Mục đích cô chuẩn bị bữa ăn này là chúc mừng mình thoát khỏi dây dưa nhiều năm của Phương Vinh
Nhưng mà, trong mắt Lạc Dịch Bắc, rõ ràng không phải là chuyện như vậy.
Nhận giấy chứng nhận với anh, lại ca hát chúc mừng, rồi bữa tối dưới ánh nến, tâm tình cô tốt như vậy sao?
Phương Trì Hạ nào biết được anh nghĩ nhiều như vậy, thoả mãn nhìn bàn ăn mà mình bày ra, sau đó nhìn anh, "Được rồi."
Lạc Dịch Bắc mặt không biểu tình đi qua, kéo một cái ghế ngồi xuống.
Bữa tối này cô chuẩn bị rất tùy ý, thời điểm bắt đầu ăn kỳ thật còn có chút sợ anh làm khó dễ, một mực bất động nhìn anh chằm chằm.
May mà đến khi xong bữa rối, Lạc Dịch Bắc lại cũng không có nói gì.
Anh như vậy, khiến cho Phương Trì Hạ không rõ là vì tương đối tốt, hay là trời sinh ít lời.
Chẳng qua, mặc kệ như thế nào, đi đến biệt thự này, cô không cần câu nệ như lúc ở Phương gia, cũng không cần tùy thời đề phòng ai.
Bữa tối chấm dứt lúc 8:30, còn sớm.
"Tốt, chuyện cô muốn đều làm xong, hiện tại đến tôi bận rộn!" Mới ăn xong, Lạc Dịch Bắc ôm ngang cô lên trên lầu.
"Khoan, đợi đã nào...!" Phương Trì Hạ không nghĩ tới anh trực tiếp như vậy, nhìn cái khuôn mặt rõ ràng đang bị cấm dục kia, cô ở trong lồng ngực anh không biết làm sao...
"Như thế nào? Hối hận?" Lạc Dịch Bắc giãn mày nhìn cô, khẩu khí kia, mang theo châm chọc.
Đưa ra ý kết hôn là cô, người nói sẽ thực hiện nghĩa vụ của người vợ cũng là cô, hiện tại thế này tính là gì?
Lạt mềm buộc chặt?
"Tôi, tôi..." Phương Trì Hạ nắm chặt áo quần, ánh mắt lơ đãng lộ vài phần khẩn trương, nhưng lại ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, trấn định tự nhiên nói, "Tôi chỉ là muốn đi tắm trước mà thôi."
Mắt Lạc Dịch Bắc u ám xoắn lấy ánh mắt cô, nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, trong ánh mắt viết đầy sự bất mãn, chẳng qua ôm cô đi đến phòng, sau đó vẫn buông cô ra.
Phương Trì Hạ nhẹ thở phào, ánh mắt quét qua phòng một lần, xác định được hướng phòng tắm, liền chạy vào nhanh như chớp.
Cửa phòng sau đó bị đóng mạnh.
Bên trong phòng tắm rất lớn, cùng không khác phòng ngủ lắm, đồ bên trong đồ cần cái gì có cái đó, thậm chí ngay cả khăn tắm rửa, đều chuẩn bị hai phần.
Phương Trì Hạ lẳng lặng nhìn bên bồn tắm bày đầy tinh dầu của con gái, không rõ là có trước, hay là lúc Lạc Dịch Bắc đáp ứng cùng cô kết hôn thì sai người chuẩn bị.
Chẳng qua có gì khác biệt đâu?
Coi như là có trước thì sao? Ai từng tới nơi này đều không có nửa điểm quan hệ với cô.
Trong bồn tắm xả đầy nước, đố vài giọt tinh dầu, còn đổ giỏ hoa hồng ở bên cạnh ra toàn bộ.
Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Phương Trì Hạ thư thái tiến vào.
Mới đi lĩnh chứng được vài giờ, kì thật hiện tại cô vẫn chưa thích ứng chuyện mình đã lập gia đình, lúc này đầu vẫn choáng váng.
Cô cứ kết hôn như vậy!
Yêu đương, đính hôn, kết hôn, người khác phải mất vài năm mới làm xong chuyện, cô chỉ vài phút liền xong hết tất cả
Như vậy, Phương Trì Hạ cũng cảm thấy đối với chính mình cũng không có trách nhiệm.
Thế nhưng có quan hệ gì đâu?
Kỳ thật tỉ mỉ ngẫm lại, kết hôn cũng không có gì không tốt.
Cô và Lạc Dịch Bắc chỉ là đăng kí, bình thường hai người cũng không can thiệp chuyện của nhau.