Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 42: Hòa hoãn

Có Lương Hoắc Khải tới thay ca, Giang Tri Hỏa không cần tiếp tục ở lại bệnh viện thú cưng.

Ở phòng tắm tắm rửa đơn giản, thay quần áo sạch sẽ, Giang Tri Hỏa mới chậm rì rì đi ra ngoài cửa.

—— Nhan Mộ ở kia chờ anh.

Đi ra trước cửa, Giang Tri Hỏa dùng sức vỗ mặt vài cái, điều chỉnh biểu cảm, hít thật sâu.

Không thể cười, không thể cười, ngàn vạn lần không thể cười!

1

Cần bình tĩnh, ngàn vạn cần phải bình tĩnh!!

Giang Tri Hỏa không ngừng nhắc nhở chính mình.

Nhưng trong đầu vẫn luôn hiện ra biểu cảm vừa mới của Nhan Mộ....

“ phụt.” Giang Tri Hỏa rốt cuộc vẫn là không nhịn cười ra tiếng.

Quá đáng yêu aaaa!!

Thế gọi là gì nhỉ? Ngạo kiều?

Giang Tri Hỏa cười một lúc, thu nụ cười, làm ra vẻ thong dong, tự nhiên, đi ra ngoài.

Lương Hoắc Khải mới vừa thay xong quần áo, vừa lúc thấy Giang Tri Hỏa ra tới, quàng lên bả vai hắn: “ đi à?”

Giang Tri Hỏa: “ phải, tiểu Lâm thế nào?” Tiểu Lâm là em gái Lương Hoắc Khải.

Lương Hoắc Khải: “em ấy không sao, thứ hai tuần sau xuất viện.” Hắn nâng lên cằm một lóng tay chỉ Nhan Mộ ở ngoài cửa, hỏi, “ người chờ mày bên ngoài là ai? Thật mẹ nó đẹp trai.”

“ bạn học á.” Giang Tri Hỏa nói.

Lương Hoắc Khải nhàn nhã lấy bả vai Giang Tri Hỏa bả vai làm trụ, nói: “quan hệ của hai người xem chừng khá tốt, số WeChat, cho tao với?”

Lương Hoắc Khải từ sớm liền nhận rõ tính hướng của mình, chưa bao giờ kiêng dè trước mặt người khác.

Giang Tri Hỏa chế nhạo: “Thôi bỏ đi, hắn thẳng tưng.”

1

Lương Hoắc Khải “ chậc chậc” hai tiếng: “Nhìn cũng thẳng thật, thôi.” Hắn từ bỏ ý tưởng anh chàng đẹp trai lạnh lùng này, ở phía sau lưng Giang Tri Hỏa đẩy, “Đi mau đi mau, hôm nào mời mày ăn cơm.”

Giang Tri Hỏa vẫy vẫy tay chào hắn, kéo cửa ra, Nhan Mộ chuyển mắt nhìn về phía anh.

Ánh mắt đột nhiên không kịp phòng ngừa chạm nhau, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên không biết nói lời gì mở đầu, chỉ có thể đi đến trước mặt hắn, xấu hổ “Khụ” một tiếng.

“ cậu muốn đi đâu?” Nhan Mộ hỏi.

Giang Tri Hỏa: “Ai? Cậu hỏi tôi á?”

Nhan Mộ: “ ừ.”

Giang Tri Hỏa chớp chớp mắt.

Vừa rồi Nhan Mộ chỉ nói sẽ ở cửa chờ anh, cũng chưa nói phải đợi anh làm gì, đang muốn hỏi, Nhan Mộ trước mặt lại như là bỗng nhiên nhận ra được cái gì, môi lại giật giật, nhả ra hai chữ.

Nhan Mộ: “ ừm ừm.”

2

Giang Tri Hỏa đơ người hai giây, không nghẹn lại, trực tiếp ở trước mặt Nhan Mộ cười ra tiếng, một tay che lại nửa khuôn mặt phía dưới, một tay kia ở trên vai Nhan Mộ vỗ thật mạnh.

