[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 646: Kẻ buôn người

“Công Tước Đức Hạnh Của Pangea!”

Người đã khôi phục lại [Chu Tước Cung], giết Arube, và quét sạch Kim Giáp. Mặt khác, cậu ta cũng là người đã khiến Han Seokbong rơi vào chỗ chết. Sự xuất hiện của Công Tước Đức Hạnh Của Pangea Grid đã khiến mọi người bối rối.

“Tại-Tại sao anh lại ở đây?”

Mọi người đều không biết đến nơi ở của Công Tước Đức Hạnh Của Pangea. Và lý do Han Seokbong đã bị hành quyết là vì ông ta cũng không biết Công Tước Đức Hạnh Của Pangea đang ở đâu. Và giờ anh ta xuất hiện ở Pangea ư?

Có người đã can đảm hét lên. “Tại sao…? Tại sao anh lại quay lại hả? Thà rằng đến cuối cùng anh vẫn không xuất hiện còn hơn! ”

Anh ta đang không nên rời khỏi Vương quốc Cho. Nếu kiểu gì anh ta cũng quay lại thì sao không quay lại trước khi Han Seokbong bị hành quyết có phải hơn không.

“Tại sao…? Tại sao lại là lúc này?”

Tất nhiên mọi người vẫn hiểu một cách hợp lý rằng Công Tước Đức Hạnh Của Pangea không có lỗi và họ không nên đổ lỗi cho anh ta. Nhưng vẫn có một cảm giác khó chịu vì anh ta đã quay lại ngay sau khi Han Seokbong bị hành quyết.

Lúc mọi người đang la ó và bắt đầu đổ lỗi cho Grid thì…

“Tất cả mọi người trật tự!”

Những thợ rèn tiến tới. Họ là những thợ rèn từ Lò rèn Đe Đen, Lò rèn Kẹp Đỏ, Lò rèn Lửa Xanh, và đương nhiên có cả Lò rèn Búa Trắng.

“Tại sao các bạn lại đổ lỗi cho Công Tước Đức Hạnh Của Pangea?”

“Công Tước Đức Hạnh Của Pangea đã sẵn sàng hợp tác với các Yangban! Anh ta đã không biết mình được gọi thôi chứ anh ta không sợ những Yangban đâu! “

“Công Tước Đức Hạnh Của Pangea cũng chỉ là một con người như chúng ta! Tại sao các bạn chỉ đổ lỗi cho Công Tước Đức Hạnh Của Pangea thế? “

Thợ rèn White là người đã từng thiếu tự tin và rất thụ động, nhưng ông đã bắt đầu hét lớn nhất. Đó là tiếng gầm của một người đã thay đổi nhờ vào Grid.

“…”

White và lời của những thợ rèn đã đúng. Những người đã bị họ mắng liền im bặt như một con chuột chết. Họ không thể phàn nàn về Grid nữa. Lý trí đã bắt đầu chi phối cảm xúc của họ.

“Hừm.”

Đứng trên nền gạch ướt, Grid trông giống như một con báo thanh lịch đang nằm trên cái cây và nhìn xuống đất. Cậu ấy nhìn White và những người thợ rèn một cách thích thú.

“Không tính đến White thì mình cũng không ngờ rằng những thợ rèn của các lò rèn khác sẽ bảo vệ mình. Những người thợ rèn có niềm tự hào của riêng họ. Mình cũng phải mang họ theo. “

Trình độ của thợ rèn lục địa phía Đông là rất cao. Đặc biệt, chủ nhân của bốn lò rèn đều có tiềm năng để đạt đến trình độ nghệ nhân. Việc sản xuất bộ Grid sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu cậu ấy có thể đưa họ đến Vương quốc Chơi Đồ Mạnh.

Sau đó, giọng nói của Park Jurim đã lọt vào tai Grid.

