[OLN] A Traveler In Many World

Chương 41: Đến guild tăng rank

Sau một đêm mặn nồng thì bọn tôi hiện đang nằm trên giường của cung điện. Mà công nhận cái giường này êm thật, tôi chẳng muốn bước xuống giường luôn á.

"*cộc cộc* Cho hỏi có ngài Raito ở đây không ạ? "(Hầu gái)

"À vâng, tôi đây. Có chuyện gì sao? "

"Dạ thưa, hoàng tử Lionel nhờ tôi đến gọi mọi người đến phòng ăn để dùng bữa sáng ạ. "(Hầu gái)

"Ờ được rồi, lát nữa bọn tôi sẽ đến sau. "

"Dạ vâng, tôi xin phép. "(Hầu gái)

Rồi tôi nghe thấy tiếng bước chân rời đi. Và giờ thì sao đây nhỉ, do bọn họ đang trần như nhộng và dính đầy 'sữa', còn tôi thì dù không dính thì cũng có mùi, nên chắc chắn là phải đi tắm rồi, cơ mà trong phòng không có phòng tắm riêng mới khổ chứ.

"Nè, 3 người đều nghe rồi đúng chứ, dậy đi. Không thôi Lionel cho lính tới hốt chúng ta đến nhà ăn đấy. "

"Ùm, em biết rồi, em dậy đây. "(Mia)

"Em cũng thế. "(Lili)

"Anh đừng nói thế chứ anh Raito, lỡ hoàng tử nghe được thì sao? "(Seria)

"Anh dùng được phép thần cấp không lẽ anh lại sợ tên nhãi đó. Mà thôi, chúng ta đi tắm nhanh rồi tới nhà ăn nào. "

"Vânggg. "(Cả ba)

Sau đó tôi lấy cái lều ra và chúng tôi vào trong đó để tắm. Tắm xong thì mọi người định mặc đồ lót cơ mà đồ lót cũ thì 'ướt' hết rồi nên 2 cô vợ của tôi phải lấy bộ mới ra mặc, và họ thì đa số đều sài đồ lót sexy quyến rũ do tôi tạo ra không thôi, hai cô vợ tôi mặc màu đen hết luôn. Đến khi để ý lại thì mới nhớ là Seria không có đồ lót nào khác ngoài bộ tôi đưa nên Lili đưa cho cô nàng một bộ đồ lót màu xanh biển. Rồi ba người họ mặc chiếc váy rất đẹp, Mia thì mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, Lili thì mặc váy màu hồng và Seria mặc một chiếc váy màu trắng. Cả ba đều là mấy chiếc váy chỉ hơi quá đầu gối nên không có vướng víu gì cả. Và cả 3 mang thêm tất chân vào, nhìn thật quyến rũ vl ra.

Tôi thì vẫn như cũ, áo sơ mi trắng, quần dài đen, và lồng thêm áo khoác dài của Segawa tạo ra, có thể nó đã trở thành phong cách của tôi mất rồi. Cơ mà tôi đi với mấy cô vợ mặc đồ màu nên tôi khá là nổi đấy, mấy cô người hầu nhìn thấy nhóm của tôi đều đỏ mặt cả, không biết là do lí do gì nhỉ.

Rồi tôi đi đến phòng ăn hôm qua, do đã đến đó rồi nên tôi dùng để đánh dấu đường đi luôn. Nếu các bạn quên thì để tôi nhắc các bạn nhớ rằng tôi là một thằng mù đường.

