Buổi sáng thứ hai, Cù Vân Huyên đi theo Cù mẫu về nhà, ước chừng cuối tuần mới có thể trở về, trên mặt cảm tình phong phú khiến cho tinh thần cả người Đổng Học Bân đều toả sáng, lưu luyến đưa mắt nhìn hai mẹ con lên xe, Đổng Học Bân nhếch miệng, hồi tường đến sự kiều diễm tối ngày hôm qua rồi ngồi xe tiến đến hướng trường Đảng, tiền có, quan có, giờ đây cảm tình cũng có, tấm tắc, cái này cuộc sống gia đình tạm ổn...
Quả thực quá dễ chịu. Nhưng mà vừa nghĩ tới hôm nay là ngày đầu tiên lão gia hóa Chu Quốc An kia nhận chức Cục trưởng phân cục, lòng Đổng Học Bân lại treo ở giữa không trung, không biết sau khi mình học tập trường Đảng kết thúc, Chu Quốc An sẽ đối phó mình thế nào.
Một ngày... hai ngày... ba ngày... trong nháy Đổng Học Bân đến trường Đảng học tập đã là ngày thứ mười, cũng tích góp từng tí một là được mười một phút, giữa trưa ngày thứ ba.
Sau khi toạ đàm xã tri thức hội học kết thúc, Đổng Học Bân thu thập xong bút ký ra khỏi lóp, nhìn cái khác một số cán bộ cấp khoa tốp năm tốp ba tụ tập nói giỡn cùng một chỗ, Đổng Học Bân cười khổ một tiếng, một mình đi ăn cơm.
Không phải hắn không muốn làm tốt quan hệ cùng đồng học, loại mạch quan hệ này Đổng Học Bân cầu còn không được, nhưng lãnh đạo cấp khoa này không phải phòng Tổ chức thì chính là cục giám sát, kém cỏi nhất cũng là cán bộ cục khu thẩm kế cấp phó khoa, lúc mọi người giới thiệu lẫn nhau thì nghe được Đổng Học Bân chỉ là đãi ngộ cấp phó khoa lại đang ở quốc an cái loại nghành bên ngoài này, mọi người sẽ không có tâm tư tiếp xúc cùng Đổng Học Bân, cũng không phải xem thường hắn, còn trẻ như vậy đã đãi ngộ cấp phó khoa thật ra đã rất làm cho người ta mở mắt, nhưng thật sự là cái nghành quốc an này và cái nghành khác không quá nhiều liên hệ.
Ăn cơm xong, cách khóa buổi chiều không ít thời gian.
Đổng Học Bân trong hoa viên một tiểu khu tại bên ngoài trường Đáng, tìm chỗ không có ánh nắng chiếu ngồi xuống, rầu rĩ hát khúc thuần khiết, phát ra tin nhắn cùng Huyên di: “Giữa trưa ăn gì?” Một phút đồng hồ sau, từng chữ từng chữ, trên màn hình nhảy ra tin của Cù Vân Huyên: “Vội vàng, còn chưa ăn” Đổng Học Bân nhắn qua: “Mẹ của dì đã chữa bệnh xong chưa? Khi nào thì trở lại bắc khẩu? Nhớ em” Huyên di trả lại một chuỗi im lặng tuyệt đối.
“Hỏi dì, lúc nào trở về?” “...Ngày mai ” “ừm, anh chờ em, em nhanh về,” Ngẫm nghĩ, Đổng Học Bân ho khan lại bò thêm hai chữ, “Yêu em”. Tích tích... lại là một chuỗi tĩnh lược không nói gì.
Đổng Học Bân cười ha ha, cảm thấy mỹ mãn thu hồi điện thoại, lấy bút ra trong bọc ra chuẩn bị ôn tập phần giảng bài buổi sáng. Vì thắng quan, vì cuộc sống phong phú, những ngày này Đổng Học Bân đều rất chăm chú đang nghe giảng, nhưng hắn nội tình kém, chỉ có thể nghe hiểu được một ít, nghe không hiểu thì ghi lại. Sau đó lại từ từ tiêu hóa.