Nhan Mộ tùy ý anh, vẫn chưa mở miệng ngăn cản, chờ Giang Tri Hỏa cười đủ rồi, mới hỏi: “sao?”

“Không có không có.” Giang Tri Hỏa xua xua tay, nâng lên hai tròng mắt, ý cười tất cả ngậm ở đáy mắt, “Chính là đột nhiên cảm thấy cậu đáng yêu quá đi!”

Nhan Mộ: “……”

Một câu “ ừm ừm”, bầu không khí xấu hổ giữa hai người tức khắc tan thành mây khói.

Mặc kệ lúc trước thế nào, ở trên diễn đàn bị ship CP nhiều bao nhiêu, Nhan Mộ là nghiêm túc muốn làm hòa cùng Giang Tri Hỏa, đối phương đều nói trắng ra thế, hơn nữa đã thử chữa trị này đoạn quan hệ không biết có thể tính là hữu nghị hay không, nếu lại trốn nữa cứ như có vẻ quá để ý lúc trước.

Giang Tri Hỏa cười cười, hỏi: “ cậu muốn đi đâu không?”

Nhan Mộ nói: “Không.”

“ vậy vừa lúc.” Giang Tri Hỏa nói, “ tôi phải ăn cơm đã, nãy bận quá, cơm trưa còn chưa ăn.”

Nhan Mộ: “ được.”

Giang Tri Hỏa nhìn xung quanh một vòng, lại hỏi: “ cô gái đi cùng cậu tới đây đâu? Cùng nhau đi đi?”

Nhan Mộ trả lời: “ cổ đi rồi.”

Giang Tri Hỏa: “Nhanh như vậy?”

Nhan Mộ “ ừ” một tiếng, hắn đương nhiên sẽ không nói cho Giang Tri Hỏa, Hà Miểu Miểu cười nhạo hắn một trận mới cảm thấy mỹ mãn dắt Sundy đi.

Nhan Mộ nói: “Có đem cún theo, không tiện.”

Giang Tri Hỏa nghĩ nghĩ: “Cũng phải.”

Rất nhiều cửa hàng không cho phép mang thú cưng, mang theo nó thật sự không tiện.

Gần bệnh viện thú là phố buôn bán, Giang Tri Hỏa tùy tiện vào một cửa hàng, Nhan Mộ cũng không đói, chỉ chọn một ly đồ uống.

Chọn xong cơm, đưa số đi, hai người tìm được vị trí dựa gần cửa sổ ngồi xuống.

Phố buôn bán người đến người đi, quảng trường cách đó không xa có nhiều hoạt động, hàng rào nhỏ màu sắc rực rỡ làm thành một vòng.

Giang Tri Hỏa chống cằm nhìn về phía ngoài cửa sổ, đột nhiên hỏi nói: “ vì sao cậu đột nhiên nói loại lời này?”

Nhan Mộ: “ loại nào?”

Giang Tri Hỏa quay mặt lại, lạnh giọng nói, trầm mặt, rũ mắt, bắt chước giọng điệu Nhan Mộ vừa rồi: “quan hệ của chúng ta, có thể, có thể hòa hoãn chút sao?”

Nhan Mộ hơi giật mình: “…… Tôi vừa nãy, làm thế sao?”

Giang Tri Hỏa cười: “Đúng rồi!”

Nhan Mộ xoa xoa giữa mày: “…… Có chút ngốc.”

Giang Tri Hỏa lại không nhịn xuống, cúi đầu, cố gắng không phát ra tiếng cười trộm.

Nhà ăn này đưa đồ ăn lên mau, không lâu người phục vụ liền bưng lên phần ăn đã chọn, thu đi thẻ số.

Giang Tri Hỏa mở ra bộ đồ ăn.

Nếu đề tài là từ anh đem ra, vậy anh nên phụ trách tiếp tục nói.

Giang Tri Hỏa: “Vừa nãy ở bên trong thay quần áo, tôi cẩn thận nghĩ nghĩ, tôi cảm thấy người như cậu khá tốt.”

