[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 633: Chiêu Mộ Idan

[Giải Cứu Cha Con Han Seokbong]

★ Nhiệm vụ ẩn ★
Han Seokbong luôn trung thành với Vương quốc Cho, nhưng ông lại bị gán tội danh là kẻ phản bội.

Đó là bởi vì ông ấy đã từ chối tiết lộ nơi ở của bạn cho nhà vua.

Hãy giải cứu cha con Han Seokbong vì họ đã chọn trung thành với bạn hơn là đất nước của mình.
Điều Kiện: Gặp vua Cho hoặc giải cứu cha con Han Seokbong bằng vũ lực.

Phần Thưởng: Không xác định.

Thất Bại: Cha Con Han Seokbong chết.

Nhiệm vụ ẩn. Đúng như cái tên nhiệm vụ ẩn của mình, nó hoàn toàn không dễ dàng gì. Để nhận được nhiệm vụ ẩn, người chơi cần đáp ứng được nhiều yêu cầu đa dạng hơn so với nhiệm vụ thường.

Grid đã tham gia cuộc thi rèn dựa trên mối quan hệ của mình với chủ lò rèn White và cậu thành công trong việc chế tạo [Chu Tước Cung], được phép bước vào hầm ngục của lâu đài, giết được Arube và cứu Pangea khỏi một cuộc khủng hoảng… Nếu không có sự lựa chọn và hành động của Grid thì nhiệm vụ ẩn hiện tại chắc đã không xuất hiện.

“Phần thưởng cho các nhiệm vụ ẩn thường cao.”

Thật tốt khi được nhận một nhiệm vụ ẩn. Đáng ra cậu ấy nên chạy như điên với niềm vui mới phải. Nhưng trái tim của Grid lại đang cảm thấy rất nặng nề. Cậu đang cảm thấy có lỗi vì Han Seokbong và Sua đang gặp nguy hiểm.

“Họ sẽ chết nếu mình không thể cứu họ.”

Đó là một nhiệm vụ với mạng sống của những người khác treo trên bờ vực. Nó đã tạo thêm áp lực nặng nề cho cậu ấy.

‘Đặc biệt là Sua biến thái … Ơ?’

Grid đang suy nghĩ một lúc rồi chợt nhận ra một điều và đỏ mặt. Đó là cậu nhận ra mình đang ôm Yang Fei trong tay.

“Gờ-Grid …

Yang Fei như một con sóc đang vùi mặt vào ngực Grid. Cô nhỏ nhắn, mềm mại và dễ thương. Grid đỏ bừng mặt và vội vàng kéo mình ra khỏi người cô.

‘Không thể tin được.’

Từ khi nào cậu ấy có thể động chạm da thịt với phụ nữ một cách tự nhiên như vậy?

‘Thật-Thật tuyệt vời …’

Chẳng lẽ phẩm chất playboy tiềm ẩn của cậu ấy đã đột nhiên nở rộ ư?

“Nếu cứ duy trì cái đà này thì mình sẽ có thể thoát khỏi tình trạng độc thân trong thực tế đấy nhỉ?”

Grid đầy mong đợi.

“Nhưng giờ không phải là lúc để nghĩ về những điều này.”

Việc đang rất khẩn cấp. Và cũng thật trùng hợp, Grid không có nhiều thời gian để ở Lục địa phía Đông này.

“Mình cần giải cứu cha con Han Seokbong càng sớm càng tốt và biến họ thành đồng minh của mình.”

Grid đưa ra quyết định và đi đến nhà hàng của Idan cùng với Yang Fei.
“Hả? Cậu muốn tôi trở thành đầu bếp độc quyền của cậu à? ”

Một nhà hàng không có một mống khách nào cho dù đang là giờ ăn trưa. Idan không tin vào đôi tai của mình và hỏi lại. Grid đã biến mất trước đó và đột nhiên xuất hiện trở lại với yêu cầu Idan trở thành đầu bếp của riêng mình.

“Ờmmm… Cậu là người tìm thấy chảo rán của tôi và là một trong số ít những người sành ăn thích thú món ăn của tôi. Tôi cảm thấy rất quý mến cậu. Nhưng tôi không thể là đầu bếp độc quyền của cậuđược.”

“Tại sao?”

“Tại sao tôi phải làm thế? Tôi không biết danh tính thực sự của cậu. Làm sao mà tôi có thể trở thành đầu bếp riêng của cậu khi tôi thậm chí không biết cậuđến từ nước nào? Sao tôi tin được?”

