Quan Bảng

Chương 887: Chưa thấy qua người phụ nữ nào điên cuồng như vậy!

Tô Thấm!

Không ngờ lại là Tô Thấm!

Đánh chết Tô Mộc cũng sẽ không nghĩ tới người xuất hiện vào lúc này lại là Tô Thấm!

Chuyện gì xảy ra vậy?

Chẳng lẽ?

Nghĩ đến người từ trước đến nay luôn nhắn cho mình những tin nhắn không có tiết tháo là Tô Thấm, Tô Mộc không nhịn được cảm thấy d đầu tê dại. Phải biết rằng Tô Thấm là ai? Đây chính là người chủ trì kênh tin tức của đài truyền hình. Với thân phận như vậy, khiến trên người cô mang theo một tầng hào quang. Mà ở dưới hào quang như vậy, không ngờ Tô Thấm lại nói ra những lời lẽ ấy. Đây quả thực giống như một thục nữ vô cùng đoan trang, trong lúc bất chợt biến thành sắc nữ vậy.

Điều này thật sự khiến Tô Mộc khó có thể tiếp nhận!

Nhưng không quan tâm anh có thể tiếp nhận hay không, Tô Thấm vẫn đứng ở trước mắt, nhìn Tô Mộc, trên mặt lộ ra nụ cười thư thái, có chút mệt mỏi.

– Thế nào, lẽ nào anh không mời em vào ngồi một chút sao?

– Vào đi!

Tô Mộc theo bản năng tránh sang một bên. Tô Thấm thật ra rất hào phóng đi đến. Đợi sau khi cô đi vào, Tô Mộc mới phát hiện mình ăn mặc thật sự có phần quá đáng. Hắn vội vàng chạy vào trong phòng, mặc một cái áo phông và một cái quần lửng. Sau khi xác định không có việc gì, hắn mới chạy ra.

Khi hai người lần lượt ngồi xuống, liếc mắt nhìn nhau, bất chợt cùng cười phá lên.

Không trong tưởng tượng loại này xấu hổ, chính là đột nhiên như vậy ở liền lớn tiếng cười rộ lên. Không có cách nào không cười, chuyện này chuẩn bị làm sao sẽ biến thành như vậy. Phải biết rằng thật muốn nhỏ nói, sự quan hệ giữa hai người tuy rằng không tính là rất cạn, lại cũng không có đến loại này thật sự có thể thổ lộ tình cảm nông nỗi. Cho nên nói Tô Thấm như vậy, ngược lại là để Tô Mộc không nhịn được cất tiếng cười to. Thật ra cho tới nay, Tô Mộc đối Tô Thấm đều có cảm giác đặc biệt.

Không nói gì khác, chỉ cái tên đã đủ huyền diệu.

Hai người chỉ khác nhau một chữ, hơn nữa tên đều rất có ý nghĩa. Trước đây, thời điểm Tô Mộc còn công tác tại huyện Hạnh Đường, Tô Thấm chính là người do Khương Ninh gọi qua giúp một tay. Cho nên đối với Tô Thấm, Tô Mộc rất có cảm tình.

Chỉ có điều tình cảm như vậy, nếu như thật sự bởi vì tin nhắn không tiết tháo làm ảnh hưởng đến, lại khiến Tô Mộc có cảm giác rất kỳ quái.

– Tô Thấm, thế nào lại là em?

Tô Mộc nhíu mày nói.

– Tại sao không thể là em?

Thật ra Tô Thấm không có bất kỳ ý tứ che giấu tâm tư nào. Dù sao nên nói hay không nên nói đều đã nói. Cô còn có cái gì phải sợ. Cả đêm, cô từ về Thịnh Kinh chạy tới đây, Tô Thấm đã biết cái gọi là rụt rè chắc hẳn phải hoàn toàn vứt bỏ. Hiện tại nếu không nắm chặt cơ hội, nói thật ra, vậy sẽ thật sự phải bỏ qua.

– Anh cảm thấy có chút bất ngờ. Chỉ có điều anh cũng muốn biết rốt cuộc ai lại nhắn cho anh tin nhắn như vậy. Lại nghĩ không có bao nhiêu người biết được số điện thoại riêng của anh. Chỉ có điều nói thật, anh không ngờ được người đó lại là em.

Tô Mộc lắc đầu nói.

– Tại sao không thể là em?

Tô Thấm nhìn thẳng vào hai mắt Tô Mộc, vào lúc này tính cách lớn mật mạnh mẽ được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. Cô hoàn toàn không có ý định che giấu, không hề chùn bước, nói:

– Em thích anh, cho nên em muốn ở cùng anh. Chuyện chỉ đơn giản như vậy thôi. Chỉ có điều em cũng biết, thân phận của anh đặc biệt, cho nên em cũng sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Nhiều năm như vậy, em đã trải qua rất nhiều rất nhiều chuyện. Những chuyện đó khiến em thật sự nhìn thấu được rất nhiều điều. Cho nên em chỉ muốn giao mình vào trong tay một người khiến em cảm thấy yên tâm. Tô Mộc, nói thật em tuyệt đối sẽ không dây dưa với anh. Chỉ cần anh có thể làm cho em biến thành người phụ nữ chân chính, em thề em sẽ đi theo bên cạnh anh. Về phần tương lai sau đó, em chắc chắn sẽ không quan tâm. Hơn nữa phải biết rằng em càng đơn giản hơn so với người khác. Bởi vì em là cô nhi.