Đi một lúc thì cuối cùng cũng đến cửa phòng ăn, nói thì nói thế chứ tôi chẳng thấy mấy cái cửa ở cung điện khác gì nhau, không hiểu sao mà mọi người ở đây phân biệt được nữa, haizzz. Khi mấy người lính mở cửa ra thì tôi lại thấy cái bàn quen thuộc, cơ mà người ngồi vị trí chủ toạ thì chẳng quen chút nào, hay nói đúng hơn đó là đức vua. À mà tôi chưa nói nhỉ, đức vua có màu tóc vàng kim rất đẹp. Lionel thì có màu vàng đậm hơn một chút, hoàng hậu thì có mái tóc màu hồng giống với Sophia, nếu phải nói thì nhìn hoàng hậu giống phiên bản trưởng thành của Sophia hơn. À mà nhầm chỗ rồi, đức vua ngồi ở ghế chủ toạ, bên tay phải của ngài là hoàng hậu, kế đến là Lionel và Sophia. Tôi nghĩ rằng mình nên ngồi bên trái nên tôi đi qua bên trái của đức vua, mấy cô vợ thấy thế thì cũng đi theo tôi. Tôi cúi chào đức vua khi đặt tay phải lên ngực trái rồi cúi xuống, mấy cô vợ thì nắm mép váy rồi nhún nhẹ, và đức vua lên tiếng.

"Cậu là Raito nhỉ, ta đã nghe Lionel nói về cậu. Cậu không cần phải hành lễ như thế, dù sao thì cậu cũng là ân nhân của ta. Mọi người đã đến rồi thì hãy ngồi xuống dùng bữa với chúng ta đi. "(Đức vua)

"Đa tạ người, thưa bệ hạ. "

"Chúng thần đa tạ ngài. "(Cả ba)

Rồi tôi đi lại chỗ mấy cô vợ, kéo ghế cho họ ngồi, điều chỉnh ghế rồi tôi mới ngồi xuống, tiện thể thì chỗ của tôi là kế bên đức vua.

"Cậu quả là một người lịch sự nhỉ, ta chẳng thấy cậu giống mạo hiểm giả chút nào hết. "(Đức vua)

"Cám ơn ngài đã khen. "

"Anh ta mạnh lắm đấy cha, anh ta dùng được phép thuật thần cấp mà vẫn trơ trơ như chẳng có gì ấy. "(Sophia)

Nè nè, sao nghe cô kể làm tôi thấy bản thân giống quái vật vậy hả, tôi tổn thương đấy.

"Hô... Phép thuật cấp thần à, cậu sử dụng phép hệ gì vậy? "(Đức vua)

"Ta cũng có hứng thú nữa. Xin lỗi nhưng ta cần phải kiểm chứng xem cậu có thể đạt được rank S hay không? "(Lionel)

"Anh ấy sử dụng hệ lôi ạ. Phép thuật đó tạo ra một con rồng rất to bằng sấm sét ạ. "(Seria)

"Ồ, ta nghe nói cậu còn sử dụng được thánh ma thuật cao cấp nữa. Cậu quả là đa tài nhỉ? "(Đức vua)

Tôi có nên khoe khoang một chút không nhỉ, chắc là không đâu phải không, mặc dù tôi muốn nhìn bản mặt khi biết tôi sử dụng được tất cả nguyên tố quá đi.

"Thật ra thì tôi sử dụng được tất cả nguyên tố, thưa bệ hạ. "

*keng* âm thanh vang lên khi Sophia làm rơi con dao dùng để cắt thịt.

"Hahaha cậu nói đùa hay thật đấy. Làm sao mà có người dùng được tất cả thuộc tính chứ. "(Đức vua)

"Thần nói thật mà. "Tôi nói cùng lúc xuất hiện 6 quả cầu phép hoả, thủy, thổ, lôi, quang, ám bay xung quanh người.

Và không ngoài dự đoán, bọn họ đơ toàn tập luôn. Nhìn mặt họ ngơ ngác buồn cười ghê đó.

"Woa, Raito ngươi thật tài giỏi, có thể sử dụng các hệ luôn. "Sophia thoát khỏi đơ toàn tập trước nhất.

