Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 128: Tử Thần tới (Xong)

Editor: @Nữu hổ lộc thị

Beta: @Aki Re

"Sẽ không!" Tô Mộc khẳng định nói: "Tôi sẽ không khiến chính mình hối hận!"

Sau khi rời khỏi thị trấn, cô lại cảm thấy sợ hãi, có cảm giác trước đó mình đã đánh mất thứ gì, nhưng tại lúc cô quyết định tìm hắn, những cảm xúc đó liền bị cô lãng quên.

Cô nói: "Tôi đã lấy hết can đảm đến tìm ngài, cho nên, về sau ngài phải đối tốt với tôi, sủng tôi, không được chọc tôi tức giận, không được làm tôi buồn, có biết hay chưa?"

"Được...... Angel của ta...." Giọng nói Tử thần như nghẹn lại, thể hiện tâm tình hắn có bao nhiêu vui sướng, hắn để hắc y bao trùm lấy cô rồi bao bọc trong hắc ám của hắn, tràn ngập ham muốn độc chiếm, đó là dục vọng độc chiếm của Tử Thần.

Hắc y bạch cốt bao bọc lấy một tiểu cô nương khả ái, đem cô để vào trong lãnh thổ của mình, hình ảnh thoạt nhìn như tình tiết phim kinh dị, nhưng lại quỷ dị duy mĩ.

Hắn cùng cô ở cùng nhau, khác biệt bề ngoài cũng không cản trở, cho nên càng thêm khắc cốt minh tâm.

Ngay trong bầu không khí tốt đẹp lãng mạng này, Tô Mộc hơi ngẩng đầu lên, ngượng ngùng nhỏ giọng hỏi: "Vậy......Ngài có thể tính toán cho tôi...."

Hắn ôn nhu hỏi: "Cho em cái gì?"

"Chính là...... Nói sẽ đem cơ bắp của tôi.... À không, là ngực của tôi biến lớn một chút?" Nói xong cô càng cảm thấy ngượng hơn, cúi thấp đầu xuống.

Tử Thần ở bên tai cô thả khí, lầm bầm nói:"Đương nhiên là được, chỉ cần...."

Hắn đem cả hai người đều bao trùm trong bóng tối, tay chậm rãi len vào vạt áo cô.

Tô Mộc cũng dần dần đỏ mặt, bên trong ngượng ngùng cũng mang theo một tia chờ mong.

Vì thế, động tác của hắn càng thêm lớn mật.

......

Ở nơi xa bên hồ, quyển sách không hề được dùng tiếp 《 Phương pháp cấp tốc học tán gái trong một ngày 》 bị ném xuống đất.

Gió thổi làm động mấy trang sách, cuối cùng dừng lại tại tiêu đề "Khổ nhục kế" - "Lạt mềm buộc chặt."

Tiếp theo thực hành là PS: Lấy lui vì tiến, chiêu này chỉ có thể áp dụng với cô gái có chỉ số IQ không cao, lại đặc biệt có hiệu quả.

Thị trấn không biết tại sao lại lần thứ hai xuất hiện.

Nam nhân bị bỏng nhặt quyển sách lên, hắn bắt lấy sinh vật phương Đông dám nhập cư trái phép - cương thi phiên dịch một chút.

Quái vật da trắng hỏi: "Craven, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn thí nghiệm thử sao?"

Craven liếc nhìn Thompson, lại nhìn nữ quỷ trong hồ hét "Romantic", hắn sờ sờ cằm, lại rơi xuống mấy khối thịt bị bỏng, "Thompson, chúng ta phải đối với sách vở học hỏi ít nhiều, củng cố tri thức, ngươi thấy đúng chứ?"

Thompson nghiêm túc gật gật đầu, "Ân, Craven, ngươi nói không sai."

"Nga, đương nhiên." Craven rất thân sĩ vỗ vỗ bả vai Thompson bả vai, "Chúng ta vẫn luôn là bằng hữu rất hợp ý nhau như vậy."

"Đó là đương nhiên, Craven, chúng ta là bạn tốt." Thompson hào phóng gật gật đầu.

Nhưng mà ngay sau đó, Thompson liền hướng tới trong hồ đi tới:"Thủy quỷ tiểu thư! Chạy mau nha! Ngươi bị bóng đè Craven theo dõi!"

"Phạch" một tiếng, một cây đao bay ra vừa lúc ghim trúng đuôi Thompson trên mặt đất.

Craven đi qua, "Thompson, đây cũng không phải thái độ ngươi nên đối với bằng hữu."

"Craven......" Thompson liếc nhìn cái đuôi, " Đây cũng không phải thái độ nên đối với bằng hữu."

Craven cười, "Chúng ta đều biết, hai chữ bằng hữu bất quá chỉ là vui đùa."

Thompson hít khí nghiến răng nghiến lợi.

Imei trong hồ còn đang đắm chìm trong bồn tắm bong bóng màu hồng, "Romantic..."

Tô Mộc ở nơi xa, "Ngài có nghe được tiếng gì không?"

"Không có." Tử Thần quyết đoán nói xong, liền đem người áp đảo ở dưới thân.

Thần dù sao cũng là thần, cho dù biến thành bất kì cái gì chỉ cần đạt mục đích là được.

Bóng đêm truyền đến tiếng kêu thất thố của nữ nhân, "Từ từ...... Tôi không muốn play người sói a!!"

Lại qua một lát, lại có một trận phản kháng, "Tôi cũng không muốn play bạch xà đâu!!"

"Đừng, đừng nói còn play xúc tu nữa chứ?!!!" Lửa giận bốc lên, cô không thể nhịn được nữa:"Ngài nghĩ đây là thế giới động vật sao? Muốn chơi thì tự đi mà chơi, sao lại kéo ta vào aaaaa!!!"

"Xin lỗi...... Ta thử lại......"

Lần này, không có truyền đến thanh âm giận dữ nữa mà truyền đến chính là thanh âm rên rỉ của cô.

Xem ra lúc này đây mới gọi là thành công.

Thật là đáng mừng, thật là đáng mừng.