- "Mau đóng cửa lại, nhanh lên!"Hắc y nhân càng ngày càng thở gấp.Nếu không đóng cửa, bọn chúng sẽ thấy mất!Tích Sơ nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc, bỗng nhiên nở một nụ cười đầy ẩn ý.Tích Sơ lạnh nhạt liếc hắc y nhân một cái, sau đó bay qua cửa sổ tiện tay đóng cửa lại.Lúc này, hắc y nhân hoảng hốt nhìn vào cửa sổ.Bên ngoài rất nguy hiểm, cô nương kia ra ngoài làm gì?Đâm đầu vào chỗ chết à!!Hắc y nhân lao ra chỗ cửa sổ bất chấp thương tích.Một nam tử hán không thể đứng nhìn như vậy được!!Vừa mở cửa sổ ra, cảnh tượng hắc y nhân trông thấy làm hắn rợn người.Một đám hắc y nhân nằm dưới đất, nhìn giống như bị giết nhưng lại không thấy vết máu nào cả.Trên mặt đất, Tích Sơ đang đứng nhìn mặt trăng trên cao, xiêm y màu trắng phất phơ trong gió.Sau đó cô phẩy tay một cái, những bóng đen từ đâu bay ra đem mấy cái xác đi nhanh chóng.Hắc y nhân ngây người.Đây là cảnh tượng gì đây?Hắn lại đụng phải nhân vật nào rồi?Hắc y nhân biểu thị hắn thật hoảng sợ nhà!Đời làm hắc y nhân nhỏ bé như hắn cũng thật khổ!!Lúc này, Tích Sơ quay sang nhìn hắc y nhân.À quên, còn một tên yếu sinh lí chờ cô xử lý.Cô còn chưa quên mối thù thảm nhung đâu!