* TƯỜNG VY VIỆN*
Bên ngọn nến nhỏ, Thẩm Gia Vy trên tay cầm y thư chậm rãi đọc, những ngón tay nhỏ bé vươn ra lật từng trang sách... Âu Kỳ đang loay hoay làm gì đó, lâu lâu lại nhìn về phía nàng, sau đó lại tiếp tục việc đang làm... bên ngoài trời, tuyết đã ngừng rơi, những tia nắng yếu ớt chiếu xuống làm giảm đi cái lạnh... Lãnh Hàn đóng cửa lại, đi đến bên cạnh nàng...
'' Tiểu Vy tỉ tỉ... đệ ra phố một chút được không...''
Nàng ngước mắt lên nhàn nhạt nhìn Lãnh Hàn...
'' Đệ đi đâu sao..''
Hắn gật đầu...
'' Đệ muốn đến xưởng rèn một chút thôi... được không, tỉ tỉ...''
Nàng đưa mắt nhìn ngoài cửa... tuyết đã ngừng rơi rồi sao... nàng nhẹ gật đầu...
'' Được rồi.. đệ đi đi... nhưng phải trở về trước giờ cơm chiều... đệ biết lý do mà, phải không...''
'' Vâng...''
Hắn mang theo hà bao chạy nhanh ra khỏi phủ Thừa tướng... nàng nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn khuất sau cửa kia, hắn có việc gì gấp lắm sao... nàng đứng dậy, bước ra khỏi viện đi xung quanh phủ... việc tản bộ có thể giúp nàng thông suốt một số điều mà nàng còn đang tư thảo...
-
-
**********************************************************************************
* KINH THÀNH ĐẾ ĐÔ- Đế quốc Thành Cát Tư Hãn*
Âu Kỳ đi giữa dòng người đông đúc... hắn nhớ đến ngày hắn trốn khỏi phủ Đại Tướng quân ra ngoài, thoát khỏi tay mẫu phi hắn, đi lang thang trên đường không ai nhìn xem đến hắn, mọi người chỉ xem hắn là một tiểu khất không hơn không kém... hắn nắm chặt tay, khi hắn đủ cường đại sẽ làm cho từng người từng người đã từng khinh thường hắn phải sống không bằng chết... đôi chân nhỏ nhắn bước nhanh đến một xưởng rèn...
Người thợ rèn đưa một thanh thép mỏng vào lửa đỏ, nung một lúc cho mềm ra, sau đó dùng búa đập cho mỏng ra, sau một lúc thanh thép không còn nóng nữa thì lại tiếp tục đưa vào hơ trên lửa nóng.... hắn đứng một bên chăm chú quan sát cách những người thợ rèn kiếm... mấy hôm trước nàng từ Kính Hưng viện về có đem cho hắn vài cuốn sách võ công nói hắn từ từ xem, hắn đọc được vài tờ thấy hay nên rất chuyên tâm luyện tập, mới đầu hắn tập với một cây gỗ nhỏ... nhưng hắn muốn có một thứ gì đó để phòng thân nên muốn mua một thanh chủy thủ, hắn không muốn để ai biết chuyện này, kể cả nàng nên mới một mình ra ngoài để tới xưởng rèn...
-
-
*************************************************************************************
* PHỦ THỪA TƯỚNG*
Thường ngày nàng rất ít khi ra khỏi Tường Vy viện, nên các viện khác trong phủ đối với nàng có chút không rõ, nàng đi xuyên qua các hành lang, các viện, nhìn xem xung quanh... nơi này cũng thật rộng, đình đài lầu các không thiếu... các nha hoàn vừa làm việc lâu lâu lại trò chuyện với nhau, bàn tán đủ mọi chuyện...
Nàng chậm rãi cất bước, những lời bàn tán như có như không lọt vào tai nàng... bọn họ đang bàn tán về tam muội thì phải... chính nàng cũng luôn thắc mắc không thôi, chẳng phải các tiểu thư con nhà quan, quý tộc... tài đức đều hơn người, tuy không phải là dang xưng được tài nữ nhưng cầm kỳ thư họa đều phải tinh thông sao, sinh ra trong một gia đình quyền quý, được chăm sóc tốt, sao có thể là một con ma bệnh... luôn dựa dẫm vào thế lực của phụ mẫu để ra oai, bắt ép tất cả quy phục dưới chân... không phải là hiền lành dịu dàng cũng là kiêu ngạo ngang tàn, sao có thể là một tiểu thư phế vật nhu nhược, nhút nhát... nàng thật không sao hiểu nổi...