Bị phát thẻ người tốt_ Nhan Mộ: “……”

“Đến nỗi vì sao trước kia ghét cậu như vậy, một phần là tôi cho rằng cậu tự cho mình thanh cao, không thích Omega, toàn thân đều là vẻ mặt đại thiếu gia, đối với ai đều lạnh lẽo, vô cùng làm người chán ghét. Nói thật, loại tính cách này, ở trên gương mặt này đó chính là đóa hoa cao lãnh, nam thần băng sơn, nếu là mũi cậu thấp một chút, đôi mắt nhỏ một chút, làn da sạm chút nữa, vóc dáng lùn một chút, cậu xem người khác như vậy thử xem, khẳng định có người ở trên diễn đàn đăng bài chửi cậu.”

Nhan Mộ: “……”

“Nhưng ở chung với cậu lâu rồi, mới phát hiện cậu không giống làm người ta ghét bỏ như mặt ngoài biểu hiện đến như vậy.” Giang Tri Hỏa nói, “ đẹp là thật sự đẹp, trâu bò cũng là thật sự trâu bò, mỗi ngày học tập muộn đến như vậy, mắt cũng tinh vãi, cái gì cũng đều có thể nhìn ra tới, đừng nghi ngờ, tôi là thật sự đang khen cậu.”

Mơ màng hồ đồ, không có logic bậy bạ một hồi, Giang Tri Hỏa mới tung ra mục đích chính: “thật ra, tôi cũng rất muốn cùng cậu làm bạn, bằng không cũng sẽ không có vấn đề kia bị đào ra trên diễn đàn.”

Giang Tri Hỏa ngước mắt nhìn về phía Nhan Mộ, lông mi run rẩy: “ chỉ là, những chuyện trước kia của chúng ta.... Thật sự rất xấu hổ.”

Giữa con trai với nhau, cũng không có quá nhiều loanh quanh lòng vòng, rất ghét nhau, đánh một trận là xong, tung ra nắm tay, cởi bỏ hiểu lầm, vẫn là bạn bè.

Chỉ là Giang Tri Hỏa với Nhan Mộ không giống thế.

Giữa bạn bè sẽ dắt tay, hôn môi, ngủ chung sao? Giữa bạn bè sẽ mơ những cảnh đó sao?

Giang Tri Hỏa phân tích không rõ, nghĩ không ra, với cả bài viết ship CP trên diễn đàn CP, chỉ cảm thấy xấu hổ, cho nên muốn trốn, muốn tránh.

Anh vốn nghĩ rằng Nhan Mộ cũng nghĩ như vậy.

Anh biết trong lòng Nhan Mộ có người, không cần thiết dính dáng đến người có quan hệ không rõ ràng như anh.

Nhưng Nhan Mộ hôm nay chủ động hỏi anh giữa bọn họ hòa hoãn không, Giang Tri Hỏa lúc này mới ý thức được, chỉ có hắn cảm thấy xấu hổ, đang rối rắm, đang trốn tránh, anh không ngừng nhắc nhở bệnh trạng động nhiệt tốt hơn liền sẽ rời khỏi Nhan Mộ, không cùng sinh ra bất cứ gút mắt gì, anh tự nhận là đang cho thấy chính mình lập trường, không vượt khỏi vạch, lại chưa từng hỏi qua Nhan Mộ nghĩ gì về những việc này.

Nhan Mộ vẫn chưa nói nhiều, dùng đôi mắt trầm tĩnh thâm thúy kia nhìn anh, nói với anh: “ thôi vậy.”

“?”

Nhan Mộ nói: “Nếu cậu cảm thấy xấu hổ, có thể coi như quên hết tất cả, làm quen một lần nữa.”

1

Hắn vươn tay ra với Giang Tri Hỏa: “Nhan Mộ.”

Ở gì sau khi Hà Miểu Miểu nhắc nhở qua, Nhan Mộ liền nghĩ kỹ.

Cảm thấy xấu hổ, vậy quên hết, không biết nói thế nào, vậy một lần nữa làm quen.

Mười năm, Tần Mộ cùng Vân Chu, giữa hai người cách mất mười năm.

Nếu không biết bỏ qua thế nào, vậy từ từ bỏ.

