Không khí trong phòng lại trở nên yên lặng vào lúc nửa đêm, tôi và hắn chuyển đến sát tường, dựa vào tường vừa làm vừa trò chuyện."Tình hình giải quyết như thế nào rồi?" hắn hỏi tôi."Sáng mai thiết bị sẽ hoạt động trở lại bình thường, nhưng đối phương nói làm gián đoạn sản xuất, có thể sẽ yêu cầu bồi thường, sẽ còn một số vấn đề cần giải quyết." tôi ngập ngừng rồi tiếp:"Yên tâm đi, tôi đã có cách ứng phó.""Anh không lớn hơn tôi bao nhiêu, nhưng tại sao tôi lại có cảm giác anh chững chạc hơn tôi nhiều?" hắn cười nói."Năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?" tôi hỏi hắn."21 tuổi, sinh năm 82, còn anh?""Sinh năm 81, tôi lớn hơn anh 1 tuổi rồi." tôi cười rồi nói:"phải gọi tôi bằng anh rồi.""Đừng hòng! xem ra anh nhỏ con hơn tôi, anh kêu tôi bằng anh mới đúng" hắn cười ra vẻ nghịch ngợm.Tôi im lặng tiếp tục công việc đóng gói, hắn nhìn tôi:"anh có tâm sự à? lúc nãy vẫn còn rất vui vẻ, sau khi nói về nụ hôn đầu tiên lại có vẻ không vui. Sao vậy? nhớ bạn gái á?""Nhớ thì đã sao, người đó đã kết hôn với người khác rồi." tôi thở dài ngao ngán."Không thể nào, anh đẹp trai vậy ai nỡ lòng nào buông tha, có phải đầu óc cô ta có vấn đề không?" Tên nhóc quả nhiên có con mắt tinh đời, vẫn còn nhận ra tôi đẹp trai (ha.. ha... làm tôi xém chết ngất!)"Anh tốt nghiệp trường nào vậy?" tôi hỏi. Hôm phỏng vấn hắn trả lời không đúng câu nào cả, khiến tôi thật khó hiểu."ha ha... Anh không biết sao? tôi học về âm nhạc, kéo violin." vừa nói xong hắn làm động tác kéo violin cho tôi xem. Hắn làm tôi kinh ngạc tròn xoe mắt. Violin, tôi không nghe nhầm chứ?"Thế nào? không tin à?" hắn cười nói, một nụ cười thật ngây thơ."Vậy tại sao lại xin vào công ty chúng tôi?" tôi cứ ngỡ hắn đang đùa giỡn."Ha.. ha... đây là bí mật." hắn vẫn giữ nét mặt tươi cười, nhưng tôi lại có cảm giác hắn ít nhiều đang có tâm sự."Thằng nhóc nhà ngươi cũng là một con người kì quái.""Thế nào? Anh chưa gặp người kì quái hơn tôi sao?"Tôi chỉ cười mà không trả lời, suy nghĩ hoài vẫn không thấu tại sao sếp lại tuyển dụng hắn, bản thân ông ta cũng là một con người kì quái, bôn ba trong chốn quan trường hơn 10 năm trời, thật không dễ dàng rút lui, nhưng lại sáng lập ra một công ty kỹ nghệ kỹ thuật cao, những ngày tháng trải qua như thế nào thì chỉ có một mình ông ta là người hiểu rõ nhất.