Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y

Chương 95: Giải Dương ở khắp mọi nơiGiải Dương ở khắp mọi nơi

Việc Hoàng Thiên tự nhiên bị mất nhiều đại ngôn làm mọi người tò mò đoán tới đoán lui, nhưng lại không ai đoán ra được lần xui xẻo này của Hoàng Thiên lại liên quan đến Giải Dương.

Sau khi phân tích các kiểu, ai cũng đồng ý rằng lần này Hoàng Thiên mất đại ngôn là do scandal của Mộc Chu Dịch và Hồng Chí Kiệt, bên đầu tư thất vọng với Hoàng Thiên – cái công ty luôn dính bê bối nên mới không muốn mạo hiểm hợp tác nữa.

Mọi người lại nói ai cũng hiểu lý do tại sao bên đầu tư lại chuyển sang Dương Hành. Vì Golden Melody Awards sắp khai mạc rồi, lần này giải thưởng hot có ba Album, ai có tầm nhìn xa cũng thấy Dương Hành sắp bay lên rồi.

Nói ngắn lại, lần này Cừu Hành lang thang lòng vòng mở rộng hợp tác không ai phát hiện ra.

“Ngu ngốc!” Cừu Hành thoát khỏi một trang tạp chí trong đó đăng một bài báo phân tích được viết bởi một nhà đầu tư cao cấp trong giới giải trí, mặt xị xuống “Phân tích cái gì mà phân tích? Ngay cả việc Hoàng Thiên bị Vinh Đỉnh rút đại ngôn cũng không phát hiện ra.”

Hà Quân miễn cưỡng ổn định biểu cảm để không bị phụt cười: “Ông chủ, cũng không thể trách họ không phát hiện ra, hợp tác với Hoàng Thiên đều là công ty con của Vinh Đỉnh, nhà đầu tư sẽ không liên hệ với công ty tổng….mà nếu liên hệ, chắc cũng không dám thắc mắc.”

Cừu Hành nhìn Hà Quân với vẻ mặt u ám.

Hà Quân dứt khoát đổi chủ đề nói tiếp: “Bác sĩ Kirkman mời ông chủ ăn tối.”

Cừu Hành khựng lại, vẻ mặt thoải mái hơn, nhìn về phía toà nhà Dương Hành đối diện đáp: “Tôi biết.”

…...

Vào tháng 5, danh sách rút gọn cho các giải thưởng lớn của Golden Melody Awards* lần lượt được công bố. Như Tần Thành đã dự đoán trước đó, “IUD”, “Đồng ngữ” và “Phá kén” đều thành công lọt vào danh sách.

Ca khúc vàng.

Trong số đó, “IUD” chỉ có một phiên bản kỹ thuật số, có ít bài hát trong album nên có ít giải thưởng có thể cạnh tranh hơn, nhưng điều này không thể che giấu được sự chói sáng của nó.

Dựa vào mini album này, IUD mới lọt vào danh sách nhóm hát hay nhất, ban nhạc xuất sắc nhất, bài hát hay nhất của năm, nhà sản xuất đĩa đơn xuất sắc nhất và các giải thưởng khác, khoảng cách huy hoàng năm debut đó chỉ còn cách một bước.

Nhìn chung danh sách trao giải Golden Melody Awards, cái tên Giải Dương gần như thống trị danh sách, từ sáng tác, lời bài hát, dàn dựng, sản xuất album, hát nhóm … đâu đâu cũng thấy cái tên Giải Dương.

Cho đến khi nhìn thấy danh sách này, tất cả những người trong ngành vốn chỉ nghe đến cái tên Giải Dương cuối cùng cũng biết thực lực của Giải Thực sự đáng sợ như thế nào.

Tuy nhiên, khủng bố như này vẫn chưa hết đâu.

Vào cuối tháng 5, (Âm nhạc gia điên cuồng) đã công bố bản cuối cùng của trailer, trong trailer, tình tiết do Thẩm Ngạn hát xuyên suốt toàn bộ video trailer, giai điệu tuyệt đẹp gần như ngay lập tức bắt được thần kinh của mọi người.