Chuyện rất đơn giản, vốn là không có gì để rối rắm.

Giang Tri Hỏa cong lên khóe môi, cảm nhận được sự bằng phẳng trong mắt Nhan Mộ này.

Là anh nghĩ quá nhiều.

Anh rõ ràng mơ cái loại giấc mơ là bởi vì tác dụng phụ của ức chế tề, cũng rõ ràng trên diễn đàn người ship CP đều là người tìm trò vui, cũng chỉ là kết bạn mà thôi, nếu thật sự phải có cái gì…… Vậy lúc sau lại tính đi.

Bàn tay nắm lấy nhau, anh nói: “Giang Tri Hỏa.”

Lời đã nói ra, khó chịu đổ ở trong lòng trong khoảnh khắc tiêu tán, Giang Tri Hỏa chỉ cảm thấy một thân nhẹ nhàng, ăn uống thoải mái, ngay cả lời nói cũng một lần nữa nhiều lên.

Hai người cùng đi đến trạm giao thông công cộng.

Chạng vạng, đám mây bị mặt trời lặn nhiễm một tầng màu sắc ôn nhu, tẩm trong bầu trời xanh như thủy mặc.

Giang Tri Hỏa cảm thán: “Lần trước chúng ta cùng đi như vậy vẫn là lần đi bệnh viện đó?”

“ ừ.” Nhan Mộ, hắn dừng một chút, “ ừm ừm.”

Giang Tri Hỏa cười: “Sau đó liền không nói chuyện với nhau.”

Nhan Mộ hỏi hắn: “ phân hoá lần thứ hai thế nào?”

Chuyện này không có gì để giấu, Giang Tri Hỏa bỏ đi đoạn tác dụng phụ kia, nói: “Không có vấn đề gì, tuần trước đi bệnh viện phúc tra, nói là độ dày đánh dấu đến 40%, ức chế tề đặc hiệu có tác dụng hai mươi giờ liên tục, mỗi lần tiêm trước bốn giờ là được. Đúng rồi, cô gái vừa nãy tới cùng cậu là?”

" Hà Miểu Miểu.” Nhan Mộ giới thiệu, “ báo cáo quỹ đạo của Phùng trí, chính là cô ấy đưa.”

“ trâu bò.” Giang Tri Hỏa có chút kinh ngạc, anh không nghĩ tới người bạn kia của Nhan Mộ có thể điều tra, còn có thể hack máy tính vậy mà là một cô gái trẻ tuổi như vậy, không khỏi hỏi, “ cô ấy thoạt nhìn không lớn hơn so với chúng ta bao nhiêu nhỉ? Mới vừa lên đại học hả? điều tra bằng cách nào? Hack vào?”

Nhan Mộ: “……”

Lớn hơn rất nhiều, sắp ba mươi nồi bánh chưng.

Tuy ngầm ngẫu nhiên sẽ nhắc tới, nhưng chưa được cho phép lộ ra tuổi của một cô gái cũng không lễ phép, Nhan Mộ không có trả lời rõ ràng, chỉ là nói: “Không phải đại học, từ con đường chính quy.”

Giang Tri Hỏa gật gật đầu, không hỏi tiếp, ngược lại là Nhan Mộ lại hỏi anh: “Vì sao hôm nay nhân thiết của cậu lại không khác?”

“Ha ha ha ha ha.” Giang Tri Hỏa cười, “ tôi chỉ là cảm thấy, các con vật hẳn là thích ôn nhu một chút?”

Nhan Mộ nghiêng mắt.

Giang Tri Hỏa cũng đang xem hắn, ánh mắt sáng ngời, như là chứa nắng.

“ vậy cậu nói thử xem, cậu muốn loại thiết nào? Tôi đều có thể xử nha.” Giang Tri Hỏa nói.

Ngay cả chính mình cũng không phát hiện, Nhan Mộ cong cong khóe môi: “Như vậy đã rất tốt.”

Chủ lầu: Có, có người không…… ( siêu nhỏ giọng)

Lầu 563: Có, mới vừa bò xong lầu!! ( siêu lớn tiếng)

Lầu 564: Chủ lầu xuất hiện? Hôm nay là muốn update sao?

