Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 44: Tuyển chọn

Cuộc tuyển chọn thí sinh đại diện tham gia hạng mục diễn ra vào thứ tư hôm nay, mấy bạn học bị bắt báo danh trải qua một tuần dùng rèn luyện một cách vô dụng, đều đang ủ rũ cụp đuôi lo lắng khẩn trương bị tập trung trên ở sân vận động.

Trong 3 hạng thi đấu mà Giang Tri Hỏa báo danh, chạy bền 3000 m không cần qua tuyển chọn, trực tiếp cho đi thi đấu. Hạng mục này khiêu chiến cực hạn thân thể của đại đa số học sinh cấp ba, không ai báo, mỗi lớp chọn ra một người đều đến phải vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đúng là miễn cưỡng, lại cố ý tuyển ra, xem chừng kết quả cũng thế.

Tiếp sức một người là 100 mét, Giang Tri Hỏa thân cao chân dài, súng vừa bắn vang, đã chạy ở đằng trước một đám học bá văn nhã.

Anh không vây xem những người khác chạy 100m, cũng không để ý phía sau còn có ai, thời gian thi nhảy xa và chạy tiếp sức xếp gần nhau, chạy xong lượt của mình anh liền phải chạy sang bên kia chuẩn bị.

Hạng nhảy xa mỗi người có ba cơ hội, ghi nhận kết quả cao nhất trong 3 lượt đó, top 10 sẽ được chọn tham gia đại hội thể thao lần này.

Kết thúc ba lần nhảy xa, Giang Tri Hỏa không đi xem thành tích, anh đã dùng hết sức mình, không có khả năng không lọt. Ở sân thể dục nhìn một vòng, đâu đâu cũng là vận động viên tham gia chọn, chỉ là không thấy được Nhan Mộ, đành phải móc di động ra tìm người.

Giang Tri Hỏa: Nhan ca.

Giang Tri Hỏa: cậu ở đâu?

Từ khi nói rõ ràng muốn hòa hoãn quan hệ làm bạn bè, Giang Tri Hỏa liền không lại trốn tránh, quang minh chính đại, bằng phẳng, ngẫu nhiên còn sẽ tìm Nhan Mộ cùng đi căng tin ăn bữa cơm, làm mấy nữ sinh thích ship CP nhìn đến cứ luôn ưm ưm ưm, không thể ở trước mặt chính chủ lộ ra, chỉ có thể ăn cơm xong liền đăng bài gào rú, loạn mã.

Nhưng tầm mằt các nữ sinh quá rõ ràng quá cực nóng, như ước gì ấn đầu đem hai người dúi ở bên nhau, có lúc Giang Tri Hỏa bị nhìn chằm chằm đến thật sự không được tự nhiên, còn đăng ký acc phụ ý muốn thay đổi không khí trong diễn đàn.

Lầu 1068: Không được, mọi người bình tĩnh một chút, Giang giáo bá và Nhan học thần chỉ là bạn thôi, tình bạn trong sáng! Cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi, không phải rất bình thường hả? Xin mọi người lấy ánh mắt tương đối thuần khiết nhìn tình hữu nghị thuần khiết đó đi.

Vừa nhấn gửi câu này, đã ngay lập tức bị nhóm người đè ép đi xuống.

Lấy cớ tình hữu nghị thuần khiết đơn giản thế này là có thể ngăn trở hủ nữ ship CP hả?

Nằm mơ!

Lầu 1069: Chúng tôi chưa nói bọn họ không phải bạn bè nha, rõ ràng chúng tôi chưa nói gì cả, chỉ đang hic hic hic hu hu a a a ưm ưm ưm không phải sao?

Lầu 1070: Đúng dị, trong hiện thực là bạn, chúng tôi ship CP không bắt ép chính chủ, chị em yên tâm nhoa, bà có thể tưởng tượng là thế giới song song, như vậy có phải sẽ thoải mái hơn một chút?

Lầu 1071: Nói này chỗ này tồn tại rất lâu rồi, sao chưa bị xóa nhỉ, Giang giáo bá và Nhan học thần khẳng định cũng thấy rồi đi? Cảm giác không có phản ứng gì cả? Có phải ngầm đồng ý hành vi ship CP của chúng ta rồi không?

