Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc

Chương 100: Người chồng cố chấp, anh cút ngay (47)

Khi Lâm Dĩ Nhu sắp ra khỏi cửa, Đường Hoan đột ngột đứng dậy nói.

Sắc mặt Lâm Dĩ Nhu lập tức cứng đờ, tươi cười vô cùng miễn cưỡng, cô ta hỏi: "Tiểu Hoan, sao tự nhiên hôm nay lại muốn đi cùng chị?"

"Không phải chị vẫn luôn mong tôi và Tiêu Liệt chung sống hòa thuận à? Giờ tôi chủ động đi bước đầu tiên, chị lại không muốn?" - Đường Hoan không chút khách khí, hỏi lại.

Cô đã mất hết kiên nhẫn với Lâm Dĩ Nhu, cha Lâm và mẹ Lâm, bọn họ đập nát khát vọng về tình thân của cô, cô cực kỳ chán ghét bọn họ!

"Sao lại vậy được..." - Lâm Dĩ Nhu chột dạ đáp.

Trong lòng cô ta càng thêm lo lắng bất an, Ánh nói tư liệu hôm nay cô ta sẽ lấy rất quan trọng. Cô ta có thể trộm văn kiện bí mật trong văn phòng Tiêu Liệt là vì sau khi ăn trưa, anh sẽ ngủ ở phòng nghỉ nửa tiếng, cô ta nhân cơ hội này, lấy lí do dọn dẹp văn phòng để lục lọi.

Nhưng hôm nay Tiểu Hoan muốn đi cùng......

Lập tức, Lâm Dĩ Nhu hoảng hốt.

Đường Hoan mỉm cười.

Chính vì biết hôm nay là bước ngoặt quan trọng nên cô mới đi gây rối!

Hai người đều mang trong lòng những tâm tư riêng, đi đến Tiêu thị.

Tiền sảnh, Lễ tân nhìn thấy Lâm Dĩ Nhu, lập tức tươi cười lên đón: "Phu nhân, cô tới rồi!"

Tổng giám đốc thật có phúc, vừa nhìn đã biết phu nhân là người dịu dàng hiền huệ, lại còn đang mang thai, một nhà ba người hòa thuận, vui vẻ....

Ơ?

Nụ cười trên mặt lễ tân cứng lại.

Sao lại có một người giống y như đúc với phu nhân của tổng giám đốc thế này?

Lễ tân không biết phải tiếp tục nịch bợ kiểu gì. Lễ tân đã từng gọi Lâm Dĩ Nhu là phu nhân nhiều lần nhưng vì Lâm Dĩ Nhu sợ mất mặt nên chưa từng giải thích, ai ngờ hôm nay cô ta lại được gọi là phu nhân trước mặt em gái, cô ta lúng túng nhìn Đường Hoan rồi nói với lễ tân: "Không phải, tôi không phải......"

Khi Đường Hoan vừa bước vào Tiêu thị, thư ký Lý đã vội vàng gọi điện báo cáo cho Tiêu Liệt: "Boss, tiểu Lâm tiểu thư tới!"

Đừng khen hắn nhanh trí, hắn chỉ là người tinh ý mà thôi.

Thư ký Lý biết gút mắc giữa boss nhà mình và Lâm Dĩ Nhu cùng Trình Ánh. Lâm Dĩ Nhu mang cơm đến nhiều lần như vậy mà Boss lại chẳng hề cao hứng, hoàn toàn không có sự hưng phấn khi được chuyển từ lốp dự phòng sang lốp chính thức. Vì vậy, thư ký Lý mới biết người boss mong chờ là ai.

Lốp xe dự phòng Tiêu Liệt:......

*

* *

Tiêu Liệt vội vội vàng vàng đi ra từ thang máy VIP.

Chạy tới trước mặt Đường Hoan, câu đầu tiên anh nói là: "Sao em lại tới đây?" - Giọng anh ẩn giấu sự hưng phấn nhưng vì khuôn mặt lạnh lùng nên câu nói của anh nhiều thêm vài phần chất vấn.

Hiện tại là giờ Tiêu thị nghỉ trưa, không ít công nhân đi ra từ thang máy. Nhìn thấy bầu không khí kỳ quái giữa boss nhà mình và hai chị em sinh đôi, rất nhiều người cố ý đi gần một chút, vừa không dám trắng trợn đứng lại, vừa muốn xem "chuyện hay" của tổng giám đốc.

Đường Hoan nhón chân, cố tình vuốt phẳng nếp nhăn trên cổ áo Tiêu Liệt trước mặt mọi người. Mang theo vài phần châm biếm, cô nói: "Tôi không tới thì sao biết Tiêu phu nhân đã đổi thành người khác."

Thấy cô giống như đang ghen, tuy trên mặt không để lộ bất cứ cảm xúc gì nhưng trong lòng Tiêu Liệt đã có chút vui vẻ.

Người ngạo kiều là vậy, đến bản thân anh cũng chẳng biết mình đang vui vì cái gì.

Tiêu Liệt cầm tay Đường Hoan, trầm mặt: "Nói Linh tinh cái gì vậy."

Thư ký Lý im lặng bổ sung những lời anh chưa nói hết: Nói linh tinh cái gì vậy, Tiêu phu nhân là em! Là em! Chính là em! Thay đổi bao giờ?

Rõ ràng sau khi bổ sung, câu nói trở nên cực kỳ ngọt ngào, ấy thế mà qua miệng boss lại khiến người ta cảm thấy như anh đang quát lên vậy!

Thật kỳ quái!