Sau Khi Bị Cấp Trên Của Vợ Trước Cặn Bã Đánh Dấu

Chương 14: 14 Đối Đầu

Trình Lang nói không ra hơi, phá lên cười, nụ cười không một chút thành thật.

"Phó viện trưởng Vinh, cái này......!Đây là......"

Phó viện trưởng Vinh ở viện nghiên cứu khoa học đã nhiều năm, có tình huống nào mà ông chưa thấy qua, an ủi, "Tiểu Trình à, cô rất ưu tú.

Thành quả cô làm ra, mọi người đều nhìn thấy ở trong mắt, nhưng quốc gia cũng có suy tính của quốc gia.

Nếu họ đã chỉ đạo Trúc Tuế nhậm chức trưởng khoa của khoa Tuyến Tố, thì tự nhiên có lý do để làm vậy."

Trình Lang cười không nổi nữa.

Trúc Tuế, Trúc......!Tư lệnh quân khu một của bọn họ cũng mang họ Trúc.

Kiểu quan hệ này, cô ta dùng đầu ngón chân nghĩ cũng ra.

Mà phó viện trưởng Vinh nhìn như đang động viên.

Nói trắng ra, là đang uyển chuyển nhắc nhở cô ta rằng, sự tình đã như vậy, dù cô ta ý kiến, thì cũng không thay đổi được gì.

Đúng vậy, văn kiện đỏ, có đóng dấu, xác nhận đã là thật.

Phó viện trưởng Vinh: "Cô không cần phải buồn.

Tôi hiểu con người của Trúc Tuế, xuất ngoại làm việc mới vừa về nước, là người tài giỏi.

Bố trí như vậy, khả năng vì muốn để cho con bé làm quen với hoàn cảnh ở trong nước.

Tóm lại, việc này chỉ là tạm thời.

Cô cứ yên tâm.

Chuyên môn của con bé không phải cái này, làm không được lâu đâu."

"......"

Phút chốc, Trình Lang mới chậm chạp ý thức được cái gì,: "Đúng lúc này chỉ định cô ấy làm, là bởi vì hạng mục đang tiến vào giai đoạn lâm sàng sao?"

Hạng mục nghiên cứu khoa học này của cô khi thành lập là cấp A, chỉ cần thuốc thành hình là có thể đem ra thử nghiệm lâm sàng, thành công sẽ lập được chiến công hạng nhất.

Mà con cháu nhà quyền thế lại chen ngang ăn không của cô ta......!Nói không phải nhờ con ông cháu cha cậy quan hệ để leo lên, ai tin đây......

Chung quy, con cháu nhà thế gia, người giỏi có rất nhiều, nửa vời cũng không ít.

Loại chuyện muốn lập quân công kiểu này, ở quân khu nhìn mãi cũng quen mắt.

Chẳng qua, Trình Lang không ngờ tới, sẽ có một ngày bản thân gặp phải.

Phó viện trưởng Vinh cười, không muốn nhiều lời, "Hôm nay, chuyện này liền như vậy đi.

Tiểu Trình, cô cũng đã tán thành rồi.

Tôi đây liền chuẩn bị đi thông báo."

Trình Lang: "......"

Văn kiện đều đã đóng dấu đỏ, cô ta còn có thể phản đối được sao?

Trong lòng Trình Lang bức bối, trên mặt lại không biểu hiện ra, còn cùng phó viện trưởng Vinh nói hai câu khách sáo.

Sắp rời đi, phó viện trưởng Vinh nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên nói, "Đúng rồi, hạng mục của cô, thử nghiệm đến giai đoạn giữa là người bệnh có thể dùng được rồi phải không?"

Trình Lang ngẩn ra.

Mục đích chính ở giai đoạn giữa của nghiên cứu khoa học này, xác thực có thể sử dụng đối với người bệnh.

