Edited by Cigar. Yến Lẫm về đến nhà, mới vừa nhập mật mã, cửa đã mở ra từ bên trong.
Không đợi hắn kinh ngạc, một thân hình đã mạnh mẽ bổ nhào vào trong lồng ngực hắn.
Yến Lẫm theo bản năng tiếp được, thân hình mềm mại ấm áp đã nằm trọn trong lồng ngực.
“A Ly?” Yến Lẫm rất là ngoài ý muốn. “Không phải em đang quay phim sao? Sao đã trở về rồi?”
Ủy khuất tích tụ đầy một bình của Mặc Lý rốt cuộc tìm được lối thoát, cậu ôm Yến Lẫm, khóe mắt đỏ lên.
“Yến Lẫm, em, em bị đạo diễn đuổi ra ngoài.”
Yến Lẫm trầm mặc một lát, đóng cửa lại bế Mặc Lý đi vào trong phòng khách.
“Khiến em phải chịu thiệt thòi rồi, A Ly, nhưng ——”
“Nhưng?” Mặc Lý tựa vào lồng ngực Yến Lẫm, nheo lại hai mắt.
“Sẽ không lâu nữa đâu.” Yến Lẫm vuốt ve tóc của cậu, nhẹ giọng nói.
Mặc Lý nhạy cảm đánh hơi được chân tướng từ trong lời nói của hắn.
Mấy ngày nay cậu vẫn một mực cân nhắc âm mưu nhắm vào cậu trên mạng này, cậu đã sớm hoài nghi là bởi vì Yến Lẫm, cậu cùng lắm chỉ là nhân tiện mà thôi.
Dù sao thế trận lớn như vậy, chỉ chuyên môn nhắm vào cậu cũng có chút quá đề cao cậu.
Mặc Lý tự luyến thì tự luyến, nhưng cũng rất biết mình biết ta, sự nổi tiếng của cậu chỉ là nhờ sự phát đạt của internet, trông thì vô cùng náo nhiệt, nhưng trên thực tế không có phân lượng trọng yếu như vậy.
Cậu nắm cái lỗ tai của Yến Lẫm, hung tợn chất vấn: “Tốt, quả nhiên là do anh?! Yến Lẫm, anh nói thật cho em, mấy ngày nay anh đang làm gì?! Em biết ngay, anh chẳng những trốn tránh không liên lạc với em, thật vất vả gọi được cho anh anh còn làm nũng. Anh thành thật khai báo đi, rốt cuộc anh trêu chọc trúng vị thần tiên nào vậy?!”
Yến Lẫm giải cứu cái lỗ tai của hắn từ trong tay Mặc Lý, im lặng đẩy cậu ra, trịnh trọng ngồi xuống sofa, vẻ mặt không biết là biểu cảm áy náy hay là nặng nề.
“Là có một chuyện.” Dưới ánh mắt ép sát của Mặc Lý, Yến Lẫm đành phải lựa chọn thẳng thắn: “Khụ, anh đoạt ghế chủ tịch của ba anh.”
Hắn lược bỏ mấy tháng âm thầm bày mưu tính kế, những bữa tiệc linh đình ẩn giấu ích lợi đằng sau, giơ thương múa kiếm đối kháng lẫn nhau, dùng một loại phương thức gió nhẹ mây bay thông báo kết quả cho Mặc Lý, song tựa hồ vẫn tạo ra chấn động thật lớn cho cậu.
“Anh, anh làm gì?!” Mặc Lý trừng lớn đôi mắt ngọt ngào, vẻ mặt không dám tin.
“Ý anh là, cuối tuần này đại hội cổ đông sẽ được tổ chức với mục đích thay đổi ban lãnh đạo của công ty, công ty giải trí Thâm Không sắp thành vật trong lòng bàn tay của chúng ta.”
“Công ty giải trí Thâm Không, thành vật trong lòng bàn tay của chúng ta?” Mặc Lý ngơ ngác nhìn Yến Lẫm, giống như biến thành một con robot.
Hôm trước, cậu vẫn là một đóa hoa sen nho nhỏ khả ái bị đạo diễn và đoàn làm phim tùy ý hô to gọi nhỏ, hôm sau, cậu liền biến thành tiểu tình nhân xinh đẹp… của đại boss công ty lớn nhất trong ngành giải trí, xoay người trở thành ông chủ?
