Buổi tối cha Tống trở về, cảm giác tồn tại của Dư Thần lại càng them khó chịu. Tống Trường Nho ăn xong cơm trưa không lâu liền đi mất, này vốn là một nhà ba người, có thêm Dư Thần thành ra thừa thãi. Thật vất vả mới qua được bữa tối, Dư Thần nói một tiếng liền chui tọt vào phòng ngủ.
Dư Thần ở trường dùng PC, phòng của Tống Trường Nho để trống đã lâu nên cũng không có máy tính. Cũng may cậu đã giao bản phiên dịch kia cho người ta trước khi rời trường, lĩnh hai nghìn tệ, hơn nữa học đại học hai năm nay cũng đã làm thêm mấy công việc lẻ tẻ để kiếm thêm thu nhập, hiện giờ trên tay cũng coi như có chút tài sản. Dư Thần nằm chống tay, vịn lên đầu giường, nghĩ thầm phải trải qua những ngày nghỉ đông này như thế nào mới tốt.Ngày hôm sau, Dư Thần chạy ra bên ngoài tìm mấy việc gia sư, chiều nào cũng đi từ trưa đến tối muộn chín giờ, bữa tối tự gánh vác. Cậu đối với nội dung công việc cũng phi thường vừa lòng, cơ bản chính là ngồi ôm máy tính, lên QQ công cộng, đợi đến lúc người cần gia sư bên kia có vấn đề gì, cậu sẽ phụ trách đánh đáp án và giải thích gửi đi. Thời gian trống có thể tùy tiện lên mạng hoặc là chơi game, dù sao hiện giờ internet phát triển như vậy, hơn nữa ngành học của Dư Thần cũng không tồi, ứng phó với mấy đứa nhóc trung học cơ sở này hoàn toàn không có vấn đề gì.Hơn nữa nhờ vậy còn giải quyết được vấn đề nghỉ đông không được sờ tới máy tính, thêm nữa lại có thể giảm bớt thời gian ở nhà mẹ, Dư Thần quả thực không thể vừa lòng hơn.Thanh âm QQ vang lên, Dư Thần nhanh chóng thu nhỏ cửa sổ trình duyệt đang xem, tập trung làm việc. Bên kia là một nữ sinh trung học, cực kỳ lễ phép hỏi hai vấn đề về lịch sử. Nhắc đến văn hóa phục hưng Châu Âu, Dư Thần chính là dân khoa học tự nhiên, vội vàng mở mạng tìm trợ giúp, quả nhiên không đến hai phút đã cho nữ sinh kia một đáp án vừa lòng.Dư Thần cọ cọ mấy sợi tóc mái dài buông nhẹ trước trán, nghĩ nghĩ không biết vấn đề vừa rồi mình trả lời có gì không đúng không, vừa vặn mở weibo, vì thế liền thuận tau copy đoạn vừa rồi phát lên: “Phổ cập khoa học, hắc hắc.” Vừa mới F5 weibo, QQ của Dư Thần đã kêu lên ầm ĩ.Ba Tường Quân: Cậu không phải là nghỉ đông không onl sao?Cá Chiến Đấu: Vốn là không onl a, có điều tôi tìm được một cái công tác ngắn hạn cần đến mạng (Nháy mắt)Ba Tường Quân: Cũng không tồi.Cá Chiến Đấu: Cậu còn ở trường học?Ba Tường Quân: Ừa, nghiên cứu sinh gần như không có nghỉ đông.Cá Chiến Đấu: Hắc hắc, nói vậy cậu tết cũng không về nhà sao?Ba Tường Quân: Xem tình hình, kịp thì mới về.Cá Chiến Đấu: (Khinh bỉ) Trở về có cơ hội thì liên hoan, lần trước là cậu mời, lần này là tôi mời.Ba Tường Quân: Được.Dư Thần liếc mắt đã thấy trên weibo có gần chục cái comment mới, tiện tay điểm mở. Giữa một đống biểu tình và ký hiệu, có một cái com vô cùng ngắn gọn, sửa lại cách biểu đạt chính xác hơn cho cái weibo ban đầu của Dư Thần. Cậu cân nhắc một chút, thật đúng là sửa chữa lúc đầu so với lúc sau càng chuẩn hơn. Lại nhìn chủ nhân của comment, thực quen mắt, vẫn là vị chỉ có độc nhất một chữ “Hữu” kia.Lần này Dư Thần trực tiếp follow thêm đối phương, một bên lại bất ngờ khi nhìn đến lượng follow của người nọ. Bởi vì chỉ mới hơn một tuần, vị bạn học “Hữu” kia đã có lượng fan từ hai lên đến hơn hai nghìn. Trang chủ của “Hữu” chỉ có duy nhất một cái weibo, vào hai mươi mốt giờ một ngày nọ tuyên bố: “Ngủ.”Hai mươi mốt giờ đã có thể ngủ, hoặc là