Ngư Hi nhận được điện thoại của Bạch Vũ Đường đã là chuyện của sáng hôm sau, Giang Tĩnh Bạch đi làm, một mình cô vùi ở nhà, Chung Thần đang đợi ratings của ngày hôm qua, căng thẳng liên tục trò chuyện cùng Ngư Hi.
"Hi Hi, hôm qua em thấy hiệu ứng rất tốt."
Ngư Hi lười biếng nằm sấp trên ghế: "Ờ."
Chung Thần thi thầm: "Hơn nữa chị có biết tối qua Weibo đều phát cuồng rồi không, bọn họ cắt cảnh riêng của chị ghép thành các loại clip ngắn."
Ngư Hi biết việc này, vốn dĩ Bạch Vũ Đường đã sắp xếp mấy clip chỉnh sửa thần thánh, sau đó để V lớn đăng, không ngờ lửa cứ như vậy cháy, càng ngày càng có nhiều người đu trend cắt ghép video rồi đăng lên, video của một mình cô trở thành tư liệu sống, đến giờ vẫn còn nằm trên top Weibo, cũng không biết nhờ gì mà cư dân mạng có thể động não ghê như vậy
Ngoài ra, tối hôm qua cảnh cô khóc trong nhà ma cũng lọt vào top 10 những cảnh trong chương trình tạp kỹ, có lẽ là vì cô luôn mang hình tượng nữ thần kiêu ngạo thanh cao, không ai nghĩ cô sẽ sợ tối, còn khóc thành như vậy, sau đó đến khi được phỏng vấn vì sao lại khóc, mưa bình luận đều chi chít ha ha ha ha ha, ngay cả fans cũng có vẻ dở khóc dở cười, dù đau lòng nhưng vẫn muốn cười hề hề.
Thật sự là tương phản đến mức đáng yêu.
Từ tối hôm qua fans Ngư Hi trên Weibo cứ như tuyết tan, số lượng bắt đầu tăng lên.
Thấy lượng truy cập có vẻ dần dần tốt hơn, Chung Thần từ đêm qua cũng không nghỉ ngơi, nếu tính toán, các cô đã nghỉ ngơi dưỡng sức hơn nửa năm, xương cốt đều gỉ hết, ngày thử vai cùng đạo diễn Chu cô không thể đi vào, chỉ có thể ở trong xe chịu đựng tâm trạng thấp thỏm không yên, sau đó được biết thử vai thành công, tuy rằng vui mừng, nhưng vẫn một mực cảm thấy thiếu thiếu một thứ gì đó, hiện giờ mới biết.
Là cảm giác được tham dự.
Hiện giờ trong cô tràn đầy cảm giác được tham dự, các chủ đề thảo luận cùng lượng truy cập tăng dần, Weibo và các diễn đàn một lần nữa ngập tràn tên Ngư Hi, dần dần lan rộng khắp nơi trên mạng.
Sao cô có thể không phấn khởi đây?
Chung Thần kích động đến nỗi muốn qua đời, cô vừa dùng tài khoản phụ tham gia thảo luận vừa lướt điện thoại nhiều lần, chờ đợi số liệu đi ra đề có thể báo tin vui với Ngư Hi đầu tiên.
Ngư Hi vốn dĩ cũng hồi hộp, nhưng trước cử chỉ càng lúc càng căng thẳng của Chung Thần, cô lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Đến khi điện thoại của Bạch Vũ Đường gọi đến, cô bình thản nhận máy.
"Chị Bạch." Ngư Hi ngồi dậy thả hai chân xuống sô pha, nghe Bạch Vũ Đường nói bên tai: "Hi Hi à, bọn chị đã thương lượng cùng Trái Cây Vui Vẻ rồi, chuẩn bị liên hợp tuyên truyền."
Ngư Hi đột nhiên ngồi thẳng: "Em?"
"Chị Bạch, chị xác định là em?"
Liễu Ngọc Dao chịu đồng ý?
Ngư Hi vừa chuẩn bị nhắc đến tên người kia, bỗng nhiên nhớ lại tin nhắn tối hôm qua.
--- Chúc mừng.
--- À, đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ trả lại ân tình hôm ở đài truyền hình mà thôi.
Cô giật mình, hóa ra không phải Liễu Ngọc Dao gửi nhầm, mà là thật sự chúc mừng mình.
