Đồng nhan mang theo Thi Cận Dương rời đi, tránh xa đám người kia.Thi Cận Dương cau mày.Đồng Nhan dẫn anh ta tới một nơi thực vắng vẻ, là chỗ sâu trong hoa viên, ánh đèn thì mờ ảo, xung quanh tất cả chỉ có hoa.Hoàn cảnh như vậy, thật giống như một đôi tình lữ đang hẹn hò.Chỉ là, anh ta cùng cô ấy, không phải cái loại quan hệ này.“Tôi như thế nào bồi cô?” Đứng trước mặt cô, anh ánh mắt vi sườn, nhàn nhạt hướng trên mặt cô liếc một cái, mở lời trêu trọc.“Bồi tôi ở đây một lát.” Đồng Nhan ngồi xuống nghỉ chân, ánh mắt lẳng lặng nhìn chăm chú vào chỗ đám người Tô Nhiễm. Lấy ra di động, bỗng nhiên rất muốn biết Phương Trì Hạ hiện tại đang làm gì.Đồng Nhan do dự một chút cuối cùng vẫn gọi.Lúc này đã 12 giờ, Phương Trì Hạ chưa ngủ, điện thoại rung, cô cầm lên nghe: “Làm sao vậy? Hơn phân nửa đêm nhớ mình sao?”Cô nói giỡn với Đồng Nhan.“Nhớ cậu sao? Mình hiện tại đang ở bên ngoài vui vẻ nha, cậu cùng tới đi ~” Đồng Nhan trả lời cô.Đồng Nhan ở chỗ này kỳ thật rất áp lực, vốn dĩ cùng Tô Nhiễm không thân, ở lại chỉ do có mặt Lạc Dịch Bắc.Nếu Phương Trì Hạ đồng ý đi chơi thì cô ấy liền nhân cơ hội này rời đi, cùng Phương Trì Hạ tụ ở một chỗ khác.Tùy tiện đi chỗ nào chơi một chút.Ai ngờ lại bị Phương Trì Hạ cự tuyệt, “Lần sau đi, đã trễ thế này, cậu cũng nên đi ngủ sớm đi.”Nói xong, muốn cúp điện thoại, lại thình lình bị Đồng Nhan gọi lại: “Từ từ.”“Làm sao vậy?” Phương Trì Hạ ngẩn ra.Đồng Nhan không biết cô đối Lạc Dịch Bắc là như thế nào, có chút do dự rốt cuộc có nên nói cho cô biết hay không.Cô ấy giãy giụa một chút, rồi thăm dò: “Hạ hạ, hôm nay sinh nhật Dịch Bắc.”Một câu, làm Phương Trì Hạ sửng sốt một chút.Lạc Dịch Bắc sinh nhật. Đêm khuya 12 giờ, sinh nhật đã qua mới gọi điện thoại nói cho cô biết là để làm gì.Phương Trì Hạ trực giác mách bảo rằng, đây không phải đơn thuần là cùng Đồng Nhan nói chuyện phiến.Phương Trì Hạ kiểu người thông minh, thông qua cách nói chuyện cô biết Đồng Nhan đang định nói cho cô điều gì đó.“Cậu hiện giờ đang ở bên ngoài?” Cô hỏi.Đồng nhan căn bản không lừa gạt cô cái gì, thực thành thật đáp: "Đúng".“Cậu…… Có phải hay không nhìn thấy điều gì?” Phương Trì Hạ ninh mi lại hỏi.Đồng Nhan không nghĩ dấu diếm cô, đơn giản gọn gàng dứt khoát nói: “Chúng mình đều ở chỗ Tô Nhiễm.”Phương Trì Hạ với chỉ số thông minh liền đoán ra được.Cô giật mình, tay có chút cứng đờ.Anh ở cùng Tô Nhiễm?Phương Trì Hạ vẫn luôn cho rằng Lạc Dịch Bắc ở Lạc gia. Hôm nay sinh nhật, anh trở về Lạc gia cũng là bình thường.Vì thế nên, dù cô chuẩn bị tốt mọi thứ nhưng anh lại không trở về cô cũng có thể hiểu cho.Nhưng là……