Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 438: Ngọa hổ tương hành (1)

Tinh kỳ phấp phới, đại quân tập kết bên ngoài Tụ nghĩa sảnh của Thủy Bạc Lương Sơn, bầu không khí hết sức trang nghiêm, sát khí tận trời.

- … Nay triều Vũ, trên có gian thần, dưới có tham quan làm ác, sĩ tộc thân hào xấu xa câu kết, ức hiếp thiện lương, người thiên hạ oán hận chất chứa đã lâu, mới có hào hùng dương cờ khởi nghĩa, nam có Phương Lạp, tây có Vương Khánh, bắc ra Hổ Vương, nay hào kiệt Lương Sơn ta tụ nghĩa, thay trời hành đạo! Nhằm phạt bất bình thiên hạ …

Theo cấp bậc, các tiểu đầu mục đứng thành từng hàng từng hàng, nhìn đại kỳ "Thay trời hành đạo" bay phần phật, nghe âm thanh hịch văn trong Tụ nghĩa sảnh sang sảng hùng hồn, quanh quẩn trong không trung. Tất cả mọi người đều biết thanh âm này chính là của "Gia Lượng tiên sinh" Ngô Dụng.

Sau Tăng Đầu Thị, một năm này Lương Sơn đại thế phát triển, nhân số càng ngày càng đông, mặc dù cũng có đám người Chu Vũ, Tịch Quân Dục phối hợp, nhưng tới lúc này, thanh thế của Ngô Dụng tại Lương Sơn vô cùng cao. Bên ngoài thậm chí còn lan truyền cái tên Gia Cát tái thế, mà lúc này Tống Giang Tống công minh, nhân kỳ nhân nghĩa bảo tọa tại Lương Sơn, thì cũng có người coi là Lưu Huyền Đức, tổ hợp Lưu Bị

- Gia Cát Lượng này ở một mức độ nào đó đã làm tăng cao khí thế của toàn bộ hảo hán Lương Sơn.

- Nay phụ cận Lương Sơn có hai vùng, môt là đồi Độc Long, một là Vạn gia lĩnh.

Ba thôn trang đồi Độc Long Chúc - Hỗ - Lý cùng Kỷ gia Vạn Gia lĩnh câu kết với quan phủ làm giàu bất nhân, ức hiếp thôn làng làm tiếng oán thán dậy trời, chúng nhân khổ đã lâu rồi. Chúng ta đã nhiều lần khuyên bảo, nhưng chúng dứt khoát không hối cải …

Thanh âm hùng hồn quanh quẩn, trên thực tế, nói trận chiến này là đặc biệt vì đồi Độc Long, Vạn Gia lĩnh, không bằng nói tiếp theo Lương Sơn một lần nữa giương cờ chống lại toàn bộ thiên hạ. Lương Sơn đã hơn một năm vẫn vận sức chờ phát động, thực lực lúc này xác thật là cao nhất từ trước tới nay. Nếu như nói trước đây Lương Sơn đánh Tăng Đầu Thị đã bị tổn thương nguyên khí, thì một năm nay đây là lần thứ hai chính thức xuất binh chống lại hai nơi không mạnh mẽ giống như Tăng Đầu Thị, không ai sẽ nghĩ trận chiến này sẽ có vấn đề gì.

Lúc này đánh một trận, chỉ vì kiểm nghiệm thực lực của Lương Sơn, mà khi đánh xong, các khu vực chung quanh Thủy Bạc đã có thể chính thức gắn liền một mảnh. Thanh thế của Lương Sơn bởi trận chiến này sẽ như giao long gặp nước, Côn bằng giương cánh, trực tiếp tiến bức vào hai vùng rộng lớn Vận Châu, Tế Châu. Lúc này triều Vũ đang trong thời khắc mấu chốt Bắc phạt, Võ Thụy Doanh phụ cận lại từ lúc bị ăn quả đắng bởi nhân thủ Lương Sơn, đã vô lực công phạt, Lương Sơn cũng nắm bắt được thời cơ tốt nhất này, cuối cùng đã xuất thủ.

Lực lượng tích trữ tại Lương Sơn nghỉ ngơi dưỡng sức lâu như vậy, không những có thể công phạt những nơi là đồi Độc Long, thậm chí còn có thể đánh Tế Châu rộng lớn. Chỉ cần triều đình thêm một năm rưỡi nữa vô lực chú ý đến, thanh thế của Lương Sơn có thể bành trướng không khác như Thánh Công trước đó. Đây là viễn cảnh mà lúc này người trong Lương Sơn đều có thể thấy được.

Ngọa hổ tương hành, lại có tinh khí lang yên (khói báo động: đốt phân của con sói làm khói ám hiệu báo động). Dưới khí thế dâng lên cao ngút trời, các anh kiệt đều tụ tập dưới Tụ nghĩa sảnh, lúc hịch văn được đọc xong, Ngô Dụng bắt đầu phân công nhiệm vụ cho từng người theo chức trách; phát tiễn lệnh phù cho từng người, nghiêm trang lạnh lẽo, trình tự rõ ràng.