Lầu 1072: tinh mắt quá má, trọng điểm luôn mọi người ơi! Đã nhớ kỹ, mau tiếp tục nào! Thế này mà còn không ship?! Lên thuyền, lên thuyền thôi! Mộ Hỏa lọt hố không lỗ!!

Giang Tri Hỏa:……

Giang Tri Hỏa vẻ mặt cạn lời đem tất cả đưa cho Nhan Mộ xem.

Trên thực tế, giữa anh và Nhan Mộ hẳn là cố gắng tránh nói về đề tài CP này, hai thằng con trai cũng không nên nhắc tới chuyện này, nhưng chính Giang Tri Hỏa cũng không suy nghĩ cẩn thận, tay nhanh hơn não, chờ phản ứng lại đây đã click mở giơ ra.

Nhan Mộ thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, chỉ là nhìn thoáng qua, thay Giang Tri Hỏa vặn nắp chai nước: “ cứ kệ thôi, không nên xóa, xóa sẽ bị nói là chột dạ.”

1

“Không xóa sẽ bị coi là thật.” Giang Tri Hỏa ngửa đầu uống nước, lại hỏi, “Không được, bạch nguyệt quang kia của cậu nhìn đến thì làm sao bây giờ? Sau này tìm tới cửa tới cậu giải thích với cô ấy cậu cùng bạn làm…… Làm gay?”

Một đôi mắt đen láy thẳng tắp nhìn lại đây, ánh mắt chảy qua chóp mũi thẳng tắp, Nhan Mộ hỏi: “ cậu nghĩ nên nói như thế nào?”

Giang Tri Hỏa bị hắn nhìn chằm chằm đến có chút hoảng loạn, Nhan học thần có đôi mắt quá đẹp, màu tối, giống caramel nóng chảy, khi nghiêm túc nhìn chăm chú có thể đem người đều hít vào.

Giang Tri Hỏa cũng không biết não mình bị cái gì, vặn chặt nắp chai, đem nó ném lên không trung, nói: “ thì…… nói bạn trai cũ đi, học tập quá mệt mỏi, yêu đương ái thả lỏng một chút, vì quá đẹp trai, chỉ có giáo thảo mới xứng đôi, chắp vá yêu thử.”

Nói xong Giang Tri Hỏa mới cảm thấy lời này rất có thể bị hiểu lầm thành nghĩa khác, chỉ bị ship CP thôi liền biến thành bạn trai cũ.

Nhan Mộ vẫn chưa nghĩ nhiều, mà chỉ hỏi: “ vậy Omega kia?”

Diễn đàn ship thì ship, Omega vốn không có tên họ dần dần biến mất khỏi tầm suy nghĩ của họ, cũng không trách được ai, tuy rằng nghĩ có người này, nhưng là trừ bỏ lần thi giữa kỳ đó, Nhan Mộ lại không nhắc qua, cứ như bốc hơi khỏi nhân gian.

Giang Tri Hỏa thuận miệng nói: “Dùng suy đoán của diễn đàn nói là được, thanh mai trúc mã, quen biết lúc nhỏ, liên hôn gia tộc, không thể tránh, tình tay ba, kết se đi.”

Nhan Mộ giơ tay xoa đầu Giang Tri Hỏa.

Giang Tri Hỏa: “?”

Đầu đàn ông con trai có thể sờ lung tung hả? Cao hơn người ta hai ba centimet là có thể tùy tiện muốn là xoa sao!

1

Giang Tri Hỏa ngước mắt, đang định lườm một cái, đụng phải ánh mắt Nhan Mộ lại ngẩn ra.

Không biết có phải ảo giác không, lúc đó Giang Tri Hỏa vậy mà từ này mặt băng sơn diện than này của hắn nhìn ra một chút ý cười.

Đôi môi luôn nhấp chặt, mỏng nhạt lúc đó lại hơi hơi nhếch lên, như băng tuyết tan chảy.

Giang Tri Hỏa vẫn đang cầm điện thoại đợi, thấy Nhan Mộ không nhắn trả lời, anh liền đi toilet rửa mặt, nhảy mấy lượt nơi hố cát, trên mặt anh cũng dính bẩn một chút, lau khô mặt, màn hình vừa lúc sáng lên.

