Phu Thê Vốn Là Chim Cùng Rừng

Chương 41: Chuẩn bị huyện thí

Editor: Masha

Đương nhiên, trong tay nàng có của hồi môn, tất nhiên là thẳng lưng, có bà bà cực phẩm cũng không sợ, nàng cũng không phải dễ chọc, nương nàng nói, nữ nhi không thể không có quy củ, nhưng không thể không có xương cốt, bị người khác khi dễ lên mặt, còn yếu đuối không biết phản kháng, vậy bị khi dễ cũng là xứng đáng.

“Có rảnh, thăm hỏi nhị tẩu con nhiều chút, giữ quan hệ tốt.” Nương của Trương Vân Nhi dặn dò nàng.

Nương của Trương Vân Nhi nghĩ đến những lời nam nhân nhà mình nói, cũng may tính tình vị kia cũng tốt, nếu cũng là người ngang ngược thì thật khó có thể chịu đựng.

Anh chồng bảo bọn họ giữ quan hệ tốt với Triệu gia, sau đó kiến nghị cửa hôn sự này, ban đầu bà không muốn đồng ý chút nào, rốt cuộc bọn họ là người ở trấn trên, sao có thể gả con gái mình về nông thôn?

Nhưng anh chồng nói, sẽ cấp cho Vân nhi một cái nhà làm của hồi môn ở trấn trên, hơn nữa gả qua sẽ phân gia ở riêng ngay lập tức.

Nương của Trương Vân Nhi nghĩ, có phòng ở thì về sau nữ nhi nhà mình có thể ưỡn ngực sinh hoạt ở nhà chồng.

Cho dù bà bà muốn đến ở, cũng phải nhìn sắc mặt của nữ nhi.

Huống hồ, làm tức phụ của con thứ cũng khá tốt, không cần nuôi dưỡng hai lão, chỉ cần ngày thường hiếu kính là được.

Lại có anh chồng đảm bảo, cho nên bà và trượng phu xem mặt Triệu Thổ Sinh, sau đó thương lượng một chút, liền đồng ý.

Hôn sự đã định ra, chỉ chờ đem nữ nhi gả đi.

Lại nói Triệu Thổ Sinh bên kia, hắn vừa nghe là nhị ca và nhị tẩu tìm việc hôn nhân cho mình, không hề do dự lập tức đồng ý.

Đó là vì hắn biết nhị ca nhị tẩu là người đáng tin cậy, gia đình không tốt sẽ không kết mối nhân duyên cho hắn. Cuối cùng biết là nữ nhi của huynh đệ ông chủ, Triệu Thổ Sinh cũng không cảm thấy mình trèo cao, không nhận nổi.

Chỉ cần cô nương đó không phải dạng nuông chiều từ bé, có thể sinh hoạt cùng hắn là được.

Vì thế, hôn sự này ngoại trừ Triệu bà tử có ý kiến khác, người khác đều là tán thành.

Triệu bà tử tứ cố vô thân, còn có thể thế nào? Lúc cài trâm cho con dâu tương lai cắm thoa, đành phải không tình nguyện làm.

Cũng may không có nháo xảy ra chuyện gì, bởi vì lão Triệu nói, nếu bà ta dám làm hôn sự thất bại, lão cũng sẽ không nể tình cảm mấy mươi năm.

Chỉ chớp mắt lại đến cuối năm. Các nhà các hộ đều vội vàng chuẩn bị ăn tết.

Không biết có phải vì nói một mối hôn nhân tốt cho Triệu Thổ Sinh hay không, lão Triệu đi tiếp hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh trở về, bất quá Lý Lê Hoa và Triệu Thủy Sinh chỉ đi tảo mộ đêm 30 rồi trực tiếp đi trở về.

Thân cận với Triệu Thổ Sinh, là bởi vì Triệu Thổ Sinh vẫn đáng giá để bọn họ kết giao, nhưng vừa thấy đến Triệu bà tử banh mặt, bọn họ cũng không cần phải đi mặt nóng dán mông lạnh.

Miễn cho Tết nhất, mọi người đều không hoà nhã nổi.

Còn Hà Thúy Cô, Lý Lê Hoa chỉ cần nói, “Sang năm Thủy Sinh muốn đi huyện tham gia khoa khảo.” Hà Thúy Cô lập tức liền cách xa mấy người Lý Lê Hoa mấy trượng, sợ lần này trở về là để vay tiền.

Nhìn xem đây là toàn gia đó, còn chẳng bằng người ngoài.

Cho nên hà tất ở chỗ này chọc người phiền toái? Bọn họ không ở, mọi người đều có thể ăn tết vui vẻ.

Triệu bà tử cũng ước gì hai vợ chồng này nhanh đi, năm trước còn xách đồ vật trở về, năm nay chỉ xách mấy cân thịt, chuyện này có nghĩa gì, nghĩa là trong túi bọn họ đã sạch tiền.