'' Tam tiểu thư phủ chúng ta đúng là làm mất mặt phủ Thừa tướng... đã không thông minh khéo léo như đại tiểu thư, không dịu dàng, hiền thục như tứ tiểu thư, lại không được lão gia sủng ái như nhị tiểu thư... đích nữ như vậy, còn không bằng thứ nữ...''
'' Sinh ra đã là một phế vật sao có thể so sánh với các tiểu thư khác... nếu so với nhị tiểu thư lai lịch không rõ ràng kia thì thật đáng thương...''
'' Nếu ta mà là tam tiểu thư thì thà chết đi còn hơn... có sống cũng không tranh giành với các tiểu thư khác được... thà chết rồi sống một cuộc đời khác, làm lại từ đầu có khi còn tốt đẹp hơn là sống như một phế vật bị người khinh thường...''
'' Đúng vậy... đúng vậy... một tiểu thư nhu nhược như vậy còn có thể làm được gì sao... ta nghe nói tam tiểu thư còn không dám nói nặng lời với nha hoàn, nói chi là sai bảo bọn họ... ''
Các nha hoàn này thật là, chuyện gì cũng đem ra bàn luận được... mặc dù trong phủ có quy định nghiêm ngặt nhưng cũng không ngăn được miệng lưỡi của bọn họ...
Nàng trùng hợp vừa đi nàng qua, những lời kia nàng cũng đã nghe không sót một từ... nàng lạnh nhạt nhìn đến bọn họ... chết đi.. rồi bắt đầu một cuộc đời khác tốt đẹp hơn sao... chẳng lẽ... nàng chợt như đến một câu chuyện khi còn đi học ở trường, các nữ sinh rất hay bàn luận cùng nhau... hình như đó là một cuốn tiểu thuyết xuyên không thì phải... nữ chính lúc đầu là một tiểu thư nhút nhát, nhu nhược bị mọi người chán ghét, khinh thường, bị phản bội bởi chính người nàng tin tưởng nhất , phải chết một cách oan ức, thân xác nàng sau khi chết đi được một linh hồn cường nữ khác nhập vào, từ một tiểu thư bị mọi người khinh thường, chán ghét, nàng trở thành một tiểu thư lạnh lùng, độc đoán, tàn nhẫn cũng là một kỳ tài nữ nhân, nàng bắt đầu thay chủ nhân của thân xác này trả thù những người từng khiến cho thân thể này phải đau khổ, những ai tính kế nàng một nàng trả lại gấp trăm lần...
Nàng thất kinh, chạy nhanh đi... vậy... Thẩm Gia Mẫn, có khi nào... không, không, nàng nhất định không thể để chuyện đó xảy ra... trong chuyện, cường nữ xuyên không sẽ trả thù tất cả những người đã làm hại thân thể này... Thẩm Gia Mẫn từng bị các thứ nữ trong phủ khinh thường, chán ghét, bài xích, nhưng nàng đây trước giờ chưa từng làm hại gì nàng ta, nhưng linh hồn khác xuyên qua liệu có biết được chuyện này hay không, liệu có đem nàng xem giống như những kẻ kia mà giết chết, mà tính kế trả thù... không được, nàng còn phải trả thù cho phụ thân, mẫu thân của nàng... sao có thể chết nhanh như vậy... nàng không muốn... nàng không cam tâm... chỉ còn một cách... là khiến cho Thẩm Gia Mẫn bây giờ sống thật hạnh phúc, không chịu bất kỳ sự ủy khuất nào... chỉ có như vậy nàng mới có thể bảo vệ được mạng nhỏ này mà có thể thuận lợi trả thù cho phụ thân, mẫu thân...
-
-
*************************************************************************
-
-
-
-
-
-
-
-