"À ừ... Cậu tài giỏi thật đấy, ta khá là khâm phục cậu đấy, Raito. "(Đức vua)

"Ngài đã quá khen ạ. Chúng ta tiếp tục bữa ăn chứ. "

"À đúng rồi, mọi người cứ ăn tự nhiên nhé. "(Đức vua)

"Cậu thật sự là đủ khả năng để làm mạo hiểm giả rank S, ta chẳng còn gì để phàn nàn nữa. Vậy tức là cậu có nghề nghiệp là pháp sư nhỉ. "(Lionel)

"À không, dùng kiếm, dùng thương, dùng vũ khí hoặc đánh tay không tôi cũng làm được. "

Và vâng, trừ Sophia ra thì mọi người đều đơ tập 2, nói rồi, mặt họ rất buồn cười. Còn Sophia thì kiểu như tôi có thể dùng mọi loại nguyên tố cho nên tôi biết đấu võ cũng không có gì lạ ấy, đúng là trẻ con mà.

"Đâu thể nào có một người hoàn hảo như cậu cơ chứ. "Lionel nổi xung.

Có vẻ tôi hơi quá, cơ mà lỡ rồi thì làm sao mà rút lại được. Họ là hoàng tộc đấy, cũng may là tôi chưa nói đến việc tôi có thể chấp 100 người cùng đánh với tôi một lúc đấy, và tất nhiên là họ không mạnh như cái tên Segawa chết bằm kia rồi.

"Bình tĩnh đi, dù cậu ta nói thật hay xạo thì cậu ta cũng là ân nhân của vương quốc này khi phát hiện ra chuyện ta bị giả mạo đấy. "(Đức vua)

"Vâng, con xin lỗi. "Lionel từ từ ngồi xuống.

"Ta thay mặt nó xin lỗi cậu. Nhưng quả thật nó nói rất đúng, cậu quá toàn năng. Cậu sẽ không dùng sức mạnh của mình vào việc xấu chứ? "(Đức vua)

"Tất nhiên rồi, thưa bệ hạ. Sức mạnh của thần được thần dùng để bảo vệ vợ thần. Thần không quan tâm chuyện giữa các quốc gia, nhưng thần sẽ bảo vệ những người mà thần quen cũng như những người mà thần cho rằng là người tốt. "

"Câu trả lời rất hay, ta cũng muốn có sức mạnh như cậu để có thể bảo vệ được gia đình ta. "(Đức vua)

"Thần cám ơn người đã khen ạ. "

Và sau đó bọn tôi tiếp tục bữa ăn, mà công nhận đúng là hoàng tộc có khác, các món ăn đều toàn là các món cao cấp và đắt tiền. Cũng có salad nữa, Mia thì cũng không muốn làm mất lòng vua nên cũng ăn nhưng đôi mắt của cô nàng thì liếc nhìn tôi như thể nói rằng 'em tự ăn nè nên lát nữa nhớ thưởng cho em' vậy đó. Và tôi thì cũng chỉ biết gật đầu vì tôi không biết bản thân có hiểu đúng hay không.

Sau bữa ăn bọn tôi đến phòng làm việc của hoàng tử và cậu ta đưa giấy chứng nhận cũng như giấy ủy thác lên rank cho tôi. Và bọn tôi cũng tạm biệt cung điện luôn. Nói thật là cái nơi đó to quá nên bọn tôi chẳng ưa chút nào, Mia với Lili cũng thế. Chỉ có Seria là do bản thân là quý tộc nên cô nàng đã quen sống ở những căn biệt thự rộng lớn rồi.

_______chuyển cảnh_______

Chúng tôi xuống phố với cái trạng thái ăn mặc khi gặp nhà vua và kết quả là bọn tôi bị biến thành sinh vật lạ giữa đường, tôi nói thế là bởi vì trước mặt tôi là một con đường rộng rãi với hai hàng người hai bên. Và tôi nhận được khá nhiều ánh mắt, từ căm ghét, ghen tị đến ngưỡng mộ từ bọn đàn ông. Còn phụ nữ thì hướng đôi mắt thèm trai vào tôi, tôi cảm thấy mà còn phải run người nữa mà.

