" Chidori (Thiên điểu)!"
Réo réo réo... trong phòng như có một đàn chim chui vào kêu loạn. Trong tay Kakashi lôi điện tụ tập thắp sáng cả căn phòng.
Sharingan đã sớm mở ra, con ngươi màu đỏ tươi với ba viên câu ngọc liên tục đảo qua đảo lại để bắt được Lâm Phàm thân ảnh.
" Thật nhanh" là hai từ có thể dùng để hình dung Lâm Phàm tốc độ lúc này.
Có điều quỹ tích vẫn là bị bắt đến, bởi < Quick Attack > một chiêu này nhanh là nhanh thật nhưng kéo theo đó lại là một vệt sáng như báo cho đối thủ về vị trí của mình vậy.
" Ngay lúc này! Chết đi!"
Bắt được hình bóng của Lâm Phàm vào tầm công kích của bản thân, đồng thời có cực cao cơ hội đánh trúng đối phương, Itachi không chút do dự đâm bàn tay nắm đầy lôi điện của mình vào ngực Lâm Phàm.
Tưởng là thành công giải quyết Lâm Phàm nhưng không.
" Lâm Phàm" trước mặt Kakashi lóe lên rồi biến mất, trong khi Kakashi rõ ràng cảm nhận được mình đã đánh trúng mục tiêu.
" Không phải là thế thân thuật, cũng không phải là thuấn thân, bởi thuấn thân ít nhất cũng để lại tàn ảnh... Như vậy chỉ có thể là ảnh phân thân."
" Nhưng nếu là phân thân tại sao lúc biến mất lại không hề giống với bất cứ loại phân thân nào mà mình từng gặp. Hơn nữa sharingan đều đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm, mình cũng không hề thấy hắn thi triển phân thân thuật cũng như không hề có kết ấn động tác..."
Đảo mắt nhìn quanh tìm kiếm Lâm Phàm thân ảnh, đồng thời suy nghĩ trong đầu Kakashi cấp tốc xoay chuyển để tìm đáp án cho những gì khó hiểu xảy ra trước mắt.
Nhưng một thanh âm pha chút hài hước giọng điệu vang lên sau lưng cắt đứt suy nghĩ của Kakashi.
" Trên chiến trường đừng bao giờ phân tâm đi suy nghĩ, cùng đừng bao giờ đưa lưng về phía kẻ thù."
Kakashi định làm ra động tác quay người. Nhưng đột nhiên hắn kinh sợ phát hiện trong tích tắc đó thân thể mình không thể động đậy.
Sau đó Itachi hai mắt dần dần tối đen và gục xuống.
Hồng quang trong đôi mắt của Lâm Phàm và ánh sáng màu hồng bao phủ Kakashi lóe lên rồi biến mất.
Hắn lạnh nhạt quay người, bước chậm hướng cửa ra rời đi. Để lại một đám người của ANBU nằm la liệt trên đất. Và một màn vừa rồi xảy ra đương nhiên không hề có một ai chứng kiến được.
Hai năm luyện tập chính thức kết thúc! Lâm Phàm đã thu được thứ mình muốn. Tiếp tục dạng này tu luyện đã không có ý nghĩa cùng tác dụng.
Lâm Phàm muốn trở về rồi!
...
" Không ấn phân thân thuật!... Một chiêu thức quỷ dị có thể trói buộc địch nhân hành động... Tốc độ phản ứng, sức quan sát không thua gì sharingan của ta... Thể thuật cũng mạnh đến đáng sợ... Tên này thật sự... quá mạnh!"
"Haiz!"
" Bại trong tay kẻ như hắn ta là nên vui hay nên buồn đây?"
Bước chậm trở về nhà, sờ lên phần cổ còn có chút đau nhức, hồi tưởng lại những gì xảy ra trong khoảnh khắc đó và thời gian cùng đối phương giao đấu cảnh tượng, Kakashi càng nghĩ càng cảm thấy Lâm Phàm thực lực mạnh đến đáng sợ!
" Kakashi! Kakashi!... Nghĩ gì mà chúng mình gọi mãi mà cậu không chịu dừng lại vậy? Mau, mau cùng mình đi gặp ngài đệ tam. Có chuyện quan trọng cần ý kiến của cậu đến quyết định.
Chạy lại phía Kakashi là một nhóm gồm ba người: Might Guy - Sarutobi Asuma - Yuuhi Kurenai.
Hai người sau là không xa lạ gì, cả ba đồng thời đều là bạn thân của Kakashi.