Reng reng reng, reng reng reng, tiếng chuông vang dồn dập lên.
Đổng Học Bân lấy điện thoại di động ra nhìn lên, là Thường Qụyên gọi tới, “Thường tỷ, chuyện gì vậy?” Tiếng nói đầu bên kia điện thoại có điểm vội vàng, “Đổng Chủ nhiệm, ngài ở chỗ nào? Tôi gọi điện thoại cho ngài từ trưa!” “Tôi ở trường Đảng, khi đi học không được mở điện thoại. Lúc ăn cơm xong mới mở, có việc gì?” Nghe Thượng Quyên vội vã như vậy, Đổng Học Bân không khỏi cau mày, nhanh chóng để bút ký trong tay vào cặp.
“Đã xảy ra chuyện! Ngài... ngài...”
“Cô cứ nói, ấp úng làm gì?” Dừng lại hai giây, Thường Quyên nhanh chóng nói: “Đổng Chủ nhiệm, tôi có một bạn học cũ trong phòng Ban Thanh tra Kỷ Luật thị cục quốc an, buối sáng hôm nay nàng đột nhiên gọi một cú điện thoại cho tôi. Hỏi tôi Đổng Học Bân có phải là lãnh đạo của tôi không, tôi nói đúng vậỵ. Sau đó tôi hỏi nàng tại sao đột nhiên nói đến ngài, ngài đoán nàng nói như thế nào?
Nàng nói đêm qua Ban Thanh tra Kỷ Luật thị cục nhận được một người cử báo, trên mặt là báo Chu Quốc An Chính ủy... Không đúng, là cử báo là Chu Cục trưởng tham ô nhận hối lộ, cũng không kẹp lấy chứng cớ gì, chi nói là Chu Quốc An tham 6 các loại như thế nào”.
Đổng Học Bân nghe như trong mây mù, Báo thì cứ báo, có quan hệ gì với mình? Chu Quốc An và Diêm Lượng khác nhau. Danh tiếng hắn không phải đặc biệt tốt, nghe nói trước kia con của hắn kết hôn thì mọi người văn phòng các nơi đưa tiền biếu, Chu Quốc An cũng không cự tuyệt, về sau giống như có một Phó Cục trưởng chưa tặng lễ cho hắn, kết quả thứ hai cuối tuần Chu Quốc An tìm hắn gây phiền toái, sủng sốt điều người ta đến phòng hồ sơ kia.
Đương nhiên, những thứ này chỉ là nghe được đồn đại từ trong miệng Đàm Lệ Mai, có phải là thật hay không Đổng Học Bân cũng không quá tin tưởng, nhưng phân tích từ thái độ Chu Quốc An hai tuần lễ trước đối với mình, Đổng Học Bân cũng không cho là hắn có khả năng trong sạch, cho nên bị người cử báo cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng không có chứng cớ mà nói, Ban Thanh tra Kỷ Luật thị cục cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện đi thăm dò một người đứng đầu phân cục, chỉ biết bỏ cử động báo tin tùy tiện này đi, cử động báo cũng không dùng làm cái gì, “Đổng Chủ nhiệm, ngài, ngài thật sự không biết?”
“Tôi biết cái gì?” Thường Quyên nói: “Tôi nói không phải ngài mà, là có người...”
Đổng Học Bân ngất lời nói: “Cô nói trước đi, cái gì không phải tôi”.
Thường Quyên thở một hơi, nói ra việc kinh người: “Bạn học tôi nói người đã cử báo, kí tên... là ngài!”
“Cái gì!?“ Đầu óc Đổng Học Bân tái đi, “Tôi? Cô xác định ghi là tôi?”
“Đúng, hơn nữa vốn Ban Thanh tra Kỷ Luật bên kia hẳn là nghiêm khắc giữ bí mật, nhưng chờ buổi sáng tôi tiếp được điện thoại, cũng không biết là tin tức truyền ra từ chỗ nào, giờ đây tất cá mọi người trong cục biết được, Chu Cục trưởng bên kia khẳng định là... Đổng Chủ nhiệm, tôi cũng không nghĩ là ngài, cho dù có cái gì kia, không có chứng cớ cử báo cũng không có khả năng ngốc nghếch ghi cái tên của thượng cấp mình, nhưng... nhưng bởi vì trước đó ngài và Chu Cục trưởng từng có xung đột, cho nên thật sự nhiều người đều tin!”
