Edit: HT-Dieulinh
Chỉ là không phải không muốn nói, chỉ là nói Lâm Dật cũng sẽ không hiểu, hiện tại nghĩ đến hắn vì sao không hiểu, rõ ràng là không nghĩ hiểu thôi. Cầm điếu thuốc cảm thấy vô vị, Thẩm Kiều An đột nhiên không muốn hút nữa, giơ tàn thuốc trong tay, hỏi "Cái này ném nơi nào?" Tiếp xúc đến ánh mắt ưu thương của cô, Lăng Dập Thần sửng sốt, tự nhiên tiếp nhận nói, "Đưa cho anh, để anh xử lý." Thẩm Kiều An gật gật đầu, xoay người rời đi. Lăng Dập Thần nắm chặt tay, cầm lòng không được liền lấy tàn thuốc của Thẩm Kiều An nhẹ nhàng ngậm , nhớ tới bộ dáng thương tâm của cô, không lẽ là vì nam nhân? Tâm tình có chút bực bội, ý thức được chính mình đang có hành động biến thái, Lăng Dập Thần nổi giận, hắn có chút táo bạo cầm tàn thuốc ném xuống đất, khí huyết xông lên đầu,liều mạng cất bước đến gần cô, bắt lấy tay Thẩm Kiều An. Thẩm Kiều An giờ phút này tâm tình có chút đi xuống, đột nhiên không kịp phòng ngừa đã bị Lăng Dập Thần kéo tay, thân mình nghiêng ngả chạm vào đôi môi người đối diện bị hắn bá đáo cưỡng chế. Thế giới phảng phất yên lặng, hai người tim đập liên hồi, Lăng Dập Thần bắt lấy bả vai cô, cầm lòng không được gia tăng nụ hôn. Thẩm Kiều An có chút thất thần, cô chưa bao giờ bị Lâm Dật hôn qua, có chút ngốc, nhất thời quên phản kháng . "A!" Thẳng đến khi phía sau có giọng nói hét lên, Lăng Dập Thần mới giật mình đem Thẩm Kiều An buông ra. Hai người đồng thời quay đầu lại, thấy được góc duy xuất hiện một thân ảnh nho nhỏ,Thẩm Kiều An nhướng mày, vừa lúc tiếp xúc ánh mắt phẫn hận của Diệp Chi. Như thế nào, Lăng Dập Thần lại là của cô ta?! Ngọn lửa oán hận cùng ghen ghét nổi lên trong lòng Diệp Chi. Thẩm Kiều An khóe miệng gợi lên nụ cười ác ý, ánh mắt quỷ dị nhìn Diệp Chi đang hãi hùng khiếp vía,vội vàng chạy đi .Đáng thương cho nữ chủ vì độc ác nữ xứng làm cho hét chói tai. Lăng Dập Thần muốn tiến lên bắt cô ta lại, bị Thẩm Kiều An ngăn lại, cảnh giác hỏi, "Anh muốn làm gì?" Muốn đem Diệp Chi trở lại? Hay làm cho độ hảo cảm của nam nữ chủ tăng thêm? Cũng không phải vì vậy mà cô mới bị Lăng Dập Thân hôn đấy sao..... "Cậu ấy mà nói ra ngoài, bị giáo sư phát hiện thì sao? Không được, anh phải đi tìm cậu ấy." Nói xong muốn quay người,bị Thẩm Kiều An cản lại, đối phương sức lực quá lớn, cô bất đắc dĩ phải ôm eo hắn. Có thể là do vận động thường xuyên, Lăng Dập Thần đến eo cũng không giống bề ngoài yếu gầy mà lại rất cường tráng. Theo mùi hương nam tính truyền vào mũi, Thẩm Kiều An lần đầu đỏ mặt với Lăng Dập Thần. Đồng dạng mặt đỏ còn có Lăng Dập Thần, hắn cảm nhận được cảm giác mềm mại sau lưng cùng cỗ mùi hương thiếu nữ, làm hắn mất tự nhiên nuốt nước miếng, "Làm sao vậy?" "Cậu ấy chạy đi, mọi người hỏi cậu ấy thì có thể nói cái gì?" Đúng vậy, Lăng Dập Thần sửng sốt, Diệp Chi chỉ nhìn thấy họ hôn nhau, cũng không có nhìn hắn hút thuốc. Trường đại học C có quy định nghiêm ngặt, đặc biệt đối với thuốc lá là nghiêm trị, trong nhà trưởng bối càng cấm không cho Lăng Dập Thần hút thuốc, nếu như bị bắt chỉ sợ bị đóng băng thẻ tín dụng 1 tháng. Hôn môi thì không giống, yêu đương gì đó, Lăng gia không cấm. Tưởng tượng đến cảnh tượng vừa rồi, Lăng Dập Thần không tự giác sờ lên miệng mình, thật ngọt. Còn không có bị đẩy ra, trong lòng liền vui rạo rực. Thấy Lăng Dập Thần không còn muốn đuổi theo Diệp Chi, Thẩm Kiều An liền buông hắn ra.