Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 497: Lấy làm đồ chơi

Có những thứ ta muốn thấy nhưng đôi khi ta chẳng phải đi tìm, mà nó sẽ tự động xuất hiện trước mắt để cho ta thấy được.

Trường hợp của Lâm Phàm trong lần này cũng là như vậy!

Vừa về đến nơi P.Torterra ở lại, hắn đã bắt gặp được cảnh tượng, ba con Pokemon nhỏ vây quanh thế giới thụ trên lưng P.Torterra bay lượn và đuổi bắt. 

Chẳng cần đoán hắn cũng tự biết, ngoài hai con Pokemon của mình kia, thì kẻ ngoại lai thứ ba chắc chắn là thần thú Mew. Mặc dù nó không hiện ra bản thể và lấy Celebi thân ảnh để xuất hiện.

“ Nó... nó cũng là một con Pokemon sao?...” Ấp úng, sợ sệt thanh âm của Eileen vang lên, mang theo vô tận kinh hãi khi nàng chứng kiến được hình thể khổng lồ của P.Torterra, như một tòa đại sơn xuất hiện trước mặt mình...

Lúc này Lâm Phàm mới nhớ tới ở bên cạnh hắn còn đi theo là Eileen đâu.

Người khác quen thuộc với P.Torterra còn đỡ sợ, chứ ai lần đầu chứng kiến con Pokemon khổng lồ này mà không hãi hùng khiếp vía, đó mới là chuyện lạ.

Đặc biệt là khi giờ đây Lâm Phàm mới chú ý đến, P.Torterra thân thể lại to lớn thêm, hiện tại nó thân thể to lớn trình độ hẳn là đã có thể sánh ngang với con Dragonite khổng lồ đã từng xuất hiện ở vùng Kanto này.

“ Yên tâm, đừng sợ, nó rất hiền lành và chắc chắn sẽ không tự động công kích người. Hơn nữa nó còn là Pokemon của ta...”

“ Pokemon của ngươi!... Đừng đùa, mặc dù ta biết ngươi rất mạnh, nhưng đây cũng không phải là lúc cậy mạnh... Ngươi là thu phục không được nó đâu!” 

Thấy Lâm Phàm nhìn về phía ba con Pokemon nhỏ đang vui đùa ánh mắt, Eileen nhầm tưởng rằng hắn là đang nhìn về phía P.Torterra, từ đó hiểu nhầm ý của hắn.

Cô nàng này không tin, Lâm Phàm cũng lười giải thích mà thay thế bằng hành động trực tiếp, đó là gọi P.Torterra qua đây.

Dù sao thì nhìn khuôn mặt non trẻ của hắn, cũng là thật khó tưởng tượng đến việc hắn sẽ mạnh đến mức sở hữu được một con Pokemon khủng bố như P.Torterra.

Đây đã vượt quá sức tưởng tượng mà một thường nhân như Eileen có thể tưởng tượng đến. Vì dù có ngốc cũng có thể dễ dàng nhìn ra, con Pokemon khổng lồ kia đã có được sức mạnh của Thần...

Mặt đất rung lắc dữ dội khiến cho một thường nhân như Eileen khó có thể đứng vững. Đó cũng là lúc P.Torterra bước những bước đầu tiên tiến đến nơi đây sau khi nhận được Lâm Phàm kêu gọi.

Không bỏ qua cơ hội, Lâm Phàm lập tức tiến đến sát bên người Eileen, đem thơm ngọt thân thể kia ôm lấy, làm chỗ dựa vững chắc cho cô nàng, cả về mặt tinh thần lẫn thân thể.

Eileen trái tim nhỏ được một hồi rung động, đập loạn đến kịch liệt. Không biết là vì bị Lâm Phàm bất ngờ ôm gọn, hay là vì hồi hộp cùng sợ hãi trước P.Torterra khi con Pokemon này tiến lại gần.

Để rồi khi P.Torterra tiến tới, hạ thấp đầu rùa, nghi hoặc nhìn Lâm Phàm ý nói “gọi gì ta?”, thì Eileen mới triệt để tin con quái vật này, thật có quen biết với tên nam nhân này và khả năng cao tất cả những gì hắn nói trước đó đều là thật.