Vạn Gia lĩnh không phải là trận chiến trung tâm, thống soái lĩnh quân do "Song Tiên" Hô Diên Chước dẫn đầu, "Cửu Văn Long" Sử Tiến làm phó, Chu Vũ làm quân sư, dưới có các cao thủ "Kim Thương thủ" Từ Ninh; ba huynh đệ họ Nguyễn, "Xú Quận Mã" Tuyên Tán; "Tỉnh Mộc Hãn" Hác Tư Văn; "Mao Đẩu Tinh" Khổng Minh, "Độc Hỏa Tinh" Khổng Lượng, "Vân Lý Kim Cương" Tống Vạn, suất quân mã hơn tám ngàn người.

Mà bởi vì ý nghĩa to lớn của trận chiến này cùng với mức độ khó dễ chống lại của đồi Độc Long, lần này Lương Sơn sẽ do Tống Giang dẫn đầu, Ngô Dụng làm quân sư, hầu như tinh nhuệ đều xuất ra hết.

"Đại đao" Quan Thắng, "Thanh Diện Thú" Dương Chí, "Phích Lịch hỏa" Tần Minh, "Hành Giả" Võ Tòng, "Cấp Tiên Phong" Sách Siêu, năm người này ở trên Lương Sơn đều có thân thủ hạng nhất hạng nhì, suất lĩnh tiền quân đi đầu.

Mà trung quân do Tống Giang tọa trấn, Ngô Dụng đi theo, dưới trướng lại có đám người "Báo Tử Đầu" Lâm Xung, Hắc Toàn Phong Lý Quỳ, Hoa Hòa thượng Lỗ Trí Thâm, Tiểu Lý Quảng Hoa Vinh, "Song Thương tướng" Đổng Bình, "Một Vũ Tiễn" Trương Thanh, "Bệnh Quan Tác" Dương Hùng cùng với "Bính Mệnh Tam Lang" Thạch Tú.

Hậu quân có đám người Vân Long, Chu Đồng, Mục Hoằng, Mục Xuân tọa trấn.

Quân đội gia tăng gần như hai vạn nhân mã, sau khi hạ chiến thư, thế nghiền áp giết vào đồi Độc Long.

Lúc chiến thuyền mang theo đại quân rời khởi Thủy Bạc, vừa mới chia làm hai lộ thì tại địa phương được gọi là đầu lĩnh Vạn Gia lĩnh cùng đồi Độc Long cũng đã tụ tập chúng thủ lĩnh, bầu trời nổi cuồn cuộn ráng mây đỏ, Tống Giang giao quân đội cho Hô Diên Chước, giơ bát rượu lên.

- Trận chiến này là khởi đầu tụ nghĩa của chúng ta, từ này về sau tiếp tục đánh hạ Vận Châu, Tế Châu, thay trời hành đạo, phạt bất nghĩa trong thiên hạ. Bởi chiến sự này, các vị huynh đệ tốn nhiều tâm rồi, khi đánh xong, mong rằng tất cả chúng ta sẽ trở lại đây uống bát rượu to, ăn miếng thịt lớn!

- Nhất định sẽ không phụ lòng nhờ vả của Công Minh ca ca!

- Những thôn trang kia, chúng ta qua đó, giết bọn chúng!

- Có khi chưa kịp đánh đã đầu hàng rồi!

- Ha ha ha …

Mọi người đáp lại bằng tiếng cười, Hắc Toàn Phong Lý Quỳ giơ vò rượu lên, cười ha ha nói:

- Không cần phải nói nhiều, Công Minh ca ca … chúng ta binh hùng tướng mạnh …

Trong tiếng cười, tinh kỳ bay phấp phới trên bầu trời, binh sĩ giương binh đao trong tay lên hô hào, trong giây lát, tiếng chém giết chấn động đại địa.

Tinh thần phấn chấn như vậy, mơ hồ giống như là một thời đại mới bắt đầu, chí ít tại thời khắc này, Tịch Quân Dục đứng giữa đám thủ lĩnh nghĩ như vậy.

Sau khi rời khỏi Tô gia, vào rừng làm cướp, với gã mà nói đã gần như từ bỏ cuộc sống trước đây, không còn đường quay về nữa. Nhưng mà dần dần, gã mới phát hiện gã đã đi vào một thế giới mới, mà thế giới này so với thế giới giả dối, tâm cơ của thương nhân trong thành Giang Ninh trước đây còn lớn hơn gấp bội, chuyện gì ở chỗ này cũng đều làm được, ngay cả không lâu trước đó dù bị ngăn trở nho nhỏ tại Giang Ninh, nhưng trong lòng gã vẫn nghĩ, địa phương đó qua nhỏ rồi.

Gã nâng bát rượu lên, uống một hơi cạn sạch! Áo giáp như nước thủy triều, lan tràn mở ra tỏa đi … Cùng thời khắc đó, tiếng hô hào tại đồi Độc Long lại có vẻ rời rạc hơn.

- Ha ha, bọn chúng mẹ nó rốt cuộc cúng tới rồi. Giờ là lúc để thiên hạ biết uy danh của Chúc gia đồi Độc Long ta!