Nhưng thôi kệ đi, đường đi thế này thì thoải mái hơn mà. Bọn tôi cứ đi thẳng rồi quẹo phải quẹo trái các kiểu để đến guild, và mỗi khi bọn tôi định quẹo thì họ lại một lần nữa tách ra như Morse tách biển ấy. Cái diễn biến vl thật đấy.

Và cuối cùng bọn tôi cũng đã tới guild. Vừa bước vào thì cũng như bao lần, cái mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi của tôi. Do nhóm của bọn tôi khá đặc biệt nên bọn chúng cứ nhìn miết. Và Seria thì sợ quá nên bám chặt vào tay tôi. Mia với Lili thì chẳng để tâm, và tôi cũng bơ bọn chúng mà đến thẳng chỗ tiếp tân.

"Xin chào, tôi có đồ muốn đưa cho chủ guild. "

"Vâng, xin mời anh giao ra món đồ và thẻ guild ạ. "(Tiếp tân)

"Đây. "Nói rồi tôi lấy bức thư lẫn thẻ rank F ra cho cô tiếp tân.

Tiếp tân thấy dấu hiệu hoàng tộc nên lập tức bắn lên tầng để đưa thư cho chủ guild. Sau khoảng 5 phút thì cô nàng lại trở xuống.

"Chủ guild mời anh cùng mấy vị đây lên gặp ạ. "(Tiếp tân)

"Chắc chắn rồi. "

Tôi nói và sau đó cô tiếp tân dẫn bọn tôi lên gặp chủ guild. Đến một cái phòng có bảng hiệu chủ guild thì cô nàng gõ cửa.

"Thưa ngài, tôi đã dẫn họ tới đây. "(Tiếp tân)

"Cứ vào đi. "(Chủ guild)

Rồi cô tiếp tân mở cửa ra để bọn tôi vào, sau đó cúi chào tụi tôi, tôi cũng cúi nhẹ lại. Và người đang đợi trong phòng là tên cơ bắp, mặc dù không nhiều những cũng có thể nhìn ra được rằng ông ta khá mạnh nhưng với tôi cũng chẳng có gì ghê gớm cả.

"Thế, đây thật sự là bức thư của nhị hoàng tử ư? "(Chủ guild)

"Đúng thế. Tôi đã nhờ cậu ta cho tôi lên rank S. Có gì lạ sao? "

"Chỉ là trong bức thư này cũng đề cập rằng Mia và Lili cũng được lên rank S. Nên ta muốn kiểm chứng xem coi họ có đủ khả năng không thôi. "(Chủ guild)

"Tôi nghĩ chắc đủ. Họ đã tự mình hạ goblin king đấy. "

"Ồ, vậy cũng được. Cậu có thể đưa cho ta ma thạch của goblin king không? "(Chủ guild)

"Được thôi. Đây này. "Tôi vừa nói vừa móc ra từ kho vô hạn.

"Cám ơn. Nghe lời cậu nói thì cậu không tham gia vào nhỉ. "(Chủ guild)

"Ừ, ông nói đúng đấy. Tôi để cho họ đánh còn bản thân thì đứng nhìn. "

"Thế thì lấy cái quyền gì mà cậu đòi lên rank S. "Chủ guild đập bàn.

"Thế thì ông đấu với tôi đi. Ông từng là mạo hiểm giả rank SS mà. Nếu tôi hạ ông thì đủ tư cách rồi, phải chứ. "

"Anh đừng nói thế chứ. Ông ấy là mạo hiểm giả rank SS đấy. Sao anh nói nhẹ nhàng vậy. "(Seria)

"Nếu em không tin thực lực của anh thì cứ từ từ em sẽ được thưởng thức. "

"Có khẩu khí đấy. Được thôi, chúng ta sẽ xuống tầng hầm để đánh. "(Chủ guild)

"Ở đâu cũng được. "Tôi cười.