Phó Thiếu Theo Đuổi Vợ Thật Gian Nan

Chương 8: 8 Không Gọi Anh Trai Nữa Rồi Sao

Lục Man: “…” Mọi người trong bộ phận tài vụ: “!!!” Ai nói người mới tới này là bánh bao mềm chứ?

Mềm mại là có thể bắt nạt được sao?

Giản Ninh vừa dứt lời, đừng nói là Lục Man, ngay cả Lý Kiến Đức đứng ở bên cạnh cũng cảm thấy có chút không nhịn được, dù sao Lục Mạn cũng là dân kỳ cựu của bộ phận tài vụ, hơn nữa còn là một tay ông ta đề bạt đi lên, nói một cách khác, đánh vào mặt Lục Man thì chẳng phải là đánh vào mặt ông ta rồi sao?

“Giản Ninh!”

- Lý Kiến Đức trách mắng một tiếng: “Cô mới đến đây được bao lâu?

Cô biết được cái gì chứ!”

“Trưởng bộ phận Lý, ông và tổ trưởng Lục kia, bị phạt mỗi người một nghìn, ông không có ý kiến gì chứ?”

- Kha Dĩ Danh căn bản không quan tâm đến việc Lý Kiến Đức đang nổi giận, lạnh lùng chen vào nói.

Lý Kiến Đức khẽ giật mình, vội vàng lên tiếng: “Không, không có ý kiến.

Nói xong, Lý Kiến Đức mặt dày kéo Kha Dĩ Danh vào phòng làm việc của mình, vừa cười hề hề, vừa bưng nước dâng trà.

Lý Kiến Đức ở Phó thị nhiều năm như vậy, có thể đạt được vị trí trưởng bộ phận tài vụ, đương nhiên là có năng lực của riêng mình, sở trường giỏi nhất của ông ta là có mắt nhìn, mặc dù trong toàn bộ quá trình vừa rồi Kha Dĩ Danh không có thiên vị Giản Ninh một câu nào, thế nhưng rõ ràng, hắn chính là đang giúp đỡ Giản Ninh.

Một người đường đường là trợ lý của chủ tịch lại đi giúp một đứa thực tập viên nhỏ không có danh tiếng này sao?

Nói không có vấn đề gì hết, đánh chết ông ta cũng không tin!

Kha Dĩ Danh cũng không phải là kẻ ngu, nhìn thấy Lý Kiến Đức ân cần như vậy, liền đoán được ông ta đang muốn hỏi gì, hắn bưng ly trà lên nhấp một ngụm, rồi nhàn nhạt nói: “Trưởng bộ phận Lý, hai chúng ta làm việc chung với nhau đã lâu như vậy rồi, quan hệ cá nhân bình thường cũng coi như là không tồi, tôi nhắc nhở ông một câu, người mới kia ở bộ phận tài vụ của các người, ông không chọc vào được đâu.

“Người kia là?”

- Lý Kiến Đức liền thuận theo hỏi thêm.

“Người của Phó tổng đó.

- Kha Dĩ Danh cũng không có che giấu, trực tiếp phá vỡ tầng cửa sổ giấy bị ngăn cách.

Nghe vậy, Lý Kiến Đức trước tiên là kinh ngạc sau đó lại thấp giọng hỏi: “Người đó có kiểu quan hệ như vậy với Phó tổng sao?

Mấy năm nay đâu có thấy người nào ở bên cạnh Phó tổng đâu!”

“Suỵt, không thể nói, không thể nói.

- Kha Dĩ Danh giấu đầu lòi đuôi, đứng dậy, đưa tay vỗ vai Lý Kiến Đức: “Đừng nói là tôi không có nhắc nhở ông, ông cũng không cần suy nghĩ đâu, một người không có bằng cấp kế toán, nếu như không có Phó tổng gật đầu thì sao có thể đi vào bộ phận tài vụ được chứ.

Lý Kiến Đức vẻ mặt bỗng nhiên như thể được khai sáng vậy, không ngừng gật đầu: “Hiểu rồi, hiểu rồi, cám ơn trợ lý Kha, chút nữa tôi nhất định sẽ mời cậu ăn một bữa cơm thịnh soạn!”

