Cô gái tỏ ra thân thiết:- Chị chắc chắn là nhớ rồi, dù sao anh ấy cũng là bạn trai cũ của chị, sao mà quên được.Cái gì mà bạn trai cũ, quên không được?Tên Tần cẩu đó thì cô cần gì phải phí tâm tư đi nhớ chứ?- Sau khi chị đi, bạn trai cũ của chị làm một trận vô cùng soái! Bạn trai chị đánh bài với đám chế tác, sau đó đi đến bên ông Trương, vỗ vỗ vai hắn ta. Chị đoán xem bạn trai cũ của chị nói gì?Cô đoán cái búa ấy!Tên cẩu đó thì liên quan cái mông gì tới cô!Trần Ân Tứ trực tiếp nói:- ...Chị không đoán đâu.Cô gái thân thiết:- Được rồi, chị không đoán thì em kể, bạn trai cũ của chị nói, qua đây, lựa chọn một chút, ly nước ép này ông tự uống hay để tôi đút?- Chị không biết đâu, bạn trai cũ của chị bạo lắm, vừa mới đánh bài vui vẻ như tri kỷ với chế tác Trương, sau liền nói mình có việc gấp cần phải đi, không rảnh phí lời, cái ly nước ép này có vấn đề gì, lòng ông tự hiểu. Điều này chưa phải là chất, cái chất nhất, bạn trai chị nói ngoan, uống nó đi. Cái giọng của bạn trai cũ nhà chị, nó ôn hoà không thể diễn tả nổi.Trần Ân Tứ nghe cô gái tự biên tự diễn nói “bạn trai cũ của chị” mà nhức cả đầu, cô hơi động môi, muốn nói cho cô ấy là nên đổi cái danh "bạn trai cũ của chị" thành Tần tiên sinh hoặc là tên cẩu.Chỉ là lời Trần Ân Tứ chưa nói ra, đã bị câu nói của cô gái chặn lại:- Trong ly nước ép đó có tàn thuốc, lại có cả đầu thuốc, chế tác Trương chắc chắn uống không nổi rồi.Lời Trần Ân Tứ định nói, cứ thế mà bay mất. Tàn thuốc, đầu thuốc...Không hiểu vì sao trong đầu cô hiện ra hình dáng cô tức giận bừng bừng còn bóng anh đứng dựa cửa kính pha lê, tay hơi hơi nâng, tàn thuốc rơi vào ly nước ép.Cô gái kia hình như bị Tần Kiết làm cho u mê không lối thoát, như chia sẻ kho báu bí mật vậy:- Chị biết bạn trai cũ nhà chị làm thế nào không? Anh ấy trực tiếp bóp miệng chế tác Trương, đổ toàn bộ nước ép vào miệng ông ta. Sau khi đổ xong, bạn trai cũ của chị còn cầm ly đánh lên mặt chế tác Trương, nói, thế mới ngoan. Rồi bạn trai cũ của chị đặt ly nước bên chân ông ta, rời khỏi.