[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 265: Tình hình khó khăn của Damian

Có ba tòa nhà lớn được trang trí công phu như cung điện nằm trên những ngọn đồi của Rolling. Chúng có nóc nhà màu vàng và những bức tường bên ngoài màu trắng. Trông chúng cực kỳ hòa hợp với khu rừng và cảnh quan xung quanh. Và có một thác nước nhỏ ở phía sau mỗi tòa nhà. Và một bức tượng vàng Rebecca được đặt ở trung tâm ba tòa nhà đó.

Đó là Vatican – trung tâm của Giáo Hội Rebecca – tôn giáo quan trọng nhất trên lục địa phía Tây.

“Isabel-chan!

Damian đã trở lại Vatican và đến gặp Isabel ngay lập tức. Đó là để kiểm tra tình trạng của cô ấy.

“…”

Sức khỏe của Isabel vẫn không hề được cải thiện. Thậm chí nó còn tệ hơn nữa. Cô ấy dường như đã mất hoàn toàn thính giác và thị giác. Dù anh gọi to ở ngay bên cạnh cô những cũng không có chút phản ứng nào.

“Khụ! Khụ!”

Cô ho ra máu. Mái tóc bạch kim vụn nát của cô đã bị rơi ra chỉ với một cú chạm tay và làn da của cô thì như bọc xương vậy. Isabel đang ngồi trên chiếc giường tồi tàn như một con búp bê không có linh hồn.

Mắt Damian vỡ vụn ra khi nhìn thấy.

“Chết tiệt … sao căn phòng này luôn lạnh như vậy?”

“Anh đã về.”

Một linh mục với dáng vẻ yếu đuối đến gần. Đôi mắt vô cảm của anh toát ra một cảm giác đáng ngại nhưng thực ra, không giống với vẻ ngoài của mình, anh ta là người có thể được tin tưởng.

Đó là Cassus. Anh ấy đã chăm sóc Isabel trong khi Damian không có mặt.

“Nhiệm vụ tiêu diệt Giáo Hội Yatan ở phía tây Đế Quốc… Tôi nghĩ anh sẽ hoàn thành nó sau 40 ngày và quay trở lại.”

Giờ đã là một tuần muộn hơn dự kiến. Chẳng lẽ kỹ năng của Damian đã không đáp ứng được kỳ vọng của mọi người?

Damian giải thích cho Cassus đang lo lắng. “Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình từ hơn một tháng trước. Tôi đã bị trễ do phải ở lại Vương quốc Vĩnh Hằng.”

Từ hơn một tháng trước sao? Anh ta chỉ mất vài ngày để tiêu diệt một trong những ngôi đền của Giáo Hội Yatan? Cassus cảm thấy run rẩy.

“Nhưng tại sao lại là Vương quốc Vĩnh Hằng …?”

“Tôi đã gặp Grid.”

“Grid!”

Grid là người duy nhất có thể phong ấn Thương Lifael. Trong quá khứ, cậu ta đã cứu Giáo Hội Rebecca bằng cách hạ bệ Giáo Hoàng tha hóa Drevigo.

“Cậu ấy đang đến đây lúc này.” Giống như cậu ấy đã làm trong quá khứ, cậu ấy sẽ cứu Isabel. Cô ấy sẽ lấy lại được nụ cười xinh đẹp của mình. “Tôi sẽ bắt đầu cạnh tranh với Pascal trong lúc đó.”

Còn 42 ngày nữa là tới cuộc bầu cử Giáo Hoàng. Damian nghĩ rằng như vậy là đủ. Nhờ vào hiệu ứng của nghề mà nhiều thành viên của Giáo Hội đã tin tưởng và tôn thờ cậu.

“Tôi sẽ lên chiến dịch tranh cử dựa vào họ, rồi đánh bại Pascal và trở thành Giáo Hoàng.”

Pascal đến từ Giáo Hội Judar là ứng cử viên số một. Ông ta có khả năng chính trị và kinh nghiệm mạnh mẽ. Ông ta cũng có vinh dự là hậu duệ trực tiếp thứ 5 của Giáo Hoàng Franz. Cha ông ta thậm chí còn là một Bá Tước của Đế Quốc Saharan.