Lầu 565: Ngồi xổm, ngồi xổm, ngồi xổm.

Lầu 566: đợi chút kêu tới ngồi xổm.

Chủ lầu: Là cái dạng này nháaaa, bài viết này của chúng ta á, chỉ là dùng để ship CP, không đề cập đến người thật 【 nhất định phải nhắc lại, không đề cập người thật nha, hết thảy đều là yy, vì khái CP phục vụ, không cần nhập hiện thực 】

Lầu 568: Tốt! Chủ lầu nhất định lại có chuyện muốn nói!

Lầu 569: Chờ mong!! Đã ngồi xổm!!

Chủ lầu: Hôm nay á, chủ lầu cùng chị em tốt đi ra ngoài dạo phố, sau đó á, tui liền……

Chủ lầu: A a a a a a tui không biết nói như thế nào, tui trực tiếp post ảnh chụp được không!! ( học thần giáo bá rất xin lỗi, nếu bị ảnh hưởng tôi lập tức xóa, nhưng tôi hiện tại có chút nhịn không được!)

Chủ lầu: Tui nghiên cứu chút post ảnh bằng cách nào.

Chủ lầu: nào các chị em cùng tui aaaaaadbhghnuhtei!!

Năm phút sau.

Chủ lầu: [ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Chủ lầu post liên tiếp 4 ảnh full HD 4k.

1

Ba tấm trước là cảnh ăn cơm ở quán ăn.

Tấm một, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ cùng ăn cơm, Giang Tri Hỏa trước mặt bày đồ ăn, Nhan Mộ chỉ có một ly đồ uống, hai người giống như đang nói chuyện đề tài gì đó.

Tấm hai, Giang Tri Hỏa đang nói chuyện, giữa mày Nhan Mộ nhíu lại, hình như đang tự hỏi, nhưng vẫn luôn nghiêm túc nhìn Giang Tri Hỏa.

Tấm ba, hai người nhìn nhau cười, như là đề tài đã nói ra thoải mái.

Tấm bốn là ở trạm giao thông công cộng gần phố buôn bán.

Trên đường người đi đường chen chúc, mặt trời lặn xinh đẹp, ở phía trước, Giang Tri Hỏa đối mặt Nhan Mộ, khoé miệng Nhan Mộ còn hơi nâng.

Lầu 580: A a a a Nhan học thần Giang giáo bá hôm nay cư nhiên đi ra ngoài ăn cơm!!

Lầu 581: Không mỗi thế, không mỗi thế đâu a! Các mày xem đi, chỉ có trước người giáo bá có đồ ăn! Học thần chỉ chọn một ly đồ uống a! Cho nên là học thần đi theo giáo bá thôi!!

Lầu 582: mụ nội tui! Cái này! Bọn họ rốt cuộc cùng khung hình sao!! Giáo bá cười cũng quá ánh nắng, quá đẹp trai đi!!

Lầu 583: biểu cảm của học thần cũng thế! Trời đất! Cuối cùng tui cũng có thể nhìn đến ảnh chụp học thần có biểu cảm khác!! Này còn không đủ sủng, đủ ngọt? Này quá sủng rồi aa a!!

Lầu 584: trời trời, này cũng quá đáng ship đi, hai người ở bên nhau cũng quá xứng đi! Tui hiện tại bắt đầu tò mò Omega kia rốt cuộc là ai, cậu thật sự ra tay chia rẽ một cặp xứng đôi như vậy sao ( lầm)

Lầu 585: má, tui vậy mà giờ mới được nhìn đến trong ảnh chụp! Rõ ràng hôm nay tôi cũng ở phố buôn bán này a, thế mà không có đụng tới! Hic. Lầu trên không thể nói như thế, nếu Nhan học thần cùng Omega là yêu nhau thật lòng, chúng ta vẫn là cần chúc phúc. Chỉ là, chỉ là tôi hiện tại cực kỳ muốn biết chân tướng a a a!!

Quán bar Tương Dao.