Kha Dĩ Danh không lên tiếng, chỉ giơ tay vẫy chào rồi cất bước rời đi.

Khi Kha Dĩ Danh rời đi, Lý Kiến Đức liền nhìn Giản Ninh đang ngồi trước bàn làm việc, dò xét từ trên xuống dưới…da dẻ trắng trẻo mịn màng, dáng người mỹ lệ, eo nhỏ đến nổi không thể nhẹ nhàng ôm chặt, quả thật là có điều kiện bẩm sinh để trở thành bà chủ Phó!

Lý Kiến Đức hít sâu một hơi, đi vài bước đến trước mặt Giản Ninh, ho nhẹ hai tiếng nói: “Giản Ninh!

Lần này biểu hiện của cô không tồi, tôi quyết định cho cô trở thành nhân viên chính thức trước thời hạn!”

Giản Ninh đang xem báo cáo tài chính của những năm trước, nghe vậy, liền sửng sốt nhìn Lý Kiến Đức.

Lý Kiến Đức vẻ mặt lạnh nhạt, đưa tay về phía cô: “Về sau cô chính là thành viên của bộ phận tài vụ chúng ta rồi, làm cho thật tốt, tiền đồ vô hạn!”

Giản Ninh nghi hoặc đứng dậy, lịch sự đưa tay ra nắm lại: “Trưởng bộ phận Lý, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.

Lý Kiến Đức hai tay nắm lấy đôi tay ngọc ngà thon dài của Giản Ninh, ra sức lắc lên lắc xuống vài cái: “Về sau chiếu cố nhiều hơn!”

Bà chủ tương lai!

Chuyện này bởi vì có Kha Dĩ Danh nhúng tay vào, cứ như vậy bức màn hạ xuống một cách mơ hồ, có người phát hiện, từ cái ngày đó trở đi, Lý Kiến Đức đối với người mới Giản Ninh này, có thể nói là vô cùng quan tâm, chỉ thiếu lập bài vị tổ tông để cúng bái nữa thôi.

Khoảng nửa tháng sau, Lý Kiến Đức gọi Giản Ninh vào phòng tài vụ, trên mặt mang theo nụ cười, hai tay mười ngón đan lại với nhau đặt ở trên bàn làm việc, không ngừng cọ xát vào nhau: “Giản Ninh à, công việc gần đây cô có hài lòng không?”

“Hài lòng.

- Giản Ninh dịu dàng nhỏ nhẹ trả lời.

Nghe vậy, lưng của Lý Kiến Đức liền thẳng hơn một chút, xoa xoa hai tay thầm nghĩ, giọng nói này dáng vẻ này, cũng khó trách ông chủ không gần nữ sắc cũng rung động.

Lý Kiến Đức cũng không phải là người hèn mọn bỉ ổi, chỉ là tùy ý suy nghĩ một chút, nhận ra bản thân đã nghĩ quá nhiều, liền ho nhẹ hai tiếng, đi vào vấn đề chính: “Giản Ninh, công ty của chúng ta luôn luôn quý trọng nhân tài, cá nhân tôi cũng vậy, nhìn thấy những biểu hiện gần đây của cô, vô cùng xuất sắc, vì vậy tôi quyết định, phái cô đi công tác, đi đến chi nhánh của công ty ở thành phố Y để kiểm tra báo cáo tài vụ hàng năm.

Đến thành phố Y để kiểm tra báo cáo tài vụ hàng năm?

Chuyện này bình thường không phải đều là việc làm của tổ trưởng tài vụ sao?

Lý Kiến Đức nói xong, thấy Giản Ninh không có tỏ thái độ, ngay sau đó lại nói lời thành khẩn: “Giản Ninh à, thực hành nhiều một chút, không có hại cho cô đâu.

“Được.

- Giản Ninh mỉm cười, đồng ý.

Nghe thấy câu trả lời của Giản Ninh, Lý Kiến Đức liền vui mừng khôn xiết, giơ tay vẫy vẫy, cực kỳ hào hứng nói: “Được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, hôm nay cô tan ca sớm chuẩn bị chút, ngày mai cùng Phó tổng đi công tác.