Nhan Mộ: Sân vận động.

Nhảy cao vốn cũng ở chỗ sân thể dục kia, chỉ là quá nhiều người, lâm thời sửa đến sân vận động, lúc dời đi kia Giang Tri Hỏa đang nhảy xa, không chú ý.

Vừa bước vào sân vận động, bên tai liền nghe đến một tiếng thét chói tai.

Giang Tri Hỏa che lại lỗ tai, nghiêng người chen vào đám người.

Trọng sân vận động đèn bật sáng trưng.

Quy tắc tuyển chọn nhảy cao giống như trong đại hội thể thao, mỗi lần nâng xà năm cm, mỗi vị vận động viên có hai cơ hội.

Trong sân đã không có vận động viên khác, cao như này, những người khác đều không nhảy qua được, chỉ có Nhan Mộ.

Giang Tri Hỏa chen ra phía trước, Nhan Mộ lùi về phía sau vài bước, chạy lấy đà, vọt lên, lấy động tác cực kỳ tiêu chuẩn và đẹp nhảy qua xà ngang. Ánh đèn sân vận động  chiếu thẳng vào khuôn mặt thâm thúy sắc bén của hắn, như động tác của hắn, có loại thẳng chói mắt, lạnh lùng, rất cool, không rời mắt.

Trọng tài thổi còi, viết thành tích cũng đi về phía hắn, dò hỏi muốn nhảy tiếp không.

Nhan Mộ khảy cổ áo, hai tay chỉ kéo kéo cổ áo, khi nói chuyện, hầu kết trượt lên xuống.

Hầu kết của hắn rất sắc bén, dùng đốt ngón tay chạm vào, có loại gợi cảm nói không nên lời.

Giang Tri Hỏa cũng không có ý thức được ánh mắt chính mình lại là cách nửa cái sân vận động, lưu luyến ở trên hầu kết một người, cả đầu óc chỉ có một suy nghĩ ——

Ở trước kia, lúc bọn họ còn ở chung, mỗi buổi sáng tỉnh lại đều nhìn đến một cảnh tượng gợi cảm gợi dục như thế.

Ưm……

Giang Tri Hỏa lắc đầu, đem mấy hình ảnh đó từ trong đầu vứt ra, trọng tài đang ở nói chuyện với Nhan Mộ, thoạt nhìn rất hy vọng hắn có thể tiếp tục nhảy, Nhan Mộ nói: “Không cần thiết.”

Ba chữ lộ ra hai ý.

Hắn còn có thể nhảy, nhưng không muốn nhảy.

Những người khác đều quá cùi bắp, không thú vị.

Có thể là màn nhảy cao vừa nãy quá đẹp trai, trong đầu cứ nghĩ linh tinh, Giang Tri Hỏa lúc này mới nhớ tới một chuyện.

Nhan Mộ là biết nhảy cao mà?

Ngày hôm qua làm ra vẻ đến trước mặt người thạo nghề?

Thiếu niên cao gầy ở trong đám người rất nổi bật, Nhan Mộ ghi xong thành tích, liếc mắt một cái liền nhìn đến Giang Tri Hỏa, nhặt lên áo khoác liền đi về phía anh.

Giang Tri Hỏa ném cho hắn chai nước, dùng nắm tay đập vai hắn một cái: “ đệt, rõ ràng cậu biết nhảy!”

Nhan Mộ thong dong nói: “ tôi chưa từng nói tôi không biết.”

Giang Tri Hỏa giả vờ nổi giận: “Vậy mà cậu còn muốn tôi dạy?!”

Nhan Mộ: “Cho cậu một cơ hội chơi nổi.”

Giang Tri Hỏa ôm quyền: “Cảm ơn, nhưng mà không cần.”

Bên tai “ tách” một tiếng.

Giang Tri Hỏa quá quen âm thanh này, hiển nhiên là có người muốn chụp lén, lại đã quên tắt âm.

Quả nhiên, phía sau có cái đàn em giơ di động, vẻ mặt xấu hổ nhìn hai người qua màn hình, vài giây sau mới nhớ tới muốn cất di động, vội nói: “A a, xin lỗi!”