Lại nghĩ hai kẻ đáng đâm ngàn đao này, còn muốn cho lão nhị đi khoa khảo, như vậy nói không chừng thời điểm Tết nhất sẽ vay tiền nhà họ, chuyện này ngàn vạn lần không được.

Vì thế đối với việc hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh không cùng sum họp đón năm mới, ngoại trừ lão Triệu không vui, Triệu bà tử và Hà Thúy Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa sau khi trở về, hai người ăn tết, vẫn là rất tự tại, cũng làm tám loại đồ ăn, có cá có thịt còn có canh.

Số lượng không tính là nhiều, nhưng so với trước kia ăn cùng với nhiều người như vậy, còn phải nâng cốc chúc mừng thưởng người sung sướng hơn nhiều.

Bởi vì đã sớm tính toán không ở Triệu Gia Trang ăn tết, cho nên bọn họ còn mua pháo. Chờ đúng nửa đêm, các nhà các hộ đều bắt đầu đốt pháo, trấn trên còn có người bắn pháo hoa, dẫn tới rất nhiều tiểu hài tử chạy ra xem.

Pháo hoa nơi này không hoa lệ như trong hoàng cung, nhưng lại đặc biệt có nhân khí. Bọn nhỏ nói cười vui vẻ ngay ở bên tai.

Không biết vì cái gì, lúc này Lý Lê Hoa đặc biệt nhớ nhi tử của mình, cũng không biết sau khi hắn lên làm hoàng đế sống như thế nào?

Nhưng nàng đã không còn được gặp lại.

Chuyện xưa tích cũ, cũng không phải nói đã quên thì quên sạch sẽ, đặc biệt là thời khắc này, ký ức sẽ đột ngột kéo về.

Ngay cả Triệu Thủy Sinh cũng vậy, nhưng người muốn sống phải trân trọng hiện tại.

Có lẽ, chờ sau khi hắn thi đậu tú tài, lại sinh một hài tử cũng tốt.

Ở độ tuổi này sinh con so với dĩ vãng còn tốt hơn, sau khi những ngày tết qua đi, liền đến mười lăm tháng giêng, bởi vì cách huyện thành tương đối gần, nên hắn cũng không vội mà đi huyện thành.

Bất quá, cha Lê Hoa đã sớm lại đây, nói với Triệu Thủy Sinh: “Nếu trong người đã đủ tiền, nên trước tiên đi huyện thành, cũng có thể hỏi thăm tin tức.”

Triệu Thủy Sinh nói: “Huyện thí thì không cần đi.” Bởi vì huyện thí là trong huyện ra đề mục, sẽ không quá khó.

Cha Lê Hoa nghĩ đến trình độ của Triệu Thủy Sinh, cũng không cưỡng cầu.

Bất quá ông chủ Trương của tiệm gạo mời hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh lên huyện ở, hiện tại bọn họ tốt xấu cũng coi như là quan hệ thông gia, tính từ phía Triệu Thổ Sinh thì ông chủ Trương xem như là trưởng bối Triệu Thủy Sinh.

Trương lão bản cũng có nhà trong huyện, thỉnh hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh đến ở một đoạn thời gian, tuyệt đối có thể.

Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa thương lượng một phen, huyện thí là ngày hai tháng hai rồng ngẩng đầu, đi trước, cũng có thể cảm thụ một chút bầu không khí huyện thí, hai người không phải người trong huyện, nơi khảo thí ở đâu cũng phải biết rõ ràng trước, hơn nữa Triệu Thủy Sinh còn phải đi báo danh, cho nên sau ngày 25 chờ tháng giêng 25, đóng gói hành lý, trực tiếp đi huyện thành đến nhà của ông chủ Trương.

Nhà của ông chủ Trương ở huyện thành cũng không tính là lớn, là một tứ hợp viện nho nhỏ, bất quá cho dù ở nơi huyện thành phồn hoa nhưng bên trong lại rất u tĩnh, rất tốt để học tập.

Càng chu đáo chính là, người nhà ông chủ Trương còn an bài một đôi vợ chồng lớn tuổi đến, trong đó một người nấu cơm, một người phụ trách đánh xe, ngay cả xe ngựa cũng chuẩn bị tốt.

Ông chủ Trương còn bảo con của ông lại đây một chuyến, gặp mặt Triệu Thủy Sinh.

Triệu Thủy Sinh tỏ vẻ cảm tạ, bất quá ở lại thì có thể, còn tiền cơm này nọ, đều phải để bọn họ trả, bằng không thì ở cũng không được tự nhiên.

Nhi tử của ông chủ Trương cũng không có cách nào, chỉ có thể đáp ứng Triệu Thủy Sinh, sau khi trở về nhanh chóng nói với ông chủ Trương.