Cô nhi?

Tô Mộc thật sự không ngờ được Tô Thấm lại là cô nhi. Tại sao lại là cô nhi? Tuy nhiên nghĩ đến ẩn ý của Tô Thấm khi nói ra mình là cô nhi, nụ cười trên mặt Tô Mộc lại lộ vẻ nghiền ngẫm.

Đúng vậy, nếu cô thật sự là cô nhi, vậy không tồn tại chuyện ai dây dưa ai nữa. Càng không cần quan tâm tới phiền toái phải đối phó với người nhà của Tô Thấm thế nào. Chỉ có điều Tô Thấm làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?

Nghĩ tới đây, Tô Mộc rót đầy chén nước trước mặt, trực tiếp đưa cho Tô Thấm.

– Một đường đi xe lửa, hẳn khát nước rồi phải không? Nào, uống nước đi!

– Tự em sẽ uống.

Tô Thấm nhận lấy, không hề do dự uống cạn. Cái cổ trắng mịn lộ ra một đường cong duyên dáng ngay trước mắt Tô Mộc, thật sự mê người.

Vẫn có chút ý tứ!

Trong nháy mắt đó, quan bảng trong đầu Tô Mộc liền xoay tròn. Gặp phải chuyện như vậy, mượn quan bảng tiến hành một lần nghiệm chứng, đây cũng là việc Tô Mộc sẽ làm lúc này. Mà kết quả cũng rất có ý tứ. Chỉ số thân mật của Tô Thấm đối với hắn đang tăng vọt. Hiện tại đã là bảy mươi. Đương nhiên ngoại trừ điều này, ở cột riêng tư xuất hiện một tin tức.

– Ở cùng với Tô Mộc, sẽ có một hậu trường, không còn bị người khi dễ.

Việc riêng tư như vậy thật sự để lộ hoàn toàn tâm tư của Tô Thấm. Chỉ có điều như vậy ngược lại cũng đã chứng nhận lời Tô Thấm vừa nói. Cô đúng là rất thành thật, trực tiếp thừa nhận, muốn ở cùng với Tô Mộc, chính là để có thể có người bảo bọc cô.

Nhiều năm làm người dẫn chương trình đã khiến Tô Thấm hoàn toàn hiểu rõ. Nếu như nói phía trên không có ai, cô thật sự đừng mong ngồi vững vàng trên vị trí hiện tại. Phải biết rằng vị trí như vậy cũng không phải là cố định không thay đổi. Nếu như thật sự đắc tội với người nào đó đứng đầu đài truyền hình, muốn kéo mình xuống quả thực chỉ là một câu nói. Tô Thấm tính tình lại rất cao ngạo. Người bình thường cô thật sự không để vào mắt. Cho nên bây giờ cô muốn chính là Tô Mộc.

Tô Mộc, chính là lựa chọn của Tô Thấm!

Làm như thế rất nhẹ nhàng khoan khoái. Chỉ có điều Tô Mộc cũng không có muốn ăn thịt Tô Thấm như vậy. Nói vậy, ngược lại có vẻ Tô Mộc có chút nóng nảy. Nói đến mỹ nữ, hiện tại bên cạnh Tô Mộc đã có bốn người. Hơn nữa bốn người này còn hoàn mập yến gầy mỗi người mỗi vẻ. Diệp Tích cường thế, Chu Từ lẳng lơ, Lạc Lâm mị hoặc nội liễm, Bùi Phi nóng bỏng.

Nếu như thật sự ngã xuống vì một người phụ nữ như thế, hẳn không phải là Tô Mộc.

Chỉ có điều giống như trước đã nói cùng với Bùi Phi lúc trước, Tô Mộc đối với phương diện phụ nữ này, thật sự không bắt buộc sẽ không từ chối hay tùy tiện chịu trách nhiệm. Dưới tình huống đôi bên thật sự anh tình tôi nguyện, làm ra một vài chuyện, như thế cũng rất là bình thường. Lại nói hiện tại dù sao Tô Mộc cũng chưa có kết hôn. Cho dù chuyện như vậy bị ai nắm được, cũng không tạo thành quá nhiều uy hiếp.

Hơn nữa Tô Mộc cũng sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội nắm lấy nhược điểm như vậy.

Quan bảng dùng để làm gì? Sao có thể để cho các người thực hiện được điều đó?

