[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 295: Hi vọng đã mất

“…”

Ngay khi họ chạy ra khỏi khu vực của <Vòng Tròn Máu>, một cửa sổ thông báo đã bật lên.

[Thành viên Huroi của tổ đội bạn đã chết.]

Không khí thật nặng nề.

“Chết tiệt … Không ngờ có một ngày mình sẽ phải hy sinh đồng đội của mình để sống …”

“Đây là kết quả của sự thiếu sức mạnh của chúng ta. Hãy nhân cơ hội này mà tập luyện chăm chỉ hơn.”

Các thành viên đã không còn đổ lỗi cho Grid nữa. Họ biết Grid đã chọn từ bỏ Huroi không phải vì cậu ta muốn vậy. Khi họ bình tĩnh ngẫm nghĩ thì họ thấy rằng quyết định của Grid là chính xác. Không, có lẽ nó còn tốt hơn. Vì nhờ quyết định của Grid mà phần còn lại của nhóm đã có thể thoát khỏi cơn khủng hoảng.

Cậu ấy đã tìm ra được bản chất của con boss và đưa ra một quyết định như vậy sao? Đó là lúc mà họ nhận thấy rằng Grid đã không chỉ phát triển về mặt tính cách, khả năng mà là còn cả về trí thông minh nữa. Tình hình hiện tại không đến mức tồi tệ nếu họ nghĩ về nó theo một cách tích cực.

Nhưng Regas vẫn còn run.

“Tất cả chúng ta chết thì vẫn cảm thấy tốt hơn là phải hy sinh ai đó.”

Regas vốn là một người biết cảm thông, coi trọng sự công chính hơn tất cả. Khi Grid vẫn còn chưa trưởng thành thì Regas là người duy nhất tôn trọng và tin tưởng Grid trong khi mọi người khác thì coi thường cậu. Do đó, Grid có thể hiểu được sự tức giận của Regas. Nhưng hiểu được không có nghĩa là cậu có thể chấp nhận nó.

“Nếu anh có thời gian để càu nhàu thì hãy tiêu diệt thêm quái vật. Bây giờ chúng ta cần phải dọn sạch bốn tòa nhà trong vòng 23 giờ.”

“…!”

Nhóm Grid đã mất trung bình 10 giờ để đột kích xong một tòa nhà. Như vậy là đã rất nhanh rồi. Vì trong hai ngày đầu tiên, họ đã phải mất ít nhất 12 giờ để đột kích xong một tòa nhà.

Có rất nhiều những con ma cà rồng mạnh mẽ trong mỗi tòa nhà. Và những tòa nhà có nhiều hơn hai con ma cà rồng Thuần Huyết là đặc biệt nguy hiểm. Đã có lúc Vantner phải sử dụng kỹ năng bất khả chiến bại của mình.

Vậy mà giờ Grid lại tuyên bố rằng chiến lược của họ là đột kích mỗi tòa nhà trong 6 giờ. Chưa kể là số người đã bị giảm mất đi một. Vậy nên họ có thể hiểu được rằng Grid chính là người tức giận nhất về sự hy sinh của Huroi.

“Này. Chúng ta sẽ bị xóa sổ nếu chúng ta vội vàng đó Grid. Nếu không may gặp một nhóm có hơn 3 con ma cà rồng Thuần Huyết, và thêm cả việc không được nghỉ ngơi nữa thì…”

Pon cũng thuyết phục.

“Vantner nói đúng. Chúng ta nên duy trì tốc độ trước đây của mình. Cậu biết rằng chúng ta sẽ có thể bị tổn thương nhiều hơn nếu chúng ta quá vội vàng mà? Grid, tôi hiểu cảm giác của cậu, nhưng đừng quá kích động.”

Tuy nhiên, suy nghĩ của Jishuka và Tuyệt Kiếm lại khác.

“Không, chúng ta phải làm như Grid nói. Elfin Stone sẽ quay lại tìm chúng ta vào ngày mai đấy.”

“Nếu lúc đó Grid không đạt cấp 300 thì tình huống lúc nãy sẽ xảy ra lần nữa.”

Vậy là mục tiêu đã được đặt ra.

“Mau lên và tốc độ hơn nữa. Chúng ta phải nhanh hơn.”

Grid bước vào tòa nhà mới và ngay lập tức nhắm lên trên trần nhà.

Rầmmmm!

Một âm thanh lớn vang lên khi trần nhà sụp đổ và bụi phủ kín xung quanh.

Bùm!

Rầm! Rầm!