Trương lão bản sờ sờ chòm râu của mình, “Bọn họ muốn như vậy thì cứ làm thế đi, người như vậy mới làm người khác tôn kính.”

Không muốn chiếm tiện nghi của người khác, điểm này, rất nhiều người đều làm không được.

Nhà bọn họ, những thân thích thấy ông phú quý, có chút tiền, liền tới cửa tống tiền, không phải lấy chút đồ vật thì là đòi chút tiền, chưa từng nghĩ, ông kiếm tiền không dễ dàng.

“Cha, Triệu đại ca còn nói, tiền công của hai người hầu bọn họ cũng sẽ trả. Con cũng đáp ứng rồi.”

“Con làm rất tốt, cứ như vậy đi.” Ông chủ Trương nói, “Hôn sự của đường muội con, con lưu tâm nhiều chút.”

“Dạ, cha, cha cảm thấy lần này Triệu đại ca có thể thi đậu sao?” Nhi tử của ông chủ Trương, Trương Chiêm Nguyên hỏi.

“Qua huyện thí hẳn là không thành vấn đề. Năm nay thi không đậu, không phải còn có sang năm sao? Chuyện này thật ra không vội, bất quá, cha có xem chữ của hắn, cũng cảm thấy hắn là người có nhiều đất dụng võ.”

“Cho nên cha mới đem đường muội đính hôn cho huynh đệ của hắn?” Trương Chiêm Nguyên hỏi.

“Đem đường muội của con đính hôn cho Triệu Thổ Sinh, không chỉ vì cha muốn thân cận hơn với người đọc sách, còn có cảm thấy hậu bối Triệu Thổ Sinh này cũng không tệ lắm. Cũng xứng với đường muội con, cha cũng không phải loại người chỉ nhìn đến ích lợi. Mấy năm nay, cha gặp qua nhiều người như vậy, ai thật sự có bản lĩnh, ai là gối thêu hoa, cha vẫn có thể nhìn rõ một vài người, nhưng muốn cha cam đoan Triệu Thủy Sinh nhất định có thể thi đậu tú tài, cha cũng không thể bảo đảm, chuyện khoa khảo này cha cũng không hiểu mấy, nhưng cha lại cảm thấy Triệu Thủy Sinh này là một đại nhân vật, về sau khẳng định có tiền đồ lớn.”

Ông làm những việc này, cũng là vì con cháu của mình, về sau tốt xấu có chỗ dựa, cũng như chuyện làm buôn bán vậy, trước tiên phải quăng tiền vào, mới có thể kiếm càng nhiều tiền.

Đương nhiên, làm buôn bán, không có khả năng mỗi lần đều kiếm lời, có đôi khi còn lỗ sạch vốn, cũng không thể oán người khác.

Ông chỉ làm hết những chuyệb có thể làm, dư lại thì xem ý tứ của ông trời.

Nơi ở Trương lão bản cung cấp, cách huyện nha cũng rất gần, lúc lão bộc đánh xe mang Triệu Thủy Sinh đến trường thi ở huyện, cũng chỉ mấy thời gian một nén nhang.

Cho nên thuận tiện cực kỳ.

Triệu Thủy Sinh đến phòng báo danh của huyện, điền tên họ, quê quán, tuổi tác, lý lịch ba đời, nộp thêm giấy bảo lãnh của hai người tú tài, sau đó hắn có thể chính thức tham gia khảo thí.

Huyện thí khảo năm vòng, bất quá chỉ cần thông qua vòng đầu liền có tư cách tham gia phủ thí.

Bởi vì có một người giúp đỡ nấu cơm, Lý Lê Hoa chỉ cần phân phó là được. Hơn nữa tay nghề nấu cơm của vị này thật đúng là không tồi. Ông chủ Trương suy xét thật chu đáo.

Vị lão bộc nấu cơm này biết chủ nhân là tới tham gia khoa khảo, đối với hai người càng thêm tôn kính.

Đầu năm nay, người đọc sách ở nơi nào cũng được tôn kính, phải biết rằng, thi đậu, chính là lão gia, thân phận so với những người như bọn họ cao hơn rất nhiều.

Lý Lê Hoa mang hết tiền đến, chuyên môn mua chút đồ ăn bổ dưỡng cho thân thể, bảo bạn già của lão Trương làm. Đặc biệt là cá, mua nhiều nhất, bởi vì cá có thể bổ trí não và đôi mắt, người đọc sách dùng hai thứ này nhiều nhất.

Hấp, thịt kho tàu, hầm, nấu, chiên, các loại cách làm đều làm. Bởi vì trước kia nhà nàng là quý huân, cho nên không cần người trong nhà tham gia khoa khảo, Lý Lê Hoa cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ tận lực nấu thức ăn thật ngon chút.