Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 510: Nam nhân tư tâm

“ Phù! Cũng may lần này có Cynthia quán quân đuổi tới, bảo vệ người dân an toàn sơ tán khỏi chiến trường của hai con Pokemon, nếu không chúng ta sợ là đã bị chôn vùi cùng một phần của thành phố này rồi.”

“ Đúng vậy,... đúng vậy...”

“ Chỉ có điều lúc đó cũng không phải chỉ có một mình Cynthia quán quân, ta thấy được rõ ràng, là nguyên một đám nữ đồng hành đến đây, xong rồi mới phân tán ra các nơi để cứu trợ đấy.”

“ Phải phải! Ta cũng đã gặp được một nữ nhân mạnh mẽ, tuy không nhận ra nàng là ai, nhưng nàng lại mạnh đến đáng sợ, khi sở hữu một con thần thú Articuno... Các ngươi có nghe rõ hay không? Là thần thú Articuno đấy. Đặc biệt là dung mạo và vóc người kia, chà chà...”

“ Ma quỷ vóc người, thực lực khủng bố... Ài, dạng này nữ nhân, có thể đem áp dưới thân dù chỉ là một đêm, thì cho dù hôm sau phải làm ma ta cũng mãn nguyện.”

“ Đúng đó, đúng đó... Hơn nữa biết đâu, đem các nàng áp dưới thân một đêm sau, các nàng sẽ biết sự lợi hại của chúng ta và không nỡ giết ta, mà nhận ta làm chồng và ngày đêm quỳ gối trước ta cũng chưa biết chừng, khặc khặc.”

Trong đầu hiện lên ý dâm, một đám nam nhân nhìn nhau cười khoái trá, đề tài về đám nữ cũng kéo được càng ngày càng xa.

Đúng lúc này một tiếng hừ lạnh từ phía không trung phát ra. Rõ ràng chỉ là một tiếng hừ lạnh là từ không trung truyền tới, nhưng lại như lôi đình nổ tung trong đầu mỗi người, khiến trong óc bọn họ chịu đến một hồi đau xót.

Tiếng nghị luận cũng im bặt mà dừng, thay vào đó là tiếng rú thảm liên hồi phát ra từ những cái miệng vừa xong còn chứa đầy ô ngôn uế ngữ của bọn chúng.

Đợi cơn đau kinh khủng kia đi qua, thanh âm kia lại một lần nữa vang lên và truyền thẳng vào đầu từng người ở đây.

“ Quản tốt lời nói và suy nghĩ của các ngươi, nếu còn dám như vậy nghị luận về các nàng, tin tưởng ta, các ngươi sẽ chết thật sự thống khổ, thống khổ hơn gấp vạn lần khi chết dưới tay những con thần thú mà các ngươi vừa nhắc đến kia.”

Thanh âm vừa dứt, một tiếng nổ vang trời vang lên ở cạnh bên đám người. Nơi có một tòa nhà cao tầng vừa mới tồn tại ở đó, thì nay đã bị thứ sức mạnh kinh khủng nào đó bắn phá đến cặn bã cũng chẳng còn.

Đây như là để nhắc nhở bọn họ rằng “ Chủ nhân của thanh âm kia có thực lực làm được những gì vừa nói.” Điều này khiến cho cả đám đều không rét mà run, chỉ biết đứng đó trố mắt nhìn nhau.

Không một ai dám buông lời thách thức, không một ai dám không tin lời nói của kẻ vừa rồi. Có chỉ là sự sợ hãi vô tận tràn ngập trong tâm trí và thấp thỏm lo âu nhìn về mọi phía xung quanh mình.

Chỉ tiếp là tất cả đều là phí công, bởi kẻ kia vừa thả xong ngoan thoại đã lập tức rời đi nơi này. Nhưng càng như vậy, đám người càng là sợ hãi. Sợ hãi sự thần bí của đối phương, sợ hãi cả khả năng xuất quỷ nhập thần và thực kinh khủng của đối phương.

........

Bảo vệ hình ảnh của đám nữ như vậy, không phải Lâm Phàm còn có thể là ai!

Làm một tên nam nhân, ai sẽ thích nữ nhân của mình bị những kẻ khác đem ra bàn tán, đồng thời còn dám động ý dâm đối với các nàng.

Gặp tình huống đó, không giết đối phương đã là may mắn cho kẻ đó. Điều này càng đúng hơn đối với một kẻ sở hữu thực lực khủng bố như là Lâm Phàm.

Nếu không phải là có Steven quán quân ở bên cạnh, tin tưởng hắn sẽ không ngần ngại mà làm cho tất cả những kẻ này phải hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này.

Hơn nữa cũng may cho bọn chúng là trên đoạn đường tới đây, thì đây đã không phải là lần đầu tiên Lâm Phàm gặp được tình cảnh như vậy.

Ngoài lần đầu tiên dưới cơn nóng giận đem một đám người diệt sát và cùng Steven náo một hồi không vui ra. Thì sau đó khi gặp phải dạng sự tình này, hắn đã xử lý bình tĩnh hơn nhiều và thường thì cách giải quyết sẽ là như vừa rồi.

Chỉ khác về mức độ nặng nhẹ của tổn thương về trí não, do tinh thần lực công kích gây ra mà thôi.

Nhưng dù cho đã làm như vậy, nhưng trong lòng Lâm Phàm cũng có đôi chút buồn bực. Buồn bực vì đám nữ tại sao tự nhiên lại một mình chạy tới nơi này, không phải đã thống nhất với nhau là các nàng trở lại mỏm đá rèn luyện thực lực sao?

Để rồi sự tình xảy ra như hiện tại.