“Thế có nghĩa là ông sẽ trở thành đầu bếp riêng của tôi nếu tôi tự giới thiệu mình?”

“Không, không phải chỉ có vậy thôi. Tôi có niềm tự hào và mục tiêu của riêng mình với tư cách là một đầu bếp nữa. Lý do tôi kinh doanh một nhà hàng là vì tôi muốn giới thiệu những món ăn của mình tới nhiều người hơn. Tôi muốn thấy hàng trăm, hàng nghìn thực khách thưởng thức các món ăn của tôi mỗi ngày. Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể nấu ăn cho riêng một người được. “

“Hàng trăm, hàng nghìn thực khách mỗi ngày trong khi thực tế ông chỉ đón được hai lượt khách thôi ư? Thậm chí, hai người đó chỉ là khách du lịch và họ còn đã yêu cầu hoàn lại tiền nữa… ”

Yang Fei phản đối nhưng Idan phớt lờ cô.

“Ờ ờ, à, dù sao thì tôi cũng không thể là đầu bếp của cậu được.”

Sau khi Idan từ chối.

“Ta hiểu rồi. Thế thì ông có muốn trở thành đầu bếp trong vương quốc của ta thay vì đầu bếp riêng của ta không? “

Giọng của Grid đã đột ngột thay đổi.

“Hả?”

Một đầu bếp trong một vương quốc ư? Nó còn là “vương quốc của ta” nữa?

“Cái gì cơ… Hả? Hả?”

Idan bối rối và trở nên ngạc nhiên. Yang Fei cũng ngạc nhiên. Đó là vì Grid đã lấy ra một chiếc vương miện bằng bạc.

“Cậu-cậu?”

Tác phong của Grid đã thay đổi. Diện mạo, giọng điệu và dáng vẻ cũng hoàn toàn khác. Idan và Yang Fei cảm thấy không thoải mái và chần chừ.

Grid đang thực sự đối mặt với hai người.

“Ta là Vua Chơi Đồ Mạnh Grid – một người thống trị ở Lục địa phía Tây. Hỡi đầu bếp giỏi nhất ở Lục địa phía Đông Idan, ta muốn ông nuôi hàng vạn binh lính của ta. Ông sẽ đồng ý với mong muốn của ta chứ? ”

“Vâng!”

Idan đã lập tức đưa ra lựa chọn của mình vào thời điểm Grid gọi ông ta là đầu bếp giỏi nhất ở Lục địa phía Đông. Idan đã vui mừng đến mức bắt đầu thu dọn đồ đạc ngay lập tức. Đó là một số quần áo và chảo rán của ông ấy.

“Hãy đến Lục địa phía Tây nào!”

Idan hét lên ngay khi Grid nói xong. Nhưng Yang Fei lại không giống như Idan trong khi ông ta đang rất hào hứng vì tài nghệ nấu ăn của mình được thừa nhận, Yang Fei lại đang im lặng. Cô đang buồn vì nhận ra người đàn ông trước mặt mình đã vượt quá tầm với của mình.

“Anh ấy ở một thế giới hoàn toàn khác.”

Đó là người mà cô ấy không thể ở bên ngay từ đầu. Và giờ họ sẽ chia tay. Yang Fei gục đầu xuống. Đó là một sự cố gắng để kìm nén nước mắt của cô lại.

Đúng lúc đó.

“Ngẩng đầu lên nào.”

Bàn tay lớn của Grid chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Yang Fei. Yang Fei rung động khi được chạm vào và cô đã có thể mỉm cười dịu dàng với Grid.

“Ta cũng muốn có Yang Fei ở bên cạnh. Cô có gia đình phải lo lắng đúng không? Cô cũng sẽ đến vương quốc của ta nếu ta chu cấp cho gia đình cô chứ? ”

“Hức-Hức. Tôi rất vui …”

Idan là một đầu bếp với thức ăn có một xác suất nhất định để tăng chỉ số. Còn Yang Fei thì rất xuất sắc trong các công việc, chịu trách nhiệm và nhận biết người khác.

Sau này, binh lính Chơi Đồ Mạnh sẽ bị ngộ độc thực phẩm … À không phải, là bậc thầy độc dược Idan sẽ dần dần lấp đầy dạ dày trống rỗng của những người lính Chơi Đồ Mạnh… À vẫn không phải, mà là ‘Hầu Gái Ác Quỷ Yang Fei’ – bậc thầy bí ẩn đã được sinh ra vào ngày hôm nay.
Mê cung Yakumo.