Nhưng ngoại trừ nhiều điều kiện khắt khe, chủ yếu là thông qua phòng thí nghiệm phụ để lấy ý kiến của người bệnh, ghi nhận phản hồi để đưa ra kết quả cuối......!Vấn đề này lại có liên quan tới Tống Chân......

Phó viện trưởng Vinh có chút buồn rầu, "Con dâu của tôi, lúc trước có đi quân khu ba làm điều trị.

May mắn có thai, lại qua ba tháng, gần đây con bé nói không thoải mái, con bé cũng tính là......!Cô xem có thể hay không đưa con bé đến phòng thí nghiệm của cô, xem thử một chút......"

Ý cười trên môi Trình Lang có chút cứng lại.

Ở đó từ xưa tới giờ đều do Tống Chân phụ trách.

Nhưng phó viện trưởng Vinh đã lên tiếng......

Trình Lang đáp ứng.

Chẳng qua, chỉ đáp ứng kiểm tra một chút, cái khác chưa nói, càng không dám hứa hẹn nhiều.

*

Tống Chân bị Trúc Tuế gọi dậy, vội vàng lên xe, trong người còn có chút mơ hồ.

Bên kia, bị Tả Điềm thúc giục.

Sau khi lên xe, Trúc Tuế mới có thời gian giải thích.

Tống Chân sững sờ, "Nghĩa là quốc gia muốn đem hạng mục nâng lên cấp S.

Thêm nữa, xuất phát từ nhu cầu bảo mật, muốn loại trừ phòng thí nghiệm phụ?"

"Đúng vậy."

Trúc Tuế đáp lại bằng một câu khẳng định khiến Tống Chân trầm mặc.

Lát sau cô mới bình tĩnh nói, "Đã biết."

Trúc Tuế nghi hoặc nhìn cô, Tống Chân còn có thể cười, hỏi ngược lại, "Ánh mắt này của cô, là cảm thấy tôi phải làm ra vẻ kinh ngạc sao?"

Không đợi Trúc Tuế trả lời, Tống Chân đã nói trước: "Thực ra, vẫn còn tốt.

Tôi hiểu tính cách của Trình Lang, cô ta bị tôi ép ly hôn như vậy, khẳng định cảm thấy mặt mũi bị mất hết.

Nếu không làm gì, thì mới kỳ quái."

Trúc Tuế không rời mắt, buồn cười, nói "Em có chuyện muốn hỏi, nhưng không phải chuyện này."

"Em muốn hỏi về chị, chị vẫn ngủ không ngon sao?"

Tống Chân bất giác nhận ra ánh mắt của Trúc Tuế vẫn luôn dừng ở trên mặt cô, cô......

Tống Chân nghiêng mặt, lặng im không nói nữa.

Phản ứng này của cô đã chứng tỏ hết thảy.

Lần nghỉ phép này của Tống Chân là do Trúc Tuế đề nghị.

Không vì cái gì khác, nguyên nhân quả thật do Tống Chân bị mất ngủ vào buổi đêm.

Giác quan Alpha rất nhạy bén.

Nửa đêm Trúc Tuế trò chuyện với đồng nghiệp ở nước ngoài xong, vô tình nghe được tiếng động lăn lộn trên giường của Tống Chân......

Tống Chân yên lặng, Trúc Tuế cũng không hỏi, tiếp tục nói chính sự, "Loại bỏ chỉ là một chuyện trong đó thôi.

Việc làm Tả Điềm sốt ruột, chính là hôm nay có người bệnh không thoải mái đến phòng thí nghiệm để lấy thuốc.

Kết quả, bị người của viện nghiên cứu khoa học dán niêm phong trên cửa, không cho các cô ấy vào phòng......"

"Người bệnh đó, hình như kêu Ninh tiểu thư......"

Tống Chân nhớ ra rồi, chính xác là có bệnh nhân đó.

Người này sau mang thai, tin tức tố không được ổn định.

Mọi người đều hiểu rõ, hỗn loạn pheromone ở giai đoạn trước, dùng thuốc can thiệp vào có thể sẽ áp chế được.