Trước kia ra ngoài, có hắn đi cùng thì không sao. Bởi khi đó ai cũng sẽ biết các nàng đều là hoa đã có chủ và chủ ở đây chính là hắn. Lấy thực lực và uy vọng của hắn, đám sắc lang kia chỉ có thể nhìn các nàng và hâm mộ hắn mà thôi. Ai dám bày ra ý dâm?

Ít nhất ở trước mặt hắn là như vậy? Còn sau lưng thảo luận thì ai thèm quan tâm.

Còn không có hắn đi theo, dù thực lực của các nàng rất mạnh, nhưng dù sao cũng là nữ giới, cho nên làm sao có thể tránh khỏi những kẻ sắc lang đó sẽ sinh ra những ảo tưởng không thuần khiết.

Để rồi sau khi đến đây, Lâm Phàm liên tiếp gặp phải dạng này không kiêng dè nghị luận. Khiến cho hắn không thể không cảm thấy khó chịu.

“ Các nàng lớn lên vốn đã xinh đẹp động lòng người, qua bàn tay của ta vun trồng càng trở nên hại nước hại dân. Vậy mà còn không biết tự giấu diếm sắc đẹp của mình khi ra ngoài một mình, để sự tình thành ra như vậy...”

“ Lần này tìm được các nàng, mang trở về, để xem ta làm sao trừng trị và giáo dục lại các nàng. Hừ.”

Càng nghĩ càng thêm bực trong lòng, Lâm Phàm không khỏi thúc dục Drageon tăng nhanh tốc độ, truy đuổi theo chân của đám nữ. Bởi giấu sâu trong lớp khó chịu và bực dọc kia, là vô tận sự quan tâm và lo lắng của Lâm Phàm về vấn đề an toàn của đám nữ.

Nếu biết vị trí chính xác của các nàng thì tốt rồi, hắn sẽ lập tức bỏ mặc Steven và gọi ra Celebi đem mình < Teleport > trực tiếp đến bên người của đám nữ. Nhưng không biết được vị trí chính xác, cho nên Lâm Phàm chỉ có thể tìm kiếm bằng cách này.

“ Cũng còn may các nàng không có ý định tham gia vào chiến cuộc giữa hai con Pokemon, mà chỉ tham gia vào cứu trợ và giảm bớt thiệt hại... Mong rằng sẽ không có gì ngoài ý muốn xảy ra, nếu không...”

Nếu không thì hắn thật chẳng biết sẽ phải làm gì nữa...

.......

“ OA! Thật là lớn, kích thước của nó đều đã ngang bằng với “con rùa nhỏ” của lão công đi.”

“ Skyla, muội nói linh tinh gì đó? Gì mà con rùa nhỏ của lão công? Tại sao lại gọi Torterra như vậy, nó đều to lớn hơn muội không biết bao nhiêu lần.”

“ Đúng vậy Skyla! Hơn nữa dù là người có ý gì đi chăng nữa, thì ta cũng phải nhắc cho ngươi nhớ, đó là loại rùa gì của lão công đi nữa đều không hề nhỏ, trái lại chúng đều rất to lớn. Đặc biệt là một loại mà ngươi đã nếm qua và biết sự lợi hại của nó, hì hì”

“ Hừ hừ, đừng để đến lúc đó ta đem câu này nói cho lão công biết, đến lúc đó ta sẽ xem xem, hắn là như thế nào trừng trị ngươi.”

Đám nữ tụ tập cùng một chỗ, ở một bên xem trận đại chiến giữa hai con thần thú. Chỉ khác là lần này không biết vì lí do gì khiến cho không phải là Dialga và Giratina giao chiến, mà biến thành Palkia và Dialga giao chiến.

Đồng thời hai con Pokemon cũng lần đầu đồng thời sử dụng ra khả năng biến hóa thành khổng lồ của mình, với kích thước như hai tòa nhà cao tầng để chiến đấu.

Lần đầu thấy được cảnh tượng kỳ quái này khiến cho Skyla bật thốt lên đầy bất ngờ và đó ngay lập tức trở thành đề tài trêu đùa của đám nữ.

“ Các ngươi thật đem chuyện này nói cho lão công, để lão công trở lại trừng phạt ta sao? Vậy thì cảm ơn mọi người... Có điều ta sợ rằng đến lúc đó, các ngươi sẽ không bỏ được lão công và đem chuyện này giả vờ quên đi mà thôi.”

Đợi phản ứng lại, Skyla lập tức nã pháo phản công. Đây như một đòn trí mạng khiến đám nữ im bặt mà dừng. Bởi tự vấn lòng, các nàng đều cảm thấy mình là thật không bỏ được mà nói ra điểm này.

Như vậy há chẳng phải quá tiện nghi cho Skyla hay sao? Khi thời gian dài qua đi, các nàng ngày càng nhớ Lâm Phàm hơn và ai cũng muốn là người đầu tiên được cùng hắn này kia... Dù sao người ta thường nói tiểu biệt thắng tân hôn mà...

Cuối cùng vẫn là chị đại Cynthia đứng ra đưa vấn đề đi đến hồi kết.

“ Được rồi, được rồi! Các ngươi đều cho ta nghiêm túc lại một chút. Đây đang ở gần với chiến trường của hai con thần thú, cho nên tập trung lại và chú ý an toàn của bản thân đi.”

“ Xem hướng di chuyển khi giao chiến của chúng, xem ra chúng ta lại sắp có việc để làm rồi... Tất cả chuẩn bị cho tốt...”

Tuy không ai đáp lời, nhưng tất cả đều tự ý thức được và tự giác nghe lời Cynthia. Cả đám một lần nữa chú tâm quan sát chiến trường, đồng thời bên thân ai nấy đều xuất hiện một con Pokemon thiên về khả năng trốn chạy để tùy thời có thể rút lui.