Trước mặt Nhan Mộ trước mặt đặt một ly nước ấm, hắn thì đang rất nghiêm túc nhìn  hai người trước mặt.

Ôn Đạt Khuất Tiêu không khỏi đứng dậy.

Mới vừa ăn xong cơm chiều, Ôn Đạt đang chuẩn bị cùng mấy anh em chơi game.

Cuối cùng lại vì bát quái cả đám nhấn vào diễn đàn Nhất Trung, nhìn đến chủ lầu cư nhiên đăng lên ảnh chụp chỉ Nhan thiếu cùng Shin đi ăn cơm.

Xem nhiều suy đoán như vậy, đây vẫn là đầu đăng ảnh a!

Cái này thì chắc mẩm là sự thật 100% a!!

Đang muốn gửi tin nhắn dò hỏi, group ba người có Nhan Mộ bên trong nhảy ra một cái tin nhắn.

Ôn Đạt vui vẻ, nói sau này lại nói, cuối cùng sau hẳn một tuần Nhan thiếu rốt cuộc mới nhớ tới muốn tìm bọn họ!

Nhan thiếu: Tao nghĩ kỹ rồi.

Ôn Đạt lập tức quên chơi game, ngồi trên xe chạy như bay đi tìm Khuất Tiêu, hai người bỏ xuống tất cả mọi chuyện cùng chạy tới quán bar, rốt cuộc game với bát quái…… game với chuyện tình cảm của anh em, có thể quan trọng hơn sao!!

1

“……”

“………………”

Cứ như vậy nhìn chằm chằm nửa ngày, Nhan Mộ vẫn là không có mở miệng.

Cuối cùng là Ôn Đạt nhìn ra tới: “Nhan thiếu, cần tao giúp mày tìm lời mở đầu không?”

Nhan Mộ: “ ừm.”

Ôn Đạt mới vừa há mồm, Khuất Tiêu giành trước hỏi: “ mày nghĩ kỹ chuyện gì rồi?”

Nhan Mộ cho bọn họ một cái đáp án chưa ai nghĩ đến, tóm gọn 2 chữ.

—— “Tao cong.”

Ôn Đạt: “??”

Khuất Tiêu: “????”

Loại chuyện cong hay không này, so với nghe bát quái ship CP, sau đó hỏi Shin và chính người ta ở trước mặt mình thừa nhận, là khác hẳn tính chất.

Ôn Đạt: “ mày nói gì?! Tao không nghe lầm đi?!”

Nhan Mộ nhìn về phía hắn ta, ánh mắt như đao, mỗi liếc mắt một cái, mỗi một chữ đều đều nghiêm túc: “Tao muốn theo đuổi cậu ta.”

1

- --BẢN EDIT CHỈ ĐĂNG TẠI @gri1004 IN WATtAd.COM, NGHIÊM CẤM CÁC HÀNH VI RE-UP------

Giang Tri Hỏa rốt cuộc ngủ được một giấc ngon nhất trong tuần này.

Không biết có phải vì trong lòng thoải mái, không hề rối rắm, tác dụng phụ của ức chế tề đặc hiệu không có xuất hiện, một đêm không mơ, ngày hôm sau tỉnh lại, tinh thần phấn chấn, thậm chí còn vui vẻ mang balo mới.

Một tuần mới lại bắt đầu.

Giang Tri Hỏa đẩy ra cửa lớp.

“Hỏa ca? Hôm nay đến sớm thế?”

Vì càng thêm phù hợp nhân thiết giáo bá, ngày thường Giang Tri Hỏa luôn là đợi đến đúng lúc tiếng chuông giờ đọc sớm vang lên mới đi vào, hoặc là dứt khoát trốn hết tiết đọc sớm, đi đến lớp sớm như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Trong phòng học đã có vài người tới, đang xúm lại cùng một chỗ ăn bữa sáng.

Tôn Lập Vũ liếc mắt một cái liền nhìn đến balo trên vai Giang Tri Hỏa: “Hỏa ca, balo này của cậu khi nào vậy? Tôi cũng có một cái! Hàng limited, rất khó giành được!”

