[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 530: Nhiệm vụ chiến thắng cuộc thi thợ rèn

“Chiến thắng cuộc thi sẽ nhận được phần thưởng gì?”

“Nếu chiến thắng, chúng ta sẽ có thể được độc quyền cung cấp các trang bị chiến đấu cho Lãnh Chúa trong một năm. Chúng ta cũng sẽ được giới thiệu cho khách du lịch và kết quả là sẽ thu được một khoản doanh thu khổng lồ ”.

Pangea lớn gấp đôi thành phố lớn thứ hai trong Vương Quốc Vĩnh Hằng là Reidan. Nhưng không giống như Reidan, nó luôn đầy ắp người và có dân số rất đông. Lò rèn chiến thắng cuộc thi này thực sự sẽ có thể tích lũy được một lượng lớn của cải. Họ sẽ được tôn vinh là những thợ rèn giỏi nhất của Pangea, vì vậy chiến thắng trong cuộc thi thợ rèn là ước mơ của tất cả các thợ rèn ở Pangea. Nhưng đó không phải là mục đích duy nhất của White.

“Và … Chúng ta sẽ có đủ điều kiện để vào được Hầm Ngục trong lâu đài của Lãnh Chúa.”

“Hầm Ngục trong lâu đài của Lãnh Chúa?”

Trên thực tế, có nhiều lâu đài có các hầm ngục bên trong. Lãnh thổ của Chris là một ví dụ. Chris đã nổi tiếng vì có một con boss ma cà rồng xuất hiện trong hầm ngục dưới lòng đất của lâu đài anh ta và giúp anh ta tích lũy <Thuốc Tiên>. Và đúng vậy, các lãnh thổ của Grid không có hầm ngục riêng.

“Mình nghe nói rằng hầm ngục của lâu đài cũng là một nơi tốt để thu thập các vật phẩm quý hiếm nữa…”

Kế hoạch củng cố Chơi Đồ mạnh của Lauel cũng bao gồm việc chiếm đóng tất cả các lâu đài như vậy trên Lục địa phía Tây và độc chiếm cả các hầm ngục trong đó.

“Nó không khả thi cho lắm.”

Đôi mắt của Grid thoát khỏi sự tham lam của mình và chúng trở nên sắc bén ngay lập tức.

“Có gì trong hầm ngục của Pangea?”

“Kim Giáp …”

“Kim Giáp?”

“Chúng là kẻ thù đã sát hại cha tôi, chúng là lũ quái vật có thể tạo ra các “Sợi Chỉ Bạc ’mà tất cả thợ rèn đều mơ ước.”

‘Chỉ làm bằng bạc?’

Chỉ Bạc nghe thật bình thường. Nhưng nếu đó chỉ là những sợi chỉ bạc đơn giản thì những người thợ rèn ở Pangea sẽ không mong muốn lấy được chúng làm gì.

“Nó khác các sợi chỉ bạc bình thường à?”

“Đó là các sợi bạc thu được từ bộ giáp bạc được mặc bởi những chiếc kim mặc những chiếc áo giáp làm từ máu thối tan chảy của chúng. Sợi Bạc đã được làm cứng bằng quá trình như vậy và lặp đi lặp lại trong nhiều năm. Nó được cho là không bao giờ bị đứt và có những tác dụng bí ẩn.”

“Cha của ông bị giết bởi bọn Kim Giáp à …”

“Đúng như cậu đã nghĩ. Cha tôi đã thắng cuộc thi vài năm trước và bước vào hầm ngục để lấy các sợi Chỉ Bạc và đã bị giết bởi một con Kim Giáp.”

Cha của White đã gặp rắc rối khi ông bước vào hầm ngục cùng với quân của Lãnh Chúa – những người thường xuyên vào ngục tối. White sợ rằng ông ấy cũng sẽ bước vào con đường giống như cha mình, nhưng ông cảm thấy tức giận và tham lam hơn là sợ hãi.

“Tôi chắc chắn sẽ tái taojd dược Chu Tước Cung, giành chiến thắng trong cuộc thi, vào được hầm ngục và giành được tài nguyên từ Lãnh Chúa. Tôi sẽ quét sạch những chiếc kim mặc giáp ấy và dùng Chỉ Bạc để biến lò rèn Búa Trắng trở thành lò rèn tốt nhất. Đó là giấc mơ của cha tôi. “

“… Hrmm.”

Đôi mắt của Grid đã lại thay đổi khi cậu nhìn White. Có sự ấm áp đã hiện ra trong mắt cậu. Dựa trên tư tưởng nhân đạo của Hậu Duệ Pagma thì kỹ năng <Thiện Cảm Thợ Rèn> đã có tác dụng.