Độ khó của hầm ngục này là tồi tệ nhất vì không thể lập tổ đội để đột kích được. Cấu trúc của mê cung và khả năng của con boss sẽ thay đổi mỗi khi một người bước vào. Tỷ lệ đột kích thành công mê cung này là 11,6% đối với các Nghề Thăng Tiến Bậc Ba. Nó có nghĩa là 9/10 người thử thách sẽ phải thất bại.

Tuy nhiên.

[Bạn đã đột kích thành công Mê cung của Yakumo!]

[Thời gian vượt qua mê cung của bạn là 39 giờ, 32 phút và 27 giây!]

[Kỷ lục đã được cập nhật! Bạn đã nhận được Nhẫn Yakumo (6)!]

“Vẫn không phải là chiếc nhẫn thứ tư.”

Kiếm Thánh Kraugel. Anh ấy chưa đạt đến cấp độ 300 nhưng anh ấy đã lập một kỷ lục mới trong Mê Cung Yakumo. Điều đáng ngạc nhiên là anh ấy đã có được chiếc nhẫn thứ 5 của Yakumo. Mỗi khi kỷ lục mới được thiết lập thì người chơi sẽ được thưởng một chiếc Nhẫn Yakumo. Có tổng cộng 8 loại khác nhau và các tính năng mỗi loại cũng khác nhau nữa.

‘Theo thông tin thu được thì mình cần tính năng của chiếc thứ tư nhất. Mình phải thử thách lần nữa vậy. ‘

“Kraugel.”

Có ai đó đã gọi Kraugel khi anh ấy chuẩn bị vào mê cung một lần nữa. Đó là Hao. Kraugel cười.

“Tôi xin lỗi, nhưng tôi đã quyết định rồi. Dù cậu có phản đối thế nào đi nữa thì cuối cùng tôi cũng vẫn sẽ chuyển đến Mỹ thôi.”

Chính phủ Hoa Kỳ đã đưa ra một tầm nhìn về tương lai mới cho sức khỏe và hạnh phúc của mẹ anh ấy. Nó khác với các quốc gia khác, những quốc gia đó chỉ đơn giản thảo luận về tiền và danh tiếng mà thôi. Thái độ này của Mỹ đã thu phục được trái tim của Kraugel.

“Tôi không thể đáp ứng nguyện vọng chuyển đến Hàn Quốc hoặc Trung Quốc của cậu đâu.”

Hao gật đầu với ý kiến ​​kiên định của Kraugel. “Tôi sẽ không tranh cãi nữa. Tôi sẽ tôn trọng và cổ vũ cho sự lựa chọn của anh. Tôi đến để nói điều khác.”

“…?”

Kraugel biết bản chất của Hao. Anh ta không có bản tính dễ uốn nắn. Thái độ của anh ta sao đã thay đổi chỉ sau một đêm vậy? Kraugel thấy khó hiểu

Hao giải thích cho anh ta. “Tôi đã đến Hàn Quốc để gặp Grid.”

“Grid à?”

“Đúng vậy, tôi muốn yêu cầu cậu ấy ngăn anh chuyển đến Hoa Kỳ. Nhưng rồi cậu ấy đã từ chối. Cậu ấy nói rằng tôi không nên phản đối một lựa chọn sẽ giúp anh hạnh phúc.”

“…”

“Thành thật mà nói thì tôi không thể hiểu được. Tôi tin rằng anh sẽ hạnh phúc hơn khi chuyển đến Hàn Quốc hoặc Trung Quốc. Nhưng sau đó, Grid đã đưa tôi đến một nhà hàng Trung Quốc.”

“…Nhà hàng Trung Quốc?”

“Đúng vậy, nghe có buồn cười không hả? Tôi thực sự không hài lòng khi phải đi ăn đồ ăn Trung Quốc ở Hàn Quốc. Nhưng tôi đã hiểu ra ngay lập tức khi ăn món jjampong ở đấy.” Một nụ cười ấm áp trên khuôn mặt Hao khi anh hồi tưởng lại. “Nét hấp dẫn của ẩm thực Trung Quốc được tái hiện ở một nước khác … Đó là một điều tuyệt vời.”

“…?”

“Tôi nghĩ. Các món ăn jajangmyeon và jjampong cũng rất ngon khi ở Hàn Quốc. Và …”

“…??”

“Đúng vậy, giống như đồ ăn, mọi người không cần phải ràng buộc với quốc tịch làm gì. Chúng ta nên theo đuổi hạnh phúc ở một nơi mà chúng ta có thể được công nhận và yêu mến.”