Không trách được cậu không tin, dù sao kể từ khi quen biết với Yến Lẫm đến nay, đại đa số thời gian Yến Lẫm chỉ là một phú nhị đại thất nghiệp ăn bám gia đình, tiểu bạch kiểm u buồn ăn cơm mềm (?). Mà ba của hắn, chủ tịch Yến, làm thuyền trưởng oai phong một cõi của đầu tàu ngành giải trí nhiều năm. Mặc Lý mặc dù không có riêng chú ý đến ông, nhưng vẫn nghe phong phanh được tác phong cường ngạnh như sắt thép của Yến Chu, người trong giới nhắc tới ông đều là thái độ vừa sợ vừa tỏ ra thấp kém. Bầu không khí xung quanh cậu trực tiếp ảnh hưởng đến nhận tri của cậu với ba chồng, cậu vẫn nghĩ rằng chủ tịch Yến Chu là người vô tình máu lạnh rất đáng sợ, so với Yến Lẫm trẻ tuổi mềm mại đáng yêu, chủ tịch Yến vẫn là cao cao tại thượng.
Kết quả Yến Lẫm đột nhiên nói cho cậu, hắn sắp sửa kéo vị bạo quân này xuống ngựa. Mặc Lý chỉ cảm thấy rất là… ảo diệu.
“Ý anh là, để ba anh về hưu sớm.”
Yến Lẫm đỏ mặt thay một cách nói khác mà không khiến hắn biến thành nhân vật phản diện, hắn không hy vọng A Ly cảm thấy hắn đê tiện.
“Cho nên ba anh mới nhắm vào em?” Mặc Lý chỉ vào cái mũi của mình, vẫn kinh ngạc như cũ.
“Không đúng, anh kéo ba anh xuống ngựa, ba anh nhắm vào em làm gì?!”
“……” Yến Lẫm.
Điều này phải giải thích như nào? Hắn là con trai của Yến Chu, hắn đã muốn bị chặt đứt nguồn kinh tế, hiện tại không tiền không thế không có nhược điểm, Yến Chu còn có thể nhắm vào hắn kiểu gì? Suy cho cùng cũng không thể tìm người đánh hắn.
“Vẫn không đúng!”
Mặc Lý linh quang chợt lóe, đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng.
“Bài viết đó, bài viết đó nói em và anh ——”
Bài viết đó văn hay ý tốt, bỏ qua một bộ phận bút pháp xuân thu cắt câu lấy nghĩa, cơ bản đã recap toàn bộ quá trình kết giao của cậu và Yến Lẫm.
Nhưng nếu bài viết này xuất phát từ tay Yến Chu, kia chẳng phải là nói, quan hệ của cậu và Yến Lẫm, Yến Chu đã biết được hết tất cả?!
Mặc Lý lâm vào khiếp sợ thật sâu và khủng hoảng tột độ.
Điều này còn làm cậu luống cuống hơn cả việc đột nhiên bị cộng đồng mạng chung tay diss, tương đương với chuyện cậu còn chưa chuẩn bị gì hết, đột nhiên lâm vào cảnh “con dâu xấu xí phải gặp ba mẹ chồng”?!
Không đúng, cậu không xấu xí!
Không đúng, đó cũng không phải là trọng điểm!
“Ba anh biết chuyện của chúng ta?!” Mặc Lý cảm giác thật hoảng hốt.
“Nhưng em còn chưa sẵn sàng để đi gặp ba mẹ của anh mà!”
Yến Lẫm: “…”
A Ly của hắn quả nhiên có lối suy nghĩ khác biệt.
Nhưng tựa hồ cũng không thể nói đối phương nghĩ sai.
“Không sao đâu, ba anh nghĩ rằng em là tiểu tình nhân anh bao dưỡng.”
“Thế mà kêu là không sao? Việc này càng nghiêm trọng hơn được không?!” Mặc Lý ngã vào sofa, cầm gối ôm che mặt, thốt ra một tiếng kêu thảm rầu rĩ: “Còn chưa gặp ba mẹ anh mà em đã để lại ấn tượng xấu như vậy trong mắt họ, hôn sự của chúng ta chắc là thất bại rồi Yến Lẫm!”
Yến Lẫm bất đắc dĩ đoạt lấy gối ôm của cậu, miễn để cậu tự làm mình ngộp thở.
“A Ly, em lo lắng nhiều quá. Chuyện tới bước này, suy nghĩ của ông già vô dụng đó còn quan trọng sao. Ông ấy sắp bị anh giẫm nát dưới chân.”