Trước mắt chưa có thuốc điều trị chuẩn, chỉ mỗi người mang thai nhận biết được, tự đến bệnh viện kiểm tra đo lường, căn cứ dựa trên chỉ số để điều phối lượng thuốc riêng......

Bác sĩ chỉ có thể điều phối được thuốc có hiệu quả không cao, tình trạng của Ninh tiểu thư lại phức tạp.

Cho nên phải chuyển từ phòng khám của đại học quân y sang phòng thí nghiệm của Tống Chân.

Qua vài lần điều trị đã khá hơn nhiều.

Tuy nhiên vẫn cần nhắc lại, phàm là thai phụ được đưa đến phòng thí nghiệm của Tống Chân, thì sẽ không có chuyện sinh non.

Nhà quyền quý nghe danh, nhắc tên cô, cố ý tìm tới rất nhiều.

Cô nàng Ninh tiểu thư này là một trong số đó.

Cô gái vốn thuộc quân khu năm, chuyển đến Thượng Kinh, vì muốn tìm Tống Chân ra tay trợ giúp......

Tống Chân ngây người, lại nói, "Tình trạng của cô ấy không thể chậm trễ.

Mau đi nhanh đi!"

Trúc Tuế bĩu môi, "Em biết mà.

Khi em nghe được, không phải đã đem chị kéo lên xe sao? Đừng nóng vội, một chút nữa là tới rồi."

Trên miệng của Trúc Tuế bảo không vội, nhưng xe lại tăng tốc đi nhanh hơn.

Không tới hai mươi phút, bọn họ đã dừng trước cổng đơn vị quân y.

Tống Chân lo lắng cho thai phụ.

Xe vừa dừng lại, đã chạy xuống, phóng thẳng lên phòng thí nghiệm xem xét.

Chờ Trúc Tuế đỗ xe ổn định, đi vào, đã nghe loáng thoáng bên trong đang tranh luận.

Thái độ của nhân viên của viện có chút cường ngạnh: "Xin lỗi.

Phòng thí nghiệm hiện tại không được phép vào.

Tư liệu và thuốc ở đây không thể lấy......"

Tống Chân càng thêm gấp gáp, "Thai phụ trong tình trạng khẩn cấp, xử lý không kịp thời sẽ dẫn tới nguy hiểm, buộc phải sinh non......"

Người nhân viên nọ vẫn một mực kiên quyết: "Xin lỗi.

Chúng tôi cũng chỉ làm theo mệnh lệnh......"

Tả Điềm mạnh dạn cắt đứt, chen vào nói, "Lệnh cái gì mà lệnh.

Các người xem mạng sống của người khác là trò đùa sao!"

Đứng một bên chứng kiến mọi chuyện, Trúc Tuế cảm thấy hai chị ấy hành xử với mấy người kia quá đỗi nhường nhịn.

Cô quay đầu nhìn thẳng.

Chậc, không nghĩ tới bệnh nhân của Tống Chân là người quen, Trúc Tuế mới phát ra tiếng: "Ninh tiểu thư?"

Đối phương cũng khá bất ngờ, khi ở đây cũng có thể gặp Trúc Tuế, "Trúc tiểu thư."

"Chú Ninh vẫn khỏe chứ?"

"Khá tốt, ông ấy......"

Đơn giản hàn huyên qua vài câu.

Nhân viên kia lại sống chết không chịu cho vào lấy thuốc và đồ dùng.

Tống Chân lại không phải dạng người giỏi đôi co, nói một hồi mà mặt đỏ bừng cả lên, đang muốn tiếp tục phân tích, bả vai bị vỗ nhẹ.

Tống Chân nhìn sang, thấy Trúc Tuế đang cười, nhưng ý cười lại không hiện trong đáy mắt, "Chị đừng tốn công nói với mấy người đó nữa.

Để em giải quyết."

Tống Chân muốn nói, Trúc Tuế lại chủ động, "Trong phòng không có ai, đúng không?"

