Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 18: “Giá cao” thân thể (7)

Editor: May

Giọng nói có chút vui sướng, là Trần Văn Tiệp. Anh quay đầu lại nhìn, Trần Văn Tiệp ý cười oánh nhiên, đi mau hai bước tiến lên: “Lãnh tổng, ngài đi nơi nào, người ta tìm ngài rất lâu.”

Lãnh Tư Thành thu hồi ánh mắt, cũng không có nhiều lời, xoay người đi vào đại sảnh.

Bữa tiệc đang tiến hành đến thời điểm HIGH nhất, cả trai lẫn gái nhảy vũ cuồng hoan. Lãnh Tư Thành không đi sàn nhảy, mà là lập tức đi về phía quầy bar, cầm lấy một ly Whiskey, ngửa đầu một ngụm uống xong.

Trần Văn Tiệp lập tức quấn tới, đêm nay không khí tốt như vậy, cô nhất định phải nỗ lực, bò lên trên giường Lãnh Tư Thành!

Một ly rượu xuống bụng, Lãnh Tư Thành đang muốn đi lấy ly thứ hai, đột nhiên, ngoài cửa sổ “Ầm” một tiếng sấm sét ầm ầm, cửa sổ  chưa từng đóng kín mít cuồng phong nổi lên bốn phía, bức màn bay loạn ở trong không trung, ngay sau đó, hạt mưa lớn như hạt đậu “ào ào” tầm tã rơi xuống!

Trần Văn Tiệp còn đưa qua một ly rượu, vũ mị rũ mắt men say mông lung nhìn anh: “Lãnh tổng, đêm nay……”

Lời còn chưa dứt, Lãnh Tư Thành chợt dùng sức đẩy cô ta ra, trong mắt tựa hồ có chút vẻ lo lắng, lập tức quay đầu, chân thon dài mở ra, không nói hai lời đi về phía cửa!

----

Tròng mắt sắc bén nhìn phương hướng cửa ra một chút, sớm đã không có một bóng người.

Lại nhìn về phía cửa sổ sát đất bên cạnh hành lang, đâu còn có thể nhìn đến thân ảnh Cố Thanh Thanh?

Trần Văn Tiệp đâu cam tâm vịt tới tay rồi còn bay mất? Tuy rằng nói, lúc trước Lãnh Tư Thành xì căng đan không ngừng, phụ nữ cũng gặp qua không ít. Nhưng, cô ta có lòng tin, có thể dựa vào mỹ mạo cùng ôn nhu của mình, làm anh càng mê luyến chính mình! Nhìn thấy Lãnh Tư Thành ra khỏi sảnh tiệc, cô ta cũng lập tức đuổi tới theo, ngón tay, nhẹ nhàng xoa cánh tay to lớn của anh: “Lãnh tổng…… Bên ngoài vẫn đang mưa. Thời gian cũng không còn sớm, không bằng, chúng ta……”

Ai ngờ, Lãnh Tư Thành hoàn toàn đều không để ý tới cô ta, trực tiếp xoay người, đi tới cửa thang máy! Vừa đi, còn vừa gọi điện thoại cho trợ lý Trình: “Anh, lập tức, lập tức, đi bãi đỗ xe! Tôi ở ba phút sau liền muốn dùng xe!”