A, hắn sẽ không bị sét đánh đó chứ…
Nhưng mà sao lại sảng khoái như vậy?
Quả nhiên không bị tiêu vong trong áp lực, ắt ở trong áp lực thành biến thái.
Yến Lẫm làm đứa con trai ngoan ngoãn vâng lời hơn hai mươi năm, ở trên con đường phản nghịch càng chạy càng xa.
Mặc Lý đội mái tóc bị vò rối ngồi xuống, buồn bực nhìn Yến Lẫm.
“… Anh và Yến Thâm không hổ là anh em.”
Đều là có phân tử bất hiếu ăn sâu trong máu.
Yến Thâm trước đây có dáng vẻ như thế nào, Mặc Lý không thể tưởng tượng ra. Nhưng Yến Lẫm từ nhỏ đã vô cùng nhu thuận ngoan ngoãn, song hắn nói đá người ba già xuống đài liền lập tức tung một cước đá văng, ba hắn ắt hẳn là cảm thấy bản thân như bị đổi một đứa con trai khác.
“Là anh em họ.” Yến Lẫm sửa đúng.
Mặc Lý nhất thời nổi sùng: “Đó là trọng điểm sao?! Với cả rõ ràng là anh gây chuyện, tại sao từ đầu tới đuôi chỉ có mình em gánh tai ương!”
Xem Yến Lẫm ăn mặc ra dáng như này, chắc chắn dạo này hắn còn sống thoải mái hơn trước!
Bạo lực mạng chỉ nhắm vào mỗi mình cậu, nếu không phải cậu từ nhỏ đã luyện ra da mặt dày, hiện tại chắc mắc bệnh trầm cảm rồi.
“Ai kêu hai ta là quan hệ như vậy, em đành phải thay anh gánh chịu.” Yến Lẫm đáp một cách khốn nạn.
“Cái gì gọi là em đành phải thay anh gánh chịu? Chúng ta là quan hệ gì?!”
“Em nói xem?” Yến Lẫm lành lạnh hỏi lại, tầm mắt không rõ ý tứ quét một vòng Mặc Lý từ đầu đến chân.
Cho dù đến nay vẫn chưa được rút ngắn khoảng cách gần 20cm, hắn cũng vẫn là bạn trai chính quy của Mặc Lý, có thể hợp pháp đùa giỡn lưu manh.
“…. Anh biến đi…”
Hắn có ý thức về bản thân hơn so với Mặc Lý. So sánh với mấy cặp đôi trong giới giải trí đấu trí so dũng khí với paparazzi và phóng viên, hắn và Mặc Lý cơ hồ được cho là quang minh chính đại.
Chẳng qua là vì ánh mắt của đại chúng đều đặt trên người Yến Thâm và Lý Thiếu Thiên, ngược lại đem quan hệ của hai người bọn họ ẩn nấp đi.
Nhận thức của đại chúng về hắn chính là một công tử hào môn phú nhị đại bình thường, cho dù ngoại hình đẹp, nhưng dòng dõi Yến gia từ trước đến nay đều là người đẹp, cư dân mạng không hứng thú với hắn bằng Yến Thâm độc lĩnh phong tao.
Nhưng đối với Yến Chu tận lực chú ý hắn, Yến Lẫm cơ hồ là trong suốt. Tuy rằng lý giải của ông về hắn lệch lạc, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc ông xem Mặc Lý là một trong những mục tiêu chủ chốt để trả thù đứa con trai không biết vâng lời.
Yến Lẫm còn chưa có nắm quyền, hắn bây giờ vẫn chưa đủ trình đấu lại Yến Chu còn đang thoi thóp vài hơi. Mặc Lý gặp tai bay vạ gió, đều là bởi vì hắn vô năng.
Yến Lẫm tựa vào người Mặc Lý, bị thất bại và áy náy quấn quanh.
Mặc Lý vẫn còn có chút lo âu: “Vậy hiện tại phải làm sao? Ba anh sao có thể chấp nhận chuyện anh có bạn trai cho được.”
“Ông ấy đương nhiên không chấp nhận, em chẳng phải bị ông ấy bạo lực mạng còn gì.”
“Đúng rồi, em thiếu chút nữa quên mất.” Mặc Lý mới từ nỗi lo âu “con dâu xấu xí muốn gặp ba mẹ chồng” phục hồi tinh thần lại, nghĩ tới một vấn đề càng thêm thực tế.