Giang Tri Hỏa vốn là không để ý, vị đại thiếu gia bên cạnh này thì không chắc, ngày thường chụp lén, bọn họ cũng không thể nói gì, nhưng thế này sẽ đã trực tiếp chụp đến trước mặt.

Đang muốn mở miệng trước trấn an một chút Nhan đại thiếu gia, liền thấy một bàn tay đè lên vai anh, sau đó là tiếng Nhan Mộ: “Không sao, có thể chụp.”

Cô gái lại sửng sốt, run run tay run mạnh hơn, “ tách tách tách” vài tấm, lỗ tai ửng hồng chạy ra sân vận động.

Giang Tri Hỏa đối mấy câu mà Nhan Mộ cư nhiên nói ra cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng Nhan đại thiếu gia thoạt nhìn không quá để ý, thậm chí đều coi như chưa từng xảy ra gì, cô gái kia chụp xong cũng huỳnh huỵch chạy đi, Nhan Mộ cũng không quan tâm đi theo đám người ra sân vận động.

Tuyển chọn mấy hạng mục tốn một buổi sáng, rất nhiều hạng mục không tốn nhiều thời gian là biết được kết quả, vào tối hôm đó danh sách vận động viên liền ra tới, các thầy giáo phụ trách các hạng mục lập riêng một nhóm thêm người vào. Giống như loại hạng mục một người dự thi như nhảy xa, 3000 m, nhảy cao này, lập nhóm chỉ là làm cho có, loại thi theo nhóm cần phối hợp như tiếp sức thì phải yêu cầu tiến hành giao lưu ăn ý.

Hạng mục tiếp sức 100m của khối 12 có 32 vận động viên, chia làm bốn nhóm, mỗi nhóm tám người, bốn nam bốn nữ.

Thầy phụ trách đem tám người cùng thêm vào một nhóm.

Nhóm A chạy tiếp sức 8x100 khối 12 Lâm Thành Nhất Trung.

Thầy phụ trách: chào mọi người, đây là nhóm A chạy tiếp sức. Tiếp sức là hạng mục yêu cầu phối hợp ăn ý, lần này là thay mặt trường học dự thi, hy vọng mọi người giao lưu thật tốt, cùng huấn luyện, cần biết thêm về mặt kỹ thuật có thể ở đây nhắn hỏi thầy.

Khi nhận nhìn đến nhóm này,Giang Tri Hỏa đang ở quán bar làm thêm, vừa lúc là thời gian nghỉ, anh ỷ ở quầy bar nhìn thoáng qua.

Thầy phụ trách nói xong, những người khác chủ động chào hỏi.

- hi, chào mọi người, tôi là Lưu Nhã Kỳ lớp 3, có thể kêu toi Thất Thất.

- tôi là Hậu Giác lớp 2.

- tôi là tiểu Tạp!

……

Mỗi người đều đang tự báo lớp, báo tên, Giang Tri Hỏa cũng đã gửi: Giang Tri Hỏa lớp 1.

!!!!!

- Hỏa ca!!

- trời đất, tôi ăn gì may thế có thể cùng nhóm với Hỏa ca, chắc thắng rồi!!

- năm trước, hạng tiếp sức của lớp 1 chính là nhờ Hỏa ca lật kèo đi, chậm nhiều như thế đều thắng, thật là siêu ghê.

- tôi rất vui luôn, tôi cũng không biết tôi sao mà lọt vào đây được, nhưng là có Hỏa ca tôi an tâm nhiều!

Trong nhóm mọi người vô cùng náo nhiệt nói không rất nhiều, nhưng mà đếm tới đếm lui chỉ có 7 người xuất hiện ở trên màn hình.

- cái  nick avatar màu đen, tên chỉ có một chữ M là ai thế? Vẫn chưa từng nói một câu. - vòng bạn bè cũng ẩn, không có tin tức gì là ai.

- có thể là đang bận, chưa thấy?

- có ai có danh sách nhóm chúng ta không?

- còn chưa có đâu, ngày mai mới có.

- vậy chẳng phải là bạn học này không onl chúng ta phải chờ ngày mai mới có thể biết?

- tag một chút, không chừng sẽ ra ngay.

Trong nhóm đều khá tò mò cái avatar đen thui thần bí này là ai, mỗi người đều tag một chút.

Giang Tri Hỏa cũng rất có hứng thú, nhìn lại thành viên trong nhóm, vui vẻ.