“Cậu nên rời đi. Cậu sẽ phải trải qua nỗi đau và sự phẫn uất của họ nếu cậu ở lại đây.”

Một người lớn tuổi trong lâu đài. Grid nghe nói bà ấy hơn Khan 10 tuổi nhưng bà ta có cái eo thon và đôi mắt sắc lạnh. Grid ngưỡng mộ vẻ ngoài khỏe mạnh của Park Jurim và hỏi bà ta.

“Bà cũng đang trách tôi à?”

“Làm sao có thể thế được?” Park Jurim ngay lập tức phủ nhận điều đó, bất chấp việc con trai bà đã bị xử tử. Bà đã mất con trai mình thật, nhưng bà vẫn có khả năng suy nghĩ bình thường. Bà có một sức mạnh tinh thần to lớn. “Ta chỉ biết ơn cậu mà thôi. Tương lai vẫn sẽ như thế.”

“… Tốt.”

Grid đã hiểu được tính cách của Park Jurim và mỉm cười rạng rỡ. Cậu ấy rất vui vì có thể lấy được nhiều người tốt từ lục địa phía Đông. Những người đang chứng kiến ​​nụ cười của cậu ta đều đã tái mặt.

‘Mỉm cười ư?’

“Có gì vui mà anh ta lại cười thế?”

Mọi người đều đang than khóc, còn Grid thì lại mỉm cười một mình ư? Mọi người đã không thể hiểu được Grid và trở nên nghi ngờ. Sự tức giận và phẫn uất của người dân gần như không kìm nén được đã lại bắt đầu nổi lên. Nhưng nó chỉ là trong chốc lát thôi. Nó đã sớm bị dập tắt.

Tạch!

Grid búng tay.

“H-Hả…!”

“Ngài Han Seokbong?”

“Tiểu thư Sua?”

Mọi người đều không tin vào mắt mình. Đó là bởi vì có bốn bàn tay vàng xuất hiện sau lưng Grid và chúng đang ôm Han Seokbong và Sua. Những người đã chết vẫn còn sống ư? Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Grid hét vào mặt tất cả những người đang cảm thấy bối rối.

“Ta, Vua Chơi Đồ Mạnh Grid của Lục Địa Phía Tây tuyên bố.”

Cơn mưa nặng hạt vùi lấp sự khốn cùng của người dân đã không thể ngăn được giọng nói của Grid. Đó là một tác dụng bổ sung của chỉ số Uy Quyền cao. Mọi người ở nơi này đều bị thu hút bởi giọng nói của Grid.

‘Lục địa Phía Tây?’

‘Vua Chơi Đồ Mạnh?’

“Grid?”

Đó là nguồn gốc và danh tính của Grid. Mọi người giờ đã biết được sự thật mới về Grid và cho rằng điều đó thật nực cười.

“Ta sẽ bắt cóc Lãnh Chúa Han Seokbong và gia đình của ông ta đến vương quốc của ta.”

“…!!!”

“Hãy nói với đức vua của các người! Vương quốc Cho sẽ mãi mãi hối tiếc vì đã mất một gia đình trung thành như vậy vào tay Vua Chơi Đồ Mạnh Grid”

“…”

Bầu không khí bỗng lắng xuống. Grid đang có một biểu hiện xấu xa trên khuôn mặt của mình, nhưng không ai tin lời cậu ta cả. Vì nếu Han Seokbong và con gái ông ta thực sự bị ‘bắt cóc’ thì họ sẽ không hành động một cách bình tĩnh như vậy. Và ngay từ đầu, Han Seokbong đã bị tử hình. Nhưng ông ấy vẫn còn sống. Mọi người không hề ngu và có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Nước mắt đã chảy dài trên đôi mắt ướt đẫm mưa của mọi người. Lý do tại sao cha con Han Seokbong còn sống và tại sao Grid lại ‘bắt cóc’ họ. Mọi người đều biết rõ.

