Sau chia tay, bạn trai cũ đều điên

Chương 10. Sở Khuynh Diệp & Sở Khuynh Ưu (3)

Ái Nhiễm cười nhẹ:

- Đương nhiên là bởi vì mọi người đều là bạn của bạn học Sở, chúng ta có bạn chung, không phải càng dễ dàng nói chuyện hơn sao?

- Đúng đúng! Mỹ nhân nói cái gì cũng đúng!

Chỉ cần không thích Sở Khuynh Ưu là được rồi.

Dối trá! Kiều Uyển nghiến răng nghiến lợi. Cô đầu óc nóng lên, nhịn không được lại gây sự:

- Ai mà biết được trong lòng cô nghĩ thế nào. Nhưng nói cho cô biết, cho dù cô có ý tứ với Khuynh Ưu hay không, anh ấy cũng không để ý đến cô đâu!

- Tại sao vậy?- Ái Nhiễm xuất phát từ tò mò, nghiêng đầu nhìn Kiều Uyển

- Là bởi vì...- Kiều Uyển giận đỏ mặt, lại không thể mặt dày nói bởi vì Sở Khuynh Ưu yêu cô được, chỉ có thể nói lung tung - Là bởi vì cô không biết đua xe, không biết hút thuốc uống rượu! Căn bản cùng anh ấy như người của hai thế giới!

- A... Mình cũng không nói không thể đua xe.

Ái Nhiễm vừa dứt lời, xung quanh lập tức lặng ngắt như tờ. Kiều Uyển há hốc mồm, nhìn Ái Nhiễm giống như nhìn một con quái vật:

- Thật sự? Chuyện này cũng không thể đem ra để đùa đâu, là đua xe đó, là đua mô tô!

- Đã đến đây rồi, nếu như không chạy xe một chút thì đúng là lãng phí. Chúng ta thử đua một trận được chứ?

-... Nguy hiểm lắm đó, thật sự không đùa được đâu...- Đám thiếu gia nhịn không được vì Ái Nhiễm toát mồ hôi

Cho dù đội mũ bảo hộ, chạy xe trên đường đua chuyên dụng cũng không thể đảm bảo 100% an toàn.

Ái Nhiễm mặc kệ bọn họ phản ứng như thế nào, ánh mắt của cô hoàn toàn bị thu hút bởi con xe Kawasaki Ninja H2R của Sở Khuynh Ưu. Con quái vật này là phiên bản giới hạn, mới ra mắt đầu năm nay, thuộc top đầu những chiếc mô tô có tốc độ khủng khiếp nhất, cô hơi nheo mắt, áp xuống kích động trong lòng, hai mắt lấp lánh nhìn Sở Khuynh Ưu:

- Bạn học Sở có thể cho mình mượn xe không?

Sở Khuynh Ưu hào phóng nhún vai, chìa khóa xe ở trên không trung lượn một hình vòng cung tuyệt đẹp, rơi vào trong tay Ái Nhiễm. Hắn cũng muốn xem, con cừu này có thể làm được gì.

Sở nhị thiếu gia đã ngầm đồng ý cuộc đua này, đám lâu la bọn họ không dám từ chối nữa, chỉ đành căng da đầu khởi động xe, liếc nhìn Ái Nhiễm đã đội lên mũ bảo hộ, lo lắng nhắc nhở:

- Cẩn thận đó bạn học Ái.

- Cảm ơn.

Cho dù cô đang đội mũ, bọn họ vẫn có thể đoán được cô lúc này hẳn là nở nụ cười, hai mắt cong lên, sáng long lanh như chứa cả biển sao trời, còn có lúm đồng tiên bên má, ngọt ngào đến muốn tan ra. Thế nhưng rất nhanh, đám thiếu gia liền phát hiện, thiên sứ không phải là thiên sứ, rõ ràng là người điên!

Chiếc Kawasaki lao đi vùn vụt trên đường đua, thậm chí chỉ còn là một tàn ảnh, bỏ xa đám người phía sau, những chỗ ngoặt, Ái Nhiễm cũng giống như mất trí, không chỉ không giảm tốc độ mà còn tăng thêm, khiến cho người nhìn lạnh toát sống lưng. Cứ việc như thế, cô vẫn dễ như ăn kẹo vượt qua, góc cua hoàn hảo đến từng mm, tiếng động cơ gầm rú, tiếng phanh xe chói tai,... tất cả đều khiến trái tim Ái Nhiễm hưng phấn nhảy lên, không đủ, chỉ là một đường đua nhân tạo thôi là chưa đủ.

Cô có thể làm được hơn thế!

Sở Khuynh Ưu từ ban đầu chỉ mang tâm lí xem trò vui, đến hiện tại nghiêm chỉnh quan sát kĩ thuật của Ái Nhiễm. Hắn dường như cũng có sở cảm, trái tim thình thịch nhảy lên, nóng lòng muốn cùng cô so tài cao thấp một lần. Cảm giác mạo hiểm này mới là cảm giác chân chính những con nghiện tốc độ đang tìm kiếm!

Đợi đám thiếu gia về đến đích, Ái Nhiễm không biết đã ngồi nghỉ được bao lâu rồi, cô còn vui vẻ hướng về bọn họ vẫy vẫy tay, vui vẻ cổ vũ:

- Cố lên!

Quái vật! Người điên!

Bọn họ thật sự là mắt mù mới nhìn thấy đây là thiên sứ, cứ việc bề ngoài của cô quá mang tính lừa gạt, bọn họ cũng không dám có suy nghĩ không an phận nữa.

- Chúng ta tiếp tục.- Sở Khuynh Ưu cuối cùng cũng chờ cuộc đua hoàn toàn kết thúc, nóng lòng tiến về phía Ái Nhiễm

- Được thôi, nhưng mà phải có điều kiện nha.

Ái Nhiễm giảo hoạt liếc nhìn hắn.

- Điều kiện?

- Đúng vậy, nếu như mình thắng, hi vọng ngày mai có thể thấy bạn học Sở trong lớp học. Còn nếu như mình thua, mình sẽ không quản cậu nữa.

Sở Khuynh Ưu 'xì' một tiếng, cong lên khóe môi. Quanh đi quẩn lại vẫn là muốn hắn đi học mà thôi.

- Thành giao.

Lần này, Ái Nhiễm mượn chiếc BMW S1000RR HP4 của một người cạnh đó, đội lên mũ bảo hộ. Hai người ngồi lên xe, ăn ý liếc nhìn nhau, đều hiểu rõ ý nghĩ của đối phương. Một trận đấu nghiêm túc, chỉ ở sân đua là không đủ.

Vì thế Kiều Uyển và đám thiếu gia chỉ có thể trơ mắt nhìn hai chiếc xe xé gió lao đi, biến mất trong đêm tối.

- Hẳn là đi lên trên núi.- Một người run lẩy bẩy nói

Ái Nhiễm còn chưa phát rồ đến mức độ lái xe trên đường cái, sẽ gây nguy hiểm cho người đi đường, cho dù hiện tại đã là nửa đêm, trên đường hầu như vắng ngắt. Giới đua xe tự nhiên biết có một con đường núi cực kì nguy hiểm, thích hợp cho những cuộc mạo hiểm như thế này. Địa điểm đua của bọn họ sẽ là "nơi đó."