Đổng Học Bân chửi ầm lên nói: “Cái con mẹ nó, chuyện gì đâu!? Tôi cử báo? Đây không phải là vô nghĩa sao!”
Nếu thư nặc danh cũng được, cừ động báo cũng không biết ai đưa, mang tên thật đi cử báo... là hạ cấp cử báo cấp trên, cái này ở trong quan trường là sự tình phi thường kiêng kị, mặc dù có quả thật chứng cớ, cũng rất ít có hạ cấp sẽ cử động kí tên báo lãnh đạo cấp trên, trừ khi là muốn cá chết lưới rách!
Nhưng mà sự tình đã quá rõ ràng, có người hãm hại mình!!
Ai con mẹ nó thiếu đạo đức như vậy? Ta chọc giận gì ngươi! Ghi tên của ta làm gì!?
“Đổng Chủ nhiệm, ngài trước đừng nóng vội” Thường Quyên đầu kia nhỏ giọng nói: “Vừa rồi tôi và Thung Tử, Phàn Vỹ thương lượng, chúng tôi đều cảm thấy chuyện này vẫn là Quách Thuận Kiệt giở trò quý. Hắn muốn thông qua cử báo để mâu thuẫn ngài và Chu Cục trưởng trở nên gay gắt, dễ mượn tay Chu Cục trưởng đả kích ngài... A, cũng là tôi mò mẫm phân tích, không biết đúng hay không, nhưng hôm nay Quách Thuận Kiệt vừa lên đã đặc biết biết điều, mở máy tính ra bắt đầu đánh văn kiện, một câu đều không nói qua, cái này quá khác thường”.
Đổng Học Bân khẽ giật mình, mặt thoáng cái đã âm trầm!
Đẩy ngón tay ra khẽ đếm vài cái, mình ở phân cục thành tây nhiều lấm là đắc tội qua hai người, một là Quách Thuận Kiệt một là Chu Quốc An, Chu Quốc An không có khả năng tự mình cử báo mình, Đổng Học Bân muốn hãm hại người còn phải nói sao? Chuyện này 90% là Quách Thuận Kiệt làm! Cử báo cơ bản sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với con đường làm quan của Chu Quốc An, ngược lại có thể làm Chu Quốc An có thành kiến sâu sắc đối với mình, khiến cho hắn ra tay độc ác đối phó mình, đắc lợi cuối cùng cũng là Quách Thuận Kiệt!
Tên khốn này!!
Ngươi dám hãm hại ta?
Thở hổn hển hai cái, Đổng Học Bân nghiến răng nghiến lợi nói: “Thường tỷ, Chu Cục trưởng và Từ Cục trưởng bên kia phản ứng gì? Cũng tin?“
Thường Quyên nói: “Tôi cũng không rõ ràng lắm, buổi sáng là thời gian hội nghị Đảng ủy theo thông lệ. Bây giờ còn đang họp. Một mực không thấy Chu Cục trưởng và Từ Cục trưởng”.
“Thường tỷ, cứ như vậy trước, đa tạ chị”
“Không cần, Chủ nhiệm ngài cũng đừng khách khí, có tình huống mới tôi sẽ báo cáo cùng ngài”.
Sau khi ngắt điện thoại, Đổng Học Bân vội vàng ấn số điện thoại di động Từ Yến, kết quả đầu kia tắt điện thoại. Hẳn là hội nghị Đảng ùy còn chưa xong. Đổng Học Bẩn nén giận, cầm điện thoại đi lòng vòng tới tới lui lui tại chung quanh ghệ ngoài công viên, cứ cách mười giây đồng hồ gọi một điện thoại Từ Yến, tắt máy, tắt máy. vẫn là tắt máy!