Avatar đen, lại không nhắn gì không phải là Nhan Mộ thì là ai?

Giang Tri Hỏa: @M

Giang Tri Hỏa: Nhan ca, trùng hợp thật?

Nhan Mộ đang đang làm bài tập, di động quên chỉnh im lặng, vẫn luôn là trạng thái rung.

Viết được một nửa liền nó bắt đầu điên cuồng rung, không cần nghĩ cũng có thể biết chính mình khẳng định lại bị kéo vào nhóm nào rồi.

Hắn không để ý, làm bài tập xong mới nhìn đến nhóm chạy tiếp sức 8X100 m liên tục tag mình, vừa click vào, nhìn đến cái thứ nhất là Giang Tri Hỏa tag.

Nhan Mộ thuận tay đánh chữ trả lời: ừm.

15 giây sau.

M thu hồi tin nhắn

M: ừm ừm.

- ?

- ????

- ?????

Trong nhóm điên cuồng tranh nhau trả lời.

- đây là Nhan thần?

- Nhan thần cũng có tham gia tiếp sức?

- trọng điểm là cái này hả? Trọng điểm không phải Nhan thần đang làm trò dễ thương sao?

Giang Tri Hỏa nhìn thấy một thông báo gỡ tin nhắn, liền thấy tin nhắn " ừm ừm" như  bán manh”, đã quên nhân thiết, bật cười.

Khuất Tiêu nghe thấy một tiếng cười như hừ nhẹ này, tò mò nhìn qua: “Shin, cậu cười cái gì thế?”

Có thể làm bar băng sơn cười, nhất định rất buồn cười.

“Không có gì.” Giang Tri Hỏa kịp thời phản ứng lại đây, banh lại biểu tình, cố ý cầm lấy công cụ chế rượu chỗ khác, âm thầm nghiêng người, tránh ánh mắt ông chủ.

Hôm nay ông chủ Khuất không hiểu sao lại thế này, từ khi anh đi làm liền ngồi ở trước quầy bar, vẫn luôn dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn chằm chằm anh, mỗi lần anh nghi hoặc quay đầu lại, ông chủ lại sẽ dời đi ánh mắt, làm ra vẻ “ tôi vừa nãy không phải đang nhìn cậu”.

Giang Tri Hỏa:?

Khuất Tiêu cũng rất bất đắc dĩ.

Từ lần trước Nhan Mộ come out với bọn họ, thẳng thắn muốn bắt đầu theo đuổi người ta,  chuyện đầu tiên nói chính là: tuần này không được chia ca cho cậu ta

Khuất Tiêu kiểu: “Why? Nà ní”

Cho dù từng nói qua chỉ cần Nhan Mộ mở miệng, hắn lập tức có thể đuổi Shin, nhưng Shin hiện tại vẫn là nhân viên của hắn ta, tuy rằng là làm thêm, cũng có thể kiếm tiền cho hắn ta, Khuất Tiêu làm sếp lâu rồi, tuổi không lớn, cũng bị nhiễm một tầng hơi thở tư bản chủ nghĩa.

Nhân viên kiếm được nhiều tiền cho sếp, sao có thể cho nghỉ được!

Nhan Mộ đưa ra lý do còn khá khó tin, Khuất Tiêu thậm chí không nghĩ tới này lý do có thể từ trong miệng Nhan thiếu nói ra.

Hắn nói: “Đại hội thể thao, phải huấn luyện, vì làm vẻ vang trường.”

Vì làm vẻ vang trường!

Ai tin chứ!

Ai mà không biết á! Huấn luyện cho đại hội thể thao chứ gì! Buổi tối cùng nhau chạy bộ, xong rồi ép chân, kéo tay, chạm vào chỗ này một chút, chạm vào chỗ kia một chút, mệt mỏi còn có thể cùng nằm trên sân thể dục trò chuyện, ngắm trăng ngắm sao.

Còn chưa giải thích rõ chuyện hôn môi, đón người, tai tiếng với tình tay ba với Omega nữa! Trực tiếp nói một câu tôi muốn theo đuổi cậu ta, liền bắt đầu tính kế các kiểu! Theo đuổi con gái không chủ động, theo đuổi giáo hoa cũng không thấy mở miệng, người ta rủ đi cũng chưa chắc đi, còn không biết có cẩn thận tặng quà người ta không, đến khi theo đuổi con trai, còn cùng khoản băng lạnh như núi mới chuẩn bị tính toán kỹ lưỡng!

