Sắc Dịch Huân Tâm

Chương 61

Tôi nhìn Tạ Sơ, đáy mắt cậu ấy cũng đầy thấp thỏm và bất an, nhiều hơn là quả nhiên và chấp nhận.

Cậu ấy nói tôi hối hận? Cậu ấy cảm thấy tôi nói những lời đó chỉ là vì lòng tự ái mới bịa ra sao?

Tôi nói tôi muốn theo đuổi cậu ấy, là nghiêm túc, tôi nói những lời có hàm ý kia với Sở Tầm là nghiêm túc.

Từ trước tới nay tôi chưa từng là người tốt, tôi không vui khi biết đối tượng dạy Tạ Sơ hút thuốc không phải là tôi.

Rõ ràng người đưa cậu ấy nếm thử trái cấm là tôi, khiến cậu ấy quen với đàn ông là tôi, cho tới nay, tôi vẫn muốn có tất cả lần đầu tiên của cậu ấy.

Siết chặt chìa khóa trong tay, phần cạnh cứng rắn đâm sâu vào lòng bàn tay của tôi, tôi thở dài, nghĩ đến việc sau khi trở về, cảm xúc cậu ấy liên tục thay đổi, nghĩ tới nghĩ lui tôi vẫn nói: “Anh không hối hận, nhưng em thì sao, em không thích anh nữa đúng không.”

Tạ Sơ nghe vậy thì hơi kinh ngạc, mặt cậu ấy ngay dưới ánh mặt trời, vẫn xinh đẹp như lúc tôi mới gặp.

Thời gian thấm thoát, mà tôi vẫn thích cậu ấy, hoặc nên nói tôi yêu cậu ấy.

Nhìn gương mặt Tạ Sơ, tôi kéo lấy tay cậu ấy, kéo cậu ấy khom lưng, tôi không hôn cậu ấy, chỉ là ôm Tạ Sơ, ghé vào tai cậu ấy nói: “Em có thích hay không cũng không sao, anh sẽ không từ bỏ.”

Thân thể Tạ Sơ run lên, cậu ấy giật giật người, như muốn tránh ra, tôi không khỏi tăng lực, nói tiếp: “Em đi quá lâu, anh cũng chờ quá lâu, có lẽ em sẽ không tin, năm năm qua, anh vẫn luôn chờ em.”

Nếu đã ném dây thần kinh xấu hổ lại quán lẩu, tôi quyết định vùng lên, nói toàn bộ lời muốn nói ra, dù Tạ Sơ chỉ cảm thấy tôi nói ngoài miệng vậy thôi.

Tôi tiếp tục nói: “Em vui hay không, anh cũng sẽ không dừng lại.”

Quả nhiên Tạ Sơ run giọng nói: “Em không tin anh.”

Dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng tim tôi vẫn đau nhói.

Tôi buông cậu ấy ra, nhanh chóng nở nụ cười, ra vẻ thoải mái nói: “Anh cũng đoán được, có điều mặc kệ em có tin anh hay không, anh vẫn muốn quấn em, dù là nam hay nữ, anh cũng sẽ không để em ở bên người khác.”

Ánh mắt Tạ Sơ phức tạp, như hoang mang lại như giãy giụa, nhưng từ đầu đến cuối cậu ấy đều không mở miệng.

Đợi một lúc, tôi cũng không thể chờ đến lúc cậu ấy mở miệng, trong lòng không khỏi có chút thất vọng. Vì vậy tôi gượng cười: “Mau vào đi, anh đi trước.”

Tạ Sơ lại lắc đầu, cậu ấy vòng qua ngồi lên ghế phó lái: “Về công ty trước đi, anh ấy đi rồi.”

Tôi có chút tức cười: “Nhanh vậy, hai người còn chưa ăn gì!”

Tạ Sơ không đáp, tôi cũng chỉ có thể im lặng, đi thẳng về công ty, xuống hầm để xe, tôi tắt máy, vừa định xuống xe đã bị Tạ Sơ kéo lại.

Cậu ấy im lặng cả đường, cuối cùng lại lên tiếng vào lúc này, mắt cậu ấy sáng như đuốc, ánh mắt thẳng thắn.

Nhịp tim của tôi đột nhiên tăng mạnh, một loại dự cảm mãnh liệt khiến đôi môi tôi run rẩy, tôi nhanh chóng nghe thấy tiếng Tạ Sơ.

Cậu ấy nói: “Lời anh vừa nói, em sẽ coi nó là thật, nhưng mà Đàm Dã, nếu anh lại hối hận, em…”

Không chờ cậu ấy nói xong, tôi đã nhào tới, hôn mạnh lên môi cậu ấy. Cậu ấy đau đớn rít một tiếng tôi mới phát hiện mình dùng lực quá mạnh, vội vàng lỏng miệng lui ra sau, tôi áy náy, trong lòng lại xấu hổ vì sự hưng phấn quá độ của bản thân.

Tôi kích động không thôi: “Tiểu Sơ, anh…” Làm sao biết còn chưa nói hết, Tạ Sơ đã xoa cổ tôi, dùng sức kéo tôi xuống.

Tôi lại dán lên người cậu ấy, cậu ấy chủ động ngẩng đầu hôn tôi, nhiệt liệt khao khát, khiến tôi hơi mơ hồ, cảm thấy hạnh phúc này quá đột ngột.

Choáng váng, tôi sờ tay lên bụng Tạ Sơ, muốn chui vào quần áo chạm vào thân thể cậu ấy.

Tạ Sơ thở hổn hển buông tôi ra, trên mặt còn nét đỏ ửng chưa lui, cậu ấy nhíu mi nói: “Đừng sờ loạn.”

Tôi trợn mắt, nhìn cậu ấy nắm chặt tay không cho tôi làm loạn, tôi không từ bỏ ý định nói: “Em không muốn làm tới cùng ở trong này sao?”

“Không muốn.”

“…”

“Anh, từ trước kia em đã cảm thấy anh nên kiềm chế một chút.”

“…”

“Buông thả rất không tốt cho sức khỏe.”

“…”

“Hơn nữa hình như em còn chưa đồng ý, chưa hẹn hò đã lên giường là chuyện bạn tình làm với nhau.”

“…” Mặt đau quá.

“Không phải anh muốn theo đuổi em sao, Đàm Dã, chúng ta làm lại từ đầu.”