Đặc biệt là Might Guy, vì một số lý do mà hắn là người thân nhất với Kakashi, sau Uchiha Obito và Nohara Rin.
" Có chuyện gì cần ý kiến của ta, hơn nữa còn liên quan đến đệ tam đại nhân?"
" Chẳng là thấy tính cách của cậu đoạn thời gian này có tâm tình chút u sầu, cho nên mình đã đề xuất với cha về việc cho cậu rời đi ANBU và trở về trường học làm việc cho thư thái đầu óc." Asuma thông báo.
" Ra vậy!"
Nghĩ nghĩ Kakashi liền đồng ý quyết định này sau đó cùng bọn họ đi gặp đệ tam để xác nhận.
Đội trưởng ANBU đội Hatake Kakashi nghỉ việc từ đây, người được đệ tam giao trọn niềm tin dẫn dắt chi đội ngũ bảo vệ làng là Uchiha Itachi.
Mười ba tuổi Itachi chính thức lên làm đội trưởng đội ANBU.
Nói đến cũng kỳ quái, khi mà Lâm Phàm giao chiến với toàn bộ tinh anh của ANBU đội nhưng hắn chưa một lần gặp được Itachi ở trong đó.
Có lẽ là do đệ tam biết quan hệ của hai người nên không cho cả hai gặp mặt trong loại này không nương tay luyện tập hoàn cảnh đi!!!
Từ Hokage phòng làm việc trở về nhà sau một ngày mệt mỏi, Kurenai trở về nhà.
Đứng trước cửa, nàng thấy cổng đã sớm bị người mở ra, ống khói cũng đang bốc lên từng đợt khói bếp.
Thấy tình cảnh này, Kurenai trên mặt hiện lên kinh ngạc cùng mừng rỡ vẻ mặt, hai tay che miệng nhỏ ngây ra một hồi, nàng mới chạy vội vào trong nhà, xông thẳng vào gian bếp vị trí.
Không để Kurenai thất vọng, ở đây nàng thấy được thân ảnh quen thuộc kia đang vì nàng chuẩn bị bữa tối.
Nghe thấy được tiếng bước chân, không cần đoán, Lâm Phàm lập tức nở nụ cười. Bỏ xuống công việc trong tay, hắn quay lại cùng đối phương chạm mặt.
Bốn mắt nhìn nhau. Lâm Phàm trước tiên mở miệng.
" Ta trở lại rồi!"
Sau đó là giang tay đón nhận thân thể kiều tiểu đang hướng trong lòng mình phóng tới kia, đem đối phương ôm lấy.
Cảm nhận được nơi ngực áo dần ướt, vòng tay của Lâm Phàm càng siết chặt hơn.
Một phân thân được hắn tạo ra tiếp tục công việc nấu ăn. Còn bản thể thì ôm Kurenai hướng phòng ngủ đi đến!
Trong khi Kurenai còn nghĩ mười ba tuổi Lâm Phàm đã phát triển và cao lớn hơn trước rất nhiều, hiện tại đã có nam nhân bộ dạng và cho nàng được cảm giác an toàn.
Thì bạn đọc và Lâm Phàm đang nghĩ về những chuyện tiếp theo sẽ xảy ra và những gì mà mười ba tuổi Lâm Phàm có thể làm được khi ôm xinh đẹp Kurenai tiến vào phòng ngủ.
Còn tác thì nghĩ: " còn quá sớm cho chuyện đó đó lũ con giời! Mười ba tuổi xxx là phạm pháp!"
Trước tiên ăn chán một hồi cháo lưỡi, sau đó Kurenai rúc vào ngực Lâm Phàm ngủ một hồi, rồi đến ăn tối thời gian thì được hắn đánh thức với bữa tối dành cho cả hai đã sắp sẵn trên bàn.
Có nến, có hoa, nhâm nhi một chút rượu nhẹ, ăn những món ăn tự tay hắn nấu, ngắm một chút khuôn mặt tràn ngập tự tin và mỉm cười trước mặt mình kia, Kurenai cảm giác trái tim đang trống rỗng đột nhiên bị lấp đầy hạnh phúc.
Khiến cho Kurenai cảm thấy công sức mong nhớ và đợi chờ lâu như vậy của mình đều là đáng giá!!!
...
" Ngươi bao lâu thì lại phải đi?"
Sáng sớm ngày thứ hai, mở mắt ra, đấy là câu đầu tiên Kurenai nói với Lâm Phàm.