nhìn sai giờ hoặc là giả vờ nhìn sai giờ, thanh niên nghiêm túc ngày nay cũng không vào thời gian hoa lệ như vậy mà tiến vào ổ chăn. Dư Thần xem xét xong, nhấp vào comment bên dưới cái weibo duy nhất của người kia. Nhờ thế cậu lại phát hiện thêm một điều: nguyên lại vị bạn “Hữu” này cũng là CV, còn là CV cậu đã từng nghe nói qua nhưng chưa bao giờ hợp tác, mà cũng chính là vị chính chủ mấy ngày trước bị vây xem khắp nơi kia —— Chai Xì Dầu Trong Bụi Cỏ, còn gọi là Xì Dầu sama.Cá Chiến Đấu: Ha ha, tôi phát hiện weibo của Xì Dầu quân.Ba Tường Quân: Ách, cậu không biết diễn đàn có bài post chuyên môn tập hợp weibo của các CV sao?Cá Chiến Đấu: = 口 = Được rồi, tôi out đây.Ba Tường Quân: Đi viết văn đây, đi đây.Thừa dịp không có học sinh tìm đến cửa, Dư Thần bèn lên diễn đàn tìm thử bài post địa chỉ weibo của các CV, quả nhiên thấy bên dưới mới update thêm weibo của Xì Dầu quân. Đảng bát quái trong giới luôn là một đoàn nhân vật manh nhất. Dư Thần cảm khái.Đêm trừ tịch – đêm trước đêm 30, Dư Thần trốn trong ổ chăn với tay lên mạng, rõ ràng không khí tân niên tốt đẹp, vậy mà vẫn có người thị phi đến thiên hôn địa ám, lần này đề cập đến RP cực kỳ khó đánh giá của một vị nam CV thâm niên cấp chú bác, cũng liên lụy tới một vài vị CV cả cũ cả mới trong giới, nội dung cụ thể đại khái là: Trong lòng tự hiểu bạn trên mạng đồng hướng gặp mặt hai bên ngoài đời rốt cuộc có phải là gặp mặt đơn thuần hay không?Mặc kệ nội dung liên lụy đến ai hay không cũng không khỏi làm cho người ta thổn thức, Dư Thần vừa cảm thấy hứng khỏi thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, mẹ cậu bưng bát bánh trôi tiến vào, ngồi bên mép giường của đứa con: “Ăn bữa khuya.” Mẹ Dư Thần không hẳn là không nhìn ra sự gượng ép của con mình khi ở nhà, nhưng là trong lòng người mẹ vẫn luôn muốn được nhìn đứa con của mình nhiều một chút, có gì khó xử cũng chỉ đành coi như không thấy mà thôi.Dư Thần chui ra khỏi ổ chăn, áo lông dày cộp trên người cũng không cởi ra nên nhất thời cũng không thấy lạnh, cắn mấy miếng bánh trôi, phút chốc đều thấy ấm cả lòng. Dư Thần nhìn những điểm trắng trắng dính trên thái dương mẹ, cũng không nói rõ được là tư vị gì: “Con vẫn luôn thích ăn đồ ngọt.”Mẹ Dư Thần nhẹ nhàng thở dài: “Dư Thần, chuyện đó……..”Dư Thần cười khổ lắc đầu: “Mẹ, có thể sửa con cũng không cùng mẹ ngả bài, con mẹ không sửa được.”Mẹ Dư Thần đứng lên cầm lấy chiếc bát không, trước khi đi lại vén chăn cho Dư Thần: “……..Vậy cũng phải tìm người đáng tin mà dựa dẫm, không cần biết là nam hay nữ, con cũng không thể xằng bậy, hiểu không?”“Con không phải bố con,” Dư Thần nói xong mới phát giác không ổn, nhưng lời đã nói ra làm sao thu hồi lại được, “Mẹ, con sẽ đúng mực.”Đợi cho thanh âm đóng cửa vang lên, Dư Thần lại F5 bài post kia một lần, ID bị nhắc đến lại nhiều thêm hai cái, xem ra trận này lên án công khai, trước không cần biết thật giả thế nào, liên lụy cũng thật nhiều. Dư Thần hơi hơi nhíu mày, chính mình cũng gặp qua ba, bốn người bạn trên mạng trong giới võng phối, có hai lần đều chỉ có hai người gặp mặt, một là Ba Tường Quân, một là Ly Đồ, đều là đối phương đến thành phố của mình, bởi cì vừa lúc thuận tiện hay là cần chính mình giúp đỡ, liền thuận tiện gặp nhau. Làm sao nói gặp mặt ngoài đời là nhất định phải có mục đích xấu? Chẳng lẽ là chính mình rất đơn thuần? Dư Thần tự giễu một phen, cũng lười xoát tiếp.Hoàn chương 3.