‘Một người thợ rèn mang trong mình ước mơ trông thật tuyệt.’

Tại thời điểm đó.

Ting Ting~

[Một nhiệm vụ đã được tạo ra.]

[Chiến Thắng Cuộc Thi Thợ Rèn!]

Độ khó: SSS
Bạn là người kế thừa các kỹ thuật và ý chí của Pagma! Bạn mang trong mình tư tưởng nhân đạo của Pagma là sử dụng ‘nghề rèn để mang lại lợi ích cho người khác.’

Bạn rất ấn tượng với White vì thấy ông ta đang cố gắng biến lò rèn Búa Trắng trở thành lò rèn tốt nhất ở Pangea vì cha mình.

Hãy giúp White giành chiến thắng trong cuộc thi thợ rèn!

Thời điểm mà lò rèn Búa Trắng được trao vương miện là lò rèn tốt nhất ở Pangea cũng là lúc bạn có được một đồng minh tuyệt đối ở Pangea.
Điều Kiện Hoàn Thành:

Tái tạo được Chu Tước Cung có xếp hạng Cực Phẩm hoặc cao hơn.

Phần Thưởng:

– Điểm thân thiện với White đạt tối đa.

– Điểm thân thiện với Lãnh Chúa sẽ tăng 30 ~ 80 điểm. Các phần thưởng khác nhau sẽ nhận được tùy thuộc vào điểm thân thiện của bạn với Lãnh Chúa.

– Quyền vào hầm ngục của lâu đài Pangea.

– Cấp độ của bạn sẽ tăng lên 1.

Thất Bại:

Điểm thân thiện với White sẽ giảm. Danh tiếng của bạn ở Pangea sẽ giảm xuống.

“Tốt.”

Mong muốn tham gia cuộc thi của Grid ngày càng lớn hơn. Cậu giờ đã có lý do và thậm chí sẽ nhận được cả phần thưởng nữa. Vì vậy không có lý do gì để Grid từ chối cả.

[Bạn có muốn nhận nhiệm vụ không?]

Chỉ có hai tùy chọn trong cửa sổ thông báo. CÓ hoặc KHÔNG. Và Grid đã chọn CÓ mà không do dự.

“Được rồi, Grid.”

White đã lên tiếng sau khi nhiệm vụ được chấp nhận.

“Thực ra, tôi không tự tin về việc xử lý gỗ lân tinh trắng một cách hoàn hảo. Tôi có thể làm ra lửa mạnh hơn trước nhờ có nó, nhưng tôi không thể hoàn toàn kiểm soát nó được. Nhưng cậu là một tiều phu huyền thoại phải không? Cậu chuyên về xử lý củi đúng không? À thì… Tôi đang hỏi mặc dù tôi thấy rất xấu hổ. Cậu hãy tham gia cuộc thi này với tư cách là thành viên của lò rèn của tôi nhé? “

“…”

Một thợ rèn huyền thoại bị nhầm thành một tiều phu ư? Grid lúng túng vì nhiệm vụ đã phát triển khác với những gì cậu mong đợi, nhưng cậu đã gật đầu.

“Tôi hiểu. Tôi sẽ giúp ông.”

“Ồ …! Ồ! Cảm ơn cậu! Tôi rất trân trọng điều này!”

Tất nhiên, người thợ rèn huyền thoại cũng giỏi cả sử dụng ống thổi nữa chứ. Vậy nên không khó để Grid xử lý ngọn lửa chút nào.

“Mình chỉ cần tham gia cuộc thi là được, không quan trọng là bằng cách nào.”

Khi cuộc thi bắt đầu.

‘Tôi sẽ dẫn trước.’
Han Seokbong. Ông ta là hậu duệ của một gia đình quý tộc đã sa sút và có một tuổi thơ nghèo khó. Nhưng nhờ có người mẹ khôn ngoan mà ông ta đã có thể trở thành một công chức và thăng tiến trong sự nghiệp. Han Seokbong sau đó đã được chỉ định để phò ta vua của Vương Quốc Cho. Người ta nói rằng các chính sách do Han Seokbong đưa ra đã làm cho Vương Quốc Cho trở nên hùng mạnh.

Ông ấy là thiên tài đã được phong làm Lãnh Chúa của Pangea ở tuổi 50. Ông là một người anh hùng đã nâng cao được hình ảnh cho dòng họ của mình, là một hình mẫu cho người dân và là một bảo vật quốc gia. Tuy nhiên, ông đã gặp những khó khăn trong những năm gần đây. Đó là vì <Chu Tước Cung> – kho báu của Pangea đã bị mất.