“Grid đã giải cứu Lãnh Chúa Han Seokbong và Tiểu Thư Sua.”

“Anh ta sẽ mang Lãnh Chúa Han Seokbong đi vì ngài ấy đã mất chức tước của mình.”

“Nói rằng họ đã bị bắt cóc …”

‘Vì nếu Han Seokbong chạy trốn khỏi đất nước theo ý mình, Vương quốc Cho sẽ cho rằng ngài ấy là một kẻ nổi loạn thực sự. Để ngăn chặn điều này, Công Tước Đức Hạnh Của Pangea đã đưa ra lý do như vậy. “

“Anh ấy đã cứu sống Lãnh chúa Han Seokbong và chưa hết, danh dự của ngài ấy còn được bảo vệ nữa… Còn ai khác trên thế giới này được như vậy không?”

Đúng vậy. Mọi người đã nắm bắt được chính xác ý định của Grid. Grid được cho là sẽ quay lại Pangea vào một ngày nào đó và nuốt chửng lục địa phía Đông. Và gia đình Han Seokbong là cần thiết cho việc đó, vì vậy không thể để người dân bất bình với họ được. Grid đã nghĩ về điều đó trong vài lần trở lại Pangea.

“Công Tước Đức Hạnh Của Pangea!”

“Cảm ơn anh!”

“Cảm ơn vì đã cứu tiểu thư!”

“Hoan hô Công Tước Đức Hạnh Của Pangea!”

“Hoan hô Vua Chơi Đồ Mạnh!”

“Hoan hô Grid!”

Hàng trăm nghìn người đã cổ vũ cho Grid. Nó giống như đám rước của những Yangban vậy.

Và lúc đó, cửa sổ thông báo xuất hiện trong tầm nhìn của Grid.

[Các cư dân của Pangea đã bắt đầu tôn thờ bạn!]

[Như một phần thưởng đặc biệt, chỉ số Thần Đức của bạn đã tăng thêm 1.]

“…”

Một lợi nhuận khổng lồ! Grid suýt nữa thì không kìm nén được tiếng hét của mình. Cậu phải giữ và bảo vệ được phẩm giá của mình.

“Khụ khụ.”

Grid hắng giọng trong khi Park Jurim đến bên Han Seokbong. Sau đó, cậu ấy lấy cuộn giấy để trở về Lục địa phía Tây ra.

“Bây giờ, hãy bắt đầu vụ bắt cóc. Tất cả những ai muốn rời đến vương quốc của ta thì hãy tập hợp! ”

Grid nháy mắt với Đội Chu Tước và những người thợ rèn. Cậu đã hy vọng có càng nhiều thành viên của Đội Chu Tước và các thợ rèn tham gia càng tốt. Tuy nhiên.

“Waaahhhhhhhh!”

“Hả?”

“Tôi! Tôi muốn đến!”

“Gia đình tôi sẽ theo ngài!”

“Hả?”

“Tôi sẽ xuống địa ngục nếu tôi có thể được phục vụ Công Tước Đức Hạnh Của Pangea và Lãnh chúa Han Seokbong!”

“Hả?”

Không chỉ có các thành viên của Đội Chu Tước và các thợ rèn tập trung quanh Grid. Mà hầu hết hàng trăm nghìn người dân của Pangea đã cổ vũ cho Grid và đều tập trung lại. Grid không còn giữ mình được nữa.

“L-Lợi nhuận khổng lồ …”
Tại Thủ đô của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh là Reinhardt.

“Nhanh lên! Ta đang bận!”

“Không được nghỉ ngơi! Không có thời gian đâu!”

Mọi người đang chạy xung quanh khắp nơi. Nông nghiệp, công nghiệp, giáo dục, phép thuật, quân sự, v.v … Tất cả các lĩnh vực của Reinhardt đều thiếu hụt nhân lực. Không, đó không chỉ là mỗi Reinhardt. Mà là tất cả các lãnh thổ trong Vương quốc Chơi Đồ Mạnh cũng vậy. Nếu không có kinh phí và nhân lực do Công tước Steim cung cấp thì Vương quốc Chơi Đồ Mạnh đã trở nên tê liệt rồi.

