Nữ Phụ Công Lược Truyện

Chương 14: Ông Chồng Trong Sáng Ngây Thơ Của Tôi (13)

Sáng hôm sau, Nhàn Vũ sang xem Chính Phong đã tỉnh chưa. Cậu vẫn còn ngủ say, trông cậu lúc ngủ say vô cùng yên ả, không có chút lạnh lùng hay sát niệm nào. Nhưng cô không có cảm xúc gì vì biết rằng đây chỉ là một dãy số liệu không hơn không kém. Cô lạnh lùng đá cậu mấy cái. Đau đớn truyền từ chân đến khiến Chính Phong tỉnh lại.

Lúc cậu vẫn ngây ngô không hiểu gì thì đã bị cô lôi xuống tầng. May mà cô nhờ bảo mẫu lấy cái xe lăn vì có một lần Cốc Nhàn Vũ bị gãy chân nên từng phải ngồi. Xuống đến tầng dưới phòng khách, Cốc ba mẹ và Chính Phong đều có chút bất ngờ khi nhìn cô làm vậy. Cốc Lân bình tĩnh lại nhanh nhất hỏi cô:

- Khụ Khụ...  Có chuyện gì vậy tiểu Vũ? Đây là ai vậy?

- Đúng đó. Ai đây lại xuống cùng con thế?

Noãn Tâm có chút e ngại nhìn người đang ngồi xe lăn đồng thời bị trói và bịt miệng. Nhàn Vũ thì vẫn bình thản nói:

- Đây là tên đã đột nhập vào phòng con tối qua. Hình như hắn có ý muốn hại con....

Nói hết chuyện đêm hôm qua ra, cô lấy luôn gói thuốc cùng các vũ khí Chính Phong mang theo. Nhìn thấy những vật trên bàn con gái mình vừa lấy ra thì cả hai vị cha mẹ đều tái xanh. Cốc Lân sau đó thì bừng bừng lửa giận, còn Noãn Tâm thì suýt nữa ngất đi. Không ngờ con gái mình suýt bị hại ngay trước đám cưới.

- Con nghĩ nên báo cảnh sát đi.

Nhàn Vũ nhàn nhạt lên tiếng, dù biết cảnh sát không giúp được gì nhiều lắm nhưng cô cũng đành tuân theo pháp luật. Nếu là ở thế giới thực không biết tên này bị cô cho ăn hành không biết bao nhiêu lần rồi.

- Đúng vậy, tuy không thỏa đáng nhưng đành phải vậy thôi.

Tuy cũng đã nghĩ đến ai có sai người vào Cốc gia ám hại Cốc tiểu thư nhất là khi chuẩn bị đám cưới giữa Cốc gia và Lâm gia. Cốc Lân hơi đen mặt, suy ngẫm không biết chắc chắn ai đã sai Chính Phong nhưng Nhàn Vũ thì biết rõ. Đây vốn là chuyện tâm sự với Ngọc Lê. Cô ta tìm Chính Phong "uống rượu" thực chất đang kể lại sự tình cô cưới Ánh Minh theo một lối kể khác.

Vốn là có người hại cô "qua đêm" với Ánh Minh qua lời cô ta thành cô dụ dỗ Ánh Minh là một kẻ ngốc để vào Lâm gia. Lại nói đến cô cãi nhau với cô ta vì chuyện Cốc Nhàn Vũ là vị hôn thê của Lâm Nhật và bỏ Lâm Nhật theo Ánh Minh thành cô vào Lâm gia để hại cô ta không đến được với Lâm Nhật. Nên Chính Phong vì muốn giúp cô ta trả thù, thành anh hùng cứu mỹ nhân rồi bị cuốn vào.

Cậu ta nhận một vụ ám hại người khác cùng một nhiệm vụ sát hại Nhàn Vũ để tiện tránh nghi ngờ, nào ngờ lại thành thế này. Vừa bị bắt đến đồn cảnh sát lại liên quan đến tổ chức thì họ chỉ có thể diệt cậu để bịt đầu mối. Cậu cũng không phải người đầu tiên bị bắt bởi cảnh sát nên cũng hiểu được thủ đoạn diệt người của bọn họ.

Vừa thấy cảnh sát đến cậu cũng không thay đổi sắc mặt mà cam chịu đi. Lúc đi còn để lại một nụ cười lạnh quái dị. Trong mồm còn cắn một cái gì đó. Rồi đột nhiên cậu ta ngã xuống, máu tươi từ trong miệng chảy ra. Khuôn mặt điển trai bỗng nhiên trắng bệch. Cô đến gần cậu kiểm tra mạch thì thấy đã ngừng đập.

- Chết rồi.

Cô chầm chậm nói. Điều này khiến Cốc ba mẹ cùng cảnh sát ngạc nhiên, nhìn cái xác của Chính Phong dưới đất. Cảnh sát ngay sau đó gọi người của đội khám nghiệm tử thi đến kiểm tra lại cho chắc rồi lại mang đi để tìm kiếm thêm manh mối.

Cốc Lân cùng Noãn Tâm thì an ủi Nhàn Vũ vì nghĩ cô có chút sợ hãi. Nhưng đây chỉ là cô muốn thể hiện ra ngoài cho hai bọn họ thấy mà thôi. trong lòng thì cô đang mắng thầm Chính Phong ngu ngốc. Cậu ta chết rồi thì giấu được chuyện tổ chức và cuộc gặp gỡ với Ngọc Lê chứ không thể giúp che đậy việc cô ta hại những người phụ nữ xung quanh Lâm Nhật và bao gồm cả cô cùng những chuyện xấu cô ta làm trong tương lai. Nghĩ mình làm quá tốt nhưng thực chất chỉ là do có người giúp đỡ mà thôi.

____________________________________________________________________________________________

 

Đến chiều cô đến công ty, nhân viên làm việc chăm chỉ khi thấy cô cũng tôn kính chào thì vô cùng hài lòng. Cô bước vào phòng chủ tịch rồi xem xét giá cổ phiếu. Bỗng nhiên Quý Châu là vị tâm phúc của Cốc Lân bây giờ là trợ lí của cô chạy vào phòng cô cùng chiếc máy tính. Trên trán rịn một tầng mồ hôi mỏng vội vã giải thích:

- Thưa sếp, có người cài virus vào hệ thống của chúng ta.

Cậu mở chiếc máy tính lên, những dòng số chạy ngang qua màn hình. Nhàn Vũ thấy thế cũng không mất bình tĩnh như Quý Châu mà chỉ bảo cậu lấy máy tính của cô ở góc khác ra đây. Cô nhẹ nhàng bật nó lên rồi vào từ hệ thống nhánh tiến vào mạng lưới hệ thống chủ. Tay cô lướt nhanh trên bàn phím, những kí tự lần lượt được đánh một cách nhanh chóng. Chỉ sau nửa tiếng mà cô đã diệt hết toàn bộ chỗ virus trong hệ thống.

- Sau vụ này thuê cho tôi một nhóm hacker về để xử lí những vụ thế này. Tiền không phải vấn đề,

Cô nói với Quý Châu đang đứng nhìn cô với ánh mắt sùng bái. Anh ta gật đầu nhanh chóng rồi gọi điện cho người tìm kiếm dù khó khăn đến đâu.