Những đống gạch đá lăn khắp nơi.

Cạch!

Cạch! Cạch!

Những chiếc quan tài nằm dưới trần nhà bị sập trong hội trường đã đồng loạt mở ra. Hàng trăm con ma cà rồng đã thoát ra và nhìn chằm chằm xung quanh một cách giận dữ.

“Kẻ nào dám đánh thức chúng ta khỏi giấc ngủ!?”

“Những kẻ cặn bã của con người muốn chết!”

“Hừ, ta muốn giết các ngươi.”

Grid cầm và với vẻ mặt lạnh lùng.

‘Ta đang tức đây.’

Các thành viên trong nhóm của cậu đã ở đây để giúp cậu thực hiện nhiệm vụ. Vì vậy cậu đang run rẩy vì sự bất lực của mình.

“Ta…!”

Grid dẫn đường. Không dừng lại một lần. Ánh sáng đỏ của <Miếng Bịt Mắt Quái Nhân> lóe lên trong bóng tối.

“Ta! Ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!”

Phải, cậu sẽ trở nên đủ mạnh để không phải trải qua cảm giác bẩn thỉu đó lần thứ hai. Mạnh nhất! Grid cuối cùng đã có một mục tiêu để chơi trò chơi này. Điều cần thiết nhất cho cậu là gì? Đó là vô số kinh nghiệm chiến đấu, cấp độ và giác quan. Cũng như sức mạnh của các trang bị.

“Ồhhhhh!”

Grid lao vào giữa hàng trăm con ma cà rồng! Trong bóng tối, và <Giày Grid> trở nên mạnh mẽ hơn. Bây giờ cậu đã có thể chiến đấu tốt hơn khi đến thành phố ma cà rồng.

Cậu đã phải vật lộn với một số lượng lớn kẻ thù suốt ngày và đã càng thông thạo hơn. Nhưng cậu ấy vẫn cần phải giữ bình tĩnh mọi lúc.

“É É! Á! H-Hik! Cứu ta!”

“…”

Grid di chuyển như một kẻ điên giữa lũ ma cà rồng và nhanh chóng trở nên rách rưới. Các thành viên đã phải vất vả để dọn dẹp mớ hỗn độn của cậu.

Điểm hồi sinh tại Lâu Đài Reidan.

Chíu!

Huroi xuất hiện giữa một loạt tia sáng. Anh ta trông khá ổn khi tính đến rằng cơ thể của anh đã bị Elfin Stone xé nát một lúc trước.

“Hộc … hộc…”

Hơi thở Huroi gấp gáp. Cơ thể anh run rẩy như điên. Anh có một tâm lý mạnh mẽ thật nhưng anh chưa bao giờ trải nghiệm việc cơ thể của mình bị chém nát trước đây. Anh thở hắt ra và cố rũ bỏ cú sốc rồi mở cửa sổ trạng thái. Anh kiểm tra thanh kinh nghiệm của mình.

“Còn 10% ….”

Anh đã mất 29,3%. Một sự mất mát kinh nghiệm rất lớn với anh. Từ cấp 200 trở đi, kinh nghiệm mất đi sau khi chết sẽ tăng tỷ lệ thuận theo cấp độ.

‘May mắn thay, không có vật phẩm nào bị rơi.”

Đó là một sự an ủi. Độ bền của tất cả các vật phẩm của anh đã giảm ít nhất 100 điểm. Nếu Huroi là một người chơi bình thường không có Grid, anh ấy hẳn đã phải chi rất nhiều tiền cho việc sửa chữa rồi.

“Huroi?”

Lauel chạy đến bên Huroi. Cậu ấy đang là người bận rộn nhất trong bang hội. Trông Lauel rất mệt mỏi.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Cậu ta biết chỉ có hai cách để thoát khỏi một thành phố ma cà rồng. Đó là giết được con boss hoặc chết. Và chỉ có một lý do khi có mỗi một thành viên của nhóm trở về.

“… Anh, anh đã chết à?”

Huroi gật đầu với câu hỏi của Lauel.

“Boss quá mạnh.”

“Hãy kể cho tôi nghe.”

Không có lý do gì để che giấu nó cả. Huroi nói với Lauel tất cả các chi tiết về những gì đã xảy ra trong thành phố ma cà rồng. Nhưng phản ứng của Lauel về câu chuyện lại tươi sáng không ngờ.

“Grid đã sử dụng một phương pháp như vậy sao? Haha! Thật không thể tin được! Não của Grid hóa ra không chỉ là một vật trang trí!”

