Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 299: Trẫm và tướng quân cùng nhau cởi chiến bào (29)

Editor: @Thụy Mặc

Beta: @Aki Re

"Ừ." Tần Thú lên tiếng.

Cuối cùng Tô Mộc cũng nhớ tới Quý Tư Tư, cô gấp gáp nắm lấy tay Tần Thú: "Cô gái kia đâu?"

"A Đại ném vào phòng giam."

"Ngươi đừng để bọn họ bắt nạt cô gái đó!" Tô Mộc càng gấp gáp hơn: "Cô ấy là bạn của ta!"

Tần Thú thú vị cười: "Ngươi đang ra lệnh cho ta?"

Tô Mộc lại run rẩy, cô chậm rãi thả tay hắn ra nhưng trong lòng lại nôn nóng như lửa đốt, làm sao bây giờ? Người này chắc chắn sẽ không nghe lời cô nói, nhưng nếu còn tiếp tục như vậy thì Quý Tư Tư sẽ trở nên giống hệt như cốt truyện ư?

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu: 【 Tiểu Hung quên mất một điều, thân là con gái, ngươi còn có một bản lĩnh mạnh nhất chưa dùng tới.】

Đó là cái gì?!

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu: 【 Đó là làm nũng.】

Làm, làm nũng...

Tô Mộc không hiểu sao lại cảm thấy thứ này không đáng tin cậy, nhưng mà... Bây giờ cô không còn cách nào khác nữa!

Tần Thú đột nhân cảm nhận được khí thế trên người Tô Mộc biến đổi, cánh tay của hắn bị cô ôm lấy, cơ thể của cô tựa như mềm mại không xương mà nhích tới gần. Khi cụp mắt xuống thì thấy cô quỳ tại mép giường bụm mặt, vô cùng đáng thương bĩu môi nói: "Tướng quân đại nhân... Cô gái đó thật sự là bạn của ta, cầu xin ngươi đó, ngươi đừng để thủ hạ của ngươi bắt nạt cô ấy có được không~"

Tiếng uốn lượn cuối cùng thật sự là ngọt ngào đến mức làm người ta run rẩy tim gan.

Tần Thú im lặng không nói.

Không có hiệu quả?

Tô Mộc thấp thỏm không yên, chẳng lẽ kỹ thuật diễn của cô không đủ ư?

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu: 【 Chưa đủ, vẫn chưa đủ, Tiểu Hung phải uốn éo giọng nói hơn chút, dáng người phải vặn vẹo thêm nữa, còn phải tựa lại gần BOSS hơn một chút... Chỉ một chút thôi, vậy thì mới có thể kích thích lòng bảo vệ của đàn ông chứ!】

Tô Mộc âm thầm nghiến răng một cái, quyết định bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ được muội tử. Nếu thất bại thì cùng lắm là bị hắn chém một nhát! Mặc dù chết trong tay hắn sẽ rất khó coi, nhưng mà vì muội tử! Cô không rảnh lo những thứ này!

Vì vậy cô siết chặt tay hơn lôi kéo Tần Thú ngồi bên mép giường, ngay sau đó cô trèo lên ngồi trên đùi của người nọ, cô không hề suy nghĩ về việc từ lúc cô muốn lôi kéo hắn, hắn đã có thể làm theo phong cách của hắn mà rút đao chém tay cô một phát.

Đợi đến khi ngồi xong, cô lại ngẩng mặt lên nở nụ cười và vươn tay ra vẽ một vòng tròn trên ngực hắn, cố gắng hắng giọng trở nên õng ẹo hơn: "Tướng quân đại nhân... Ngươi giúp ta với có được không~"

"A Đại."

A Đại đứng ngoài cửa theo dõi động tĩnh vẫn chưa rời đi đáp: "Tướng quân."

Tần Thú không cảm xúc dặn dò: "Thu xếp phòng và phục vụ cho nhân loại kia thật tốt."

"Vâng... Tướng quân." Tiếng bước chân vang lên, A Đại nhanh chóng đi xa, nhưng mà dấu ba chấm trong câu nói của hắn cũng không biết hắn đã tưởng tượng tình hình trong phòng thành cái gì nữa rồi.

Tô Mộc hớn hở ra mặt, chiêu làm nũng này xài quá tốt! Nhưng cô lập tức không cười nổi nữa vì cô cảm nhận được... Thứ gì đó nóng bỏng ngẩng đầu đâm vào mông cô.

Cô cứng đờ ngẩng đầu nhìn hắn, hắn cũng cụp mắt nhìn cô.

Một nam một nữ hai mặt nhìn nhau, trong phòng yên lặng như tờ, lúc này có một cây kim rớt xuống cũng có thể nghe thấy được, trong bầu không khí... Tất cả đều là căng thẳng và xấu hổ.

Căng thẳng đương nhiên là Tô Mộc, đến nỗi xấu hổ... Xin lỗi, Tần Thú không thừa nhận mình sẽ có lúc xấu hổ.

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu: 【 Chiêu làm nũng này xài rất tốt, đảm bảo bạch bạch bạch từ trên trời xuống dưới đất.】

Nhị mao: 【 Thật nên thơ, thật ẩm ướt.】