Thế này sợ là đã sớm cong!

Lại ở một lần nữa bị Giang Tri Hỏa dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía mình, Khuất Tiêu mới nói: “Từ ngày mai bắt đầu cậu không cần tới.”

Giang Tri Hỏa: “????”

Lời này không đầu không đuôi, Giang Tri Hỏa vì bảo trì nhân thiết, nói: “ tôi bị đuổi việc?”

“Không phải.” Khuất Tiêu giải thích, “ chỉ hai tuần này, còn đủ người, cậu không phải còn đang đi học sao, làm cậu nhẹ nhàng chút.”

Giang Tri Hỏa: “ được.”

Vậy là tốt rồi. Anh thở hắt một hơi, còn có việc chưa giải quyết, bị đuổi việc không tiện.

Vừa qua 9 giờ, quán bar vừa bắt đầu náo nhiệt lên, Khuất Tiêu lại thả Giang Tri Hỏa tan ca sớm. Thay xong quần áo vác lên balo, mới vừa kéo cửa ra, liền đụng phải một người đàn ông.

Ông ta thoạt nhìn mới vừa tan tầm, một thân tây trang, trong tay xách theo cặp, tóc chải vuốt chỉnh tề, vừa thấy chính là ở công ty lớn làm việc một giây trên dưới mấy trăm vạn.

Tương Dao nằm ở phố buôn bán, vì ở vị trí tốt, trang trí tốt, hoàn cảnh tốt, khách chơi đủ các loại người, sau khi tan tầm vào trong quán bar không ít người sẽ gỡ mặt nạ như thành con người khác.

Ông ta là khách quen, mỗi tuần thứ ba, thứ bảy đều sẽ tới quán bar một lần, chỉ chọn một chén rượu, ngồi ở trong một góc.

Ông ta tự nhiên cũng biết Shin, hỏi: “Tan tầm?”

“ phải.” Giang Tri Hỏa nói, “Trường học có việc.”

“ ừm.” Nam nhân gật gật đầu với anh, đi vào quán bar.

Giang Tri Hỏa không có lập tức rời đi, mà là ở ngoài cửa đứng một hồi.

Ông ta đi quầy tiếp tân chọn một chén rượu, sau đó không đi đến vị trí trước kia hay ngồi, mà là đi vòng vèo, xem bảng chia ca tuần sau của nhân viên.

Giang Tri Hỏa đội lên mũ choàng, mang balo, rời đi quán bar.

Buổi tối 9 giờ.

Bây giờ vẫn chưa muộn lắm, Giang Tri Hỏa tạm thời không nghĩ về sớm, mở ra di động, nhóm 4X100 tiếp sức bàn bạc chút nữa tan học tiết tự học buổi tối cùng đi sân thể dục chạy hai vòng, luyện thể lực.

Giang Tri Hỏa ở trong nhóm ra tiếng, gia nhập đại quân luyện thể lực, lại tag Nhan Mộ.

Giang Tri Hỏa: @M, Nhan ca, cùng đi không?

Mọi người trong nhóm không hy vọng quá lớn đối với đáp án đồng ý.

Đó chính là Nhan học thần!

Theo như hỏi thăm, bởi vì nhân số tham gia tiếp sức không gom đủ, bị thầy thể dục cố gắng thêm vào.

Nhan học thần thật thảm, vốn không thích tham gia đại hội thể thao, lại bị ép tham gia nhảy cao và tiếp sức.

Ai ngờ, Giang Tri Hỏa vừa nhắn, Nhan Mộ liền xuất hiện ở trong nhóm.

M: được.

M: muộn một chút, trong lớp có việc.

Mọi người:!

Tiết tự học buổi tối của Nhất Trung lương 10 giờ tan học.

Giang Tri Hỏa tới sớm, ở sân thể dục chơi di động một chút, chuông tan học vừa vang, vườn trường đang yên tĩnh tức khắc ầm ĩ lên, không ít người cùng nhau đi vào sân thể dục.