Định hình lại đoạn thời gian này thu hoạch, cộng thêm nghĩ một chút về tương lai, Lâm Phàm hôn lên trán cho nàng yên tâm rồi nói.
" Chắc hẳn là một đoạn thời gian nữa ta sẽ không đi đâu, liền ở nhà bồi tiếp ngươi đi! Dù sao thực lực của ta lại đạt đến bình cảnh, trong khoảng thời gian ngắn khó mà tiến thêm."
Thật vậy!
Hiện tại Lâm Phàm sau hai năm tập luyện thành tựu tổng hợp lại một số thứ đáng lưu ý như sau:
Đầu tiên là thân thể sức mạnh!
Khỏi phải bàn, mười ba tuổi hắn hiện tại đã có thể cùng toàn bộ thành viên tinh anh đội ANBU vật lộn và mài sạch bọn họ thể lực.
Thứ hai là nhẫn thuật phương diện!
Nói chung nhẫn thuật được dạy và biết, hắn đã sớm thuần thục đến cực hạn. Điều đó kéo theo kết ấn động tác cần càng ít thao tác và thời gian. Uy lực cũng là mạnh lên không ít.
Nhưng đây vốn không phải là toàn bộ sức mạnh của Lâm Phàm và Lâm Phàm cũng không đặt tất cả vào nhẫn thuật phương diện, cho nên không quá nhiều điều đáng nói ở đây.
Thứ ba là pokemon chiêu thức!
Hắn đã cảm giác được mình có thể thi triển được một số chiêu thức phức tạp hệ Fighting và hệ Normal, nhờ có nguồn năng lượng dồi dào tẩm bổ thân thể dường như biến hắn thành hình người pokemon.
Hơn nữa hắn cũng đã len lén thử tập luyện và tập thành vài chiêu, nhưng không có đem ra gặp người sợ hù dọa bọn họ. Bởi như đã biết, giống như pokemon, hắn thi triển dạng này chiêu số đều là không cần kết ấn.
Biểu hiện ra chúng sẽ đều thành " vô ấn nhẫn thuật", hơn nữa còn sẽ thành "bản thân hắn sáng tạo nhẫn thuật" dạng này hiểu nhầm.
Đối với luôn luôn muốn điệu thấp và cho người lớn lao kinh hỷ hắn, đương nhiên sẽ không ở thời điểm này bộc lộ ra quá nhiều.
" Ít nhất cũng phải có một vài mỹ nữ ở bên, dạng này bộc phát ra mới thật sự có ý tứ."
Thứ tư là về tinh thần lực!
Lúc này tinh thần lực dò xét kỹ năng đã đạt đến bán kính 100m phạm vi.
So với gần 2000m tinh thần lực dò xét phạm vi trước kia, thì hiện tại ở thế giới này còn kém xa quá xa.
Nhưng như vậy đã đủ Lâm Phàm vui vẻ, bởi như vậy hắn không khác gì sở hữu một đôi Byakugan đồng thuật. Hơn nữa còn là không góc chết Byakugan.
Thứ năm và cũng là quan trọng nhất đó là về siêu năng lực sức mạnh!
Phải! Hắn đã tìm lại được siêu năng lực, nhưng không phải tất cả mà chỉ là một vài trong số đó.
< Niệm Lực Hộ Thể >
< Cách Không Khống Vật >
< Tâm Linh Công Kích >
Tác dụng của chúng đối với con người và nhẫn thuật ở thế giới này Lâm Phàm mới chỉ thể nghiệm qua < Cách Không Khống Vật > kỹ năng, mục tiêu là Kakashi và cho ra kết quả thật không tệ.
Mạnh như Kakashi đều bị giam giữ hai giây đồng hồ, với hai giây Lâm Phàm đã làm được bao việc.
Còn lại hai kỹ năng Lâm Phàm chưa có cơ hội dùng thử nên chưa biết độ mạnh yếu và thực tế tác dụng của chúng ở trong thế giới này.
Có điều khiến hắn phiền muộn là, thời điểm hiện tại niệm lực năng lượng của hắn bị hạn chế, cho nên hắn cũng không dám dùng nhiều loại này chiêu số và không đi thử lung tung.
Lý do là vì hiện tại cây siêu năng vẫn bị phong ấn và nguồn niệm lực thu được chỉ có thể thông qua mở ra phong ấn mới có được, hắn không thể thông qua việc tu luyện mà có được nó.
Nói tóm lại là " Hiện Tại Hắn Đã Rất Mạnh!".
Mỹ nữ đoàn chuẩn bị run rẩy đi hahaha!!!