‘Nhưng ông ta là kẻ tha hóa.” Ông ta muốn sử dụng Giáo Hội Rebecca để củng cố quyền lực của gia đình mình. “Nếu ông ta trở thành Giáo Hoàng, Giáo Hội Rebecca sẽ đi trên con đường còn tồi tệ hơn thời của Drevigo.”

Nhiều thành viên của Giáo Hội đã biết sự thật đó. Và những thành viên đó sẽ chọn Damian vì tương lai của Giáo Hội.

Một Damian ngây thơ đang tin chắc như vậy.

Các Trưởng Lão tụ họp.

Họ là những sứ giả hành động dưới danh nghĩa Giáo Hoàng vắng mặt. Nhóm bao gồm 23 trưởng lão cấp cao nhất.

Họ triệu tập Damian đến và ra lệnh. “Có một báo cáo rằng các tín đồ Yatan đang hoạt động ở Vương Quốc Gauss. Damian. Anh hãy ngay lập tức đến Vương Quốc Gauss để tìm kiếm và phá hủy Đền Thờ Yatan đó.”

“Chỉ còn 42 ngày nữa là đến cuộc bầu cử Giáo Hoàng. Tôi là một ứng cử viên Giáo Hoàng, vậy mà các ngài lại muốn tôi rời đi trong khoảng thời gian quan trọng đối với chiến dịch tranh cử của tôi như vậy sao?”

Damian đã 30 tuổi. Anh đã sống cuộc sống theo cách riêng của mình nên anh ấy rất thiếu kinh nghiệm xã hội. Anh ấy không quen với lối hành xử phi lý như vậy.

Các Trưởng Lão đã cười nhạo cái tôi ngây thơ của anh. “Anh không thể thực hiện nghĩa vụ của mình vì cuộc tranh cử sao? Anh đã tự thú nhận sự bất tài của mình rồi đấy.”

“Đây là một nhiệm vụ anh nên làm với tư cách là một đứa con hiếu thảo chứ… Haiz, thật thảm hại.”

“Anh không nên gây ảnh hưởng cho công việc của mình chỉ vì đã đăng ký làm ứng cử viên Giáo Hoàng. Chẳng phải anh chỉ cần từ chức ứng cử viên là được sao?”

“Hoặc để Isabel thực hiện nhiệm vụ này.”

Hội Trưởng Lão đã coi thường, chế giễu, khiêu khích và nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ. Rõ ràng là họ có thái độ thù địch với Damian.

‘Họ hoàn toàn chung phe với Pascal. Nhưng như vậy thì cũng thật quá đáng.”

Damian thật sự bị sốc. Anh cảm thấy sợ vì họ lại có thể phản đối anh ra mặt như vậy.

‘Mình đã suy nghĩ quá đơn giản.”

Damian đang thực hiện các nhiệm vụ thay cho Isabel để cứu cô ấy. Trong khi đó thì hội đồng Trưởng Lão lại đang cố gắng loại bỏ Isabel càng sớm càng tốt. Họ muốn Isabel chết để họ có thể tìm chủ nhân mới cho <Thương Lifael>.

‘Trong tình huống này…’

Anh sẽ cần phải từ bỏ chiến dịch vì nhiệm vụ của Isabel sao? Nếu Isabel thực hiện nhiệm vụ này thì cô chắc chắn sẽ chết. Anh không thể cho phép điều đó xảy ra.

Damian rất muốn trở thành Giáo Hoàng vì các Nữ Tu Rebecca. Nhưng anh không thể nào mặc kệ Isabel chỉ vì cuộc bầu cử được.

“…Tôi hiểu. Tôi sẽ đến Vương Quốc Gauss ngay lập tức.”

Anh cảm thấy tuyệt vọng. Nhiệm vụ này sẽ khiến anh phải đi tìm kiếm ngôi đền. Rõ ràng là anh sẽ khó có thể tìm thấy Giáo Hội Yatan trước ngày bầu cử Giáo Hoàng.

‘Mà chưa chắc là ngôi đền này có tồn tại nữa.”

Đó là một cái bẫy rõ ràng. Nhưng anh hoàn toàn không có lựa chọn. Anh không thể không tuân lệnh nếu anh muốn bảo vệ được Isabel.

“Isabel cần sống sót cho đến khi Grid đến và phong ấn được Thương Lifael.”