Giang Tri Hỏa gặp được các thành viên của tiểu đội tiếp sức sau đó cùng nhau ở trên sân thể dục chạy hai vòng.

Tông Bội cũng tham gia hạng 800 m, xuống dưới chạy vài vòng, một người chạy thật sự chán, nhìn đến Hỏa ca, liền mặt dày gia nhập bọn họ.

Trước hội thể thao một tuần sân thể dục vĩnh viễn là náo nhiệt nhất.

Trừ bỏ chạy vòng luyện thể lực, còn có phải chuẩn bị diễu hành. Tuy là ba trường kết hợp, cũng không trốn được vận mệnh, mỗi trường xếp ra mười lăm đội, mỗi khối năm người đứng trước đại diện.

Diễu hành đại biểu thể diện của trường học, những người này tự nhiên là phải chọn người vóc dáng cao, dáng người tốt, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ hai đại giáo thảo đã trở thành vận động viên, không cần tham dự quá trình này, lớp khác thì phải tranh nhau.

Trên sân thể dục đã tập trung mấy đội diễu hành, trong đó có hai đội hình như đã tập xong đội hình và các bước, đang ở trên đường băng tập dượt, Bạch Ngữ Quân ở đầu đội ngũ phía cầm bảng, cực kỳ nổi bật.

Đối với học sinh cấp ba hàng năm không vận động mà nói, hai vòng, 800 m, đã muốn lấy mạng già, một khi chạy xong liền như cạn kiệt sức lực chạy vội tới trên mặt cỏ.

Chín người ngồi ở mặt cỏ nói chuyện phiếm.

“ này, giáo hoa đẹp thật nhỉ.” Nam sinh A cảm thán.

“Thật hâm mộ cổ.” Nữ sinh A nói, “Nếu tôi cũng cao như thế, gầy như thế thì tốt rồi, cơ chân của tôi dính thành một cục thế này rồi, khó ghê á.”

Tông Bội: “Ăn ít một chút.”

Nữ sinh A: “Sẽ đói á, đói bụng sao mà học tập được?”

Nữ sinh B: “ phải á, muốn giảm béo thì phải ăn ít, ăn ít thì sẽ đói, đói bụng thì hiệu quả học tập liền sẽ giảm xuống, thành tích thi cử kém đi, thì sẽ buồn, buồn thì cần muốn ăn uống rất nhiều mới giảm bớt áp lực. Đây là cái vòng tuần hoàn chết.”

Nói chuyện phiếm rất vui vẻ, trong đội ngũ vốn là có mấy người là cùng lớp, còn lại không quen biết, bị Giang Tri Hỏa dậy lên không khí, cũng nhẹ nhàng dung nhập trong đó, vài người mau chóng thân thiết lên, bắt đầu thảo luận kế hoạch phân chia thứ tự chạy.

Sân thể dục người đến người đi, đèn chiếu sáng đèn soi sáng từ nơi xa.

Đáng vui vẻ trò chuyện, bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện mấy người, đều rất cao, bóng ở dưới ánh đèn kéo dài.

Mấy người này không phải mặc đồng phục Nhất Trung.

Đồng phục mùa thu của Nhất Trung là màu trắng, có hai gạch màu đỏ kéo dài từ bả vai đến cổ tay áo mà mấy người này thì mặc đồng phục màu xanh xám.

Trường cấp ba Khải Tinh.

Trước đại hội thể thao một tuần, sân thể dục Nhất Trung mở ra cho phép học sinh trường khác vào, chủ yếu là vì lần này đại hội thể thao cử hành ở Nhất Trung, vận động viên của hai trường khác sẽ tới làm quen sân thi đấu.

Mấy ngày nay có rất nhiều người mặc đồng phục trường khác xung quanh, vốn cũng không quá nhiều người chú ý.

Mãi đến mấy người này ngừng ở bên cạnh một nhóm tiếp sức khác, một người nào đó còn chống eo, nhìn xung quanh, cười khinh miệt: “ chỉ thế này?”

“  Nhất Trung cũng chỉ như thế này hả?”

- -------------

Tác giả có lời muốn nói: hình như đã nhiều chương không có kiss kiss!

Con trai à, mẹ nói này, hay là ngày mai hôn một cái đi?