“ Giờ ngươi tin rồi sao nữ hoàng của ta?” 

Thấy Eileen vẫn còn đang trợn tròn đôi mắt, hiếu kỳ mà đánh giá gần trong gang tấc đầu rùa, Lâm Phàm nhân cơ hội hỏi. 

Nhận lại là cái gật đầu trong vô thức của Eileen khiến hắn cười thầm không thôi.

Chưa đủ ghiền, hắn đem Eileen như công chúa bế lên, tiến lại gần bên P.Torterra để nàng không chỉ là được nhìn, mà còn được sờ tận đầu của con rùa lớn này. Trong lòng thì thầm nghĩ.

“ Hiện tại ngươi sờ là đầu của con này đại quy của ta, thì sau này ta chắc chắn phải để ngươi sờ được đầu của con kia tiểu quy của ta!!”

Tuy chỉ là sờ được vào cằm của P.Torterra, nhưng cũng khiến Eileen hồi hộp và kích động không thôi. Bởi nàng vậy mà nàng hơn xa tiền nhân, khi đã được đặt chân đến vùng thánh địa này, hơn nữa còn được sờ vào sinh vật thần thánh ở nơi đây...

Còn Lâm Phàm thì cũng là thực vui vẻ, khi hắn cũng được chiếm chút tiện nghi từ Eileen khi thực hiện công việc này. “ Hôm qua là vòng ba, hôm nay là vòng một... Cộng thêm cả vòng hai... Tất cả đều là cực phẩm...”

“ Tì nì... tì ni...” “ Bi bi... Bi bi...” “ Miều... miếu.”

Đúng lúc này thanh âm reo hò vui vẻ khi chơi đùa của Victini cùng Celebi đột nhiên vang lên bên tai Lâm Phàm. Kèm theo đó là tiếng kêu của một con mèo nhỏ.

Cả ba như đang nói chuyện về thứ gì đó, để rồi cả ba đồng loạt hướng về phía Lâm Phàm bay lại.

Thấy được Lâm Phàm, Mew biểu hiện có chút rụt rè e ngại. Còn Victini cùng Celebi thì hào sảng mà vòng quanh hắn bay lượn, sau đó liên tục chỉ trỏ như giới thiệu Lâm Phàm cho Mew biết vậy...

Nếu Lâm Phàm có thể hiểu được hai tên này ngôn ngữ, thì không biết là hắn sẽ tức giận hay là vui mừng khi được Victini và Celebi chủ động giới thiệu để làm quen với Mew.

Bởi hai tên tiểu gia hỏa giới thiệu với Mew về hắn, không phải với tư cách là chủ nhân của chúng hay là một con người. Mà chúng giới thiệu với Mew về Lâm Phàm như là một món đồ chơi thường ngày của chúng vậy.

Vì Mew đã cho bọn chúng được chơi cùng rất nhiều những món đồ chơi của Mew, cho nên hai tiểu gia hỏa cũng không ngần ngại mà đem món “đồ chơi” yêu thích hàng ngày của mình, chia sẻ cho bạn mới...

Thế là để làm mẫu cho Mew khi đồng bạn còn đang ngơ ngác không biết sử dụng món đồ chơi này, cả hai con Pokemon lập tức bay đến khoang lái, túm lấy tóc Lâm Phàm, sử dụng siêu năng lực, điều khiển hắn bay lượn.

Bị tách ra khỏi Eileen ngay khi bàn tay chuẩn bị bao khỏa được trọn vẹn được ngọn ngọc nữ phong kia khiến Lâm Phàm không tình nguyện phối hợp. Đặc biệt là khi hắn biết, hai tên tiểu gia hỏa này rõ ràng lại muốn biến hắn thành máy bay của chúng đến sử dụng.

Mà trước mặt mì nữ, hắn làm sao có thể cùng chúng vui đùa và làm ra dạng này mất hình tượng hành động... Thế là hắn bắt đầu dãy giụa, không chịu phối hợp.

Nhận lại từ việc này chỉ là sự không vui từ Victini. Để rồi nó tự mình đến cầm lái, thay thế Celebi đến điều khiển Lâm Phàm.