Ở cuối đoạn trailer, phụ đề phía dưới ghi nhà sản xuất nhạc đệm – Giải Dương. Tiếp đó, phụ đề ghi nhà sản xuất nhạc phim- Giải Dương và Long Thụ Vưu.

Giải Dương, Giải Dương, Giải Dương ở khắp mọi nơi.

Mùa hè này, tất cả những ai yêu âm nhạc đều phát cuồng vì cái tên Giải Dương

Khách sạn đoàn phim.

Giải Dương đưa hành lý đã đóng gói cho Ngô Thủy, đội mũ và đeo khẩu trang, cùng Tần Thành đi ra ngoài.

Tần Thành vừa đi vừa nói: “Tôi đã chào hỏi đạo diễn Chu rồi, đạo diễn Chu đã cho cậu nghỉ năm ngày. Sau năm ngày, đoàn phim sẽ đến thành phố N để quay ngoại cảnh, cậu phải đến đó đúng hẹn. Golden Melody Awards ba ngày sau đó diễn ra, cậu về thì phải nhớ chụp gửi tôi bộ quần áo ở nhà, để tôi còn bảo bên tạo mẫu theo phong cách của cậu.”

Giải Dương gật đàu hỏi: “Lần này tôi về thành phố B, anh có nói cho phó tổng Liễu không thế?”

“Không, không ai trong công ty biết hết. “

Giải Dương quay lại nhìn Ngô Thủy.

Ngô Thủy vội vàng nói: “Tui không nói gì với Chủ tịch Cừu cả!”

Sau đó Giải Dương mới hài lòng mà thu hồi ánh mắt.

Cả ba mượn xe và tài xế của đoàn phim rồi đi thẳng ra sân bay.

Hai giờ chiều, máy bay hạ cánh, Giải Dương đặt chân xuống thành phố b. Hà Quân sắp xếp xe đón cậu, cậu lên xe sau đó lấy điện thoại di động ra bật lên.

Có một vài tin nhắn Cừu Hành gửi đến, như thường lệ, tất cả đều hỏi cậu có ăn uống và nghỉ ngơi tốt hay không.

Giải Dương trả lời từng tin một, sau đó thoát WeChat, tìm số điện thoại của Hà Quân và gửi một tin nhắn qua.

Giải Dương: Đã bắt đầu điều trị chưa?

Hà Quân trả lời ngay: Bắt đầu rồi ạ.

Giải Dương: Khoảng một tiếng rưỡi nữa tôi đến đó.

Sau khi nhắn tin với Hà Quân xong, Giải Dương bỏ điện thoại xuống, cảm nhận dị năng căng tràn trong cơ thể, dựa lưng vào ghế, nhắm mắt vào nghỉ ngơi.

Mấy hôm nọ, lúc cậu gọi video cho Cừu Hành, cậu thấy một cuốn sổ ghi chép bệnh án với mấy thứ tương tự để trên góc bàn của anh, cậu tự hỏi không biết anh bắt đầu giai đoạn điều trị mới chưa, vì vậy cậu đã hỏi Hà Quân.

Hà Quân nói với anh rằng sau hơn hai tháng nghiên cứu và theo dõi tình trạng của Cừu Hành, bác sĩ Kirkman cuối cùng đã đưa ra được phương án điều trị phù hợp nhất với tình trạng thể chất hiện tại của Cừu Hành.

Hôm nay là nỗ lực đầu tiên trong kế hoạch điều trị. Bắt đầu từ hôm nay, Cừu Hành sẽ hoàn toàn từ bỏ các phương pháp điều trị bảo thủ, kéo dài sự sống như trong quá khứ và tích cực điều trị sức khỏe.

Giải Dương chậm rãi hô hấp

Cuối cùng thì nó cũng chính thức bắt đầu.

Hơn một giờ sau, chiếc xe dừng ở bãi đậu xe của bệnh viện tư nhân nơi mà cậu từng đến.

Giải Dương trong xe chào Tần Thành rồi mở cửa xuống xe, bước về phía bệnh viện.

Hà Quân đang đợi ở lối vào thang máy, thấy Giải Dương vội chạy ra đón.

Giải Dương tháo khẩu trang trên mặt ra, hỏi: “

Vẫn đang điều trị à?”