“Hừm, cuối cùng thì các yangban của của Vương Quốc Hwan cũng đã hành động!”

Bốn bảo vật chứa đựng sức mạnh của các vị thần.

<Thanh Long Kiếm> ở Vương Quốc Kaya phía Đông. ở Vương Quốc Pa phía Tây. <Chu Tước Cung> ở Vương Quốc Cho phía Nam. <Huyền Vũ Ngọc> ở Vương Quốc Xing phía Bắc.

Vương Quốc Hwan đã trao bốn bảo vật này cho 4 Vương Quốc và ra lệnh bảo vệ chúng thật tốt. Nhưng giờ Vương Quốc Cho đã bị mất <Chu Tước Cung>. Và cũng là khi Han Seokbong là Lãnh Chúa của Pangea.

‘Yangban đã nói rằng họ sẽ cho chúng ta nửa năm …’

Nếu ông ấy không thể lấy lại <Chu Tước Cung> trong nửa năm thì sự an toàn của Han Seokbong sẽ không phải là vấn đề duy nhất nữa. Bởi vì Vương Quốc Cho đang có nhiều giao dịch với Vương Quốc Hwan, vì vậy có khả năng Vương Quốc Hwan sẽ đặt ra những cấm vận nghiêm trọng trong một vài năm. Đó sẽ là một tình huống mà địa vị của Vương Quốc sẽ giảm mạnh và trở nên tê liệt.

“Haiz!”

Han Seokbong cảm thấy phẫn uất. Ba năm trước, một linh mục đạo giáo xấu xa không rõ danh tính đã xâm lược Pangea và lấy trộm <Chu Tước Cung>. Tại sao Vương Quốc Cho phải bị dồn vào một góc như vậy? “Nếu Vương Quốc Cho bị suy yếu thì Vương Quốc phía Bắc là Xing sẽ thu được lợi nhuận lớn nhất … Tuy nhiên, không chắc Xing đã gây ra sự việc này vì họ cũng biết tầm quan trọng của bốn báu vật thần thánh.”

Có thể kẻ thù là người ở bên trong. Chỉ có một số bên sẽ được hưởng lợi nếu quyền lực của Vua Cho suy yếu.

‘Đó là Seok Hyungong.’

Em trai của nhà vua.

“Nhưng ông ta không quyết đoán và phe phái hỗ trợ ông ta cũng yếu.”

Trong trường hợp xấu nhất…

“Có thể ai đó đã biết được ý nghĩa của cây Chu Tước Cung và thèm muốn nó …”

Nếu là như vậy thì kẻ đó có thể cũng đang đuổi theo <Thanh Long Kiếm>, và <Huyết Vũ Ngọc> nữa. Nó sẽ là rất nguy hiểm. Toàn bộ lục địa sẽ có thể rơi vào hỗn loạn.

“Nhưng đây không phải là vấn đề mình nên lo lắng bây giờ.”

Nếu tình hình trở nên nghiêm trọng thì người của Vương Quốc Hwan sẽ đến để giải quyết. Có lẽ lúc này.

‘Ta chỉ cần tập trung lấy lại Chu Tước Cung là được.’

Nhưng ông cũng không biết <Chu Tước Cung> ở đâu. Do lũ quái vật xuất hiện ở phía Bắc đã khiến cho việc giao tiếp với bên ngoài bị hạn chế. Vậy nên việc tạo ra một bảo vật mới thay thế cho <Chu Tước Cung> sẽ là thực tế hơn, vì vậy Han Seokbong đã đặt hy vọng vào những người thợ rèn của Pangea.

“Làm ơn … Ta hy vọng các ngươi sẽ tái tạo được Chu Tước Cung trong năm nay.”

Ông nhìn vào tấm bia bằng ngọc trắng. Đó là nơi mà <Chu Tước Cung> đã từng ở. Và giọng nói của một người phụ nữ lớn tuổi lọt vào tai ông.

“Khuôn mặt của con đã ngày càng trở nên lo lắng hơn ngày qua ngày. Nếu con cứ cảm thấy lo lắng vô nghĩa như vậy thì sẽ chẳng rất có hại sao? “

“Mẹ!”

Han Seokbong đã nhận ra chủ nhân của giọng nói và đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Ông thấy lo lắng cho mẹ mình vì bã đã 80 tuổi rồi. Bà ấy không nên xuống tận đây mới phải.

“Đầu gối của mẹ sẽ bị đau nếu mẹ cứ lên xuống cầu thang nữa”.