– Tô Thấm, em có thể không biết anh. Anh và em nhắn tin nhắn như vậy, thật ra... Thôi đi. Anh cũng sẽ không giải thích nhiều làm gì! Em chỉ cần biết một điểm là được. Đó chính là, hiện tại anh không muốn em, không muốn cùng em phát sinh quan hệ gì cả.

Tô Mộc nói thẳng.

– Em biết. Em cũng không bắt buộc anh làm điều đó lúc này. Em chỉ muốn dùng tới danh nghĩa của anh mà thôi. Coi như là đệ tử ký danh đi!

Đôi mắt to tròn của Tô Thấm mở lớn đầy linh động nói.

Đệ tử ký danh?

Tô Mộc thật sự bị lời nói ngây thơ này của Tô Thấm đánh bại!

Chuyện như vậy cũng có đệ tử ký danh sao?

Nhưng không sao. Dù sao chuyện cũng đã như vậy, nói thêm gì nữa cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao có nhiều tin nhắn như vậy, Tô Mộc muốn phủ nhận cũng không được. Ai bảo những tin nhắn này không có tiết tháo như vậy.

– Em muốn mở một đường cho xe qua sao?

Tô Mộc hỏi.

– Đúng vậy!

Tô Thấm gật đầu.

– Không phải anh bảo em lập tức xuất hiện ở trước mắt anh sao? Anh đã phân phó, em sao dám không theo?

– Anh phục em. Nếu đã tới không cần vội vàng trở về làm gì. Nghỉ ngơi một chút rồi hãy nói. Không đúng. Anh tiện đường sẽ cùng em quay về Thịnh Kinh. Về phần công tác của em, sẽ không có vấn đề gì chứ?

Tô Mộc hỏi.

– Công tác? Vậy cũng không có vấn đề gì.

Ánh mắt Tô Thấm có chút cổ quái, nhưng không nói gì thêm.

– Vậy được rồi. Em ở chỗ này nghỉ ngơi một chút hay thế nào? Anh chuẩn bị về nhà. Nhà anh còn có chút việc phải làm. Anh chuẩn bị xây nhà.

Tô Mộc trực tiếp nói.

Ngày hôm qua cũng đã không về nhà. Nếu như ngày hôm nay lại không về xem kiến trúc Lạc thị xây nhà thế nào, vậy thật sự không thể nào nói nổi. Hơn nữa, phải biết ngày hôm nay Nhiếp Việt còn có thể đi tới Tô Trang. Nếu như Tô Mộc không đi nữa, sợ rằng sẽ bị chậm mất.

– Xây nhà? Anh muốn xây nhà sao?

Ánh mắt Tô Thấm liền sáng ngời.

– Đúng vậy, chính là xây nhà. Thế nào? Lẽ nào em chưa từng thấy qua trong thôn xây nhà sao? Giật mình như thế làm cái gì?

Tô Mộc hỏi.

– Đúng là chưa từng thấy qua. Hiện tại em lại ngủ không được. Nếu như anh thấy không phiền, có thể dẫn cả em theo cùng hay không? Nhưng anh cũng không cần lo lắng. Em sẽ không làm ảnh hưởng đến anh. Lần này em qua còn có một nhiệm vụ. Chính là khảo sát tình hình phát triển kinh tế ở dưới huyện Hạnh Đường, xem có hạng mục nào thích hợp hay không. Coi như tiến hành điều tra tin tức về huyện Hạnh Đường của các anh.

Tô Thấm nói.

Tô Thấm, người phụ nữ này vẫn đủ thông minh. Bất cứ chuyện gì cũng muốn hoàn mỹ như vậy. Cái gọi là điều tra nghiên cứu này làm gì đến lượt một biên tập viên như cô tự mình xuống làm? Tuy nhiên không sao. Lý do như vậy thật ra cũng rất đầy đủ. Chỉ cần biết rằng hiện tại Tô Mộc đã không phải là quan viên của huyện Hạnh Đường. Cho nên vào lúc này, có vài thứ kiêng kỵ hắn thật ra có thể trực tiếp bỏ qua.

Ai quy định Tô Mộc không thể có bằng hữu?

Cho dù em không lý do như vậy, anh cũng sẽ hoan nghênh em tới nhà của anh.

– Nếu như vậy, chúng ta lên đường thôi. Ra ngoài ăn sáng xong, anh sẽ đưa em về Tô Trang. Em lái xe tới đúng không? Vừa lúc anh đi nhờ xe.

Tô Mộc vừa cười vừa nói.

– Tất cả đều nghe theo anh!

Tô Thấm thông minh linh lợi gật đầu.

Mãi đến khi Tô Thấm và Tô Mộc ăn sáng xong, bắt đầu ngồi lên xe trở về Tô Trang, Tô Thấm mới bắt đầu ngủ. Cả đêm lái xe, thật sự khiến cho cô có phần không chịu nổi, cho nên rất dễ thiếp đi.

Nhìn một bên mặt Tô Thấm, Tô Mộc không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ lắc đầu.

Thật sự chưa từng thấy qua người phụ nữ nào điên cuồng như vậy!