Phương Trì Hạ lĩnh hội, vòng qua đầu xe, mở cửa xe ngồi vào.
Con đường Lạc Dịch Bắc đi, kỳ thật cũng không như ý cô, thế nhưng anh không nói, cô cũng không biết cái gì cả.
Xe chạy nhanh ra khỏi biệt thự, chậm rãi rời khỏi bờ biển.
Dọc đường một khu quảng trường, trên màn hình TV siêu lớn ngay phía trên quảng trường đang chiếu quảng cáo châu báu đầu tiên của quý mới của Dung Hi.
Quảng cáo về một cái vòng cổ mới thiết kế, kiểu dáng vô cùng xinh đẹp, hình dạng sợi dây chuyền ngôi sao, có hiệu quả giống như vòng cổ “Asteria” đã từng kinh diễm thế giới hơn hai mươi năm trước.
Bối cảnh vô cùng duy mỹ, thế giới một mảnh thuần trắng, từng mảnh lông vũ rơi xuống trên một sợi dây chuyền bạc đặt ở trên giường đơn, hình ảnh vô cùng có cảm giác thưởng thức thị giác.
Tên designer —— Sa Chức Tinh!
Vương bài designer quốc tế Dung Hi, giới thiết kế châu báu ICON, vợ Lạc Hi Thần tổng giám đốc cấp cao nhất của Lạc gia tiền nhiệm, đệ nhất phu nhân Dung Hi.
Lúc bình thường Phương Trì Hạ không có việc gì liền thích xem một ít sách về thiết kế, cũng rõ ràng một ít phương diện đồ vật như châu báu, lúc nhìn tên Sa Chức Tinh, đáy mắt thưởng thức, không chút nào che dấu.
Nhìn chằm chằm quảng cáo kia một hồi lâu, thậm chí kéo kéo tay Lạc Dịch Bắc, để cho anh nhìn: "Thiết kế này rất đẹp đúng không?".
Vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng chăm chú lái xe, không chú ý tới cô.
"Nghe nói Sa tiểu thư là đệ nhất phu nhân quốc tế Dung Hi, nghiệp vụ nhà chồng vừa vặn là phương diện này, chức nghiệp hai vợ chồng cũng phù hợp như vậy, không có đạo lý Dung Hi không thành đế quốc thương nghiệp như hiện tại, đúng không?".
"Anh nói gia đình như vậy khi sinh con, được bao nhiêu giám định và thiên phú thưởng thức châu báu? Khi còn bé người khác vẫn còn chơi đất nặn, con của Lạc gia hẳn là đã cầm châu báu làm đồ chơi đùa nghịch?".
"Còn nghe nói tiên sinh Lạc Hi Thần và tiểu thư Sa Chức Tinh là thanh mai trúc mã, bình thường Lạc Nhị thiếu gia rất lãnh khốc, anh nói thanh mai trúc mã như vậy, có yêu như vậy, ấm áp như vậy, mà anh ta cả ngày dùng một bộ mặt lạnh tanh không hài hòa biết bao nhiêu”.
"Còn nghe nói hai người có 2 đứa con, người lãnh khốc như vậy, sinh con trai, chẳng phải là mặt than? Bọn họ sinh ra hai cái mặt than, bình thường lúc gia đình tụ hội, chẳng phải trong nhà giống như ở Băng Thiên Tuyết Địa?".
Cô nói rất nhiều, rõ ràng vô lý nhiều người, sau khi nhìn thấy quảng cáo châu báu của Dung Hi chính là nhịn không được độc miệng nói một đống lớn, nghị luận giống như càng ngày càng tăng vọt.
Thậm chí ngay cả Lạc Nhị thiếu gia, Sa Chức Tinh vô tội cũng trúng đạn.
Gân xanh trên trán Lạc Dịch Bắc mơ hồ nổi lên hai cái.
Nghiêng đầu, mặt không biểu tình nhìn về phía cô: "Nói đủ chưa?".
Phương Trì Hạ kinh ngạc nhìn vẻ mặt âm trầm của anh, lè lưỡi, điềm nhiên như không có việc gì nghiêng đầu tiếp tục nhìn phong cảnh bên ngoài.
Không có nghị luận anh, bày ra mặt than cho ai nhìn chứ?
Lạc Dịch Bắc bất động thanh sắc nhìn bên mặt của cô, ánh mắt chìm rất sâu.
Diễn thật tốt, nếu như không phải là ngày hôm qua cô xuất hiện ở cao ốc Dung Hi, anhsẽ tin tưởng cô hoàn toàn không biết gì về bối cảnh của anh!
Trong xe vì một câu của anh mà an tĩnh lại.
Sau khi xe dừng lại ở cửa C Đại, Phương Trì Hạ trực tiếp xuống ngay.
Cơm trưa cô cùng dùng với An An ở một nhà hàng ngoài trường học, hai người ăn cơm, nhà hàng lớn như vậy màn hình TV bỗng nhiên đổi thành phỏng vấn một nhân vật.
Phương Trì Hạ bắt đầu không có để ý, luôn cúi thấp đầu ăn của mình, cho đến khi một tiếng thét kinh hãi của An An vang lên: "Bắc thiếu gia Dung Hi quốc tế!”.