Cơ thể của Tống Chân cứng lại.

Trúc Tuế nhân cơ hội nói tiếp, "Nếu đây là lệnh niêm phong, thì văn bản thăng cấp hạng mục nghiên cứu khoa học cũng yêu cầu trưởng khoa là người ký tên, khi đó việc loại trừ mới được xét duyệt.

Giấy tờ để chứng minh công tác của hai người, đều lấy ra đi......"

Người ở viện nghiên cứu khoa học đều là được cấp trên chỉ đạo điều chuyển đến, không sợ hãi, ngay thẳng đem giấy tờ đưa ra.

Trúc Tuế dùng di động chụp giấy tờ chứng minh công tác, lại chợt giới thiệu với bọn họ, "Vị này chính là Ninh tiểu thư thuộc quân khu năm.

Cô ấy với hai chị chắc hẳn không biết nhau, nhưng tham mưu trưởng Ninh, hẳn hai chị đã nghe qua rồi, là bác của cô ấy......"

"Hiện tại, Ninh tiểu thư đang trong tình trạng không thoải mái, cần dùng đến thuốc điều trị.

Nếu cô ấy không được dùng sẽ dẫn tới bị hỗn loạn pheromone, tạo thành sinh non......"

Kết thúc câu nói, Trúc Tuế xoay đầu hướng về phía Ninh tiểu thư nói, "Ninh tiểu thư, cô cũng thấy rồi đấy.

Không phải cô Tống không hỗ trợ, thật sự là......!Ông cha nói rất đúng, oan có đầu, nợ có chủ.

Tôi gửi cho cô ảnh chứng minh công tác của hai chị ấy.

Nếu xảy ra vấn đề, toà án quân sự......"

Tống Chân nghe đến giật mình.

Trái ngược, Trúc Tuế vẫn nở nụ cười, đem ảnh chứng minh công tác gửi cho Ninh tiểu thư.

Ánh mắt của hai nhân viên công tác đột nhiên đối với Trúc Tuế, ánh lên cảm xúc vừa kinh, vừa giận.

Hai người đình trệ trong giây lát, rất nhanh liền xua tay, "Không, không.

Chúng tôi chỉ làm theo chỉ đạo......"

Trúc Tuế lạnh giọng, "Đối ác với thai phụ sinh non, toà án quân sự cũng sẽ xử phạt!"

Hiện nay, tỷ lệ sinh con trên toàn cầu đang ở mức thấp, làm sai khiến thai phụ sinh non, cũng sẽ bị pháp luật xử lý nghiêm trọng......

Trúc Tuế nói như vậy làm cho hai cái nhân viên công tác trong nháy mắt mồ hôi lạnh tuôn ầm ầm.

Cả hai rơi vào hoảng loạn, hết nhìn Ninh tiểu thư lại nhìn qua Tống Chân.

Đầu còn có ý nghĩ khác muốn nói, người đằng sau kéo nhẹ áo người đằng trước, trao đổi ánh mắt, "Chúng tôi cũng chỉ làm việc theo lệnh.

Loại tình huống đặc thù này, chúng tôi cần gọi điện thoại đến khoa Tuyến Tố xin chỉ thị......"

Trúc Tuế duỗi tay, "Mời......"

Chưa kịp dứt lời, di động ring ring reo lên một tiếng.

Trúc Tuế xem qua, bỗng lại nói, "Từ từ đã."

Câu môi cười rộ lên, Trúc Tuế từ trên cao nhìn xuống, "Không cần gọi điện thoại.

Tôi phê duyệt cái này được rồi......"

Cô ấy đem điện thoại chuyển tới gần cho Tống Chân xem.

Trên màn hình là thông báo mới nhất của viện nghiên cứu khoa học --

Văn bản chính thức: Quyết định bổ nhiệm Trúc Tuế giữ chức vụ trưởng khoa của khoa Tuyến Tố.

- ---.