“…”

Lauel thực sự vui mừng về sự tăng trưởng của Grid. Nhưng cách nói như vậy là không phù hợp cho lắm, vì vậy Huroi đã phải lườm Lauel.

Tại Phòng họp trong lâu đài Reidan.

“Tổ đội đột kích của Grid tại thành phố thứ 13 sẽ kết thúc trong thất bại. Có thể giờ này ngày mai, nhóm Grid sẽ xuất hiện tại điểm hồi sinh.”

Lauel triệu tập các thành viên cũ của Hội Tzedakah và thông báo tin tức về tổ đội Grid cho họ. Các thành viên Chơi Đồ Mạnh lẩm bẩm sau khi nghe câu chuyện tuyệt vọng.

Toban nghiến răng, “Tôi đáng ra phải đi theo họ.”

Toban là một Kị Sĩ Thánh với sức mạnh thần thánh. Anh là khắc tinh của ma cà rồng. Nhưng anh ấy đã không tham gia vào cuộc đột kích này vì anh ấy phụ trách mỏ mithril vàng. Vì có rất ít người trong Chơi Đồ Mạnh có thể quản lý được công nhân, nên Toban là một nhân vật khó có thể thay thế.

Lauel đợi cho đến khi bầu không khí dịu lại và mở miệng lần nữa.

“Như các bạn đã biết, pavranium là không thể thiếu đối với Grid. Càng nhiều pavranium mà Grid thu được, anh ta sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Vì vậy, tôi sẽ gửi thêm hai người để hỗ trợ cho tổ đội của Grid.”

Reidan, Bairan và Đảo Cork. Ba lãnh thổ này cần phải được quản lý nên không thể hỗ trợ nhiều hơn được. Chỉ mới gửi hai người hỗ trợ đã là việc khó cho Lauel rồi. Với hai người vắng mặt này, Lauel sẽ phải giảm thời gian ngủ và việc quản lý lãnh thổ sẽ trở nên khó khăn hơn.

Toban tuyên bố, “Tôi sẽ đi.”

“Không. Không phải anh.”

“Ặc …! Hãy nghĩ lại đi! Tôi sẽ là người trợ giúp lớn nhất cho tổ đội Grid lúc này!”

“Tôi nhận thức được điều đó. Nhưng bây giờ số lượng thợ khai thác đã lên tới hơn 100 người, anh không thể rời đi được.”

“Vậy tôi thì sao?”

Đó là bán thú nhân Toon. Lauel lại lắc đầu.

“Anh cũng không được. Nếu anh rời khỏi bang hội trong khi lực lượng chính vắng mặt, sức tấn công của Bang hội sẽ giảm xuống mức nguy hiểm.”

“Vậy thì cậu sẽ gửi ai?”

“Hrmm.”

Lauel quan sát các thành viên còn lại của Chơi Đồ Mạnh. Tính cả Huroi thì tổng cộng chỉ có ba người. Ai mới là một trợ giúp lớn cho Grid mà không ảnh hưởng quá nhiều đến việc quản lý lãnh thổ đây?

Lauel vất vả suy nghĩ trước khi chỉ ra một người.

“Ibellin.”

“Được!”

Bậc thầy Hỏa Kiếm Ibellin! Cậu ta vui mừng khi được gọi. Trong những ngày qua, cậu chỉ được săn lùng những con quái vật gần khu mỏ.

“Người thứ hai … Haiz.” Lauel thở dài suy nghĩ. “Cho dù tôi nghĩ như thế nào đi nữa thì vẫn không có ai vô dụng như Ibellin cả.”

“Cậu là thằng khốn.”

Lauel và Ibellin vẫn là đối thủ của nhau từ thời còn là 10 Siêu Tân Binh.

Trong khi hai người đó đang cự cãi nhau thì có ai đó đã gõ cửa phòng họp.

“Mời vào.”

Lauel nói và một người lính mở cửa.

“Có một vị khách đến thăm.”

“Khách?”

Khách nào sẽ đến bang hội vậy nhỉ?

“Ặc.”

“T-thật là kinh ngạc…”

Các thành viên Chơi Đồ Mạnh rất ngạc nhiên. Đó là bởi vì họ vừa biết được danh tính của vị khách.

“Rất vui được gặp các anh.”

Ngay cả giọng nói cũng rất thánh thót nữa. Da trắng và tóc đen. Một dáng người thon gọn và ấn tượng mà lại đầy vẻ quyến rũ. Đó là Yura chứ không ai khác.

Lauel cười rạng rỡ.

“Hộc … Chết tiệt, mình sắp chết rồi.”