Làm sao bây giờ? Chuyện này ảnh hưởng quá ác liệt. Nếu không giải thích rõ ràng, mình... Đổng Học Bân bình sinh ghét nhất bị người oan uổng, cũng không muốn có hai tuần lễ ngắn ngủn lại bị vu hãm hai lần, tượng đất còn có ba phần cơn tức, dù cho tính tình tốt cũng không chịu được!!
Ngồi xuống trên ghế dài, Đổng Học Bân lại lần nữa gọi dãy số Từ Yến, tít, tít, điện thoại thông!
“Alo, Từ Cục trưởng, tôi là Đổng Học Bân” Nghe thấy Từ Yến nhàn nhạt ừm một tiếng, Đổng Học Bân vội vàng cất lời giãi thích: “Phong thư cử báo thật sự không phải là tôi ghi, tôi có muốn cử báo Chu Cục trưởng, cũng không có khả năng ngu xuẩn đến viết tên mình lên đó, chuyện này nhất định là Quách Thuận Kiệt làm, văn kiện hội nghị lần kia cũng là hắn đối, hắn là cố tình đầy tội lên trên đầu tôi, muốn cho tôi...”
“Ài, tôi cũng biết không phải cậu, nhưng cái này đã không quan trọng yếu”
“...Có ý tứ gì?” Từ Yến nói: “Hội nghị Đảng ủy đầu tuần, trường phòng đưa ra bổ nhiệm, mặc dù tôi và lão Tống cực lực phản đối, nhưng mà.
Đổng Học Bân ngẩn ngơ, “Bổ nhiệm?”
“Bổ nhiệm Quách Thuận Kiệt làm Phó Chủ nhiệm phòng tổng họp, chức vị cậu... bị mất”
Cái gì? Đổng Học Bân thoáng cái đã ở trong mộng.
Thanh âm Từ Yến lộ ra một sự bất đắc dĩ, “Tiểu Đổng, cậu là người tôi đề bạt đi lên, có mấy lời ta không quanh co lòng vòng, Chu Cục trưởng có lý do là nhiệm vụ phòng tống hợp nặng nề, cậu lại đi trường Đảng học nên cần có người đến lãnh đạo, cho nên đẩy Quách Thuận Kiệt lên, mà cậu... biểu hiện ra nói là chờ cậu trở về từ trường Đảng sẽ an bài cái công tác khác cho cậu, nhưng trên thực tế chắc là không biết, sau khi ngươi trở lại cũng tiếp tục công tác tại phòng tổng hợp, đãi ngộ vẫn đãi ngộ cấp phó khoa. Nhưng mà sẽ không dám nhiệm chức vụ lãnh đạo. đồng dạng cùng khoa viên bình thường”.
Đổng Học Bân kinh ngạc nghe, một câu cũng không nói.
Tân quan tiền nhiệm đốt ba đống lửa, Từ Yến cũng không nghĩ đến nắm lửa đệ nhất Chu Quốc An đốt tới trên người Đổng Học Bân. Hơn nữa là thái độ cứng ngắc như vậy. Thật ra Từ Yến tại vừa rồi hội nghị Đảng ủy cũng phát hỏa. Đổng Học Bân là nàng đề cử đề bạt đi lên, hỏa thiêu Đổng Học Bân, vậy cũng chằng khác gì là đốt tới Từ Yến, chẳng khác gì là tại đánh vào mặt Từ Yến, trên mặt mũi Từ Yến đương nhiên là nhục nhã, nhưng nàng và bí thư Ban Thanh tra Kỷ Luật Tống Thủ Kiệt nói, độ mạnh yếu dù sao cũng có hạn, cho nên chỉ có thể trơ mất nhìn bổ nhiệm bị thông qua, không có một điểm biện pháp.
Bị mất chức?
Biến thành khoa viên bình thường?
Sau này phái phục tùng Quách Thuận Kiệt lãnh đạo!?
Đổng Học Bân nắm chặt tay, lửa giận đột nhiên bùng lên! Quách Thuận Kiệt! Chu Quốc An! ĐCM hai ngươi!
Muốn cách chức ta?
Không dễ dàng như vậy đâu!!