“Ba anh sao lại như vậy?!” Đây hoàn toàn không phải là phản ứng của một người ba khi biết được con trai mình đang yêu một người con trai khác! Yến Thâm khi đó trực tiếp tìm cậu đàm phán, yêu cầu cậu chia tay với Yến Lẫm, ngược lại còn giống một người ba quan tâm con cái hơn cả Yến Chu.
Tìm thuỷ quân hắc cậu, còn lôi cả Lý Thiếu Thiên và Yến Thâm vào. Ba của Yến Lẫm quả thực có thể so với antifan thâm niên, một chút cũng không chất phác, một chút cũng không giống một người ba.
“Em đừng quan tâm đến ông ta, ông ấy cũng chẳng múa may được bao lâu.” Yến Lẫm an ủi Mặc Lý đang bất an.
Chờ tới khi hắn có quyền lợi có thể đối thoại ngang hàng với Yến Chu, hắn đương nhiên sẽ dẫn Mặc Lý đến trước mặt trưởng bối.
Mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, từ nhỏ đến lớn cũng không có người nguyện ý ngồi nghe hắn nói. Yến Lẫm chỉ có thể bắt buộc bọn họ ngồi xuống, lần đầu tiên trong đời nghiêm túc lắng nghe những lời hắn nói.
“Từ giờ đến cuối tuần, em đừng lên mạng xem mấy cái war nhàm chán này.” Yến Lẫm xoa xoa mái tóc đen tuyền của Mặc Lý.
Yến Chu vì muốn chứng minh hắn không phải là một người kế nhiệm đáng tin cậy, nhất định sẽ còn xuất ra thủ đoạn càng thêm kịch liệt.
Mấy cái tin tức scandal bên lề này của Mặc Lý tạm thời không có gây ra ảnh hưởng quá lớn đối với hắn, Yến Lẫm không biết Yến Chu sẽ tiếp tục “hắc” hắn như thế nào, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ.
Yến Chu có lẽ dự đoán được, chỉ là không muốn thừa nhận. Mặc kệ ông hạ thấp danh dự của người thừa kế của chính ông như thế nào, mặc kệ ông có bao nhiêu chiêu thức, những đồng nghiệp đã phản bội ông chỉ có một con đường duy nhất là tiếp tục duy trì Yến Lẫm.
Hành vi của ông càng giống như trả thù vì quá tức giận, không cần lý trí, chỉ cần phát tiết.
Mặc Lý cắn móng tay trầm mặc một lát: “Từ giờ đến cuối tuần? Chỉ cần chờ đến cuối tuần là mọi thứ sẽ khôi phục lại nguyên trạng sao?”
“Đương nhiên.” Yến Lẫm hôn hôn đỉnh đầu cậu. “Tất cả những lời đồn đãi hoang đường về em nhất định sẽ bị xóa sổ hết. Về sau em muốn làm gì thì làm đó, sẽ không có bất luận kẻ nào chắn đường của em nữa.”
Mặc Lý cười gượng hai tiếng: “Để làm chi? Anh soán vị xong rồi thì muốn lấy công ty nhà anh làm đá kê chân cho em à?”
“Không, A Ly, chúng ta có thể cho nhau thành tựu.” Yến Lẫm lắc đầu, nhẹ nhàng sửa đúng lời cậu.
Công ty giải trí Thâm Không ở trong mắt người khác là một chiến thuyền khổng lồ, nhưng ở trong mắt Yến Lẫm nó lại càng giống như là một món đồ chơi cao cấp, còn không bằng một công ty con thuộc tập đoàn của hai người anh họ.
Văn hóa “mì ăn liền” phù phiếm, giải trí cười đùa không có nội hàm, gương mặt tinh xảo đeo mặt nạ, sau mỗi một trận cuồng hoan là một đống hỗn loạn xen lẫn cảm giác hư không, ngoại trừ người môi giới kiếm đầy bát cơm, tinh thần sung sướng cũng chỉ là mặt ngoài.
Công ty giải trí Thâm Không tồn tại nhiều năm như vậy, đã có bao nhiêu nghệ sĩ của công ty thành công bước vào cung điện nghệ thuật, có bao nhiêu ca khúc có thể lưu hành hơn mười năm? Lại có bao nhiêu bộ phim ngoài việc kiếm tiền thì có chút theo đuổi nghệ thuật? Yến Lẫm nguyên bản không có chút hứng thú với những thứ này, nếu không phải vì Mặc Lý, hắn sẽ không tiếp xúc với lĩnh vực này.