“Người. Cần phải có thêm người ”.

Lượng người chơi đã đang tăng đều đặn nhờ các nhiệm vụ chuỗi trao phần thưởng là bộ Grid sản xuất hàng loạt. Nhờ có chúng mà nền kinh tế thị trường đã được hồi sinh. Nhưng chuyện gì đây? Họ không có bất cứ thứ gì để bán nữa cả!

“Tuy nhiên, các giao dịch bất động sản đang tăng nhanh do quỹ đất dư thừa.”

Họ cần thêm công nhân trong nhiều lĩnh vực. Nhưng thật không dễ để các NPC có thể thực hiện vai trò của người lao động. Lauel một lần nữa lại thấy rằng Grid rất tuyệt. Vì thật khó để kiếm được các NPC chuyên nghiệp, vậy mà Grid đã có thể thu thập được rất nhiều NPC Thành Danh. Theo lẽ thường, người chơi không dễ để có được thiện cảm với NPC và biến họ trở thành người hầu của mình.

“Thông thường, chỉ có ít người chơi có NPC bên cạnh.”

Lauel cũng vậy. Trong khoảng thời gian chơi solo ngày xưa, Lauel chỉ quan tâm đến sự tăng trưởng của mình mà thôi. Cậu ấy không hề để tâm đến mối quan hệ của mình với các NPC. Cậu ta chỉ tích lũy được Điểm Thân Thiện vừa phải với các NPC bằng cách lên cấp, hoàn thành các nhiệm vụ và nâng cấp vật phẩm.

‘Thông thường, mình sẽ tập trung vào việc trao đổi với các người chơi cho đến khi mình cần nói chuyện với NPC.’

Nhưng lẽ thường đúng là luôn không tồn tại mỗi khi nói đến Grid.

Lauel đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Đã đến lúc để đi thăm lò rèn.

“Mình cần tiếp thêm sức mạnh cho những người thợ rèn.”

Vương quốc Chơi Đồ Mạnh là một vương quốc thợ rèn và họ đang nỗ lực rất nhiều trong việc kinh doanh đồ rèn của họ. Rất nhiều tiền đã được đầu tư. Vấn đề là cũng giống như các lĩnh vực khác, các lò rèn cũng đang thiếu nhân lực. Họ đã không thể đáp ứng được nhu cầu của người chơi.

“Mình phải nói với Khan rằng phải giảm thời gian nghỉ ngơi xuống một chút nữa vậy.”

Dạo này họ đã không được nghỉ ngơi rồi, giờ lại giảm nữa ư? Lauel biết sẽ có những phản ứng dữ dội từ những người thợ rèn. Nhưng thật không thể khác được vì họ đang thiếu người.

“Haiz. Ơ?”

Lauel rời lâu đài với một tiếng thở dài và bất chợt phải dừng lại trên đường đi. Vì đột nhiên, có một cột sáng khổng lồ đã xuất hiện trong khu vườn của cung điện.

“Ơ-Ơ?”

Lauel nhắm và mở mắt nhiều lần. Cậu cũng dụi mắt. Cậu cũng véo má mình. Cậu không thể biết được cảnh tượng trước mắt mình có phải là một giấc mơ hay không nữa. Và Grid vẫy tay với Lauel trong khi Lauel đang có một vẻ mặt ngu ngốc.

“Cậu đã đến à.”

“Haha … Chuyện này là thật à?”

Lauel đã nhận ra đó là thực và cười. Grid đã đến trong một cây cột ánh sáng. Đó là vì xung quanh Grid đang có đầy rẫy các NPC.

“Có phải Grid là một kẻ buôn người trong kiếp trước không vậy?”