Nhưng thật sự không thể tưởng tượng nổi, Liễu Ngọc Dao lại có thể chủ động nhắn tin cho cô, chủ động nhường vị trí quan trọng cho cô, hoàn toàn không giống với cô ấy.
"Hi Hi?" Thấy đầu bên kia điện thoại chậm chạp không trả lời, Bạch Vũ Đường hỏi: "Sao thế?"
Ngư Hi bừng tỉnh: "Không có gì ạ."
"Em biết rồi chị Bạch, cần phải làm gì chị cứ nói với em là được."
Bạch Vũ Đường cúi đầu đọc qua tài liệu, vừa nhìn vừa nói: "Bọn chị đã thương lượng cùng phía Trái Cây Vui Vẻ, định thừa dịp năm mới để một lần nữa định hình lại hình tượng của em trong đoàn."
"Chỗ nào cần em phối hợp, chị sẽ báo lại."
"Khoảng thời gian này đừng đăng gì lên Weibo."
"Giữ trạng thái như bây giờ là được."
Ngư Hi nghe chị ấy bình tĩnh dặn dò, gật đầu: "Vâng, em biết rồi."
Bạch Vũ Đường thấy cô phối hợp như vậy liền thở phào, nói xong việc công lại nghĩ đến việc riêng, vẫn không nhịn được hỏi: "Em với Liễu Ngọc Dao rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Sáng sớm nhận được điện thoại của Diêu Thanh nói Liễu Ngọc Dao chủ động nhường vị trí, tin tức này không chỉ khiến Diêu Thanh bối rối, ngay cả cô cũng phải xác nhận hai lần, nghe được đầu bên kia khẳng định mới tin tưởng thật sự không phải mình gặp ảo giác.
Chỉ là sự việc khác thường ắt có chuyện, Liễu Ngọc Dao tốt bụng nhường cơ hội, Bạch Vũ Đường phải nghi ngờ.
Không biết vì sao hiện tại Ngư Hi cũng không có tính toán gì, nên cô thương lượng với Giang Tĩnh Bạch, quyết định tiếp nhận "ý tốt" từ phía Liễu Ngọc Dao.
Sau đó chỉ có thể chờ đợi nước đi tiếp theo.
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, ai bảo đây là cơ hội duy nhất của các cô vào lúc này.
Ngư Hi nghe vậy, rũ mắt suy nghĩ, hé môi: "Không có gì ạ, chị Bạch cứ xem như cô ta tìm thấy lương tâm của mình đi."
Bạch Vũ Đường nhếch miệng: "Cô ta còn có lương tâm?"
Ngư Hi:...!
Lời này thì không biết phải đáp lại thế nào.
Cúp điện thoại, Ngư Hi ngừng vài giây, vẫn là nhắn tin cho Liễu Ngọc Dao.
--- Cảm ơn.
Gửi xong liền cảm thấy cả người mất tự nhiên, trong ngực có loại cảm giác kỳ quặc nói không nên lời quanh quẩn, cô lắc đầu đặt điện thoại xuống bàn trà, vừa chuẩn bị gọi Chung Thần lấy giấy cho mình liền nghe được thanh âm gào thét của cô ấy.
"Hi Hi!"
"Hi Hi nhanh xem! Ratings hôm qua ra rồi! Định mệnh!"
Ngư Hi vẫn bình tĩnh trước Chung Thần kinh ngạc, nhưng đến lúc nhìn điện thoại, thấy ratings dừng ở con số 23, cô vẫn ngẩn người.
Lại có thể cao như vậy, hoàn toàn vượt xa dự đoán của cô.
Hôm qua vốn dĩ sau khi chương trình lên sóng, trên mạng đều là tin tức liên quan đến Trái Cây Vui Vẻ, cô cũng đã đoán được ratings tất nhiên sẽ không quá kém, nhưng con số 23 này vẫn khiến cô kinh ngạc.
Dù sao trước khi nhận chương trình, cô đã tìm hiểu kỹ ratings của Trái Cây Vui Vẻ trước kia, mùa đầu tiên rất hot, nhưng ratings cao nhất cũng chỉ là 25, lần này mới phát sóng tập đầu tiên, ratings đã là 23, đúng là không thể tưởng tượng nối.