Vantner mình đẫm máu vừa chửi rủa vừa la hét. Tình hình là rất tuyệt vọng. Có hơn 100 con ma cà rồng đang bao vây xung quanh tổ đội hiện tại của Grid, và cũng có thêm cả ba con ma cà rồng Thuần Huyết.

Trong khi đó, 8 người còn lại của nhóm Grid trông như rẻ rách vậy. Máu và mana của họ đã chạm đáy và thậm chí Thể Lực của họ cũng đã thấp đến nỗi khó có thể giơ một ngón tay. Đây là hậu quả của việc săn bắn mà không nghỉ ngơi.

“Thật quá sức.”

“Tôi muốn đấm vào mặt tên khốn Elfin Stone đó. Nhưng thật tệ khi tôi sẽ phải chết trước đó.”

Đội nhóm đang nghĩ đến những điều tồi tệ nhất. Ngay cả Jishuka vốn luôn khuyến khích nhóm cũng đang im lặng. Grid nhìn chằm chằm vào những di chuyển của bộ ngực Jishuka theo từng hơi thở khó khăn của cô khi hít thở và cậu siết chặt nắm tay của mình lên thanh.

Rắc!

Cậu vắt kiệt sức lực và nhắm vào hộp sọ của một con ma cà rồng. Sự chú ý của chúng đã chuyển sang cậu và chúng đồng loạt nhìn chằm chằm vào Grid.

“Điên à!”

“Ê! Trưởng nhóm sao có thể chết trước chứ? Chúng tôi nên là người chết đầu tiên mới phải!”

Các thành viên sợ hãi di chuyển về phía Grid.

“Hộc…Hộc…”

Grid không nói bất cứ điều gì. Cậu tiếp tục thở hổn hển khi vung thanh kiếm của mình về phía lũ ma cà rồng. Điều an ủi duy nhất là <Thương Lifael> đã không bị ảnh hưởng bởi sự mệt mỏi và vẫn bay lơ lửng bên cạnh cậu. Grid chắc hắn đã chết sớm hơn nếu như không có <Thương Lifael>.

“Haiz, nỗ lực cuối cùng.”

Vantner bị Grid kích động và chộp lấy khiên của anh ta. Anh ta đã sử dụng kỹ năng bất khả chiến bại của mình rồi và giờ không còn có thể sử dụng các kỹ năng phòng thủ cơ bản nữa. Máu thì sao? Anh ta uống chúng mỗi khi thời gian tái sử dụng kết thúc. Cả các thành viên khác cũng vậy.

“Chết đi!”

Lũ ma cà rồng tung ra một cuộc tấn công dữ dội. Ba con ma cà rồng Thuần Huyết đứng ở trung tâm của chúng. Vantner muốn chặn đòn tấn công của chúng bằng khiên nhưng anh đã bị đè xuống. Các thành viên khác cũng đã giết được hai hoặc ba con ma cà rồng trước khi đạt đến giới hạn của mình. Họ đành chịu đựng các đòn tấn công và máu của họ nhanh chóng chìm xuống đáy.

“Jishuka!”

Những kẻ thù xâm nhập qua chiến tuyến vừa sụp đổ và nhắm vào Jishuka. Zednos vắt kiệt chút mana cuối cùng của mình nhưng cơn gió của anh không giúp được gì cho Jishuka cả.

Đây là kết thúc.

“Hà… Hà…”

Các thành viên chỉ có thể chờ đợi cái chết.

Rồi khi lũ ma cà rồng sắp lấy đi chỗ máu cuối cùng của họ.

Chaaeng!

Có một cột ánh sáng lộng lẫy xuất hiện. Đó là tín hiệu cho thấy ai đó đã lên cấp. Ai đó tất nhiên là …

“Các ngươi chờ lâu rồi phải không.”

Đó là Grid.

[Xin chúc mừng!]

[Bạn đã đạt cấp 300 và nhận được sự thức tỉnh chỉ số lần 3!]

[Với mỗi điểm Sức Mạnh, máu sẽ tăng thêm 7 và sát thương sẽ tăng thêm 0,6.]

[Với mỗi điểm Thể Lực, máu sẽ tăng thêm 25 và phòng thủ sẽ tăng thêm 0,9.]

[Với mỗi điểm Trí Tuệ …]

[Nhận được một trong những mảnh ghép ẩn của <Khả Năng Bị Phong Ấn> của Hậu Duệ Pagma.]

[Nhận được Kỹ năng <Ghép Trang Bị>.]

Chương 296.