việc điều tra là một chiếc nhẫn có in rõ họ và tên của Hank, chiếc nhẫn này bằng một cách nào đó lại xuất hiện bên trong chiếc rương này.

Sau khi bị bắt tại trường Jullyess, hắn ta đã thừa nhận tất cả hành vi phạm tội của mình 19 năm về trước và khai ra tất cả mọi thứ, chiếc nhẫn mà hắn đánh rơi chính là chiếc nhẫn mà nữ giáo viên năm xưa đã từng tặng cho hắn, có lẽ trong lúc thực hiện việc chặt xác, hắn đã làm rơi chiếc nhẫn lỏng lẻo này vào trong chiếc rương mà không hề hay biết.

Sau khi cảnh sát thu thập đầy đủ bằng chứng, Hank Ollivium đã được chuyển đến tòa án thành phố để xét xử, suốt quãng thời gian đó, Hank chỉ hướng ánh nhìn của mình về phía quan tòa và thú nhận tất cả tội trạng của mình mà không phản bác bất cứ điều gì, dù mức án nặng nhất dành cho hắn là tử hình nhưng thần thái điềm đạm và bình tĩnh của hắn vẫn không thay đổi, vào cuối buổi xét xử, hắn ta đã nở một nụ cười ma quái hướng về phía bồi thẩm đoàn và tất cả mọi người trong tòa án trước khi bị áp giải vào xe tù, một nụ cười ám ảnh hệt như nụ cười mà hắn đã từng dành cho người "bạn gái" của hắn 19 năm về trước vậy.

Điều tra về gia thế của Hank Ollivium, các thanh tra thành phố Moringhen cho biết từ khi còn bé hắn ta đã là trẻ mồ côi, sau quãng thời gian khó nhọc trong trại, hắn ta may mắn được một gia đình thương gia giàu có nhận nuôi, nhưng cuộc sống hạnh phúc cùng với gia đình mới đó chỉ kéo dài vỏn vẹn hai năm mà thôi, do quyết định sai lầm từ người cha nên công ty của gia đình hắn đã không may lâm vào nợ nần và phá sản.

Sau khi phá sản, người cha nuôi bắt đầu suy sụp, ông ta dần dần biến thành một tên bợm rượu và ngày ngày đánh đập hắn, ông ta nói rằng vì nhận nuôi phải hắn nên gia đình mới gặp chuyện xui xẻo đến như vậy, nếu như không có sự can ngăn của người vợ thì ông ta suýt nữa đã dùng một bình rượu để đập vỡ đầu hắn rồi.

Dù cay đắng là vậy nhưng hắn ta vẫn mỉm cười, vui vẻ và sống với họ, do nợ nần ngày càng chồng chất nên cái giá phải trả chính là mạng sống của từng thành viên trong gia đình của hắn, trong khi cả cha và mẹ nuôi đều bị giết thì hắn đã nhanh trí trốn vào trong tủ và nhìn ra ngoài, nhưng thay vì sợ hãi cảnh tượng máu me đó thì hắn ta lại trở nên thích thú với nó, vì một lý do gì đó mà hắn ta lại thích cái sự đau đớn và sợ hãi của người khác trước khi bị giết, cảnh tượng kinh hoàng đó rất có thể đã ăn sâu vào tiềm thức và vô tình hình thành nên một nhân cách khác của hắn, và điều đó chính là động cơ đã thúc đẩy hắn thực hiện hai vụ giết người đầy kinh tởm của mình.

Hắn dường như không muốn quay trở lại quãng thời gian cơ cực như khi còn bé nữa nên ngay sau khi bố mẹ nuôi mất, hắn đã lấy đi số tiền còn lại của gia đình và bỏ trốn, so với số tiền ít ỏi đó cùng với cái bụng của một đứa trẻ mới lớn thì hắn không thể nào cầm cự lâu được, vì vậy nên sau khi sử dụng hết số tiền mà mình có, hắn bắt đầu hành nghề đạo chích để kiếm sống qua ngày, hắn may mắn thay đã trở thành tay sai cho một ông trùm Mafia khét tiếng sau khi ông này bắt gặp hắn đang lục lọi tủ đồ của mình vào nửa đêm, suốt quãng thời gian mà Hank gia nhập băng đảng, hắn ta đã được ông trùm quý mến đến mức cho đi học tại một ngôi trường danh giá, mục đích là để hắn có thể kế thừa băng đảng sau khi ông trùm qua đời, dù thông minh và tài giỏi là vậy nhưng về sau do thấy cách hành xử cũng như độ nguy hiểm của hắn ta đối với tổ chức mà ông ta đã phải thẳng tay đuổi cổ hắn, ông trùm sau đó được phát hiện đã chết tại phòng riêng của mình vào ngay cái đêm mà hắn rời đi.

Hank Ollivium có thể không phải là kẻ giết người máu lạnh nhất từng được xuất hiện, nhưng hắn có cho mình một khuôn mặt điển trai cùng với vẻ điềm tĩnh đến mức lạ thường bất kể mọi tình huống, số lượng người mà hắn ra tay hạ sát cũng không nhiều so với những sát nhân khác nhưng vẫn đủ để người ta cảm thấy rùng mình mỗi khi có ai đó nhắc đến tên hắn, nếm trải từng ấy nỗi đau từ khi vừa sinh ra cũng đã góp một phần vào việc hình thành nên một nhân cách khác bên trong hắn.

Tưởng như nỗi hận thù đối thế giới trong trái tim của hắn đã được hàn gắn bởi một mái ấm mới thì mọi thứ lại một lần nữa tan vỡ, điều này lại tiếp thêm sức mạnh cho cái nỗi hận thù đó của hắn hơn nữa, có thể người đời sẽ xem Hank Ollivium là một tên sát nhân cuồng loạn không thuốc chữa và máu lạnh nhưng mấy ai thấu hiểu được nỗi đau mà hắn đã phải trải qua suốt một thời gian dài, cách thức giết người tàn bạo mà hắn đã nghĩ ra có thể là một hàm ý cho việc hắn đang gửi gắm từng ước mơ và hoài bão của mình vào những chiếc rương vô hồn đó hay không ?