Han Seokbong chạy đến chỗ mẹ ông và đỡ bà dậy rồi bà đưa cho ông một cây bút lông.

“Mẹ của con vẫn khỏe, vì vậy đừng lo lắng nữa. Đừng quên rằng con phải luôn bình tĩnh. Hãy rèn luyện trí óc và cơ thể của con. haizz.”

Mẹ của Han Seokbong thổi tắt những ngọn nến đặt xung quanh tấm bia bằng ngọc bích trắng. Rồi bà ngồi xuống căn phòng tối om.

“Đợi một chút, ta sẽ cắt một ít bánh gạo cho con, con hãy bình tĩnh lại đi.”

“Vâng…! Con hiểu, Mẹ! ”

Mẹ ông đã luôn ở bên ông từ khi ông còn nhỏ. Bà ấy luôn xuất hiện bất cứ khi nào ông cảm thấy bối rối và lo lắng.

“Một khi ta bắt đầu viết mọi thứ ra, đầu ta luôn tỉnh táo và tâm trí ta sẽ bình tĩnh lại.”

Han Seokbong cười sảng khoái và bắt đầu viết thư pháp. Viết trong bóng tối là một cách luyện tập mới. Vậy nên chữ xấu là lẽ tự nhiên.

“Ay!”

Mẹ của Han Seokbong đã bị đứt tay khi đang thái bánh gạo. Đó là một điều đã thường xuyên xảy ra và nó chỉ là một vết đứt nhỏ thôi.

Một giờ trước cuộc thi. Có một vị khách đã đến gặp những người thợ rèn Búa Trắng trong khi họ đang thu thập các vật liệu để sử dụng trong cuộc thi này.

“Ôi! Ai đây? Không phải là ông White đen từ lò rèn Búa Trắng sao?”

Đó là chủ nhân của lò rèn Lửa Xanh, tên là Enoch.

“Lò rèn Búa Trắng đã bị thất sủng trong ba năm qua và nó sẽ không thể giành chiến thắng trở lại trong năm nay đâu. Ông đang cố tận hưởng chút niềm vui cuối cùng của mình phải không? ”

Enoch là một người có vẻ ngoài tốt bụng và thoải mái. Nhưng giọng điệu và lời nói của ông ta thật khó chịu.

“Cha của ông sẽ rất buồn đấy. Lò rèn Búa Trắng sẽ sớm bị phá hủy vì một thợ rèn được phong làm người kế vị mà lại không thể xử lý được lửa.”

“…”

Enoch nhắc về người cha đã chết của White. White thấy rất tức giận. Nhưng ông đã cố gắng nhẫn nhịn và không thể hiện ra. Vì thực ra, những lời của Enoch không sai. Nếu bây giờ ông ấy trở nên tức giận, điều đó chẳng sẽ làm cho Enoch cười nhiều hơn sao?

“Mình cảm thấy có lỗi với cha mình.”

White đã bị coi là một đứa con hư.

Rắc!

Máu chảy ra khi White nắm tay thật chặt.

“Một người thợ rèn nên trân trọng đôi tay của mình chứ.”

Grid bước tới từ nơi cậu đứng quan sát tình hình nãy giờ. Cậu lấy ra một chiếc băng mà cậu thường sử dụng khi còn sơ cấp và đưa nó cho White, rồi cậu nói với Enoch.

“Ông có giỏi xử lý lửa không?”

Enoch nghĩ điều đó thật nực cười.

“Cái gì cơ? Tôi đã bao giờ gặp cậu trước đây chưa nhỉ? Một tân thủ như cậu dám làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa người lớn ư? Cậu không biết lễ nghĩa gì à? ”

“Người lớn nào? Chỉ có 10 năm chênh lệch giữa chúng ta mà thôi. “

“Ha ha, trình độ của lò rèn Búa Trắng thực sự rất thấp. Tôi không thích kiểu thô lỗ này. Chậc chậc chậc chậc. Tất cả những người tài năng đang tập trung trong lò rèn của tôi rồi. Chà, đội tôi chiến thắng năm nay là hiển nhiên rồi. Hãy ăn mừng trước nào. Pu ha ha.”

“Thật là một tên hề.”

Đi đến nơi chuẩn bị của đội khác chỉ để tranh luận ư? Đúng là một tên xã hội đen hoàn chỉnh. Grid không thích kiểu người như này.

“Tôi sẽ phải đánh bại ông trước.”

Một người tiều phu lại đưa ra một nhận xét vô lý về việc đánh bại chủ nhân của lò rèn Lửa Xanh. Nhưng White đã không nghe thấy. Vì ông đang cố nuốt cơn giận vào trong.