Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 477: Đường có thể đi

Trong hang động u tối nơi đường hầm như mê cung dưới lòng đất thi thoảng lại vang lên những thanh âm chát chúa. Tạo ra tất cả động tĩnh loại này, không ai khác chính là Lâm Phàm cùng Lucario.

Khi mà bên ngoài đất đá đã không chịu nổi sức mạnh thân thể cơ bản của Lâm Phàm công phá, thì chính nơi đây, với thứ khoáng thạch đen ngòm, cứng rắn đến dị thường, mới là nơi được hắn chọn để luyện tập lâu dài.

Cũng không có giỏi về khoáng thạch như Steven, càng không giỏi về hoá học, Lâm Phàm đương nhiên không biết thứ khoáng thạch cứng rắn này là chất liệu gì. Nhưng chỉ cần nó đủ cứng rắn liền tốt rồi.

“ Ya...” … Đùng... Khép hai tay thành chưởng hình, vận sức, Lâm Phàm làm ra y hệt động tác của Lucario khi thi triển < Arm Thrust > chiêu thức!

Bạch quang sáng chói hiển hiện trên song chưởng của Lucario, còn trên hai tay của Lâm Phàm thì vẫn chẳng có gì biến đổi.

Để rồi khi song chưởng đánh vào vách tường! Phía bên Lucario, đen ngòm và cứng rắn khoáng thạch như thuỷ tinh đen vỡ vụn thạnh mảnh nhỏ. Còn bên phía Lâm Phàm, khoáng thạch ngoài nho nhỏ rạn nứt ra, cũng không có dấu hiệu đổ vỡ.

Dù chỉ lad như vậy thôi nhưng Lâm Phàm đã thấy vui rồi, bởi không ai khác ngoài hắn có thể cảm nhận được rõ ràng nhất bản thân của mình biến đổi.

Khi mà so với thời gian đầu đến đây, chưởng lực của hắn còn không làm nứt vỡ được khoáng thạch ở nơi này. Nhưng hiện tại nhìn thành quả trước mắt, rõ ràng chưởng lực của hắn đã được tăng cường...

Quan trọng nhất là, luôn quan sát từng chiêu thức mà mình tung ra bằng tinh thần lực, Lâm Phàm thấy được rõ ràng, ở một lần này, mặt ngoài song chưởng của hắn rõ ràng có một tầng tinh mịn nhỏ li ti khí thể, vô cùng mờ nhạt xuất hiện.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến chưởng lực của hắn mạnh lên, bởi đó rõ ràng là sức mạnh cơ bản hệ Fighting có được nhan sắc, nó đã gia trì vào hai tay của hắn.

Tuy cực kì nhỏ bé một lượng nhưng cuối cùng nó cũng đã xuất hiện rồi...

Thấy được sức mạnh này quả nhiên tồn tại trong thân thể của mình sau, Lâm Phàm tập luyện càng thêm miệt mài và chăm chỉ.

Không chỉ < Arm Thrust > chiêu thức, < Double Kick >, < Jump Kick >, < Low Kick >! Đều được Lâm Phàm học theo Lucario tập luyện và đều đồng loạt đạt được bước đầu thành công như trên.

Một ngày, ba ngày, năm ngày,... Một tháng... Ba tháng... Năm tháng...

Trong hang động u tối, miệt mài tập luyện quên cả khái niệm thời gian! Không biết qua bao lâu, chỉ đến khi một tiếng gầm vang vọng phát ra, dồn toàn lực vào đôi chân, Lâm Phàm nhảy lên, đạp hai cước cực mạnh vào một cột khoáng thạch!

Cột khoáng thạch nổ tung vỡ vụn khi phải chịu hai đạp liên hoàn của Lâm Phàm...

Nhưng thứ Lâm Phàm quan tâm không phải việc cột khoáng thạch trước kia không thể cứ như vậy phá nát được, nay lại bị hắn dễ dàng phá toái.

Hắn quan tâm đó là, trong khoảnh khắc ra chân đó, cẳng chân của hắn bằng mắt thường có thể nhìn thấy được rõ ràng, có một tầng bạch sắc khí thể như hơi nước quấn quanh.

“ Sau bao cố gắng... Cuối cùng... Cuối cùng ta cũng ép xuất được nó, để nó hoá thành thực thể và bằng giác quan bình thường cũng có thể nhận biết được...” Không dấu nổi sự vui mừng quá đỗi, hơi thở có chút gấp gáp, Lâm Phàm thì thào.

Làm được đến một bước này Lâm Phàm đã dám khẳng định 100 % rằng “ Con đường mình đi là hoàn toàn đúng đắn và có thể đi được!”

Khi mà hắn không cần nhờ đến tinh thần lực quan sát, chỉ bằng vào thị giác hắn đã có thể thấy được nguồn sức mạnh hệ Fighting này.

Điều đó đồng nghĩa với việc, khả năng cao hắn sẽ có thể bằng vào cảm giác của thân thể để cảm nhận được nguồn sức mạnh hệ Fighting ẩn chứa trong cơ thể mình này.

Chỉ cần cảm nhận được nó, khai phát ra nó tồn tại rồi, thì việc điều động và sử dụng nó, đối với Lâm Phàm chắc chắn sẽ không phải là điều gì quá khó khăn...

Cũng chỉ có như vậy hắn mới có thể tuỳ tâm sử dụng nguồn sức mạnh này như những con Pokemon hệ Fighting, mà không phải cưỡng ép bài xuất từng chút, từng chút một như ở hiện tại!

Tháng thứ sáu... Tháng thứ bảy... Tháng thứ tám... Đúng đủ chín tháng mười ngày... Lâm Phàm xuất... Động!

Còn 1 nửa ae chờ tí chép nốt T.T