“ hả?” Có phải hay hàng limited không Giang Tri Hỏa cũng chưa từng để ý, anh vốn dĩ cũng không phải người sẽ chú ý phương diện này, “Không phải tôi mua, Lệ ca cho.”

Phía trước Lệ Mục Hà làm sinh viên tốt nghiệp ưu tú về lại trường, tới lớp 1 trò chuyện qua vài câu, mọi người đều còn nhớ rõ vị đàn anh tươi cười ôn nhu này.

“woa, tình cảm hai anh em các cậu thật tốt.” Tôn Lập Vũ rất ghen tị, “balo này tôi tốn rất nhiều công sức mới cướp được! Đều không nỡ mang lên.”

Giang Tri Hỏa cười cười.

Lệ ca luôn mua cho anh chút thứ, Giang Tri Hoả khi đã được phát tiền lương đều sẽ tặng lại, đều là quan tâm lẫn nhau.

“ tất nhiên rồi, dù sao cũng là anh của tôi.” Giang Tri Hỏa cất balo xong, hỏi, “Các cậu đang nói gì?”

“ đại hội thể thao sắp đến rồi á.” Tôn Lập Vũ nói.

Tôn Lập Vũ là ủy viên thể của lớp 12-1, dáng rất cao, 1 mét 8, trên thực tế cũng không quá am hiểu vận động, làm ủy viên thể cũng là thầy thể dục tâm huyết dâng trào, bốc trúng.

Tôn Lập Vũ nhét vào một ngụm màn thầu cuối cùng, nói: “Nghe nói đại hội thể thao năm nay là kết hợp hai trường học khác cùng làm, chúng ta chỉ chọn một người thay mặt cả khối dự thi, thật tốt quá, chúng ta không cần bắt buộc báo danh dự thi. Hỏa ca, mình cậu bao hết đi!”

Giang Tri Hỏa vừa nghe, cười: “Đây là lời mà thân là ủy viên thể nên nói hả?!”

Tôn Lập Vũ nhún nhún vai, rất bất đắc dĩ: “ tôi cũng hết cách, nhưng tại vì lớp chúng ta vốn rất kém thể dục mà.”

Lớp 1 đều là học bá, thần kinh vận động đều không quá phát triển, chỉ tiết thể dục chơi chút bóng rổ, thời gian còn lại đều ước gì dính ở trên ghế học tập, mắt dính vào đề, càng không nói đến vận động chơi thể thao gì đó.

Mấy năm trước đều là bắt buộc phải báo danh, góp đủ số lên trận, trừ bỏ mấy hạng mục Giang Tri Hỏa tham gia, còn lại đều thành tích thảm không nỡ nhìn.

Còn may có lớp 4 cũng thế, hai lớp duy nhất thành tích học tập thì tranh giành thứ nhất, thứ hai, mỗi khi thi giữa kỳ, cuối kỳ  đều phải so cao thấp, ở đại hội thể thao cũng tranh giành thứ nhất thứ hai từ dưới lên đến vỡ đầu chảy máu.

Bên này mới vừa nhắc tới ba trường kết hợp làm đại hội thể thao, hai ngày sau, trong giờ sinh hoạt lớp thứ tư, Đinh Kiện Huy cũng nhắc tới chuyện này.

“Các bạn học, đại hội thể thao của chúng ta sắp tới!”

Ông đem bảng báo danh giao cho Tôn Lập Vũ, động viên nói: “ đại hội thể thao lần này từ ba trường học cùng tổ chức, trừ trường Nhất Trung chúng ta, còn có trường cấp ba Khải Tinh cùng trường cấp ba Hoàng Luận Kiều, địa điểm tổ chức là ở trường học chúng ta.”

“Đây là lần đầu tiên ba trường học kết hợp làm đại hội thể thao, mỗi một bạn học đều là thay mặt trường học dự thi! Hy vọng mọi người nhiệt tình báo danh, vì làm vẻ vang cho trường học!!”

Tác giả có lời muốn nói:

+

Đại hội thể thao đến, đại hội thể thao nếu không xảy ra chút chuyện gì, sao có thể gọi là đại hội thể thao!!

2

——