Sân Thi Đấu Sinh Tồn

Chương 9: Ấu sư nhanh như gió

Dịch: LinhMuội

***

Sinh Tồn Giả: Sở Ca Tứ Khởi

Tinh Giai: 1☆

Lực Cắn: 5

Lực Chân Trước: 21

Lực Chân Sau: 33

Tốc Độ: 89

Thể Lực: 21

Bản Thể Sinh Tồn:Sư Tử Châu Phi

Năng Lực Sinh Tồn: Biến Sắc Ngoại Thân, Tốc Độ Liệp Báo

Trang Bị Sinh Tồn: Tạm thời chưa có

Sinh Tồn Đoàn: Tạm thời chưa có

Điểm Sinh Tồn: 100

..............

Quả nhiên!

Tốc Độ tăng lên, cường độ thân thể cũng sẽ theo đó mà tăng lên.

Sở Ca cao hứng, nhưng vẫn không hiểu rõ tố chất thân thể của mình bây giờ đang ở cái cấp bậc gì.

"Nếu có một nơi để rèn luyện thì tốt rồi. "

Sở Ca ngắm nhìn bốn phía, lẩm bẩm nói.

Kỳ lạ thay, sau khi câu nói vừa phát ra thì lập tức có một dòng chữ ánh sáng hiện ra trước mắt hắn:

"Đồng ý sử dụng 100 Điểm Sinh Tồn để mở ra Sơ cấp Tu Hành Quán?"

Sở Ca không chút do dự, liền lập tức đồng ý.

100 Điểm Sinh Tồn cũng không đổi được cái Năng lực Sinh Tồn xịn xò gì, mà Tu Hành Quán lại giúp hắn có khả năng tập luyện.

Mà trong hiện thực, hắn không thể sử dụng bản thể của mình để đi rèn luyện.

Khoảng một tháng nữa sẽ đến Đấu Trường Sinh Tồn lần tiếp theo, trong một tháng này phải nắm chắc cơ hội mà rèn luyện.

Lúc này, một cái cánh cổng cũng bằng ánh sáng hiện ra trên....nền nhà, ngay dưới chân ghế.

Sở Ca lập tức từ trên ghế salon nhảy xuống, đi vào bên trong cánh cổng ánh sáng.

Một giây sau, hắn đi vào nơi giống như là sân bóng rổ, phía trước hắn có một cái đường băng hình tròn. Ngoài ra còn có hai cái đường băng dài khoản 50m, mà ở bên cạnh đường băng còn có các thiết bị rèn luyện thân thế, có hố cát, có khu rừng nhỏ, đối diện còn có cả vách núi. (Cái đường băng này không phải là con đường được tạo nên bằng băng đâu nhé, ở đây có nghĩa là cái đường để chạy đua đó. Mà theo mình nghĩ thì như vầy: Cái đường băng hình tròn là để tự tập luyện, hai cái đường băng kia là để chạy đua 2 người.)

Phía ngoài cùng là một cái tường bao quanh bằng thủy tinh, mà ngoài lớp tường thủy tinh lại là một lớp ánh sáng màu trắng làm cho ta có cảm giác như là đang ở trong rạp chiếu phim 6D mà coi phim khoa học viễn tưởng vậy.

Sở Ca đi đến điểm bắt đầu của đường băng chuẩn bị kiểm tra tốc độ của mình.

Lúc này, bên cạnh hắn bỗng nhiên xuất hiện một con Robot bốn bánh, nhìn có vẻ rất đơn giản, thân thể là một cái hộp sắt hình chữ nhật, chính diện có một màn hình, phía trên đúng là màn hình đồng hồ bấm giây.

"Chậc chậc, đúng là công nghệ cao. Ta vừa nghĩ đến cái gì, liền cho ta cái đó. "

Sở Ca cảm thán nói, đồng thời trong nội tâm có chút sợ hãi.

Là ai đang đứng phía sau Đấu Trường Sinh Tồn?

Là thần?

Hay là tạo hóa?

Cái gì mà có thể nhìn thấu thâm tâm của tất cả mọi người?

Hắn hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình không suy nghĩ nhiều.

Hiện tại hắn không cách nào có thể phản kháng Đấu Trường Sinh Tồn. Điều duy nhất hắn có thể làm là cố gắng làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn, sống dai để trở thành huyền thoại.

Chân hắn vòng ra, bày ra tư thế chuẩn chỉnh để bắt đầu chạy

Tuy hắn bây giờ chỉ là ấu Sư, nhưng hắn cảm giác được tứ chi tràn ngập lực lượng. Cảm giác như đạp một cái thì có thể nhảy ra đi rất xa, khoảng cách 50m cũng chỉ là muỗi chích Inox mà thôi.

50m đối với ấu Sư mà nói, như là 300~400m trong mắt người trưởng thành.

Hắn giống như một con mèo sữa, thân thể kéo căng, chỉ là khác về màu sắc mà thôi.

"Ba..."

"Hai..."

Sở Ca nhẹ giọng tự nói, khi đếm đến một, hắn mạnh mẽ đạp hai chân một cái, cả cơ thể lao ra như một mũi tên.

Bây giờ, bỗng dưng hắn có được cảm giác giống như hồi đang ở trong dạng kiến mà chạy nước rút:

Bước đi như bay!

Nhưng có một điểm khác biệt, đó chính là hắn cảm thấy tứ chi tràn ngập lực lượng.

Chạy bằng bốn chân mà lại có cảm giác như bay...

Thoải mái!

Rất nhanh, hắn đã đi tới điểm cuối cùng(vạch đích).