Từ Reidan đến Vatican sẽ mất bốn ngày. Đó là thời gian dự định nếu đi không ngừng nghỉ. Grid đã gửi một tin nhắn cho anh ngày hôm qua rằng cậu ấy đã rời Reidan, vì vậy Isabel cần phải sống sót thêm ba ngày nữa.

‘Vậy hãy đi đi.’

Bước từng bước.

Damian rời phòng họp với những bước đi bất lực. Anh thầm cầu xin.

“Xin hãy cứu Isabel-chan, Grid.”

Khi anh ta trở lại, sức khỏe của Isabel sẽ được phục hồi. Anh sẽ lại có thể nhìn thấy nụ cười của cô.

Kétttttt.

Bỗng cánh cửa khổng lồ của căn phòng vừa tự mở ra. Dường như nó đang thúc giục Damian rời đi thật nhanh vậy. Nhưng ngay lúc mà Damian chuẩn bị bước ra khỏi cửa thì.

“Đừng đi.”

“…!”

Một giọng nói anh luôn muốn nghe được vang lên từ bên ngoài cánh cửa. Ánh mắt Damian nãy giờ nhìn xuống sàn đã dần ngước lên.

“Isabel-chan …”

Cô đang cầm Thương Lifael trong tay và đứng chặn cửa. Cô đang đứng thẳng một mình. Đôi mắt của cô cũng mở to.

Đây là sức mạnh của kỹ năng. Sức mạnh thần thánh siêu việt của nó đang khôi phục cơ thể đã tan vỡ của cô.

Tất nhiên, chuyện này chỉ là tạm thời. Khi mà cây thương không còn nằm trong tay cô thì Isabel sẽ còn đau đớn hơn trước. Không, cô ấy sẽ chết mất.

“Tại sao…? Tại sao? Tại sao em ở đây?”

Ba ngày. Cô ấy sẽ có thể sống được nếu cô ấy đợi thêm ba ngày nữa.

“Vậy tại sao…?”

Damian cảm thấy thất vọng và tuyệt vọng. Còn Isabel mỉm cười.

“Cảm ơn anh một lần nữa, Damian.” Cô đã lờ mờ nghe được tiếng anh khóc. Cô biết rằng anh đang một mình đấu tranh vì cô. “Anh phải trở thành Giáo Hoàng.”

Điều đó phải xảy ra. Nếu Pascal trở thành Giáo Hoàng thì sẽ có thêm nhiều đứa trẻ phải khốn khổ như cô nữa.

“Anh biết điều này mà? Damian, anh không thể bỏ lỡ cơ hội trở thành Giáo Hoàng vì em được.”

“…”

Damian nhận thức rõ điều này. Nếu không muốn Isabel thứ hai hoặc thứ ba được sinh ra thì anh ấy phải trở thành Giáo Hoàng. Nên giờ là lúc để Isabel hy sinh bản thân mình.

‘Nhưng anh không muốn em chết.”

Damian bối rối.

Isabel xoa đầu anh khi anh còn đang ngập ngừng.

“Em sẽ đến Vương quốc Gauss. Trong lúc đó, anh nên trở thành Giáo Hoàng. Xin hãy bảo vệ Rin, Luna và người kế vị của em. Hãy chắc chắn bảo vệ những đứa trẻ đó.”

Cô vuốt tóc anh bằng một bàn tay xương xẩu. Nhưng Damian cảm thấy nó thật ấm áp. Nước mắt đã long lanh trong đôi mắt của Damian khi anh cảm nhận được hơi ấm bàn tay của Isabel.

Rồi bỗng một người đàn ông cười nhạo anh. “Người muốn trở thành Giáo Hoàng lại rơi nước mắt trước mặt người khác sao?”

Đó là Pascal. Hắn ta vuốt bộ ria mép mỏng của mình và chế giễu Damian.

“Anh thật sự không có phẩm giá của một Giáo Hoàng. Sẽ chỉ là một sự ô nhục đối với Giáo Hội nếu đứa bé khóc nhè này trở thành Giáo Hoàng thôi. Điều đó có đúng không, các Trưởng Lão?”

“Đúng vậy.”

“Damian chỉ là một cái bát nhỏ. “

“Giáo Hoàng phải là Pascal.”

23 Trưởng Lão thể hiện rõ ràng rằng họ sẽ hỗ trợ Pascal. Họ chế nhạo Damian. Rồi Isabel lườm họ.

“Dám chê bai sao, điều đó có khác gì báng bổ Nữ Thần không?”