Lượng truy cập ngày hôm qua thật sự tốt hơn rất nhiều so với cô nghĩ.
Chung Thần sung sướng đến phát điên, hận không thể dán cả mặt lên màn hình: "Hi Hi, chị xem, 23 đó, dẫn đầu lượt xem ngày hôm qua!!!"
"Em đã nói chắc chắn là không có vấn đề mà, chắc chắn không có vấn đề, trên mạng hôm qua đều khen chị là nghệ sĩ bẩm sinh có bản lĩnh dẫn chương trình tạp kỹ."
Lập tức biến thành fan nhỏ mê mệt, Ngư Hi nhìn vẻ mặt sùng bái của cô ấy, bất đắc dĩ lắc đầu cười.
Chung Thần phấn khởi một mình chưa đủ, còn lập tức nhảy vào Weibo và diễn đàn, quả nhiên thấy không ít người đang nói về chuyện dẫn đầu lượt xem ngày hôm qua.
Khen chê đều có.
--- Trái Cây Vui Vẻ ghê vậy? Tập đầu đã lên đỉnh dẫn đầu lượt xem?
--- Ghê hay không thì không biết, cơ mà hôm qua xung quanh tôi đều thảo luận về chương trình này, bạn thân tôi là fan ruột của Ngư Hi, còn xem lại bốn năm lần.
--- Thủy quân của Ngư Hi vượt chỉ tiêu hả? Làm sao đấy? Chuẩn bị trở lại? Bắt đầu lăng xê? Không phải hình tượng của cô ta là thanh cao sao, bây giờ lại thích làm bé thỏ trắng?
--- Lầu trên nói chuyện ngứa vậy? Ghen tị nên bị ngáo à? Chó nhà ai đây?
--- Tôi là người qua đường đơn thuần, Ngư Hi làm gì cậu mà phải dùng từ trở lại? Không cảm thấy mắt mình rất đỏ sao?
--- Không đấy, cảm thấy Ngư Hi vẫn không xứng đáng, một ả ô môi cả ngày rêu rao khắp nơi, không biết xấu hổ!
Trước kia Chung Thần nhìn thấy loại bình luận này sẽ vào tài khoản phụ chiến đấu tám mươi hiệp, nhưng lần này lại cứ thế lướt xuống coi như không đọc được, phía dưới bình luận kia có không ít cư dân mạng hùa theo, chỉ là so với trước kia đã ít hơn rất nhiều, thời gian nửa năm cũng đủ lâu để phần lớn cộng đồng mạng quên đi rất nhiều chuyện.
Ví dụ như chuyện Ngư Hi come out.
Tất nhiên ngoài những bình luận về Ngư Hi cũng có rất nhiều lời xoay quanh Liễu Ngọc Dao, fans hai nhà bắt đầu khống chế bình luận, giúp phía dưới thông báo trở nên yên bình, tất cả đều là lời lẽ khen ngợi.
Những bình luận khó chịu vừa nãy hoàn toàn bị đè xuống.
Chung Thần nhìn mấy lần mới từ từ thở phào, cô chọn mấy bình luận tung cầu vồng nổi bật cho Ngư Hi đọc, muốn làm cô ấy vui, Ngư Hi nhìn thấu tâm tư của Chung Thần, cũng không nói gì, chỉ gật đầu: "Chị xem rồi."
Vẻ mặt cũng không quá vui mừng, Chung Thần hỏi: "Hi Hi, chị sao thế?"
Ngư Hi nhấp một ngụm trà sữa trên bàn rồi mới nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào điện thoại Chung Thần, đầu ngón tay đặt trên màn hình lướt xuống, hơn phân nửa đều là fans của Liễu Ngọc Dao đang thổ lộ với thần tượng nhà mình, nghĩ đến việc Bạch Vũ Đường cùng Trái Cây Vui Vẻ hợp tác tuyên truyền, ngộ nhỡ đến lúc đó fans của Liễu Ngọc Dao không chịu nể mặt, liệu có thể bị phản tác dụng không?
Tuy rằng cô tin tưởng năng lực cùng khả năng phán đoán của Bạch Vũ Đường, nhưng trước kia cô và Liễu Ngọc Dao cũng xem như cây kim so với cọng râu, hiện tại Liễu Ngọc Dao đang đứng ở địa vị cao, chương trình lại nâng cô lên, cô cũng không dám đảm bảo liệu có bị phản ứng hay không.