Sức mạnh của hắn có thể dãy giụa một chút trước Quán quân cấp Celebi trói buộc, nhưng lại không cách nào dãy giụa trước Thần cấp sức mạnh trói buộc của Victini.

Tay chân bị ép đi vào khuôn phép. Lâm Phàm như một chiếc máy bay với hai chân chụm lại, hai tay giang ra, đầu ngẩng lên nhìn đường, miệng bị đông cứng không thể phát ra lời nào. Cứ như vậy, hắn bị ép vào khuôn phép, bay thẳng đến vị trí của Mew!

Để lại đó là Eileen ngây người nhìn tất cả và không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Đặc biệt là khi nàng còn được con rùa lớn này dùng sợi rễ của nó nhẹ nhàng quấn lấy, đưa lên trên lưng nó. Nơi mà nàng thấy được một ngôi mà dưới gốc cây đại thụ kia và để nàng ở lại đó...

Thời gian trôi qua, Lâm Phàm đã khóc không ra nước mắt khi mà hắn phải tham gia một cuộc vui không thấy hồi kết, mà ở đó hắn bị người lấy ra làm vật để chơi đùa.

Mặc dù lúc này hắn được thân cận với kẻ được coi là mạnh hơn cả Mewtwo, thần thú Mew! Con Pokemon cũng nằm trong phần mơ ước mà hắn muốn thu phục được...

Chỉ là hình tượng vĩ đại nam nhân của hắn còn chưa xây dựng được ở trong lòng Eileen mỹ nữ đã lập tức bị đổ vỡ, khiến hắn cực độ không muốn tiếp tục dùng cách này để được thân cận với Mew.

Nhưng hiện tại quyền sinh quyền sát đã không nằm trong tay hắn, khi hắn chỉ là một món đồ chơi của ba tên tiểu biến thái thích lái máy bay này. 

Cho nên tất cả sự phản kháng đều vô hiệu và để giảm bớt thống khổ khi bị cưỡng bức, hắn chỉ có thể thả lỏng mà hưởng thụ.

Hơn nữa dần dần bị ba con Pokemon thay thế điều khiển, hắn cũng phát hiện ra một điểm đặc biệt ở Mew khiến cho hắn phải suy nghĩ.

Đó là tại sao con Mew này sức mạnh siêu năng lại là màu xanh lá mạ, mà không phải là màu đỏ hồng, như con Mew đã từng đối chiến với Mewtwo mà hắn thấy được trên anime?

Không lẽ con Mew này và con Mew đó không phải là một? Không lẽ trên thế giới này có nhiều hơn một con Mew?

“ Cũng có thể là Mew sở hữu hai nguồn siêu năng lực và ở trước mặt ta nó mới chỉ biểu hiện ra một góc của tảng băng chìm mà thôi!” 

“ Nhưng tất cả trường hợp đều có thể xảy ra. Nếu được có lẽ nên để cho Mewtwo gặp một lần con Mew này, như vậy tất cả ẩn tình và thắc mắc của ta có thể được giải đáp.”

“ Dù sao đã từng chiến đấu qua với Mew và có thể coi là một phần của Mew, nó là rõ ràng nhất Mew khí tức và chắc chắn có thể biết được, con Mew này có phải hay không là con Mew đã từng cùng nó giao chiến trước đây...”

Suy nghĩ khiến thời gian trôi qua thật nhanh. Ngoái đi ngoái lại cả ba con Pokemon đều đã chơi chán. 

Như một đám trẻ con khi chơi đùa xong liền mệt mỏi và buồn ngủ. Bọn nó bỏ mặc thứ đồ chơi là Lâm Phàm. Kéo nhau bay về phía gốc cây trên lưng của P.Torterra, ở vị trí gần với viên ngọc Jewel Of Life kia nhất và ôm thành một đoàn, tựa đầu vào nhau, ngủ lại đó.

Bởi nguồn sức mạnh tỏa ra từ nơi đây khiến cho bọn chúng cảm thấy thật sâu thoải mái...

Còn Lâm Phàm thì trở về với khuôn mặt không mấy vui vẻ, đón tiếp hắn là Eileen đang trong nín cười trạng thái và biết rõ còn cố hỏi “ Ngươi chơi vui vẻ sao??”