Phượng Vĩ

Chương 12

Phượng Bạch Thiển cảm thấy nếu như nàng còn không mở miệng thì nha đầu kia có lẽ sẽ bị nướng cháy mất

" công tử , cảm tạ công tử hôm nay đã trợ giúp chúng ta " còn chưa đợi nàng lên tiếng Trần Khanh đã nhanh hơn Trần Khinh Ngọc đến trước Phượng Bạch Thiển khom cười cung kính , nở nụ cười lấy lòng

Trần Vũ thân là ca ca không phải không biết tính đệ đệ mình , hắn nhíu mi không vui vì hành động của Trần Khanh

" tiện tay mà thôi " Phượng Bạch Thiển cũng không nhìn hắn lấy 1 cái mà nhìn vào Trần Khinh Ngọc khiến cho má nàng ta lại thêm đỏ bừng

" công tử , cũng kết thúc đấu giá , nếu như có thời gian công tử có thể đến Trần gia tham quan 1 chút , tiểu nữ thân là chủ sẽ tiếp đãi công tử thật tốt " Trần Khinh Ngọc lấy ra từ trong ngực 1 tấm thẻ bài , nhìn qua cũng biết nó quý giá như thế nàng , Phượng Bạch Thiển lại không có từ chối mà nhận lấy cất đi

" được " cũng cho nàng ta một lời hứa

Sau khi 3 người kia rời khỏi , Phượng Bạch Thiển bỗng nhiên bật cười thành tiếng , 1 luồng khói trắng bao quanh cơ thể của nàng sau đó trên tay nàng xuất hiện 1 con cổ trùng màu đỏ nhỏ bằng hạt đậu

Phượng Bạch Thiển bắt đầu nghi ngờ nhân sinh , từ bao giờ nàng lại có thể gặp lại bí thuật thấp kém như vậy

Muốn đặt cổ trên người nàng thì cũng phải suy nghĩ xem có nó có khả năng vào người nàng hay không đã

Cũng không thể trách được người hạ cổ , hắn ta đâu có biết người trước mặt này lại là người biến thái như vậy

Một ý niệm khiến cho cổ trùng trên tay biến mất nàng lại quay về trạng thái lười biếng đợi chủ quản đấu giá đem hắc đàm hoa tới, nàng lâu lắm cũng chưa có trêu chọc người khác , nhưng từ khi vào thành lại liên tiếp bị , có thể là nàng dạo này nhàm chán , coi như chơi một hồi với hắn vậy

Cũng không đợi lâu , sau một chốc tiếng gõ cửa lại vang lên một giọng nói cung kính

" Phượng công tử , các lão chúng ta tới đưa cho ngài hắc đàm hoa "

" vào đi " tư thế không đổi , nàng phất tay khiến cho cửa bên ngoài mở ra

Bên ngoài đứng tổng hết có 4 người , một người là chủ quản nàng đã biết ban nãy , một ông lão đầu trắng mặc lam y trên người hắn không nhìn ra gì bất thường , chỉ có khí tức khiến cho người cảm thấy ấm áp như ánh mặt trời cũng nhẹ nhàng như mặt trăng tĩnh lặng , trên tay lão giả đúng là cầm theo hắc đàm hoa nàng mong muốn

Đằng sau hắn đứng 2 đại nam nhân , 1 người mặc hắc y phục 1 người mặc ngọc y trên mặt đeo 1 cái mặt nạ , mặc dù không nhìn thấy khí tức giao động trên người hắn nhưng trực giác Phượng Bạch Thiển cho thấy hắn là người nguy hiểm nhất đám người đó cũng có thể hơn nàng không chừng

Ánh mắt nàng vô tình lướt qua người hắn đúng lúc hắn cũng đang nhìn nàng khiến cho Phượng Bạch Thiển giống như bị lôi giật , nhưng sau đó lại như bình thường khó có thể nhận ra được

" lão phu là thất trưởng lão , công tử có thể gọi ta là thất lão " Thất lão đưa hắc đàm hoa cho Phượng Bạch Thiển , hai bên đều có thứ bản thân cần nên rất nhanh đã xong , Thất lão cùng với chủ quàn đã rời đi

Đem hắc đàm hoa đem vào không gian của bản thân Phượng Bạch Thiển đứng dậy định rời khỏi

Lúc này đây một giọng nói giống như đã từng gặp ở chỗ nào lại thành công khiến nàng dừng bước

" nếu như ta không nhầm nàng muốn hắc đàm hoa để bồi bổ linh hồn có phải không "

Phượng Bạch Thiển ngạc nhiên quay lại nhìn hắn , hắc y nhân không biết đã đi đâu chỉ còn lại bản thân và hắn , nàng cũng không quản tại sao hắn biết nàng là nữ nhân nhưng nàng chỉ quan tâm là hắn thế nhưng biết công dụng của hắc đàm hoa

Nàng nheo mắt lại nguy hiểm nhìn hắn , 1 khi có ai đó biết được bí mật này đem nói ra bên ngoài thì sẽ làm oanh tạc 1 trận , đến lúc đó ngày tháng thu thập hắc đàm hoa của nàng lại càng khó khăn

Nói đến hắc đàm hoa , Phượng Bạch Thiển tìm kiếm rồi đoạt lấy cũng được 7 năm kể từ ngày định mệnh hôm đó , nàng điên cuồng và vô cùng chấp niệm đối với hắc đàm hoa , chỉ cần có manh mối nàng đều có thể tìm thấy và đoạt nó

" nếu như nàng muốn ta có thể đưa cho nàng thêm một gốc " không đế ý đến sát ý của nàng , hắn ta lại thản nhiên mỉm cười nói với nàng , giọng hắn như có ma lực khiến cho Phượng Bạch Thiển đắm chìm trong chốc lát