Tập đầu tiên nóng như muốn nổ tung, ngộ nhỡ sau này vì ồn ào của cô mà ratings hạ xuống.
Thì có đáng giá không?
Ngư Hi suy nghĩ.
Còn chưa kịp nghĩ rõ ràng, điện thoại rung lên, cô đặt điện thoại của Chung Thần xuống, quay đầu cầm điện thoại của mình lên nhận máy.
Giọng nói của Giang Tĩnh Bạch truyền đến: "Ăn cơm chưa?"
Hôm qua được nghỉ ngơi một ngày, sáng nay hơn năm giờ đã bị trợ lý Tiếu đón đi, bận rộn như vậy nhưng vẫn quan tâm đến mình, Ngư Hi che giấu vẻ lo lắng, khẽ cười trả lời: "Vẫn chưa, cậu thì sao?"
Bên Giang Tĩnh Bạch có chút ồn ào: "Vừa họp xong, cần mình về ăn cơm cùng cậu không?"
Ngư Hi lập tức từ chối: "Không cần, Chung Thần ở đây cùng mình rồi."
Nói xong cắn môi, rõ ràng có chuyện muốn hỏi, chỉ là tiếng của trợ lý Tiếu lại cất lên ở đầu bên kia.
"Giang tổng, bộ trưởng Kiều đã đến văn phòng của ngài."
Giọng nói gấp gáp, Ngư Hi đành nói: "Cậu làm việc đi."
Giang Tĩnh Bạch đáp ứng, Ngư Hi lại nói: "Nhớ ăn cơm."
"Ừa." Giọng nói cưng chiều, cách sóng điện thoại còn có thể nghe ra dịu dàng, vành tai Ngư Hi bỗng nhiên nóng lên, mặt ửng hồng.
Điện thoại đặt xuống, Chung Thần lập tức hỏi: "Là Giang tổng ạ?"
Đến giờ cô vẫn như lọt vào trong sương mù đối với chuyện của Ngư Hi cùng Giang tổng, mỗi lần muốn hỏi đều gặp thời điểm không tốt, chỉ biết là hai người đã quay lại với nhau, những chuyện khác hoàn toàn không hiểu, giờ phút này nhìn thấy chị ấy cúp điện thoại mới lập tức nịnh nọt xúm lại.
Ngư Hi nhìn dáng vẻ nịnh nọt của Chung Thần liền biết cô muốn hỏi gì, chọc ngón tay vào trán cô: "Đi đi, gọi cơm trưa."
Chung Thần lặng lẽ rút quân: "Vầng."
Ngư Hi thấy cô đứng dậy, lại nói: "Đúng rồi, hai ngày nữa là Tết, em cũng đừng sang bên này."
Chung Thần lập tức dừng lại quay đầu: "Chị phải làm sao bây giờ?"
Bình thường đến Tết cô chỉ được nghỉ một ngày, thường xuyên đưa Ngư Hi đến nhà Hồ Tiểu Tĩnh, sau đó chiều mùng một lại đến đón, lần này được nghỉ dài ngày, cô còn muốn ở cùng Ngư Hi nhiều hơn.
Ngư Hi không do dự trả lời: "Chị đến nhà Tiểu Tĩnh."
Chung Thần nhíu mày: "Chiều mùng một thì sao ạ?"
"Chị có về không?"
Ngư Hi dứt khoát đáp lại: "Về."
Chung Thần lại muốn đến gần: "Có cần em đến không?"
Ngư Hi lắc đầu: "Không cần."
Chung Thần nghi hoặc vò đầu: "Thật sự không cần em tới ư? Bữa trưa chị không tiện..."
Lời còn chưa dứt đã bị Ngư Hi cắt ngang: "Chung Thần."
"Hở?"
Ngư Hi khẽ cười: "Em nên yêu đương đi."
Chung Thần:...!
- --------
Tác giả có lời muốn nói:
Chung Thần thẹn thùng: Hi Hi, sao đột nhiên quan tâm đến chuyện đại sự của em thế?
Ngư Hi nhếch môi: Vì chị không muốn em quấy rầy chị yêu đương.
Chung Thần bẹp dí!.