Hắn dừng lại, quay người nhìn lại, bắt đầu thở dốc.

Đối với Ấu Sư, chạy như vậy có chút hơi quá sức.

Người đến gần, trên màn hình hiện ra một chuỗi số liệu:

Tốc độ cao nhất: 7.5m/s

Thời gian tăng tốc:0.89s

Tốc độ nhanh nhất chỉ đạt đến 7,5m/s?

Thậm chí còn không bằng tốc độ của (một vài) con người.

Sở Ca cũng không có bất mãn gì, dù sao hắn cũng còn nhỏ, về sau tốc độ sẽ chậm rãi tăng lên.

Hy vọng trong một tháng này, tốc đọ của hắn có thế sánh ngang với tốc độ Báo săn.

"Nếu tính toán kiểu này, 100 Tốc Độ thì sẽ có được tốc độ của nam tử khỏe mạnh......"

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến Cường Hóa Tốc Độ【Lv5】.

Tăng cường 6000 điểm Tốc Độ!

Nhanh hơn con người 60 lần là cái dạng gì?

Có lẽ là tốc độ của máy bay đi a!

Sở Ca kích động, trong nội tâm thề nhất định phải mua được Cường Hóa Tốc Độ【Lv5】.

Chỉ là 14900 Điểm Sinh Tồn không phải dễ kiếm như vậy.

Sau đó, hắn trở lại phòng sinh tồn của mình, tiếp tục xem màn sáng.

Đúng một giờ đồng hồ trôi qua

Sở Ca chợt nhớ tới thế giới thực.

Không xong!

Vừa nghĩ như thế, Sở Ca lập tức biến thành dạng người, sau đó rời khỏi Tu hành Quán.

Lần này, hắn phát hiện mình xuất hiện ở đằng sau một cái cây đại thụ, không có ai chứng kiến sự xuất hiện của hắn.

Nhìn mặt trời, chắc là đang tầm 7-8h sáng.

Hắn cúi đầu nhìn chính mình, quần áo không có tổn hại, giống ngày hôm qua như đúc.

Hắn lập tức chạy về phía nhà mình.

Mấy phút sau.

Hắn gõ cửa nhà, một hồi tiếng bước chân dồn dập truyền đến, ngay sau đó, cửa phòng mở ra, mẹ của hắn Hàn Dư Quyên nhô đầu ra, vẻ mặt lo lắng, khóe mắt còn có lệ quang.

Vừa nhìn thấy là Sở Ca, nàng lập tức vui mừng,kéo hắn vào trong phòng.

"Tiểu Tử thúi! Con đi đâu vậy! Con có biết hay chúng ta ở nhà sợ muốn chết! Chị gái con cũng rất lo lắng cho con! " (Có mùi InS*t)

Hàn Dư Quyên khóc nức nở nói ra, sau khi đóng cửa lại, Sở Ca liền thấy cha là Sở Phi Mạnh đang ngồi ở trong phòng.

Ông đang ngồi ở trên ghế salon, vẻ mặt âm trầm, phảng phất như núi lửa sắp bộc phát.

Sở Ca trong nội tâm hổ thẹn, giả bộ như ủy khuất nói: "Chiều hôm qua con cam thấy quá chán, nên đi đến công viên đi dạo. Kết quả không cẩn thận ngã vào bụi cây ngất đi thôi, con mới tỉnh lại không lâu. "

Hàn Dư Quyên nghe xong, càng thêm lo lắng, thò tay sờ trán của hắn, muốn cảm nhận độ cơ thể hắn.

Sở Phi Mạnh hừ lạnh nói: "Hả? Là cái công viên nào, nói một chút coi? Có cái nào mà tối qua chưa tìm sao? "

Sở Ca cảm thấy rất áp lực, trong nội tâm thở dài, có thể cho con một cái bậc thang đi xuống được hay không?

"Công viên Chiêm Bao. "

"Tối hôm qua chúng ta đã tìm ở chỗ đó rồi, không tìm thấy con! "

"Con ở trong bụi cây sau cái đình nhỏ. "

"Vậy sao? "

"Đúng rồi! Đêm qua gió lạnh, sốt cao cũng khỏi rồi!"

Sở Phi Mạnh tuy không tin, nhưng cũng không truy cứu tiếp.

Ông đứng dậy, đi về phía cánh cửa, chỉ bỏ một câu: "Cha đi nói với các đồng chí cảnh sát một tiếng, để cho bọn họ đỡ mất công đi tìm. "

Sở Ca nghe xong, không khỏi xấu hổ.

Không nghĩ tới cha mẹ của mình lại đi báo cảnh sát.

Giờ khắc này, hắn lại ôn hòa hơn nữa.

Kiếp trước, từ sau khi lên đại học, ngoại trừ ngày lễ ngày tết, hắn rất ít khi trở về cái nhà này.

Hiện tại gặp lại cha mẹ, có chút cay mũi.

Sở Phi Mạnh hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài, âm thanh đóng cửa cũng rất lớn, rõ ràng là nộ khí khó tiêu.

Sở Ca thấy vậy cười rộ lên.

Cha hắn là nhân viên quản lý của một nhà máy. Tiền lương không cao, chỉ đủ người một nhà sinh hoạt.

Mẹ hắn thì mở một hiệu giặt, thu nhập miễn miễn đủ dùng.

Nhìn lại căn nhà này, Sở Ca nắm chặt hai tay, nghĩ thầm: "Ta sẽ không chỉ cố gắng để sống sót mà còn phải cố gắng phấn đấu để làm cho họ hạnh phúc! "