Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc

Chương 21

(edit: Nguyễn Thị Quyền)

Nàng không muốn trì hoãn nữa, đang ở thời điểm sói tấn công lần nữa nàng cắn chặt hàm răng lúc sói bay lên nàng hụp người xuống liền chui xuống phía dưới bụng sói nhanh như thiểm điện thời điểm ngàn cân treo sợi tóc dao găm trong tay nàng giống như có linh tính găm vào bụng sói một vết thương trực tiếp mổ bụng con sói ra.

Graoooo…

Sau một tiếng thê lương tuyệt vọng của con sói, con sói tập kích nàng ruốt cuộc ngã xuống đất co quắp mấy cái tuyệt khí bỏ mình.

Một màn này bị Hiên Viên Vũ thấy được, hắn một bên đang đọ sức với sói một bên còn phải quan tâm nàng, nhưng sau khi thấy nàng lưu loát giết chết một con sói hắn biết mình lo lắng là dư thừa. Nữ nhân này căn bản không cần hắn lo lắng.

Con sói này chết nhanh chóng có một con khác lao lên công kích nàng. Cũng may nàng tỉnh táo lại, ứng phó tự nhiên nếu không tay chân cũng loạn.

Lâm Vân đang đọ sức với một con sói, hắn có nhiều chiêu yếu hại đao quang kiếm ảnh một lát cũng giết chết một con sói nhanh chóng có một con khác lao lên.

Viên Quân cũng dùng kiếm giết sói , võ công của hắn cũng không yếu, hai ba chiêu là giết xong một con sói, lại có một con khác tiến lên.

Những đội vệ Ngự Lâm quân đều như vậy, dũng mãnh giết sói, giết con này lại bị bầy sói vây công. Sói giết được càng ngày càng nhiều, cũng có một vài người bị thương.

Lúc nàng giết chết một con sói, mấy con sói không độc đấu với nàng nữa mà cùng nhau tấn công nàng, lần này nàng có cảm giác cố hết sức.

Bất đắc dĩ nàng mới sử dụng súng, bên trái là súng bên phải là đao, thời khắc nguy cấp một súng một dao găm cùng nhau bay múa lập tức có hai ba con sói chết dưới súng và dao găm của nàng.

Gió tanh mưa máu, động vật nhỏ cũng thoát đi vô ảnh vô tung, ngay cả chim chóc đậu trên cành cũng bay đi bốn phía chỉ nghe thấy tiếng sói gào thét.

Máu chảy thành sông, thống khổ rên rỉ, sói hợp lại tạo ra một trường hợp kinh khủng mà Lâm Vân, Viên Quân và Hiên Viên Vũ cũng bị thương một chút.

Đang ở lúc bọn họ sợ hãi và cố hết sức, bầy sói chết quá nhiều, rốt cuộc không thể không cam lòng mà rút lui. Giống như lúc đến, rời đi cũng đột nhiên.

Sói đầu đàn hú một tiếng, những con sói còn sót lại chạy như bay vào bầy sói sau đó rút đi như thủy triều.