“…”

“Kraugel, giờ tôi đã hoàn toàn hiểu và tôn trọng sự lựa chọn của anh. Đó là nhờ Grid đã cho tôi sự giác ngộ tuyệt vời từ thức ăn.”

“…”

Grid có ẩn ý sâu xa như vậy đằng sau việc mời Hao ăn jjampong sao? Kraugel đã quen với bản chất của Grid và chỉ có thể cười. Thực ra cũng không ai biết rằng, Grid mới là lý do quyết định khiến anh ấy không chuyển đến Hàn Quốc.

“Grid, tôi đang mơ về một ngày tôi có thể đấu với cậu một lần nữa.”

Cho đến bây giờ, tỉ số đang là 1: 1. Trận thứ 3 thì sao nhỉ?
Thủ đô của Vương quốc Cho là Kars. Nhà tù Lava (Dung nham) là nơi giam giữ tội phậm đã rất nhộn nhịp hôm nay. Và những người lính canh thì đang đau khổ vì cuộc viếng thăm của Vua Cho.

“Tại sao Bệ Hạ lại đến thăm nhà tù bẩn thỉu này nhỉ?”

“Chà, đó là vì cha con Han Seokbong chăng? Han Seokbong nổi tiếng vì đã từng được vua sủng ái.”

Hàng trăm năm trước, một ngọn núi lửa đã phun trào và tạo ra nhà tù dung nham này. Nơi này hầu như không thể làm sạch được, vì cơ thể con người sẽ tan chảy lập tức nếu như họ phạm sai lầm. Tuy nhiên, lính canh đã phải dọn dẹp hết mức có thể vì nhà vua sắp đến. Họ đã cố gắng hết sức để quét sàn nhà bằng chổi, lau các vết máu khô trong phòng tra tấn và sử dụng quạt để cố gắng giảm bớt sức nóng từ dung nham.

Một lúc sau.

“Bệ Hạ giá lâm!”

Một nhà tù được tạo ra từ hậu quả của một vụ phun trào núi lửa. Tiếng hét thông báo sự xuất hiện nhà vua đã vang vọng khắp nơi trong nhà tù khổng lồ do thiên nhiên tạo ra. Vua Cho băng qua cái nóng oi bức và đến gần Han Seokbong.

“Seokbong, ông vẫn không có ý định nói cho ta biết nơi ở của Grid à?”

“Tôi… Tôi không thể nói với ngài… Tôi không biết nơi ở của anh ta…”

“Vẫn từ chối cho đến cùng à… Điều đó khiến ta buồn hơn đấy, Seokbong. Ta vẫn luôn nhớ cảm giác trung thành giữa ông và ta. Chúng ta đã là bạn thời thơ ấu trước khi chúng ta là vua và tôi. “

“Không phải vậy. Tôi thực sự không biết nơi ở của anh ta thật…”

“Ừ, Seokbong. Ta hiểu ý định của ông. Nhưng thành thật mà nói, ta nghĩ là hơi quá rồi đấy. Ta chỉ đang tìm kiếm người thợ rèn ấy hoàn toàn là vì tương lai của Vương quốc Cho mà thôi. Vậy mà ông lại chọn tình bạn thay vì vương quốc đang gặp khủng hoảng của mình. Trái tim cao quý của ông giờ đã nguội lạnh rồi.”

“Không, thưa Bệ Hạ. Tôi không biết nơi ở của anh ta… ”

“Ông không cần phải nói bất cứ điều gì nữa. Ta sẽ từ bỏ vậy. Ta nhận thức rõ về bản chất của ông rồi. Haizz … Đây là lựa chọn của ông, ta cho là vậy. Chúng ta hãy cùng nhau chứng kiến ​​sự tàn phá của Vương quốc Cho vậy. ”

“…Tôi không biết thật.”

Nó đã đủ để khiến Han Seokbong phát điên. Trước đó, ông đã không tiết lộ nơi ở của Grid do lo lắng về sự an toàn của cậu ta. Nhưng sau khi Han Seokbong đã biết tại sao nhà vua lại tìm kiếm Grid thì Han Seokbong rất muốn nói cho vua của mình biết Grid đang ở đâu. Nhưng làm sao ông ta có thể trả lời điều ông ta không biết chứ? Làm thế nào ông ta có thể nói ra Grid đang ở đâu nếu ông ta không biết thật?

‘Có phải Trời đã bỏ rơi ta cũng như Vương quốc Cho không? Ta muốn khóc quá.’

Han Seokbong rơi nước mắt và than thở.