“Thái độ của cô rất tệ. Isabel, Giáo Hội Yatan là kẻ thù của cô chứ không phải chúng tôi.”

Pascal tiếp cận Isabel đang cầm <Thương Lifael>.

“Hãy biết thân phận của mình. Cô đã quên vị trí của mình sao. Cô được phong là Nữ Tu Rebecca chỉ vì cô có thể sử dụng cổ vật thần thánh của Giáo Hội chúng ta thôi. Cô chỉ là một công cụ, một vũ khí chiến tranh để chiến đấu cho Nữ Thần và Giáo Hội của chúng ta, không hơn không kém.”

Đôi mắt Pascal nhìn lạnh như băng khi ông ta đối mặt với Isabel. Nó không giống như đôi mắt của một con người.

“Giống như cây thương này, cô là vũ khí để tàn sát. Đừng suy nghĩ và đừng nói chuyện. Cô có hiểu không?”

“Câm miệng!”

Damian kêu lên. Anh muốn đánh Pascal ngay lập tức. Nhưng nếu anh làm điều đó, chắc chắn anh sẽ bị đuổi ra khỏi Giáo Hội. Nó sẽ phá hỏng mọi thứ.

Damian nắm chặt bàn tay trong khi Pascal nhìn anh.

“Nữ Tu Rebecca – người mà anh yêu rất nhiều lại đang bị ngược đãi trước mặt anh. Nhưng anh lại nuốt cơn giận của mình xuống sao? Anh đúng chỉ là một kẻ hèn nhát chỉ biết hét thôi.”

“Dừng ngay cái trò khiêu khích rẻ tiền đó đi.”

“…!”

Đôi mắt của Damian, Isabel, Pascal và mọi người có mặt bỗng mở to vì ngạc nhiên.

“Ông có vẻ rất vui khi nắm được điểm yếu của người khác đấy nhỉ. Xỉ nhục người khác vui vậy sao?”

Cao 1.8m với một thân hình rắn chắc. Mái tóc màu đen và đôi mắt sắc sảo. Đôi mắt và giọng nói tràn đầy tự tin.

Đó chính là Hậu duệ Pagma – Grid. Cậu đang đi tới từ phía bên kia của hội trường.

“Nhiều người bắt nạt một người? Hay nhỉ?”

“T-tại sao anh lại ở đây?”

Pascal và những Trưởng Lão vừa bị làm phiền bởi sự xuất hiện của một người bất ngờ. Isabel cũng sững sờ.

“Grid!”

Damian mỉm cười sung sướng. Thời điểm xuất hiện của Grid là cực kỳ tinh tế và cậu ấy vỗ vai Damian.

“Anh đã chịu đựng tốt.”

Grid đã đến được Vatican nhanh hơn nhiều so với dự kiến ​​nhờ vào Drake của Huroi. Cậu tuyên bố với Pascal (*là lũ đbrr =))) và những Trưởng Lão đang cau mày.

“Từ giờ trở đi, tôi đứng sau Damian.”

“…Đứng sau?”

Pascal không thể hiểu đúng nghĩa Grid. Vì vậy Huroi đã dịch nó cho ông ta. “Kể từ thời điểm này, tôi – Công tước Grid của Vương quốc Vĩnh Hằng sẽ là người bảo vệ Damian –. “

Giọng của <Nhà Hùng Biện> Huroi đầy lôi cuốn. Nó vang qua tòa nhà rộng rãi và khiến Pascal và những Trưởng Lão cảm thấy chóng mặt.

Grid tuyên bố, “Đừng làm phiền anh ta. Nếu không cước người sẽ bị tôi mắng.”

“Nếu các người chế giễu ứng cử viên Giáo Hoàng Damian một lần nữa, các người sẽ bị trừng phạt thích đáng.”

“Các người có phàn nàn gì không? Nếu có thì xông lên đi, các người chỉ là một đống kinh nghiệm khổng lồ thôi. Tôi ở một vị trí khác với Damian, vì vậy tôi có thể xử lý các người đúng như tôi muốn.”

“…”

Thật khó để có thể chấp nhận được những lời đó. Ngay cả Huroi cũng không nói nên lời khiến một sự im lặng tràn ngập khắp căn phòng.

Chương 266. <Cuộc Gặp Gỡ của Grid với Pascal.>