“Sắp kết thúc rồi ạ. Sau khi điều trị xong, ông chủ sẽ được đưa trở lại phòng bệnh.”

Giải Dương đột ngột dừng lại và nói, “Tôi sẽ xuống sân dưới để hít thở không khí, khi nào kết thúc anh gọi cho tôi nhé”

Hà Quân sửng sốt, sau đó gật đầu.

Giải Dương trở lại dưới lầu, tìm trong sân bệnh viện bồn hoa xum xuê nhất, bước tới ngồi ở bên cạnh, phân tán dị năng. Nửa giờ sau, Hà Quân gọi, Giải Dương rút dị năng đã tràn đầy đi vào vào bệnh viện.

Phòng bệnh khép hờ, bên trong yên tĩnh.

Bác sĩ Kirkman mập mạp và tốt bụng đã đợi bên ngoài phòng bệnh. Sau khi Giải Dương đi tới, ông bước tới và chủ động đưa tay về phía Giải Dương trầm giọng nói, “Xin chào, tôi là Kirkman, bác sĩ điều trị của Cừu Hành. Bây giờ Cừu Hành hơi yếu một chút, điều trị sẽ mang lại một số tác dụng phụ như buồn nôn, nôn mửa, chóng mặt, … Nếu cậu ở cùng với ngài ấy thì ngài ấy sẽ cảm thấy tốt hơn.”

Giải Dương đưa tay ra bắt tay Kirkman và chân thành nói:“Cảm ơn.”

Bác sĩ của Cừu Hành trong truyện cũng chính là Kirkman, có thể nói nếu không có Kirkman thì Cừu Hành trong truyện đã không sống được lâu như vậy.

Kirkman nói: “Là mọi người muốn cảm ơn cậu mới đúng. Cậu đã cứu Cừu Hành và tình yêu đã tạo nên điều kỳ diệu.”

Có tiếng ồn ào trong phòng, làm gián đoạn lời chào của hai người. Giải Dương thu tay về đi cúi đầu nhìn vào trong phòng, sau đó gật đầu với Kirkman, rồi đẩy cửa vào phòng.

Trong phòng, Cừu Hành đang cố gắng rời khỏi giường.

Giải Dương nói đúng lúc, “Nghe thấy giọng nói của em?”

Cừu Hành dừng lại, nhìn Giải Dương. Có lẽ bởi vì cảm giác khó chịu trong quá trình điều trị vẫn chưa qua đi, trên mặt anh không có biểu hiện gì, ánh mắt hơi chậm chạp. Anh nhìn Giải Dương rồi đột nhiên đưa tay ấn trán, vẻ mặt nghi hoặc.

Giải Dương bước đến gần Cừu Hành và hỏi: “Muốn xác định em thật hay mơ à?”

Cừu Hành từ từ bỏ tay xuống, rồi nhìn Giải Dương. Anh đưa tay ra ngập ngừng nắm lấy tay Giải Dương, siết chặt, sau đó nhéo nhéo, kéo Giải Dương xuống.

Giải Dương phối hợp cúi người.

Anh kéo cậu xuống đối diện với mình, nhìn thẳng vào cậu một lúc sau đó đưa tay còn lại lên ấn sau cổ cậu, đẩy cậu lên phía trước.

Cậu nhướng mày, sau đó theo sức của anh mà đến gần.

Cả hai từ từ đến gần cho đến khi suýt chạm.

Anh đột nhiên bật cười, lùi lại, xoa ót cậu như cục cưng rồi ậm ừ, “Quả nhiên ảo giác của tác dụng phụ. Giải Dương sao có thể ngoan ngoãn như vậy được” nói xong còn nhéo nhéo kéo kéo lỗ tai cậu.

Giải Dương: “…”

Cậu cũng giơ tay đè lên gáy Cừu Hành, lần nữa rướn người đến gần anh, cắn một cái.

Nụ cười trên mặt Cừu Hành đông cứng lại.

Giải Dương lùi lại, ấn tay lên giữa mày của anh, đưa dị năng vào rồi nói: “Là ai không nghe lời đây? vì sao trốn đi trị liệu không nói cho em biết?”